Vô thường

Tôi chăm cho chị từ miếng ăn giấc ngủ, túc trực bên giường bệnh, chị bị K. .
R thì trớ trêu Chị cũng bỏ lại tôi mà ra đi!
Tới h nghĩ lại, khoảng thời gian trong Bv UB là khoảng thời gian đẹp/hạnh phúc nhất.:smile:
7/5/2021 Q.
 
Ra đi đối với họ là cách tốt nhất để giải thoát cho gia đình và cho chính cả bản thân họ. Bệnh tật có thể chưa đau đớn đến mức phải ch*t. Do áp lực kinh tế kèm theo tâm lý của một người bệnh K, án tử rồi sẽ ập đến nay mai. Sống nơm nớp lo sợ không biết mình ra đi vào lúc nào buộc họ phải tự kết liễu đời mình thôi
 
Tôi nói các bạn trẻ trong này, nếu đã đi làm và có thu nhập, nên mua một chiếc BHNT cho mình.
Rủi có bề gì thì cha mẹ còn được lãnh một khoản báo hiếu.
 
Mọi người xung quanh còn cười vì tưởng bạn ấy say nên bị ngã
Thề là cái bệnh này k chừa 1 ai
Khoẻ mạnh cũng chết.
Không bệnh nền cũng chết.
Ám ảnh.
Mà dạo này đột quỵ nhiều quá, người trẻ bị nhiều.
Như hậu vax hậu covid đông máu ấy
:too_sad::too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bạn tôi cũng vừa đj vì K 2 ngày trước,anh vô chợ rẫy ung bướu xem K nhiều đến nỗi ko còn chỗ thở , nói chứ VN là best K trên TG luôn cũng do quản lý lỏng lẻo buôn lỏng để kinh doanh ăn dơ uống dơ nên giờ như thế này
 
Mình có thằng bạn học cùng lớp hồi xưa cấp 2, năm nay mình 27 rồi. Năm ngoái nó mới biết nó bị ung thư giai đoạn cuối, mà ung thư gì thì em không rõ. Mà nhà nó cũng thuộc diện bình thường, không giàu cũng không nghèo. Nó đi xạ trị được 2-3 lần gì đó xong nó thấy kinh tế gia đình đi xuống rồi nó bỏ tới giờ.
Hồi sáng nay mới nghe tin nó viết thư cho gia đình rồi đi ra ngoài vườn nhà ngta treo cổ tự tử rồi các bác à.
Mình với nó gần chục năm rồi cũng ko liên hệ gì, nay nghe tin tự nhiên thấy tội nghiệp quá. Đúng là cuộc sống vô thường, cái hạn nó va vào mình mà ko biết trước được.
Bệnh hoạn gần chết rồi còn đi báo nhà khác nữa, súc vật.
 
nói thật tôi bị K chắc cũng giống bạn ô thớt, cố sống vui những ngày cuối đời rồi tìm cách ra đi thanh thản, chứ điều trị làm khánh kiệt gia đình, trị xong cũng dặt dẹo chả giúp gì dc cho gia đình xã hội
Tôi đồng quan điểm với fen, chạy chữa k khỏi đc mà làm tan gia bại sản của gd, người sống mới khổ chứ chết là hết


via theNEXTvoz for iPhone
 
Lời văn này giống như được đào tạo từ cty bảo hiểm.
Ngày trước mình có học lớp bh nhưng không đi làm.
Cơ mà từ ngày để ý chứng kiến các sự việc xảy ra xung quanh mình thì thấy cái việc có bh nó tốt hơn không có thật.
 
Ngày trước mình có học lớp bh nhưng không đi làm.
Cơ mà từ ngày để ý chứng kiến các sự việc xảy ra xung quanh mình thì thấy cái việc có bh nó tốt hơn không có thật.
Tôi thấy mấy đứa bán bảo hiểm đều đăng fb câu này. Đọc lướt qua là biết.
 
Đồng cảm với bác
Mình có anh bạn đồng nghiệp cũ, hơn mình 1 tuổi. Cách đây khoảng 1 tháng, hôm ấy công ty cũ đi nhậu, mình thì cũng nghĩ lâu rồi nhưng không đi cùng anh em. Ngồi nhậu đâu đó được hơn tiếng, bạn đó còn gắp đá cho thằng kế bên, ngồi cười nói được tí thì tự nhiên bạn lên cơn co giật cứng hết cả người lại rồi ngã ngửa ra đằng sau, xe cấp cứu tới nơi thì bạn mất.
Còn có thằng cu em ở dưới xưởng của công ty nặng gần 100kg, thằng em này sinh năm 2000. Hôm đó đang trong lúc SG cách ly, thằng nhóc tối đi ngủ thấy người mệt quá chịu không nổi thì mấy anh em ở cùng chở đi cấp cứu (anh em ăn ngủ ở xưởng). Rồi cũng không qua khỏi đêm đó do tiểu đường giai đoạn cuối.
Mình có thằng bạn học cùng lớp hồi xưa cấp 2, năm nay mình 27 rồi. Năm ngoái nó mới biết nó bị ung thư giai đoạn cuối, mà ung thư gì thì em không rõ. Mà nhà nó cũng thuộc diện bình thường, không giàu cũng không nghèo. Nó đi xạ trị được 2-3 lần gì đó xong nó thấy kinh tế gia đình đi xuống rồi nó bỏ tới giờ.
Hồi sáng nay mới nghe tin nó viết thư cho gia đình rồi đi ra ngoài vườn nhà ngta treo cổ tự tử rồi các bác à.
Mình với nó gần chục năm rồi cũng ko liên hệ gì, nay nghe tin tự nhiên thấy tội nghiệp quá. Đúng là cuộc sống vô thường, cái hạn nó va vào mình mà ko biết trước được.
Rồi dần dần, mình già đi, những chuyện thế này cũng dần quen,...!
...
Có con bạn làm chung thời mới vào cơ quan, lúc làm cũng hay nói chuyện, đi ăn nhậu chung,...rồi mình chuyển đơn vị, nó vẫn làm thời gian rồi nghỉ ra ngoài, rồi cũng lấy chồng có con nhưng lại ly dị,
Một mình nuôi con, nó rất cố gắng, rồi cuối cùng cũng ra được nước ngoài, mang theo con đi để tương lai con sáng hơn, nhưng rồi tai nạn ập đến...!
Hôm ghé nhà thắp nén nhang (tro cốt còn chưa về VN),..., buồn quá,...!
nhà không có kinh tế hoặc kinh tế ít mà có ng đi viện là đuối đi trông thấy luôn.
Ông già mình cũng K tuyến giáp type5 di căn. Cũng đang trị xạ ở nội tiết TW2. Nhưng đc cái là ông già có bảo hiểm 100% của quân đội nên gần như chỉ mất tiền thuốc, nhưng nói mất tiền thuốc cũng ~5tr/quý đi lại ăn uống tẩm bộ nữa nói chung là cũng tốn. Ông già mới đầu thì cũng suy sụp nhưng đc cái có thằng cháu nội vs con cháu ngoại nó suốt ngày ôm hôn nên cũng đỡ tiêu cực, mà cái K này mà cứ tiêu cực thì đi nhanh lắm.
Con người chẳng ai muốn chết cả. Các thím nói thì hay đến lúc bị lại chẳng muốn sống

ở 1 diễn biến khác

Hãng thông tấn Xinhua đưa tin cựu chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân qua đời hôm nay, hưởng thọ 96 tuổi.

Mấy cái vô thường mà các b nói không hiểu sao hay linh ứng với người nghèo, dân thường nhỉ ???
 
nhà không có kinh tế hoặc kinh tế ít mà có ng đi viện là đuối đi trông thấy luôn.
Ông già mình cũng K tuyến giáp type5 di căn. Cũng đang trị xạ ở nội tiết TW2. Nhưng đc cái là ông già có bảo hiểm 100% của quân đội nên gần như chỉ mất tiền thuốc, nhưng nói mất tiền thuốc cũng ~5tr/quý đi lại ăn uống tẩm bộ nữa nói chung là cũng tốn. Ông già mới đầu thì cũng suy sụp nhưng đc cái có thằng cháu nội vs con cháu ngoại nó suốt ngày ôm hôn nên cũng đỡ tiêu cực, mà cái K này mà cứ tiêu cực thì đi nhanh lắm.
cái K giáp này dễ chữa, nó cũng tiến triển chậm
nhưng vụ di căn thì sao rồi bác? Khống chế được thì ổn
xKenGVb.png
 
Như mình mà như vậy thì cũng chọn cách ko chữa, nhưng sẽ sống bình thường để chết bệnh tự nhiên thôi, ko tự sát
no no, không chữa thì lúc nó di căn tùm lum thì mới thấy cảnh hối hận tại sao không chữa? Giờ đã không chữa thì tự sát thôi chứ không đơn giản đâu pác
K thường gần như chắc chắn nó sẽ di căn vào xương, mà đã di căn vào xương thì đau đớn không thể nào tả nổi rồi, mà đâu phải nó chỉ di căn vào mỗi xương, nó sẽ chạy khắp cơ thể
Bà nội vợ mình bị K, không chữa do sợ chữa sẽ làm bà đi sớm, cuối đời bà sống quá khổ, lúc mất (chính thức ngừng thở) thì nói thật chứ không khác gì người đã mất cách đó mấy ngày (dòi bọ nó bò lúc nhúc nó ăn mấy khối u vỡ mạch máu lúc còn đang sống luôn)
h0Fstf1.png
 
Mình có thằng bạn học cùng lớp hồi xưa cấp 2, năm nay mình 27 rồi. Năm ngoái nó mới biết nó bị ung thư giai đoạn cuối, mà ung thư gì thì em không rõ. Mà nhà nó cũng thuộc diện bình thường, không giàu cũng không nghèo. Nó đi xạ trị được 2-3 lần gì đó xong nó thấy kinh tế gia đình đi xuống rồi nó bỏ tới giờ.
Hồi sáng nay mới nghe tin nó viết thư cho gia đình rồi đi ra ngoài vườn nhà ngta treo cổ tự tử rồi các bác à.
Mình với nó gần chục năm rồi cũng ko liên hệ gì, nay nghe tin tự nhiên thấy tội nghiệp quá. Đúng là cuộc sống vô thường, cái hạn nó va vào mình mà ko biết trước được.
chắc chưa có BH rồi, có BH thì cũng đỡ dc 1 mớ mà
các ace khác nên có ít nhất là BHYT nhé
 
Nổi sợ kinh khủng nhất của đời người khi lớn lên là lần lượt chứng kiến từng người thân của mình ra đi vĩnh viễn.
 
Back
Top