Xin tư vấn: Mẹ chồng-nàng dâu và ước vọng bản thân.

từ ngày đi làm, chưa gặp nhà ai mà ko có chuyện này cả :LOL:
thớt thì bênh mẹ ra mặt rồi, qua lời kể thì có vẻ thế
chả bù với ông cùng cty, đội vợ lên đầu. Mẹ và vợ mâu thuẫn ổng tuyên bố bênh vợ, là con út nên dc mẹ cưng lắm, cho hẳn căn nhà nên 2 vợ chồng cuốn gói ra ở riêng trong vào 1 nốt nhạc. Nghĩ cũng tội bà mẹ ổng vl :burn_joss_stick:
 
Giữa vợ và mẹ không bao giờ chồng có thể cân bằng được, bắt buộc phải có 1 bên chịu thiệt hơn, ra ở riêng là cách duy nhất rồi

via theNEXTvoz for iPhone
bạn này nói ngắn mà đúng vô cùng. Sở dĩ thời xưa con dâu ở được với nhà chồng do chịu nhịn, chịu thiệt giỏi (sau làm mẹ chồng thì lấy lại những gì đã mất thời làm dâu bằng cách hành hạ lại con dâu 😂) và vì thời xưa cũng ko thể bỏ chồng như giờ được. Chứ thời nay thì khó lắm, nhất là ở TP, con gái giờ dc học hành, đi làm đàng hoàng thì được mấy người chịu? Với cả XH giờ mở, ko còn khép kín kiểu làng xóm như xưa nên các chị em cũng chẳng tội gì phải sống khổ như thế cả, đời sống có 1 lần thôi. Thời nay có bỏ nhau thì phụ nữ vẫn thiệt, vẫn khổ nhưng chung quy vẫn đỡ hơn nhiều so với việc thiên hạ dị nghị ngày trước. Mà mình để ý, nhà nào mẹ chồng càng soi mói con dâu, càng bắt con dâu phải theo ý mình thì nhà đó ham con trai lắm, con dâu mà ko đẻ được cháu trai thì cũng siêu khổ luôn ....

Nói chung chuyện nhà bác thớt cũng ko có gì để tư vấn ngoài ra ở riêng hoặc bỏ vợ, lấy vợ mới phù hợp yêu cầu của mẹ chồng để về sống chung được. Mình có con gái, nói thiệt mình sau này cũng chả muốn con mình làm dâu, ở chung nhà chồng. Phải bắt đầu từ những việc nhỏ như thế được coi là bình thường thì mới hết thích đẻ con trai được. Chứ cứ như giờ, rõ ràng vẫn thấy đẻ con trai lợi hơn hắn. Còn nếu có con trai, mình sẵn sàng cho nó ở riêng với vợ nó luôn vì mình tâm niệm người sống cùng mình tới cuối đời là chồng cơ. Và mình cũng muốn sau con dâu nó quý mẹ chồng nên ko muốn va chạm hàng ngày để xích mích đâu, lâu lâu gặp xác suất nó quý cao hơn. Với cả bình đẳng nam nữ rồi, con trai hay con gái lập gia đình là được tự do quyết định cuộc sống riêng rồi, làm gì có chuyện làm dâu/làm rể rồi nhìn mặt nhà ck/nhà vk để sống nữa...
 
Chào các bác, lần đầu lập topic xin tư vấn, e viết hơi dài, như trút tâm sự...các bác thông cảm. E đang rất mệt mỏi chuyện gia đình, ch xoay quanh giữa 2 vc và mẹ e....
Mô hình tính cách của mẹ và vợ bác này giống hệt nhà tôi, nhưng cả mẹ tôi và vợ tôi còn ngang nữa cơ, không ai nghe ai. Nói chung là không có giải pháp triệt để, nhưng ra ở riêng thì có đỡ hơn, các cụ cũng nói rồi "xa thương gần thường".
 
Cám ơn chia sẻ của các bác.
Để e kể 1 chuyện va chạm như thế này cho các bác nghe.

+Hàng ngày mẹ e dậy từ 4h để dọn hàng, mẹ cũng nói thẳng là ko cần đứa nào dậy giờ đó phụ mẹ vì chúng m còn phải ngủ để đi làm. Nhưng sáng dậy thì tranh thủ xuống phụ mẹ 1 lúc đông khách rồi đằng nào cũng ăn sáng, đàng hoàng đi làm.
Bình thường 7h-7h15 là 2 vc đi làm, thì cứ khoảng 6h hơn chút là e dậy rồi xuống phụ mẹ, từ trc tới giờ vẫn vậy. Đến khi lấy vk về, vợ bảo thèm ngủ, ko dậy đc…e cũng chiều, ừ ko dậy đc thì e dậy :cautious: ko có vợ, e cũng vẫn dậy mà.
Vợ e thì nó ko ăn sáng, gần như là nhịn ăn sáng (trong khoảng 7h~8h sáng là ko muốn ăn, xong đến công ty có bánh trái gì thì ăn vặt rồi chờ ăn trưa). Riêng khoản này lại đối lập với cả nhà e, chẳng ai bỏ bữa sáng cả.:confused:
Cả chủ nhật cũng vậy, nhiều khi tư tưởng của vợ e là “thà đói nằm co còn hơn ăn no nằm duỗi”, bữa chính còn có lúc bỏ ko ăn, vì kêu ko có món gì muốn ăn, nên ăn uống cũng thành chuyện để nói. Ck nhắc, bố mẹ ck nhắc là ăn sáng vào, ko ảnh hưởng tới sức khỏe --> nhắc nhiều thì vợ khó chịu, bảo lớn rồi việc ăn uống là tùy sở thích mỗi người.

+Rồi, việc hơn 1 năm qua buổi sáng vợ e vẫn giữ giờ giấc sinh hoạt như thời ở nhà vợ, cộng với việc hàng ngày e dậy sớm hơn vợ như vậy thì mẹ e đánh giá vợ là đi lấy ck nhưng chưa có ý thức tự giác, ko biết công biết việc nhà ck, ko thương ck. Giả sử ck có dậy 10 buổi, thì mình cũng đc 1 buổi xen kẽ vào (đoạn này thì e cũng biết là mẹ e xót con). Rồi mẹ e suy luận, đến ck nó nó còn chẳng thương, thì thử hỏi bố mẹ ck ở đâu?:rolleyes:
Nhiều hôm vợ cứ cố ngủ…xong sát giờ quá, xuống vội vội vàng vàng đi làm, đầu tóc ko gọn gàng, mẹ lại nhắc nhẹ e bảo nó dậy trước 1 tí đi làm cho đàng hoàng. Cũng có người bảo chả thấy con dâu dậy phụ mẹ buổi sáng bao giờ, nghe nhiều mẹ e cũng rát tai, nhưng cũng chưa từng mắng nặng lời là mày phải dậy hay ko, mẹ e để im.

Hôm rồi nói vấn đề này ra, thì quan điểm vợ e là:
+ko thay đổi giờ ngủ, giờ sinh học được. Từ xưa đến nay mấy chục năm ở nhà mẹ đẻ quen như vậy rồi, giờ bảo thay đổi khó lắm --> Vậy “lấy ck theo thói nhà ck, đừng theo tông tích cha ô nhà mày” các cụ nói có sai ko ạ?o_O
+Vợ muốn đi làm phải sạch sẽ thơm tho hết sức có thể, nên việc có dậy phụ mẹ thế làm người ám mùi, ko thích --> thực sự là vợ e ko thik, ko ưa cv của mẹ nên ko muốn phụ, e cho là vậy. Vì có dậy vợ cũng ko phải động vào cái xong cái chảo gì, chỉ là gói đồ cho ng ta khi đông khách thôi mà bảo ám mùi. Và cũng ko phải là ngày nào cũng dậy để mà bảo ảnh hưởng, ở đây là ý thức xen kẽ dù chỉ 1 ngày, san sẻ công vc với ck.:burn_joss_stick:
+Vợ ko dậy đc buổi sáng như vậy thì sẽ bù lại làm những việc khác buổi chiều khi đi làm về, rồi những ngày nghỉ vẫn dọn hàng, rửa ráy, cơm nc chứ có chơi đâu. Công việc của vk phải đc ưu tiên hàng đầu, còn việc phụ mẹ hay ko chỉ là phụ, làm đc thì làm, ko làm đc thì mẹ cũng nên thông cảm. Vợ e phát biểu như vậy đó? E nghĩ vợ nghĩ nông cạn ở điểm này.

Nói chung là phức tạp vậy đó các bác, dù ở gần, khi tìm hiểu có đi lại 2 bên nhiều lần rồi mà bây h về vẫn ko khớp. E nghĩ là khi về vợ e mới thấy là hoàn cảnh sinh hoạt ko như mong muốn từ những điều nhỏ nhất (vợ kĩ tính) nên làm mọi việc ở mức độ vừa phải, đôi khi là làm cho có. Chứ chính vợ cũng bảo cả năm qua, gần như ko vừa ý mọi thứ trong nhà, ko đc theo ý vợ?? E thì chỉ ước vợ hiểu cho ck đứng ở giữa khó xử ntn, hạ cái tôi và tính khí xuống 1 chút, khéo 1 chút trong sinh hoạt chung thì mọi việc yên ấm.
Mấy nay đang họp gia đình rồi, chắc cũng sắp có quyết định.=((
 
Last edited:
Chịch thì éo chịch, vợ thì éo nịnh, xong đòi nó nhịn. ck tôi ngoáy mũi tôi bảo anh ngoáy mũi làm em đau bụng anh xin lỗi em đi ổng còn uh xin lỗi kìa. muốn vợ nó ngoan nghe lời nhưng chịch éo có, nịnh éo có thì thôi giả dép bố về cho nhanh
 
Chịch thì éo chịch, vợ thì éo nịnh, xong đòi nó nhịn. ck tôi ngoáy mũi tôi bảo anh ngoáy mũi làm em đau bụng anh xin lỗi em đi ổng còn uh xin lỗi kìa. muốn vợ nó ngoan nghe lời nhưng chịch éo có, nịnh éo có thì thôi giả dép bố về cho nhanh
xin lỗi bác, chịch hay gì thì cũng phải đồng lòng, đồng tư tưởng trước đã. không khí gia đình nó thỏa mái thì mới lên đc. Còn nịnh, e nói thật là ko những nịnh, mà còn chiều vợ...chính vợ cũng nói như vậy.
 
Muôn đời chuyện mẹ chồng nàng dâu. Đi làm cực khổ bao nhiêu cũng ko đau đầu bằng giải quyết vụ này. Vợ tui cũng cá tính giống vợ thím, khác cái là vợ tui biết suy nghĩ hơn. Biết dung hòa chứ ko phải cứng ngắc như vậy. Tui thường ko bênh vực bên nào rõ ràng mà thủ thỉ từng bên phân tích sự việc. Với vc tui luôn quan niệm: "cưới nhau rồi là có 2 người cha ruột, mẹ ruột'' nên dù có khó chịu cỡ nào, ba mẹ có sai cỡ nào thì vợ tui cũng lễ phép, từ tốn, có giận hục hặc thì cũng một lúc rồi vợ cũng chủ động nói chuyện với mẹ chứ chẳng bao giờ cau có, khó chịu, hỏi gì đáp nấy 2-3 ngày trời. Bản thân tui cũng y như vậy với ba mẹ vợ, nhiều khi thấy vợ có thái độ ko chừng mực với ba mẹ vợ tui còn chủ động nhắc nhở. Với thêm nữa tui thường chủ động đưa vợ về nhà vợ, rồi cố gắng tạo cơ hội để ba mẹ vợ xuống nhà tui chơi, hoặc kéo ba mẹ tui lên nhà vợ chơi, đi làm xa cũng thường xuyên gọi hỏi thăm ba mẹ vợ, tạo mối khắng khít 2 gia đình. Bởi có chuyện gì thì bên vợ cũng hay kéo tôi ra hỏi riêng hay góp ý. Chả bao giờ bênh vợ 100%.
 
Muôn đời chuyện mẹ chồng nàng dâu. Đi làm cực khổ bao nhiêu cũng ko đau đầu bằng giải quyết vụ này. Vợ tui cũng cá tính giống vợ thím, khác cái là vợ tui biết suy nghĩ hơn. Biết dung hòa chứ ko phải cứng ngắc như vậy. Tui thường ko bênh vực bên nào rõ ràng mà thủ thỉ từng bên phân tích sự việc. Với vc tui luôn quan niệm: "cưới nhau rồi là có 2 người cha ruột, mẹ ruột'' nên dù có khó chịu cỡ nào, ba mẹ có sai cỡ nào thì vợ tui cũng lễ phép, từ tốn, có giận hục hặc thì cũng một lúc rồi vợ cũng chủ động nói chuyện với mẹ chứ chẳng bao giờ cau có, khó chịu, hỏi gì đáp nấy 2-3 ngày trời. Bản thân tui cũng y như vậy với ba mẹ vợ, nhiều khi thấy vợ có thái độ ko chừng mực với ba mẹ vợ tui còn chủ động nhắc nhở. Với thêm nữa tui thường chủ động đưa vợ về nhà vợ, rồi cố gắng tạo cơ hội để ba mẹ vợ xuống nhà tui chơi, hoặc kéo ba mẹ tui lên nhà vợ chơi, đi làm xa cũng thường xuyên gọi hỏi thăm ba mẹ vợ, tạo mối khắng khít 2 gia đình. Bởi có chuyện gì thì bên vợ cũng hay kéo tôi ra hỏi riêng hay góp ý. Chả bao giờ bênh vợ 100%.
em cũng chọn cách bỏ nhỏ cả 2 bên như bác, cũng cố gắng rồi. cả đêm qua chả ngủ được.
Nói ra thì bên nào cũng có lý. Bây giờ thì e chỉ biết là e sai, sai trong chính bản thân e...
 
em cũng chọn cách bỏ nhỏ cả 2 bên như bác, cũng cố gắng rồi. cả đêm qua chả ngủ được.
Nói ra thì bên nào cũng có lý. Bây giờ thì e chỉ biết là e sai, sai trong chính bản thân e...
Cố lên. Bạn thử tự nấu một bữa ăn gia đình, để mẹ với vợ cùng ngồi xuống ăn uống vui vẻ rồi cùng nhau ngồi xuống nói chuyện xem sao. Hồi lúc mới sinh vợ về ở chung với mẹ mình, mình cũng đã từng trải rồi nên mình rất thông cảm nỗi lòng của bạn. Bây giờ chỉ có kiên trì xoa dịu 2 bên thôi bạn.
 
thớt bảo vk dậy sớm bán hàng ăn trong khi nó ko thik công việc đó à???
Nghề nghiệp công việc gì mà k thik thì cha mẹ đẻ cũng k ép đc.
Nhiều hàng gia truyền gia chiếc gì con nó ko muốn theo, ko muốn mó tới luôn cũng k ép đc nó
Bà bán mỳ đầu ngõ ko bán đc cả ngày mặc dù rất muốn vì kiếm đc thêm nhiều nhưng chồng thì lười ko muốn giúp, lại bắt phải nghỉ bán từ chiều để trông nhà; con thì chẳng đứa nào muốn theo nghề này, ko chịu giúp
nữa là con dâu.
Người có tính cú đêm ghét dậy sớm cũng khó bắt ép đc họ lắm.
 
+Vợ ko dậy đc buổi sáng như vậy thì sẽ bù lại làm những việc khác buổi chiều khi đi làm về, rồi những ngày nghỉ vẫn dọn hàng, rửa ráy, cơm nc chứ có chơi đâu. Công việc của vk phải đc ưu tiên hàng đầu, còn việc phụ mẹ hay ko chỉ là phụ, làm đc thì làm, ko làm đc thì mẹ cũng nên thông cảm. Vợ e phát biểu như vậy đó? E nghĩ vợ nghĩ nông cạn ở điểm này.

Nói chung là phức tạp vậy đó các bác,
chia tay để vợ thím sớm tìm chồng khác
suy nghĩ thế này bó tay.
 
chia tay để vợ thím sớm tìm chồng khác
suy nghĩ thế này bó tay.
Làm việc ngoài + việc nhà là mệt rồi, còn bắt dậy sớm phụ giúp ko công nữa thì quên cmn đi, thà tăng ca làm thêm còn có tiền. Bỏ tiền mà thuê mấy đứa phụ giúp rửa bát, dọn dẹp chứ. Mấy quán chỗ ngõ t toàn phải thuê mướn thêm người hay mượn người ở quê ra phụ giúp chứ người nhà chả giúp mấy.

Nếu bảo quán đó con vk mở kiếm thêm mà nó phải thik buôn bán quán xá thì may nó còn dậy làm vì lời lỗ tiền bao nhiêu của nó cả. Nhiều đứa cổ cồn trắng dù lương ko cao mà thấy mở hàng quán cực khổ dù nhiều tiền nó còn ko muốn làm cơ mà.
Thử bắt thớt sang nhà mẹ vk làm giúp ko công từ sáng sớm xem có chịu ko?
 
Mấy bác trên hiểu sai ý của e rồi. :oops: e ko dùng từ "bắt buộc", "phải"...cả năm qua mc-nd ko hề nhắc đến việc này 1 chút nào cơ mà. Vì sự mâu thuẫn lần này nên mẹ e mới lôi ra nói, những điểm được và chưa được của vợ e 1 năm qua về nhà ck.
Như e đã nói, bình thường thì e vẫn là người làm mà, dù có vợ hay ko. Nhưng ở góc độ người lớn, là bố mẹ ck...nhìn vào con dâu cái "Ý thức tự giác", cái "suy nghĩ cho ck" thôi. Việc này nó cũng giống như việc vợ rửa bát 7 ngày thì mình rửa 1 ngày cho vợ nghỉ đó các bác. Ở quan điểm của e thì nó rất bt, làm cũng đc ko cũng đc...nhưng cái vấn đề ở chung, e cũng có góp ý khéo với vợ là nên làm như vậy thì sẽ đẹp hơn...nhưng vợ ko nghe, vợ theo quan điểm của vợ :cautious:
 
rách việc thế nên mới ở riêng. Người dậy sớm vs người dậy muộn.
Bà bác của t hồi xưa mới về nhà ck mà nhà đông người phải giữ ý, mẹ ck thì khó ngủ, thik dậy sớm trước 5h. Con dâu cũng phải giữ ý nên cũng phải dậy sớm theo. Nhưng riết éo chịu đc nên ở tầm độ 1 tháng thì bảo vk ck dọn ra ngoài luôn cho khỏe, đỡ phải dậy mấy h cũng phải chiều lòng người khác nữa.
Mệt mỏi nhiều thứ ở bên ngoài XH, có phải loại thua kém ăn bám ck đâu, về nhà lại phải mệt thêm vì mấy thứ 'ý tứ' vẽ vời ra thêm cho chiều ý mồm miệng hàng xóm phán con dâu bà đâu ko dậy sớm phụ bà nữa thì thôi.
Nếu vk lương thấp việc nhàn hay ở nhà nội trợ phụ thuộc kinh tế thì may ra nghe nhá
 
Nói chung, ông này tham, tham mọi thứ luôn. Ông ra ở riêng với vợ đi, 2 người ngang nhau, đây ông ỷ nhà mình, cái gì mà vợ ông nói ông lại đổ là mình đứng giữa, ông k đặt mình vào vị trí vợ ông cứ đòi nó hiểu cho mình. Ông tiếc tiền tháng 4-5 triệu bạc để ở riêng, ở đây bao nhiêu người khuyên ông ở riêng rồi, mà ông vẫn chỉ suy nghĩ làm sao để vợ ở chung với mẹ để có lợi cho bản thân nhất.
 
Thật, nói mãi ông thớt cứ lải nhải. Giờ đến 7-80% bọn đàn bà ở thành thị là chúng nó sống theo ý mình. Chỉ một số ít dễ tính hoặc khéo léo nó mới chiều ý theo nếp nhà chồng được. Tôi cũng ko bảo vợ ông như thế là đúng, rõ ràng nó lười chẩy thây và đéo có ý tứ gì. Dưng ai bảo ông cưới. Cưới thì phải chịu, và chỉ có ông vì tình yêu thì mới chịu, mới chiều được nó. Chứ ai cũng khó chịu hết. Bởi vậy cái giống ấy chỉ có ở riêng, vợ chồng tự chịu đựng nhau. Đừng mơ nó theo nếp nhà chồng.
 
Chào các bác, lần đầu lập topic xin tư vấn, e viết hơi dài, như trút tâm sự...các bác thông cảm. E đang rất mệt mỏi chuyện gia đình, ch xoay quanh giữa 2 vc và mẹ e.
Kể sơ qua về hoàn cảnh:
*Hiện tại:
-Năm nay e 30, đã lấy vợ 1 năm, vợ kém 2 tuổi. 2 vc đang ở chung với bố mẹ và chưa có e bé.
-2 vc cùng đi làm công ăn lương, tổng thu nhập hàng tháng ~35m (2 vc kiếm ngang ngang nhau), mỗi tháng đóng góp tiền sinh hoạt chung với bố mẹ và có 1 khoản để ra tiết kiệm của 2 vc.
Nhìn vào thì nhà e ko có gì phải lo lắng và thực sự cũng là như vậy, e cũng thấy tạm ổn:)

*Hoàn cảnh trước cưới: Nhà e với nhà vợ gần nhau, nhưng do nhà vợ là người ở nơi khác chuyển về mua đất, ko phải người gốc ở khu vực nhà e, nên bao nhiêu năm ko quen biết nhau. Quê nội và quê ngoại của vợ cũng cách nhà e ~30km thôi, nên ko có sự chênh lệch văn hóa vùng miền gì cả.
-Gia đình e:
+Có bố mẹ, e và 1 e gái đang đi học ĐH. Nội bộ gia đình bình thường từ xưa tới nay.
+Nhà cửa đàng hoàng ở TP, đã có xe, bố mẹ cũng lao động, buôn bán bình thường ở nhà, có đồng ra đồng vào riêng, ko phải phụ thuộc con cái, có tài sản tích góp là 1 khoản tiết kiệm và đất đang cho thuê.

-Gia đình vợ e:
+ Bố bỏ mẹ từ khi vợ e còn học cấp 2, rồi lấy vợ 2 cũng ở cách đó ko xa. Cả 2 ô bà giờ đã về hưu. Vợ và mẹ vợ ngày trước rất căm thù bố vợ e, sau nhiều năm thì cũng nguôi ngoai bớt phần nào.
Khi e quen vợ để tìm hiểu, vợ cũng chia sẻ là ngày xưa nó như con điên mỗi khi xung đột với bố, chán đời nên ko để ý học hành, nhưng cũng ko phải loại phá phách gái hư gì (ở cùng khu, e có thể xác nhận đc), chỉ là cứ chán rồi chểnh mảng học hành, rồi dần dà hình thành cái tính khí bất cần và bướng bỉnh, cái tôi rất lớn. Lớn hẳn đi học xong rồi đi làm va chạm xã hội hiểu ra nhiều thứ thì có sự thay đổi lớn:cautious:
(đây cũng là lý do ban đầu mẹ e ngăn cản e, ko muốn e lấy vợ lớn lên trong 1 hoàn cảnh như vậy.....e cũng thuyết phục và mẹ đồng ý để mình tự do lựa và điều chỉnh).Các vấn đề khác về kinh tế, quan hệ gia đình họ hàng… nhà vợ, cũng ko có gì đặc biệt, e xin phép bỏ qua :whistle:

*Tính cách:
+Tính em: lành tính, hay cả nghĩ, cầu toàn, muốn cân bằng mọi thứ trong cuộc sống, đặc biệt giữa vợ và mẹ, e ko bênh bên nào cả, bên nào có vấn đề e đều góp ý thẳng luôn.

+Đặc điểm-tính Mẹ: Ko học cao nhưng biết điều, là người giữ lửa trong gia đình e. Kiến thức xã hội ko hiểu biết rộng, công vc chủ yếu hàng họ, bếp núc trong gia đình, dễ tính, cư xử cũng khéo, đối nhân xử thế (cái này cả họ bên nội bên ngoại đều phải công nhận), biết quan tâm con cái, hay nói chuyện phiếm này nọ để cho mn gần gũi nhau hơn.
Tư tưởng & mong muốn ở con dâu: Là người phụ nữ dù có giỏi giang , kiếm nhiều tiền đến đâu về nhà điều quan trọng nhất là giữ lửa gia đình, dọn dẹp nhà cửa, bếp núc chăm sóc chồng con.

+Đặc điểm-tính Vợ: Rất sạch sẽ, kĩ tính (đối lập với nhà e hơi tuềnh toàng, đặc biệt là quần áo), hơi kén ăn (đối lập với cả nhà e dễ ăn), đi làm cty khá nhanh nhẹn, thông minh, biết ngoại ngữ tốt…hiểu biết xã hội cũng tốt. Mỗi tội trực tính, thẳng tính và ko khéo khi nóng giận. Đôi khi nói năng khó nghe và đặc biệt là khi ko vừa ý hay giận dỗi cái gì là cái mặt rất khó coi. Chính vợ e cũng tự biết và nhận đặc điểm này nhưng ko biết làm tnao :beat_brick:

Tư tưởng thì hoàn toàn đối lập với mong muốn của mẹ e kể trên, đúng kiểu con gái hiện đại, mạnh mẽ tự chủ bây h (ngày trc tìm hiểu thì e cũng nghĩ đây là 1 điểm tốt, tiến bộ): là phụ nữ phải tự chủ tài chính, kiếm càng nhiều tiền càng tốt, biết yêu thương bản thân….bla bla…. Nấu ăn biết nhưng nếu ko thik ăn cơm nhà thì đi ăn hàng luôn cũng đc, xen kẽ. Việc nhà cửa ko làm đc thì thuê người làm (hiện tại thì những việc dọn dẹp thì cả 2 vc cùng làm, chứ ko có chuyện thuê người như vợ e nói. Nhà e thì đc huấn luyện lao động từ nhỏ, nhà vợ thì ko phải làm nặng nhọc gì nhiều, đó cũng là cái khác biệt khi sống chung).

*Mâu thuẫn:
-Giữa 2 vc: Trong 1 năm chung sống, thì cũng ko có va chạm gì quá lớn. Những lần giận nhau, có lần thì 2 vc tự làm hòa, có lần thì mẹ e đứng giữa giải hòa. Hoàn toàn chỉ là nh xung đột bất đồng trong quan điểm hay cách sống của 2 đứa, chứ ko có liên quan đến cờ bạc, rượu chè, gái gú…nh thứ đó e ko động tới, cũng chưa hề chửi, đánh vợ 1 chút nào.

-Giữa vợ với mẹ (Là nguyên nhân đau đầu chính lần này): Trc khi cưới e có nhắc nhở về cách xử lý khi có mâu thuẫn với mẹ: đó là ko đc cãi tay đôi, có gì nói lại với e để e điều chỉnh.

Hôm vừa rồi, mẹ e có nói ch về vấn đề con cái của 2 đứa…thì lúc đó vợ cho rằng mẹ ko tôn trọng và xúc phạm vợ cũng như bố mẹ vợ nhưng ko nói ngay lúc đó lại với mẹ e, mà vợ để nói với e trước. Hôm sau thì vợ có thái độ vùng vằng, cấm cảu khó chịu khi nói ch với mẹ làm mẹ e bực mình.
Khi e nói ch riêng với từng người, ai cũng có lý lẽ riêng của mình, và e thấy ai cũng vẫn có chuyện vặt vãnh để bụng lôi ra tố nhau, cái này e nghĩ mẹ chồng-con dâu nào cũng có, nhất là sống chung.
Khi cả 3 mẹ con ngồi nói ch, thì mẹ e cũng bảo lúc đó chỉ là cái suy nghĩ nhất thời của mẹ buột miệng nói ra, mẹ nghĩ là bình thường, chứ ko có ý đồ xúc phạm ai hay là nói ra để bắt ép gì….Nhưng vợ e thì nhất nhất cho rằng mẹ phải suy nghĩ nhiều lần, có ý đồ thì mới nói ra một cách thỏa mái như thế.

Cứ thế là bắt đầu mỗi người 1 câu.…mẹ thì bảo vợ e để bụng, chấp nhặt câu chuyện, có con dâu nào đi soi từng câu nói của mẹ ck như vậy ko. Vợ thì bảo mẹ nói xúc phạm, biết nói sai nhưng ko nhận. Sau đó thì vợ e đùng đùng bỏ lên phòng, bảo là phải ra thuê ở riêng hoặc là ly dị? wtf, vừa chớm có tí chuyện đã làm ầm lên, nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy? Bất cần luôn như vậy sao?:eek:
Sau đó mẹ e cũng có lên nói chuyện lại và mẹ cũng giải thik nhẹ nhàng hơn nữa tình đầu sự việc, khuyên vợ e vì chồng, vì không khí gia đình chung thì thôi 2 mẹ con có hiểu nhầm gì thì xí xóa đi, thì vợ e cũng dịu dịu nhưng cảm giác vẫn ko thỏa mái và e cảm thấy vợ vẫn để bụng chuyện này.
Vợ bảo mẹ e đã nhiều lần nói làm cảm thấy ko tôn trọng vợ, nhưng vợ nhịn, lần này vợ phải làm rõ ràng để mẹ e ko lặp lại vấn đề đó nữa. Vợ kể cho Mẹ vợ nghe ch, xong thì mẹ vợ bênh vợ 100%:extreme_sexy_girl: cho là mẹ e sai hoàn toàn.
Vợ bảo vốn dĩ hiểu biết xã hội ko hợp chuyện với mẹ e, nên hạn chế chuyện trò, nói nhiều lại hiểu nhầm nhiều. Tính vợ đã ko thik ch gì thì cạy mồm ko nói. Ở chung mà chỉ mẹ hỏi thì con trả lời, giao tiếp 1 chiều, có ổn ko?

Về vấn đề ra ở riêng: E biết nhiều topic trên này cũng bảo vợ ck trẻ nên ra riêng và ở gần là đẹp nhất, nhưng nó cũng phải tùy điều kiện hoàn cảnh mỗi gia đình.
-Hiện tại, mẹ e bán hàng sáng sớm, việc vặt hàng ngày nhiều, mẹ thì đau lưng. E cũng muốn là ở cùng, để phụ giúp công việc sớm tối. Mới cưới xong lại giãy ra ở riêng cho sướng cái bản thân, còn kệ bố mẹ thì e cũng ko cam lòng. E lại cũng rất hợp và thương mẹ.
-Sau mâu thuẫn vừa rồi thì mẹ e cũng bảo ko có ngăn cản hay nói khó khăn gì việc ra ở riêng, cho vợ ck tự quyết, công vc tự mẹ e lo được, nhưng e hiểu trong lòng mẹ ko muốn e tách ra như vậy.
-Nhà e có đất, nhưng chưa đủ tiền để xây ra ở riêng ngay. Cũng dự tính vài năm nữa gom góp đủ tiền xây đc thì 2 vợ chồng ra riêng sau, lúc đó khả năng bố mẹ e cũng nghỉ ko làm hàng nữa. Còn đang có nhà, có xe lại lôi nhau ra ở trọ gần đó thì thực sự cũng rất khó nghĩ trong nhiều khía cạnh. (e ko phải sợ khổ, thời đi học ĐH và đi làm những năm đầu đã từng ở trong nh đk tồi tàn hơn rất nhiều, e chịu khổ tương đối tốt).
E cũng đã giải thik cặn kẽ với vợ về vấn đề ra ở riêng từ ngày đầu lấy nhau, vợ hiểu và bảo a đã nói thế thì cũng ko có cách nào khác, đành nghe theo. Vợ biết e ko muốn ra ở riêng bây h, mà ở chung thì phải giữ hòa khí nhưng lại cứ phải tranh luận ăn thua, đúng sai bằng được với mẹ e chuyện kia để làm gì? Lùi một bước trời quang mây tạnh, nhưng vợ e thì ko. Chung quy cũng là cái tôi quá cao:confused:

Đúng là bình thường ko sao, khi có chuyện thì con người ta chỉ nhìn vào cái xấu của nhau. Tự nhiên mấy hôm nay vợ thái độ, rồi nói này nọ với mẹ, làm cái nhìn và tình cảm của e với vợ cũng suy giảm nhiều, hơi chán vì cứ nghĩ đến cái tính nóng nảy bướng bỉnh, ko nhường nhịn của vợ khi có chuyện phát sinh, về lâu về dài thực sự ko ổn, mà đã góp ý, nhắc nhở rất nhiều lần 2 vợ ck giận dỗi trước đó rồi :oops:. Nó hoàn toàn trái ngược với cái cách mà mẹ e cử xử bao năm nay, là người vợ, người phụ nữ trong nhà thì luôn mềm dẻo và nhún nhường trước, để mọi chuyện đúng sai nói nhẹ nhàng lúc khác, như vậy mới giữ được hòa khí trong nhà. E thì đang thấy tuy e là ck nhưng sắm vai giống của mẹ e là nhiều hơn.

Bình thường vui vẻ thì vợ e nó cũng nhí nhảnh, đáng yêu. Các bác cứ bảo vợ chồng hục hoặc con c*c làm hòa nhưng e thấy trường hợp của e ko áp dụng đc. Chuyện quan hệ hàng tuần thấy đã ko mặn nồng lắm, tần suất ít, có quãng cả tháng chắc 1-2 lần vì đợt đó bị stress. E cảm thấy ko hợp lắm vì quan hệ 1 chiều, cảm giác vợ cũng ko mặn mà ch đó, nhiều khi quan hệ cũng thấy nhạt nhạt, vợ e hoàn toàn thụ động dù e cũng khuyến khích, động viên và dạy 1 vài bài nhưng như vợ nói là “e lười”….xong e cũng lại thôi, nhiều lúc làm cho có chứ cũng ko phải là tận hưởng gì =(( Bây h có xích mích, cái mặt khó coi thì còn chẳng muốn sờ vào. Vợ e nó cũng ko biết làm cho không khí vui vẻ trở lại nhanh chóng, mà cứ chờ vài ngày….nhìn e cũng chán.

E có đang tham lam cầu toàn quá ko? Vừa muốn vợ với mẹ hòa hợp, vừa muốn ở chung? Vừa ước vọng 1 người vợ cư xử khéo léo vừa chuyện chăn gối đúng ý?
E cũng nghĩ có thể mâu thuẫn lần này lắng xuống, nhưng những tích tụ thế này cứ mãi sẽ khiến e ko hài lòng. Cưới xong cảm thấy tình cảm vợ ck nó đã khácđi nhiều rồi, cứ dăm bữa lại giẫn dỗi sứt mẻ thêm chút....và có thể 1 ngày nào đó mẫu thuẫn giữa 2 vợ ck xảy ra, mà vợ e lại đòi ly dị thì e nghĩ toang.:burn_joss_stick:Cám ơn các bác đã dành thời gian đọc câu ch của e. Các bác đã có gia đình có kinh nghiệm thì cứ cho e ý kiến.
Câu chuyện của bác giống của em đấy.
Lấy vợ hơn năm rồi, có con dc 1 tuổi rồi vẫn thế
Bạn thân tôi nó cũng thế, chốt lại thì hạnh phúc lớn nhất đời của thằng đàn ông là lấy được con vợ khôn khéo bác ạ
Vợ bác, vợ tôi, vơ thằng bạn tôi mà nó khôn khéo thì tốt biết mấy
Nhà tôi thì hoàn cảnh khác nhà bác tí, tôi lớn lên chỉ với tình thương và những giọt mồ hôi, nước mắt của mẹ nên với tôi mẹ luôn là nhất
Tôi đã tát vợ 1 cái đêm m3 tết năm ngoái, tôi cũng đã nghĩ đến chuyện li dị mà k làm được vì đứa con
Hi vọng bác có thể chọn được 1 cách xử lý êm ấm
Mà cách êm ấm duy nhất của bác cũng sẽ như của tôi thôi, làm cho vợ sống khôn ngoan và biết điều hơn
 
Cám ơn chia sẻ của các bác.
Để e kể 1 chuyện va chạm như thế này cho các bác nghe.

+Hàng ngày mẹ e dậy từ 4h để dọn hàng, mẹ cũng nói thẳng là ko cần đứa nào dậy giờ đó phụ mẹ vì chúng m còn phải ngủ để đi làm. Nhưng sáng dậy thì tranh thủ xuống phụ mẹ 1 lúc đông khách rồi đằng nào cũng ăn sáng, đàng hoàng đi làm.
Bình thường 7h-7h15 là 2 vc đi làm, thì cứ khoảng 6h hơn chút là e dậy rồi xuống phụ mẹ, từ trc tới giờ vẫn vậy. Đến khi lấy vk về, vợ bảo thèm ngủ, ko dậy đc…e cũng chiều, ừ ko dậy đc thì e dậy :cautious: ko có vợ, e cũng vẫn dậy mà.
Vợ e thì nó ko ăn sáng, gần như là nhịn ăn sáng (trong khoảng 7h~8h sáng là ko muốn ăn, xong đến công ty có bánh trái gì thì ăn vặt rồi chờ ăn trưa). Riêng khoản này lại đối lập với cả nhà e, chẳng ai bỏ bữa sáng cả.:confused:
Cả chủ nhật cũng vậy, nhiều khi tư tưởng của vợ e là “thà đói nằm co còn hơn ăn no nằm duỗi”, bữa chính còn có lúc bỏ ko ăn, vì kêu ko có món gì muốn ăn, nên ăn uống cũng thành chuyện để nói. Ck nhắc, bố mẹ ck nhắc là ăn sáng vào, ko ảnh hưởng tới sức khỏe --> nhắc nhiều thì vợ khó chịu, bảo lớn rồi việc ăn uống là tùy sở thích mỗi người.

+Rồi, việc hơn 1 năm qua buổi sáng vợ e vẫn giữ giờ giấc sinh hoạt như thời ở nhà vợ, cộng với việc hàng ngày e dậy sớm hơn vợ như vậy thì mẹ e đánh giá vợ là đi lấy ck nhưng chưa có ý thức tự giác, ko biết công biết việc nhà ck, ko thương ck. Giả sử ck có dậy 10 buổi, thì mình cũng đc 1 buổi xen kẽ vào (đoạn này thì e cũng biết là mẹ e xót con). Rồi mẹ e suy luận, đến ck nó nó còn chẳng thương, thì thử hỏi bố mẹ ck ở đâu?:rolleyes:
Nhiều hôm vợ cứ cố ngủ…xong sát giờ quá, xuống vội vội vàng vàng đi làm, đầu tóc ko gọn gàng, mẹ lại nhắc nhẹ e bảo nó dậy trước 1 tí đi làm cho đàng hoàng. Cũng có người bảo chả thấy con dâu dậy phụ mẹ buổi sáng bao giờ, nghe nhiều mẹ e cũng rát tai, nhưng cũng chưa từng mắng nặng lời là mày phải dậy hay ko, mẹ e để im.

Hôm rồi nói vấn đề này ra, thì quan điểm vợ e là:
+ko thay đổi giờ ngủ, giờ sinh học được. Từ xưa đến nay mấy chục năm ở nhà mẹ đẻ quen như vậy rồi, giờ bảo thay đổi khó lắm --> Vậy “lấy ck theo thói nhà ck, đừng theo tông tích cha ô nhà mày” các cụ nói có sai ko ạ?o_O
+Vợ muốn đi làm phải sạch sẽ thơm tho hết sức có thể, nên việc có dậy phụ mẹ thế làm người ám mùi, ko thích --> thực sự là vợ e ko thik, ko ưa cv của mẹ nên ko muốn phụ, e cho là vậy. Vì có dậy vợ cũng ko phải động vào cái xong cái chảo gì, chỉ là gói đồ cho ng ta khi đông khách thôi mà bảo ám mùi. Và cũng ko phải là ngày nào cũng dậy để mà bảo ảnh hưởng, ở đây là ý thức xen kẽ dù chỉ 1 ngày, san sẻ công vc với ck.:burn_joss_stick:
+Vợ ko dậy đc buổi sáng như vậy thì sẽ bù lại làm những việc khác buổi chiều khi đi làm về, rồi những ngày nghỉ vẫn dọn hàng, rửa ráy, cơm nc chứ có chơi đâu. Công việc của vk phải đc ưu tiên hàng đầu, còn việc phụ mẹ hay ko chỉ là phụ, làm đc thì làm, ko làm đc thì mẹ cũng nên thông cảm. Vợ e phát biểu như vậy đó? E nghĩ vợ nghĩ nông cạn ở điểm này.

Nói chung là phức tạp vậy đó các bác, dù ở gần, khi tìm hiểu có đi lại 2 bên nhiều lần rồi mà bây h về vẫn ko khớp. E nghĩ là khi về vợ e mới thấy là hoàn cảnh sinh hoạt ko như mong muốn từ những điều nhỏ nhất (vợ kĩ tính) nên làm mọi việc ở mức độ vừa phải, đôi khi là làm cho có. Chứ chính vợ cũng bảo cả năm qua, gần như ko vừa ý mọi thứ trong nhà, ko đc theo ý vợ?? E thì chỉ ước vợ hiểu cho ck đứng ở giữa khó xử ntn, hạ cái tôi và tính khí xuống 1 chút, khéo 1 chút trong sinh hoạt chung thì mọi việc yên ấm.
Mấy nay đang họp gia đình rồi, chắc cũng sắp có quyết định.=((

Đọc post đầu tiên của chủ thớt thì thấy có vẻ 2 bên cần tự sửa mình, nhường nhịn nhau một chút, chứ đọc qua post trên thì thấy mẹ con thím ghê gớm thật :oops:

Cho mình hỏi cái câu "lấy ck theo thói nhà ck, đừng theo tông tích cha ô nhà mày" là của mẹ thím hay thím nói ra? Cái câu này là câu ca dao ông bà ta nói thời xưa, thời mà phụ nữ còn tại gia tòng phụ xuất giá tòng phu nhé. Thời nay, câu này là sai bét. Nói như thím mấy bà lấy chồng tây dẹp bỏ hết bàn thờ tổ tiên, không hương khói gì luôn à? Sai, sai quá chừng nhưng thớt vì quá bênh mẹ nên quan điểm sai cũng cho là đúng.:confused:

Rồi chuyện nhà thím làm ăn, xác định con dâu phụ hay không là tùy ý nó nhé. Ai cũng chỉ có 24h một ngày thôi, nó còn phải đi làm và lương ngang thím mà. Chẳng thà kêu nó giúp 1, 2 lần rồi thôi, đằng này là thường xuyên, sao nó làm nổi. Rồi sao ban đầu thì nói là tự nguyện, không làm cũng không sao, lâu ngày lại không tự giác, không thương. Xin lỗi phải nói thẳng, đạo đức giả lắm thím. Thêm cả cái logic mày đi làm việc mày + mày không giúp tao việc tao = mày không thương chồng mày, không thương nhà tao, khiếp, vừa vừa thôi đừng có o ép nhau quá như thế chứ! :censored:
Còn việc buổi sáng nó đi làm đầu tóc bù xù, nếu ngứa mắt thì nhắc nó 1, 2 lần thôi, còn không cứ để nó tự làm tự chịu. Mà mình đoán tính mẹ thím ưa nói, thấy cái gì cũng nói, chứ nhiều cô nhân viên lớp văn phòng (kể cả chỗ mình) khi đến cơ quan thì vào thẳng toilet sửa soạn cho được mắt rồi mới vào chỗ ngồi đấy. Nếu vợ thím không giải thích cho mẹ chồng thì chắc nó đã ngán ngẩm, khinh thường tính bép xép của mẹ chồng rồi :rolleyes:
Còn việc nhịn ăn thì mình không có ý kiến. Nhiều đứa nó khảnh ăn, nó thích chơi đt hơn ăn, mấy đứa con gái trong cơ quan mình cũng vậy, cơ bản là vì thời nay đồ ăn vặt có sẵn nhiều quá, nào là bánh tráng xì ke, trà sữa, chè Đài Loan các kiểu... Mà nhà thím thì ưa nói nên thành chuyện lớn thôi.
Túm lại vợ thím tuy không hoàn hảo (qua lời thím bị dìm rất nhiều) nhưng cũng phải được 7/10. Còn mẹ thím đâu 4/10 thôi. Còn thím thì khỏi nói, bênh mẹ bất kể đúng sai, lại yếu sinh lý nữa :(

Gửi từ Xiaomi Redmi 8 bằng vozFApp
 
Back
Top