Xin lời khuyên cho người thân bị rối loạn tâm lý, thần kinh!

tâm thần phân liệt.bệnh này a bạn phải uống thuốc cả đời để giảm nồng độ dopamin trong não đi.bị bệnh này còn khổ hơn trầm cảm
đúng rồi dopamin
Em cũng có đọc là người bệnh này nó tiết nhiều hơn người bth, gây các ảo giác nhiều hơn.
Mấy bữa đọc về bệnh này em cũng nghĩ giá như người nhà có chuyên môn về nó thì chữa tốt hơn. Mặc dù mình đọc, mình ít nhiều hiểu về nó nhưng khổ nỗi đó chỉ là am hiểu 1 phần về bệnh đó. Còn đâu có chuyên môn kê thuốc :cry:
 
đúng rồi dopamin
Em cũng có đọc là người bệnh này nó tiết nhiều hơn người bth, gây các ảo giác nhiều hơn.
Mấy bữa đọc về bệnh này em cũng nghĩ giá như người nhà có chuyên môn về nó thì chữa tốt hơn. Mặc dù mình đọc, mình ít nhiều hiểu về nó nhưng khổ nỗi đó chỉ là am hiểu 1 phần về bệnh đó. Còn đâu có chuyên môn kê thuốc :cry:
Bệnh này a bạn nên đi khám khoa tâm thần.nói bệnh gặp bác sĩ lâu năm người ta tự kê thuốc là hết.nên đi sớm vì bệnh tâm thần phân liệt là loại bệnh nặng càng để lâu càng nguy hiểm.và nên uống thuốc theo chỉ đạo của bác sĩ suốt đời.trước tôi bị trầm cảm tụi nó bắt bệnh kê sang tâm thần phân liệt uống vào muốn điên cmn luôn.còn a bạn là bị chắc luôn vì bị ảo giác => đặc trưng của ttpl
 
Có thể nào chứng minh cho người bệnh là họ bị bệnh không nhỉ? Nếu họ nghe, thì khả năng sẽ hết. Họ sẽ tự tiết chế lại?
Mìnhn không thấy bác thớt nói ông anh thớt có nhận thức được không? Tức là nói chuyện hiểu bình thường hay là ngơ ngơ ngáo ngáo :burn_joss_stick:
Mình từng nói chuyện với 2-3 người tâm thần rồi. Họ nói chuyện như 1 người bình thường nhé, nhận thức và trả lời rất bình thường. Họ cũng biết mình bị bệnh luôn.
 
Bệnh này a bạn nên đi khám khoa tâm thần.nói bệnh gặp bác sĩ lâu năm người ta tự kê thuốc là hết.nên đi sớm vì bệnh tâm thần phân liệt là loại bệnh nặng càng để lâu càng nguy hiểm.và nên uống thuốc theo chỉ đạo của bác sĩ suốt đời.trước tôi bị trầm cảm tụi nó bắt bệnh kê sang tâm thần phân liệt uống vào muốn điên cmn luôn.còn a bạn là bị chắc luôn vì bị ảo giác => đặc trưng của ttpl
Vậy ạ, bữa giờ em cứ nghĩ trầm cảm là 1 thể của ttpl này.
Vấn đề của gia đình em là, bác sĩ giỏi thì thường ở tuyến trên, gia đình thì ở tỉnh. Nếu mà đi khám cái kiểu như bạch mai thì gặp bác sĩ tốt thật, nhưng ko thường xuyên thăm hỏi bệnh nhận dc thì lại thành ra khó chữa.
Em đang nghĩ theo hướng tìm 1 bác sĩ chuyên môn tâm thần này, xa hay gần cũng dc miễn là mình có thể thường xuyên liên lạc để cập nhật tình hình bệnh cũng như hỏi tư vấn điều trị sắp tới. Theo bác nghĩ như vậy có tốt ko
 
ko chữa đi cứ để thế rủi có ngày bệnh nặng ông ý xiên cả nhà thì khổ , đầy vụ xiên người nhà rồi người đi đường rồi đấy
 
Mình nghĩ bạn nên đưa anh bạn đi khám đi. Thực sự bệnh gì mà liên quan tới tâm thần, mà kéo theo chờ đợi trong thời gian dài là ngày càng nặng hơn. Không đùa được với bệnh tâm thần đâu nguy hiểm lắm.
 
Có thể nào chứng minh cho người bệnh là họ bị bệnh không nhỉ? Nếu họ nghe, thì khả năng sẽ hết. Họ sẽ tự tiết chế lại?
Mìnhn không thấy bác thớt nói ông anh thớt có nhận thức được không? Tức là nói chuyện hiểu bình thường hay là ngơ ngơ ngáo ngáo :burn_joss_stick:
Mình từng nói chuyện với 2-3 người tâm thần rồi. Họ nói chuyện như 1 người bình thường nhé, nhận thức và trả lời rất bình thường. Họ cũng biết mình bị bệnh luôn.
Vâng đúng đó bác
Tức là người bị bệnh này thường xuất hiện ảo giác đó, cần giúp người ta nhận thức được đó là ảo giác
Như 1 bác trên nói đó, ảo giác nó cứ tương hỗ lẫn nhau và xảy ra trong đầu người bệnh như đang diễn ra thật nên rất khó để giúp ngta nhận thức
Cách đây vài ngày em cũng có nói chuyện với anh theo cách giúp cho nhận thức dc, do em có đọc dc phương pháp đó. Và đáng buồn là anh trai một mực khẳng định là thật, do bản thân anh hiền lành quá nên bị ngta hăm doạ. Rồi em hỏi thế anh có biết mình bị paranoid ko, thì bảo có, nhưng cái chuyện ngta doạ dẫm mình là thật
Chắc là em ko có chuyên môn tâm lý nên khó nói, với lại để người bệnh nhận thức dc chắc cũng mất tgian dài
 
Vâng đúng đó bác
Tức là người bị bệnh này thường xuất hiện ảo giác đó, cần giúp người ta nhận thức được đó là ảo giác
Như 1 bác trên nói đó, ảo giác nó cứ tương hỗ lẫn nhau và xảy ra trong đầu người bệnh như đang diễn ra thật nên rất khó để giúp ngta nhận thức
Cách đây vài ngày em cũng có nói chuyện với anh theo cách giúp cho nhận thức dc, do em có đọc dc phương pháp đó. Và đáng buồn là anh trai một mực khẳng định là thật, do bản thân anh hiền lành quá nên bị ngta hăm doạ. Rồi em hỏi thế anh có biết mình bị paranoid ko, thì bảo có, nhưng cái chuyện ngta doạ dẫm mình là thật
Chắc là em ko có chuyên môn tâm lý nên khó nói, với lại để người bệnh nhận thức dc chắc cũng mất tgian dài
Vote khám nhanh nhé. Bệnh paranoid mà ko chữa là nó nặng lên thành tâm thần phân liệt là chết dở, mà khi đã bị tâm thần phân liệt là coi như sống tới cuối đời đấy. Giờ anh ông đang có dấu hiệu tái phát rồi, giờ thời gian cực kỳ quan trọng nên chữa trị kịp thời, gia đinh người thân phải động viên tinh thần để tốt lên.vì bệnh này nó rất cần sự cảm thấy an toàn, đc bảo vệ, từ đó tâm lý đỡ hơn.
 
Mấy bác trên cũng có nói rồi nên không nhắc lại nhiều nữa. Trước mình cũng có bị trầm cảm, sau khỏi tìm hiểu nhiều hơn. Hồi đó thuốc thang, cúng bái đầy đủ cả, giai dẳng gần 1 năm mới hết.
Anh của fen ở đoạn này rất quan trọng và cần chữa nhanh, thuốc nó tác động tới tâm sinh lý được, khi thể trạng với tâm lý tốt hơn thì tác động tiếp bằng trị liệu tâm lý thôi. Tầm này không nhanh nó phát thành thể phân ly, xem "Split" chưa, nếu nặng thì đúng là như thế đấy.
 
Có bệnh thì phải bái tứ phương bạn ạ, làm tất cả những gì có thể. Trường hợp của a bạn khả năng tâm linh vẫn có thể xảy ra. Loại trừ khả năng bị bỏ bùa, vì nếu bị bỏ bùa sẽ lú hơn nhiều.
Vừa chữa tâm linh vừa chữa theo phương pháp điều trị bác sĩ.
 
Mấy bác trên cũng có nói rồi nên không nhắc lại nhiều nữa. Trước mình cũng có bị trầm cảm, sau khỏi tìm hiểu nhiều hơn. Hồi đó thuốc thang, cúng bái đầy đủ cả, giai dẳng gần 1 năm mới hết.
Anh của fen ở đoạn này rất quan trọng và cần chữa nhanh, thuốc nó tác động tới tâm sinh lý được, khi thể trạng với tâm lý tốt hơn thì tác động tiếp bằng trị liệu tâm lý thôi. Tầm này không nhanh nó phát thành thể phân ly, xem "Split" chưa, nếu nặng thì đúng là như thế đấy.
Vâng ngày mai em cùng bố đi hỏi bác sĩ tâm thần ở địa phương ạ
Cho em hỏi bác là hồi trước bác bị trầm cảm thì sau khi hồi phục ổn định thì bác có nhớ những gì trong giai đoạn đang bị bệnh ko ạ?
Không biết người bị ttpl sau khi ổn định lại ngta có nhớ những gì xảy ra trong giai đoạn bệnh trở nặng ko, nếu ngta nhớ dc và so sánh với hiện tại khi ổn định thì chắc ngta dễ nhận ra là bệnh hơn
 
Vâng ngày mai em cùng bố đi hỏi bác sĩ tâm thần ở địa phương ạ
Cho em hỏi bác là hồi trước bác bị trầm cảm thì sau khi hồi phục ổn định thì bác có nhớ những gì trong giai đoạn đang bị bệnh ko ạ?
Không biết người bị ttpl sau khi ổn định lại ngta có nhớ những gì xảy ra trong giai đoạn bệnh trở nặng ko, nếu ngta nhớ dc và so sánh với hiện tại khi ổn định thì chắc ngta dễ nhận ra là bệnh hơn
Có nhớ chứ bác, mình trầm cảm là do stress công việc thôi. Về sau này nhiều việc hơn nữa cũng thấy bình thường vãi. Tâm lý cũng vững vàng hơn nhiều.
Còn dạng bệnh kia khá khó nói, vì mình không hiểu sâu, cũng chúc ông anh mau khỏi

via theNEXTvoz for iPhone
 
Có thể nào chứng minh cho người bệnh là họ bị bệnh không nhỉ? Nếu họ nghe, thì khả năng sẽ hết. Họ sẽ tự tiết chế lại?
Mìnhn không thấy bác thớt nói ông anh thớt có nhận thức được không? Tức là nói chuyện hiểu bình thường hay là ngơ ngơ ngáo ngáo :burn_joss_stick:
Mình từng nói chuyện với 2-3 người tâm thần rồi. Họ nói chuyện như 1 người bình thường nhé, nhận thức và trả lời rất bình thường. Họ cũng biết mình bị bệnh luôn.
tôi bị trầm cảm nhiều lúc cũng thế luôn.đếch có gì là nói chuyện không bình thường chỉ là lúc bệnh nặng cảm xúc khó kìm chế vl.với làm việc đầu óc thì lúc đấy giảm năng suất gần về 0.thế là tự nhận thức ra là mình đang có vấn đề bên trong đầu mình nên cần đi tìm thuốc uống để đầu óc bình thường tiếp tục học tập làm việc
 
Vậy ạ, bữa giờ em cứ nghĩ trầm cảm là 1 thể của ttpl này.
Vấn đề của gia đình em là, bác sĩ giỏi thì thường ở tuyến trên, gia đình thì ở tỉnh. Nếu mà đi khám cái kiểu như bạch mai thì gặp bác sĩ tốt thật, nhưng ko thường xuyên thăm hỏi bệnh nhận dc thì lại thành ra khó chữa.
Em đang nghĩ theo hướng tìm 1 bác sĩ chuyên môn tâm thần này, xa hay gần cũng dc miễn là mình có thể thường xuyên liên lạc để cập nhật tình hình bệnh cũng như hỏi tư vấn điều trị sắp tới. Theo bác nghĩ như vậy có tốt ko
bạch mai là bệnh viện tuyến đầu về tâm thần rồi bác nhé.Bệnh này anh bác nên khám và theo ở bạch mai ấy.Lắm thầy thì nhiều ma, mình cũng mắc bệnh tâm thần nên biết.tất cả các chỗ mình từng đi khám qua có giáo sư này nọ, rồi trưởng khoa mở phòng khám ngoài các kiểu cuối cùng mình ngẫm lại kết quả khám và điều trị ở bạch mai là tốt nhất.Đừng đi khám nhiều thầy linh tinh.Mình trầm cảm nặng hơn 10 năm rồi chứ ko ít gì đâu.Nếu vào khám mà gặp bác sĩ Hà An thì tốt, trước mình khám bác sĩ này
 
Lời nói mình sẽ thẳng nhưng thật lòng mong bác thông cảm :sad:

Anh bác thuộc dạng tâm thần phân liệt rồi. Bệnh này xác định là uống thuốc duy trì suốt đời bác ạ. :too_sad: khi nào có dấu hiệu phá phách thì bác sĩ quất liều mạnh cho đến khi bình thường lại thì tiếp tục liều duy trì. Bệnh này chỉ có nước sồng chung với lũ thôi. Bác và gia đình phải chịu khó nhé :burn_joss_stick:

Đặc biệt các bác sĩ tâm lý nếu khéo điều trị sẽ phác đồ trị liệu cứ 1 - 3 tháng 1 lần kiểu theo dõi vá luôn hứa nếu có tiến triển sẽ giảm thuốc và ngưng. Việc ngưng thuốc là không thể vì 1 khi bị tâm thần phân liệt thì não đã bị tổn thương và các tế bào thần kinh không có chức năng tái tạo nên tổn thương là vĩnh viễn. Bác sĩ họ chỉ hứa ngưng thuốc để bệnh nhân bớt âu lo lâu dài mà khiến bệnh trở nặng thôi :pudency:
 
Tâm thần phân liệt thể paranoid đặc trưng bởi ý nghĩ hoang tưởng hay ảo giác, hoặc cũng có thể là đồng thời cả 2. Có 4 loại hoang tưởng phổ biến là hoang tưởng tự cao (Vĩ cuồng), bị ám hại, ghen tuông và siêu nhiên. Theo miêu tả thì anh bạn vừa có hoang tưởng bị ám hại, vừa có ảo thanh nghe người khác nói xấu. Hoang tưởng dc định nghĩa là 1 niềm tin cứng nhắc, cố chấp không thể bị lay chuyển cho dù có chứng cứ là sai trước mặt đi nữa, chính vì vậy khuyên bảo người TTPL dạng này từ bỏ hoang tưởng là không thể, đặc biệt là khi đi kèm với ảo giác. Lúc này ảo giác và hoang tưởng sẽ tương hỗ và củng cố lẫn nhau, tạo nên 1 hệ tư duy méo mó khiến người bệnh không thể phân biệt đươc đâu là thực đâu là giả. Điều này ảnh hưởng cực lớn đến khả năng sinh hoạt cũng như tương tác xã hội của bệnh nhân.

Bệnh này là bệnh mãn tính, nên cách tốt nhất là phải học cách đương đầu với nó suốt đời. Và thuốc chỉ là 1 phần trong liệu trình điều trị. Tác dụng của thuốc trong trường hợp bệnh này là có hiệu quả, nhưng chỉ dừng lại ở mức hạn chế triệu chứng như: khiến người bệnh ít xuất hiện ảo giác hơn, ít kích động, bình tâm hơn.

Muốn can thiệp hiệu quả thì bên cạnh thuốc thì cần có can thiệp tâm lý. Can thiệp tâm lý trong trường hợp này là giúp bệnh nhân khôi phục dc khả năng tự phản biện, tự quan sát bản thân (có nghĩa là cho dù ảo giác có xuất hiện, họ vẫn tự ý thức được đó chỉ là ảo giác và chấp nhận bỏ qua chứ không bị ảo giác dẫn dắt), tự kiểm soát cảm xúc, chấn chỉnh lại cách tư duy để từ đó biết phân biệt đúng sai để thoát khỏi hoang tưởng.

Bởi vì 2 cách can thiệp tâm thần (dùng thuốc) và tâm lý phải được thực hiện song song nên ở VN rất ít nơi có thể chữa trị bệnh tâm thần phân liệt hiệu quả. Bác sĩ tâm thần thì không hiểu gì về tâm lý bệnh nhân, còn chuyên viên tâm lý thì không dc quyền kê thuốc.
Nếu bạn ở SG hoặc có thể lên SG thì inb mình.
Làm sao inbox cho bác được đây, mình cũng đang gặp vài vấn đề liên quan đến rối loạn TK thực vật, tâm lý... mình đang ở SG nhé, thanks bác trước.
 
Quen 1 ông cũng bị hoang tưởng, ổng nghĩ mình là ca sĩ nổi tiếng, mặc dù hát thì cỡ chaien :D
Nói chung tư duy bình thường nếu nói chuyện về những vẫn đề khác, nhưng khi nói về vấn đề liên quan bản thân ổng lại lòi ra hoang tưởng. Không hiểu những người này có biết mình bị hoang tưởng không, vì tư duy họ không phải thuộc dạng đần độn, nếu chỉ cần suy nghĩ logic tí về chính mình thì có thể hiểu ra vấn đề chứ.
 
Back
Top