Ơ bạn bè của thím hay nhỉ. Tôi cũng hay đi, chủ yếu Sing, mà bạn bè nó xa lánh vkl vì xách hộ thêm phí chứ làm gì có free
Trưởng thành lên bạn trẻ , chỉ có con nít mới khoe thứ đồ chơi ba mẹ mua cho chúngAnh nói xàm l thế ;-)) khoe là quyền của tôi, và từ chối cũng là quyền của tôi.
Trưởng thành lên bạn trẻ , chỉ có con nít mới khoe thứ đồ chơi ba mẹ mua cho chúng
Ừ, ý là nhờ vả thì phải biết điều ấy mà, đi công việc đi chơi chứ có phải đi mua cho các ông đâu.Một là nhận 2 là từ chối thôi thím ạ. Nhận đc vài đồng công mang tiếng. Vài đồng đó ko đáng mấy, mà tính ra cho đáng thì nó add vào vống giá lên mất công nói này kia.
Nếu không phải kinh doanh hàng xách tay thì từ chối luôn fen. Còn người thân quen thì trước khi đi lập danh sách mua để làm quà tặng.Tôi hay đi du lịch cả thỉnh thoảng phải công tác ra nước ngoài. Rất hay gặp phải các kiểu nhờ vả như sau.
Chuyện 1:
Kiểu lúc nào cũng mặc định nghĩ ở tây mua đồ rẻ hơn VN. Giá thì đ' lên web hay shop nc ngoài mà xem, nhắn kiểu "xem hộ chị cái này ở shop đang bán bn", mất công ra xem hỏi có mua ko lại bảo "ơ thế chẳng rẻ hơn VN bao nhiêu nhỉ, thế thôi em ạ" => mất mẹ nó thời gian đi xem ko được việc.
Chuyện 2:
Nhờ mua đồ đắt tiền cỡ $500 trở lên, nhưng đ' gửi tiền, nghĩ ng ta phải quẹt thẻ hay bỏ tiền túi ra mua cho mình xong về đi lùa gà. Mà thể loại này thì hay có kiểu mua xong bảo đưa stk mình chuyển cho xong gửi stk mấy ngày sau có khi chưa chuyển lại phải nhắc.
Chuyện 3:
Xem giá trên web rồi, chị ck trước ok rồi nhưng "em xem giá sau hoàn thuế bao nhiêu với". Ối giời ơi đ' ai quan tâm hoàn thuế mà có hoàn thuế đc chắc ra sân bay phải đi xếp hàng làm hoàn thuế cho mẹ chắc.
Nên giờ kinh nghiệm ai nhờ tôi đi du lịch mua gì tôi cứ chốt: lên web hãng xem giá tiền nhân tỉ giá, cộng 3% phí chuyển đổi ngoại tệ, rồi bắn vào thẻ debit mua giùm cho. Hoàn thuế thì thôi vì ra sân bay sát giờ đông lắm.
Tốt nhất là bác đừng có nhận gì thì hơn, cứ bảo là em đi cv chứ k đi chơi k sắp xếp được. Chứ đã đi việc mình rồi còn tay xách nách mang các thứ đồ lỉnh kỉnhTôi hay đi du lịch cả thỉnh thoảng phải công tác ra nước ngoài. Rất hay gặp phải các kiểu nhờ vả như sau.
Chuyện 1:
Kiểu lúc nào cũng mặc định nghĩ ở tây mua đồ rẻ hơn VN. Giá thì đ' lên web hay shop nc ngoài mà xem, nhắn kiểu "xem hộ chị cái này ở shop đang bán bn", mất công ra xem hỏi có mua ko lại bảo "ơ thế chẳng rẻ hơn VN bao nhiêu nhỉ, thế thôi em ạ" => mất mẹ nó thời gian đi xem ko được việc.
Chuyện 2:
Nhờ mua đồ đắt tiền cỡ $500 trở lên, nhưng đ' gửi tiền, nghĩ ng ta phải quẹt thẻ hay bỏ tiền túi ra mua cho mình xong về đi lùa gà. Mà thể loại này thì hay có kiểu mua xong bảo đưa stk mình chuyển cho xong gửi stk mấy ngày sau có khi chưa chuyển lại phải nhắc.
Chuyện 3:
Xem giá trên web rồi, chị ck trước ok rồi nhưng "em xem giá sau hoàn thuế bao nhiêu với". Ối giời ơi đ' ai quan tâm hoàn thuế mà có hoàn thuế đc chắc ra sân bay phải đi xếp hàng làm hoàn thuế cho mẹ chắc.
Nên giờ kinh nghiệm ai nhờ tôi đi du lịch mua gì tôi cứ chốt: lên web hãng xem giá tiền nhân tỉ giá, cộng 3% phí chuyển đổi ngoại tệ, rồi bắn vào thẻ debit mua giùm cho. Hoàn thuế thì thôi vì ra sân bay sát giờ đông lắm.
mình tào lao thì hay rướt mấy thứ tào lao về với mình thôiCác a ở trên , thể loại này mới có tí tiền nên xl , khoe khoang thôi, loại này các a nên vào ủng hộ quan điểm của nó, để nó nghĩ nó luôn đúng, nâng bi nó lên để sau này xã hội dậy cho nó biết như thế nào là k nên khoe khoang