Tâm sự 30 tuổi làm công nhân lương 6tr

Ngày xưa mà không đam mê chơi game, biết bắn háp lai từ lớp 2 lớp 3. Lớp 3 đã ra cổng thành đánh nhím rồi đây. Xong thì sau muốn học CNTT mặc dù thời ý học CNTT bị bảo là học này mày sau làm gì, mình cũng không biết làm gì, nghĩ sau về mở quán nét à. Giờ đang làm Dev.
 
Có việc làm là tốt rồi bạn, kiếm em nào làm cùng công ty rồi cưới thôi, 2 vợ chồng cùng cày cuốc thì dư giả hơn
 
Ngày xưa mà không đam mê chơi game, biết bắn háp lai từ lớp 2 lớp 3. Lớp 3 đã ra cổng thành đánh nhím rồi đây. Xong thì sau muốn học CNTT mặc dù thời ý học CNTT bị bảo là học này mày sau làm gì, mình cũng không biết làm gì, nghĩ sau về mở quán nét à. Giờ đang làm Dev.
Đù bác timeline y chang mình, cơ mà chắc hơn mình 2 tuổi. Mình lớp 3 thì bắn háp lai, lớp 4 5 thì cày net thuê cho chủ tiệm net, cũng y thơi dặm 2 rồng với đánh nhím đánh heo :) sau cũng vì mê game mà học cntt :)
 
Ngày xưa tôi hận Võ lâm truyền kỳ lắm , từ 1 thằng thi lớp 10 2 môn văn toán 16 điểm vào trường chuyên của thành phố mà sau vì nó mà chả học hành gì , khăn gói lên Hà Nội học CNTT rồi cũng bỏ dở
Nghề chọn người lấy vợ với 2 bàn tay trắng , đi mua bán dạo điện thoại cũ thế nào gặp được 1 người sau này là thầy dạy Free sửa điện thoại . Rồi theo nghiệp đến bây giờ tuy không giầu nhưng cũng đủ ăn đủ mặc khá khẩm hơn công nhân mà không vất vả nắng mưa . Cũng đc số lẻ của chuẩn voz 😄
Suy cho cùng game là chất xúc tác thôi , tính ra nó còn là thanh xuân của mình hận có hận , nhưng nếu được quay lại thanh xuân tôi vẫn chọn được chơi võ lâm truyền kỳ 1 lần nữa . cái thời mà ko có điện thoại di động
 
Bắt đầu bằng việc chấp nhận cuộc sống đã rẽ qua một hướng khác / một vị trí khác để dễ tiếp tục hơn. Nhìn lại quá khứ tươi đẹp rồi “giá như” cũng chỉ lãng phí thêm thời gian và tinh thần của bác thôi. Tôi cũng từng như bác, lãng phí nhiều năm chẳng đâu vào đâu, đến 29 tuổi tôi chuyển ngành, nhiều lúc thoáng nghĩ giá như bắt đầu sớm hơn thì có phải bây giờ đỡ vất vả hơn không, nhưng thôi, chẳng để làm gì

Để xác định hướng đi, cần nhìn lại thế mạnh và điều kiện hiện tại của bác

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ngày xưa mà không đam mê chơi game, biết bắn háp lai từ lớp 2 lớp 3. Lớp 3 đã ra cổng thành đánh nhím rồi đây. Xong thì sau muốn học CNTT mặc dù thời ý học CNTT bị bảo là học này mày sau làm gì, mình cũng không biết làm gì, nghĩ sau về mở quán nét à. Giờ đang làm Dev.
CNTT đang là một trong những ngành phát triển nhất hiện tại mà kêu là "học này mày sau làm gì"? Tư duy thế thì vứt, ko nên chơi với những ng như vậy ko nó kéo bạn xuống á...
 
Chờ cơ hội mới và bắt lấy ngay khi có thể thôi fen.
Tôi cũng từng làm công nhân bảo trì nhà máy từ 09/2013-10/2025, lương 4tr1/tháng nhưng luật ngầm là ngày nào cũng phải 12 tiếng từ 7h-19h :amazed: làm xong mệt về nhà trọ ngủ, ngay cái nhà trọ trong hẻm cũng khu lao động nên tối họ ngủ sớm nằm nghe ếch nhái kêu thê lương vãi đái, chưa kể xin nghỉ cực kỳ khó khăn nên cứ làm miết làm miết ngày 12 tiếng bất kể lễ tết chủ nhật, cảm giác thèm được ra thế giới bên ngoài vãi ra mà vì cơm áo gạo tiền nên cứ làm rồi chờ thời thôi :ah:
Rồi cơ hội cũng đến, mình làm bảo trì nên máy lạnh trong công ty hư hãng máy lạnh vào sửa bảo hành, mình là khách hàng nên Giám sát :big_smile: trong quá trình làm vẫn chăm chỉ nộp CV lên mạng. Đến 1 ngày có sđt bàn từ công ty săn đầu người nó gọi vào bắt chuyện, thế là trao đổi 2 3 lần sao đó lên HCM phỏng vấn rồi qua hãng máy lạnh đến giờ :big_smile: giờ lên được Leader cấp cao hơn mấy anh ngày xưa mình giám sát nữa. Thế là đầu tháng 11/2015 tót qua công ty mới ngay không chần chừ, bị đền 4 triệu do đầu tháng 10 bên này cử đi học 1 khóa năng lượng trên Bình Dương nữa :beat_plaster:
 
Chào mọi người
Dạo này thường xuyên mất ngủ, sẵn đêm nay mưa gió nên ngồi làm chai bia lên voz, trước là chia sẻ về cuộc đời loser của mình, sau thì cũng muốn nhận được một vài lời khuyên từ anh em để mình có thể định hướng thêm về hướng đi trong tương lai.
Mình sinh năm 94, đã từng đi học đại học và bỏ ngang chỉ vì mê game. Mình nói dối gia đình là tốt nghiệp rồi và có cv trên SG. Lúc đầu mình làm cty tư nhân làm về content game, sau một thời gian thấy chán vì môi trường văn phòng cũng như nhìn lại bạn bè cùng tuổi ai cũng có này có nọ nên mình xin nghỉ.
Thời gian đó mình có đi làm vài việc cũng lên quan đến mảng viết content, SEO này nọ nhưng mình chán văn phòng, làm được vài ngày là mình xin nghỉ.
Thời gian thất nghiệp thì sáng mở mắt ra ăn sáng rồi ra net ngồi tới chiều tối mới về phòng trọ, được 3 tháng thì hết tiền nên mình đi xin đủ việc, cầm cự thêm tháng rồi về cũng khai thật với gia đình. Lúc đó ba mẹ mình bị sốc lắm vì từ một đứa được đầu tư cho ăn học, là niềm tự hào của gia đình, thầy cô, hàng xóm đùng cái thành thằng bỏ học và thất nghiệp.
Không có bằng cấp nên mình nộp đơn vào làm ở kcn, làm nhân viên kho nên đôi khi việc cũng không quá nhiều, bù cái lương thấp.
Bây giờ nhìn bạn bè làm này làm kia, có vợ con có nhà có xe tự dưng mình thấy hận bản thân mình quá, giá như đừng biết tới game, giá như học hành đến nơi đến chốn. Mà cuộc sống thì đâu có chữ giá như :(
Cảm ơn những ai đã đọc tâm sự của mình, có anh em nào đã từng trải qua cho mình ít lời khuyên để mình có thể làm lại một cuộc đời mới.

Mình cũng nghiện games từ năm 4 tuổi nhưng mà biến cái đó thành lợi thế.

Ví dụ chơi Final Fantasy 8 thì lấy giấy bút ghi lại từng từ rồi giở từ điển giấy ra tra, nhờ vậy mà rành English hơn nhóm đồng lứa. Chơi games online thì cũng chủ yếu chạy ra chợ trade, tìm hội nhóm săn boss đổi ra tiền.

Nhờ vậy mà tới khi rớt đại học thì quyết định học cao đẳng, xong ra làm IT, rồi đúng thời điểm digital marketing xuất hiện, nhờ vốn Eng + kiến thức kinh doanh mà theo được nghề, tới giờ cũng vợ con, nhà cửa, xe cộ ổn hết rồi.
 
Trước cấp 3 mình cũng nghiện game vl, học càng ngày càng ngu lớp 12 còn học sinh yếu. Học xong cấp 3 thì đi bộ đội, về thì lại làm công nhân, nhảy mấy cty, tính mình cũng chịu khó cày. Đến năm 23 tuổi xin dc cty cày 12 tiếng tháng 15 củ cũng tạm, mà ngu vl tuổi trẻ nghĩ mình khoẻ cứ bán sức đến năm 28 tuổi. Ngu vl là bán sức lấy tiền, cuối cùng cũng làm dc cái nhà nhỏ với dư dc vài trăm. Cũng may là trước mình rảnh rảnh tự học dc tiếng trung, giờ thì đang làm culi cho tàu khựa, cũng sắp 30r, mục tiêu kiếm dc 1 tỉ thì về nước.
 
Chia sẻ cùng bạn,
Trước đây mình làm việc trong một vài tập đoàn lớn được sếp rất cưng chiều và công việc cũng khá là phù hợp với năng lực nhưng vì tính cách tuổi trẻ nóng tính lại có chút tự mãn vì thành công lớn nên không học được hai chữ nhẫn nhịn, thường xuyên nhảy việc khi có bất đồng nội bộ. Giờ đây vị trí của mình bị những đứa mình ghét thay thế và tụi nó có thu nhập ba bốn chục triệu một tháng còn mình giờ nhảy việc nhiều quá nên nát CV, gặp khó khăn trong xin việc, nhiều đêm mình ngủ không được vì hối hận và cứ lẩn quẩn trong đầu hai chữ giá như về những hành động của mình 10 năm về trước. Mình bây giờ mới vào một công ty giày khá lớn và làm việc ở vị trí dự bị phòng kế hoạch sản xuất, Tuy nhiên mới vào nên phải ăn lương công nhân trong thời gian học việc vì đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới với mình mà mình chưa hề có kinh nghiệm. Một tháng sau khi trừ hết bảo hiểm và các loại phí khác thì chỉ cầm về tay đâu đó có 5 triệu. Đây là mức thu nhập chỉ bằng 1/4 so với trung bình trước đây của mình chưa kể các loại lậu. Công việc thậm chí không được nghỉ thứ bảy, nhiều khi muốn ra ngân hàng giao dịch hay đi khám bệnh cũng không biết phải làm sao. Chia lương ra thì đâu đó một tiếng thu nhập chỉ tầm 25.000đ bằng với sinh viên làm thêm. Điều này làm mình khá u uất vì trước đây mình có thu nhập rất cao, trong suốt những năm học thì từ Trung học cơ sở đến sau đại học thì mình đều học trường quốc tế hoặc trường tư thục cho nên tổng chi phí gia đình đầu tư cho việc học của mình khá là nhiều. Bởi vậy cho nên so với mức thu nhập hiện tại đôi khi chi bằng sinh viên chạy bàn với lại những gì mình đã đầu tư cho việc học thì mình cảm thấy rất là thất bại. Tuy nhiên được cái là hiện tại mình đã chấp nhận về quê sinh sống nên không tốn tiền ăn ở nên cũng cầm được trọn vẹn 5 triệu trong tay một tháng Nói chung là tương đối đủ tiêu xài.
Dĩ nhiên mình sẽ không chấp nhận sống mức thu nhập hiện tại, bên cạnh kế hoạch nhanh chóng tiếp thu kiến thức ở lĩnh vực mới để có thăng tiến lên mức lương cao hơn trong CTY vì chỗ mình làm chế độ lương thưởng khá tốt thì hiện tại mình cũng đang đầu tư học tiếng Hàn với mục tiêu không chỉ đạt chuẩn đi Hàn Quốc visa E9 mà tới lúc sang Hàn Quốc thì vốn tiếng của mình không chỉ làm lao động phổ thông mà còn có thể thăng tiến hay chuyển đổi visa định cư. Ngoài ra mình còn học thêm tiếng Trung và nâng điểm tiếng Anh để backup để nếu lỡ không đi HQ được thì mình vẫn có thể cạnh tranh tìm công việc với mức thu nhập cao hơn nhờ vốn ngoại ngữ. Mình nghĩ chỉ cần bình tĩnh vạch ra được hướng đi thì ai cũng sẽ có cơ hội làm lại dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Hiện tại mình cũng 29 ngang ngang tuổi bạn. Và dành cho những bạn nào nhỏ hơn mình mà hữu Duyên đọc được những dòng này thì mình chỉ khuyên một điều rằng thái độ hơn trình độ, hãy học được chữ nhẫn khi bắt đầu làm việc nhất là trong môi trường văn phòng.
Sai lầm lớn nhất của thím ko phải là nhảy việc mà là nhảy việc lương thấp hơn.
Tôi thấy thím có nền tảng về tiếng Anh sẵn rồi thì tìm được 1 công việc thu nhập cao hơn hiện tại là ko phải quá khó.
Nếu có thêm tiếng Hàn/Trung như định hướng của thím cũng khá ổn nếu làm các công việc dang phiên dịch hay sales XNK.
Chúc thím may mắn
 
Cuối cùng vẫn thấy cái bằng ĐH nó quan trọng chứ ko đơn thuần chỉ là tờ giấy. Tôi ĐH cũng bỏ học chơi game suốt, may vẫn tốt nghiệp được với cái bằng đểu đểu, vẫn xin được việc và ổn định :D.
 
Tui bằng tuổi chủ thớt. Ngày xưa tui cũng mê game vãi ò ngày nào cũng cày từ đêm đến sáng sớm xong ngủ tới trưa dậy lại cày tiếp. Nhưng được cái tôi tự biết mức độ và định hướng cho mình là muốn học gì và phát triển ra sao. h vợ con rồi vẫn nghiện game thôi nhưng công việc mà mình chọn từ trước giúp tôi ổn định sống không phải lo nghĩ. chủ thớt quá nuông chiều bản thân và không tự đặt ra cảnh báo cho mình lên bị ngập quá sâu vào việc nuông chiều bản thân mình. Nhưng 30 cũng chưa phải là quá muộn vẫn có thể cố gắng và vực dậy được. Chúc bác luôn luôn suy nghĩ tích cực và thành công trong quang thời gian sắp tới. Thân
 
Nghĩ mà chán chủ thớt.
Mình cũng nghiện game, ngày nào không có tí game không chịu được.
Cấp 3 bỏ học chơi game cả kỳ học, nghiện tới mức tiết chào cờ cũng cố trèo tường đi chơi, rồi lê lết mãi cũng tốt nghiệp cấp 3.
Ai cũng nghĩ mình coi như bỏ vì game rồi.
Lên Đại học ở chung với mấy ông thì oong nào cũng bập vào game, chơi xuyên đêm suốt sáng bỏ cả 2 năm CPA 0.0- trường cảnh cáo 2 lần.
Rồi cũng phải bỏ thời gian một ngày ngẫm lại xem mình làm cái gì, chơi game vui, rất vui nhưng chơi game mãi không ra giá trị tương lai gì cả.
Từ kỳ 2 năm Hai bắt đầu vày lại, may vẫn ra trường bằng Khá và đúng hạn.
Bố mẹ có thể biết hoặc cho qua- ra trường là được- tiền học lại thì tự cày.
Ra trường 1 năm lại ở cái công ty toàn ông chơi game, đi công trình là rủ nhau tìm quán nét trước khi tìm nhà nghỉ. Lê lết hơn 2 năm thì nghỉ việc- vì thấy nó cũng không giúp mình bật lên được.
Rẽ sang làm IT :))) Giờ thì đỡ rồi, thi thoảng tập gymd dá bóng, cuối tuần chơi vài ván game với thằng bạn thân.
Quan trọng là fence có thú vui khác là tự bỏ được game, còn muốn thay đổi thì tự thân mình phải có động lực và không từ bỏ là được
 
hic công nhân gì lương thấp zị trời... cách đây 10 năm có bằng đh lên sg xin việc sau 3 tháng méo xin được việc phải dạt về bình dương làm công nhân 3 tháng kiếm ít vốn lên sg xin việc tiếp. lương công nhân lúc đó làm full ca 12 tiếng t2-t7 là 8tr5 rồi. mà sao giờ lương công nhân có 6tr vậy.
hS5R3Zy.png

Chào mọi người
Dạo này thường xuyên mất ngủ, sẵn đêm nay mưa gió nên ngồi làm chai bia lên voz, trước là chia sẻ về cuộc đời loser của mình, sau thì cũng muốn nhận được một vài lời khuyên từ anh em để mình có thể định hướng thêm về hướng đi trong tương lai.
Mình sinh năm 94, đã từng đi học đại học và bỏ ngang chỉ vì mê game. Mình nói dối gia đình là tốt nghiệp rồi và có cv trên SG. Lúc đầu mình làm cty tư nhân làm về content game, sau một thời gian thấy chán vì môi trường văn phòng cũng như nhìn lại bạn bè cùng tuổi ai cũng có này có nọ nên mình xin nghỉ.
Thời gian đó mình có đi làm vài việc cũng lên quan đến mảng viết content, SEO này nọ nhưng mình chán văn phòng, làm được vài ngày là mình xin nghỉ.
Thời gian thất nghiệp thì sáng mở mắt ra ăn sáng rồi ra net ngồi tới chiều tối mới về phòng trọ, được 3 tháng thì hết tiền nên mình đi xin đủ việc, cầm cự thêm tháng rồi về cũng khai thật với gia đình. Lúc đó ba mẹ mình bị sốc lắm vì từ một đứa được đầu tư cho ăn học, là niềm tự hào của gia đình, thầy cô, hàng xóm đùng cái thành thằng bỏ học và thất nghiệp.
Không có bằng cấp nên mình nộp đơn vào làm ở kcn, làm nhân viên kho nên đôi khi việc cũng không quá nhiều, bù cái lương thấp.
Bây giờ nhìn bạn bè làm này làm kia, có vợ con có nhà có xe tự dưng mình thấy hận bản thân mình quá, giá như đừng biết tới game, giá như học hành đến nơi đến chốn. Mà cuộc sống thì đâu có chữ giá như :(
Cảm ơn những ai đã đọc tâm sự của mình, có anh em nào đã từng trải qua cho mình ít lời khuyên để mình có thể làm lại một cuộc đời mới.
 
Thì giờ ráng cày thôi em. Nhìn ngược hay nhìn lên có được gì đâu. Trong khi còn nước còn tát. Chứ giờ cứ nhìn ngược nhìn lên thì nửa sau cuộc đời chắc nát bấy luôn quá.
 
Còn lời khuyên cho ku thớt, thì đơn giản thôi, ngừng nuông chiều bản thân, làm việc mình thích thì quá đơn giản, em cần rèn luyện mình bằng cách làm những việc em ghét nhưng em biết chắc chắn nó có lợi cho bản thân mình. Nếu em mông lung chưa rõ là việc gì thì có 1 việc chắc chắn sẽ có ích cho bản thân em, đó là thể dục thể thao, tất nhiên ở đây là tập với cường độ cao, khiến em mệt lả người chứ không phải tập đi bộ dưỡng sinh nhé. Em có thể tham khảo các bài tập tại nhà trên youtube, nhiều bài tập không cần dụng cụ gì (vd: plank) hoặc các bài tập cần những dụng cụ đơn giản như đồ hít đất, tạ tay.v.v..Em phải cố gắng dù có thấy mệt mỏi, chán nản cũng phải tập, kế hoạch 1 ngày 1 tiếng thì phải tập cho đủ 1 ngày 1 tiếng, kỷ luật với bản thân là lối thoát duy nhất cho em
Ông này nói chí phải
 
Chia sẻ cùng bạn,
Trước đây mình làm việc trong một vài tập đoàn lớn được sếp rất cưng chiều và công việc cũng khá là phù hợp với năng lực nhưng vì tính cách tuổi trẻ nóng tính lại có chút tự mãn vì thành công lớn nên không học được hai chữ nhẫn nhịn, thường xuyên nhảy việc khi có bất đồng nội bộ. Giờ đây vị trí của mình bị những đứa mình ghét thay thế và tụi nó có thu nhập ba bốn chục triệu một tháng còn mình giờ nhảy việc nhiều quá nên nát CV, gặp khó khăn trong xin việc, nhiều đêm mình ngủ không được vì hối hận và cứ lẩn quẩn trong đầu hai chữ giá như về những hành động của mình 10 năm về trước. Mình bây giờ mới vào một công ty giày khá lớn và làm việc ở vị trí dự bị phòng kế hoạch sản xuất, Tuy nhiên mới vào nên phải ăn lương công nhân trong thời gian học việc vì đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới với mình mà mình chưa hề có kinh nghiệm. Một tháng sau khi trừ hết bảo hiểm và các loại phí khác thì chỉ cầm về tay đâu đó có 5 triệu. Đây là mức thu nhập chỉ bằng 1/4 so với trung bình trước đây của mình chưa kể các loại lậu. Công việc thậm chí không được nghỉ thứ bảy, nhiều khi muốn ra ngân hàng giao dịch hay đi khám bệnh cũng không biết phải làm sao. Chia lương ra thì đâu đó một tiếng thu nhập chỉ tầm 25.000đ bằng với sinh viên làm thêm. Điều này làm mình khá u uất vì trước đây mình có thu nhập rất cao, trong suốt những năm học thì từ Trung học cơ sở đến sau đại học thì mình đều học trường quốc tế hoặc trường tư thục cho nên tổng chi phí gia đình đầu tư cho việc học của mình khá là nhiều. Bởi vậy cho nên so với mức thu nhập hiện tại đôi khi chi bằng sinh viên chạy bàn với lại những gì mình đã đầu tư cho việc học thì mình cảm thấy rất là thất bại. Tuy nhiên được cái là hiện tại mình đã chấp nhận về quê sinh sống nên không tốn tiền ăn ở nên cũng cầm được trọn vẹn 5 triệu trong tay một tháng Nói chung là tương đối đủ tiêu xài.
Dĩ nhiên mình sẽ không chấp nhận sống mức thu nhập hiện tại, bên cạnh kế hoạch nhanh chóng tiếp thu kiến thức ở lĩnh vực mới để có thăng tiến lên mức lương cao hơn trong CTY vì chỗ mình làm chế độ lương thưởng khá tốt thì hiện tại mình cũng đang đầu tư học tiếng Hàn với mục tiêu không chỉ đạt chuẩn đi Hàn Quốc visa E9 mà tới lúc sang Hàn Quốc thì vốn tiếng của mình không chỉ làm lao động phổ thông mà còn có thể thăng tiến hay chuyển đổi visa định cư. Ngoài ra mình còn học thêm tiếng Trung và nâng điểm tiếng Anh để backup để nếu lỡ không đi HQ được thì mình vẫn có thể cạnh tranh tìm công việc với mức thu nhập cao hơn nhờ vốn ngoại ngữ. Mình nghĩ chỉ cần bình tĩnh vạch ra được hướng đi thì ai cũng sẽ có cơ hội làm lại dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Hiện tại mình cũng 29 ngang ngang tuổi bạn. Và dành cho những bạn nào nhỏ hơn mình mà hữu Duyên đọc được những dòng này thì mình chỉ khuyên một điều rằng thái độ hơn trình độ, hãy học được chữ nhẫn khi bắt đầu làm việc nhất là trong môi trường văn phòng.
Em kém bác 3 tuổi cũng đang được sếp cưng, nhưng đôi lúc cũng bất mãn muốn nghỉ.
Đọc lời khuyên của bác thôi cố nhẫn chút xem kết quả đến đâu :smile::smile:
 
Back
Top