Tôi thì quan điểm dạy con không thể tránh được những lúc đòn roi, nhưng cũng không hẳn là anti cái phương pháp không đánh con. Đánh hay không đánh, cái quan trọng là tạo ra cho con trẻ biết sợ 1 thứ gì đó (trong đó việc đánh đòn sẽ dễ dọa chúng nó hơn).
Nên tôi đánh con không đánh hiểm như quân thù, tôi không đấm đá, không tát vào mặt vào đầu con. Tôi dùng roi, 1 cái roi thật to bản:
1 là để lúc đánh thì bề mặt tiếp xúc vào mông tăng lên, đỡ đau và mau lành hơn.
2 là dùng roi chứ không dùng tay không, để nó sợ "cái roi to".
3 là trước khi đánh nó tôi khua chiêng gõ trống ầm ĩ cái nhà lên "đâu rồi cái roi của bố đâu rồi, mẹ nó lấy cái roi to ra đây!!!". Cái đòn tâm lý đấy làm cho chúng nó biết sợ. Chứ việc đánh đập, tôi nói thật chỉ vài ba tuổi nữa chúng nó lớn, đánh nó chẳng thấy đau mà còn thấy ghét ngược lại bố mẹ.
Nói thì là vậy chứ nhiều khi đánh xong cũng đứng ngồi không yên, bọn trẻ thời nay tiếp xúc nhiều với những thứ tiêu cực trên mạng nên dễ nghĩ dạihơn anh em mình ngày xưa.