Tại sao có nhiều người chẳng bao giờ lo lắng suy nghĩ kể cả khi gặp khó khăn vậy nhỉ?

HuynhHuuCuong

Senior Member
Tui đang ở trọ ghép với 2 thằng nữa. Dịch bệnh thành phố thực hiện giãn cách nên hơn cả tháng rồi không làm ăn gì được. Tui vẫn thủ trong người được tầm 10 củ do tiết kiệm mấy tháng qua và phải đang chi tiêu chắt bóp, tiết kiệm chờ qua đại dịch. Trong khi 2 thằng ở cùng tôi bây giờ thằng nào cũng chỉ còn vài chục ngàn trong người. Mặc dù vậy nhưng 2 thằng kia vẫn vô lo vô nghĩ, ngày nào cũng quất cafe, nước ngọt, đến tiền ăn, tiền nhà còn không có mà đóng, bắt tôi phải đóng hộ. Đến khi có người cho cái gì thì lại chê lên chê xuống, chê gạo dở ăn không ngon, chê mì tôm ăn nhiều chán.
Tại sao nhiều người sống mà chẳng có áp lực gì vậy nhi?
 
Tui đang ở trọ ghép với 2 thằng nữa. Dịch bệnh thành phố thực hiện giãn cách nên hơn cả tháng rồi không làm ăn gì được. Tui vẫn thủ trong người được tầm 10 củ do tiết kiệm mấy tháng qua và phải đang chi tiêu chắt bóp, tiết kiệm chờ qua đại dịch. Trong khi 2 thằng ở cùng tôi bây giờ thằng nào cũng chỉ còn vài chục ngàn trong người. Mặc dù vậy nhưng 2 thằng kia vẫn vô lo vô nghĩ, ngày nào cũng quất cafe, nước ngọt, đến tiền ăn, tiền nhà còn không có mà đóng, bắt tôi phải đóng hộ. Đến khi có người cho cái gì thì lại chê lên chê xuống, chê gạo dở ăn không ngon, chê mì tôm ăn nhiều chán.
Tại sao nhiều người sống mà chẳng có áp lực gì vậy nhi?
vì bác để nó dựa dẫm đó,thử đéo đóng tiền ăn,trọ cho nó xem có như gà mắc tóc không

via theNEXTvoz for iPhone
 
Vậy mới sướng đó bạn. Những người vậy quá khoẻ đỡ nặng đầu
Đỡ nặng đầu thì lấy cái gì bỏ vào mồm vậy fen? Lấy gì phát triển kinh tế bản thân? Rồi nghiễm nhiên bắt người khác phải nộp tiền cho mình chưa biết người ta có hay ko?
 
Đỡ nặng đầu thì lấy cái gì bỏ vào mồm vậy fen? Lấy gì phát triển kinh tế bản thân? Rồi nghiễm nhiên bắt người khác phải nộp tiền cho mình chưa biết người ta có hay ko?
lấy cái gì bỏ vào mồm: cf, nước ngọt, người ta cho
Rồi nghiễm nhiên bắt người khác phải nộp tiền cho mình chưa biết người ta có hay ko: ừ đấy
:shame:
 
thì đéo đóng hộ nữa,trên đời ngu nhất là gánh nợ hộ thằng khác.
rofl.gif
 
vì bác để nó dựa dẫm đó,thử đéo đóng tiền ăn,trọ cho nó xem có như gà mắc tóc không

via theNEXTvoz for iPhone
thì đéo đóng hộ nữa,trên đời ngu nhất là gánh nợ hộ thằng khác.
rofl.gif
Do có ông lo tiền nhà rồi còn lo cái gì nữa. Giờ thử ông ko đóng hộ tiền nhà xem
Ko đóng nữa cũng ko đc các fen. Do nợ tiền nhà thì lại ko phải với chủ nhà. Mà mấy thằng này cũng là bạn hồi còn ĐH kia
 
tôi cũng muốn sống vô lo vô nghĩ, chứ nghĩ nhiều mệt chết mẹ, nhưng k làm được :big_smile:
 
Tội thớt rơi vào đúng cảnh tiến thoái lưỡng nan. Thôi thì mùa dịch này hảo tâm giúp đỡ. Sau này bọn bạn trở thành chủ tịch quay lại giúp
 
Đỡ đau đầu, tôi cứ 11h đi ngủ, 7h sáng hsau dậy đi làm, mọi chuyện sống theo lời mách bảo của tổ tiên.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ko đóng nữa cũng ko đc các fen. Do nợ tiền nhà thì lại ko phải với chủ nhà. Mà mấy thằng này cũng là bạn hồi còn ĐH kia
đó là chi phí để mua 2 thằng bạn, để nó bỏ thời gian chơi với cậu, chấp nhận hoặc thôi ko chơi nữa.
 
Tui đang ở trọ ghép với 2 thằng nữa. Dịch bệnh thành phố thực hiện giãn cách nên hơn cả tháng rồi không làm ăn gì được. Tui vẫn thủ trong người được tầm 10 củ do tiết kiệm mấy tháng qua và phải đang chi tiêu chắt bóp, tiết kiệm chờ qua đại dịch. Trong khi 2 thằng ở cùng tôi bây giờ thằng nào cũng chỉ còn vài chục ngàn trong người. Mặc dù vậy nhưng 2 thằng kia vẫn vô lo vô nghĩ, ngày nào cũng quất cafe, nước ngọt, đến tiền ăn, tiền nhà còn không có mà đóng, bắt tôi phải đóng hộ. Đến khi có người cho cái gì thì lại chê lên chê xuống, chê gạo dở ăn không ngon, chê mì tôm ăn nhiều chán.
Tại sao nhiều người sống mà chẳng có áp lực gì vậy nhi?
em té đi chỗ khác thì bọn nó mới lớn được.
mấy đứa như em mô tả, thì chỉ là 1 đứa bé trong thân hình người lớn thôi.
 
Có 2 loại bình thản.

1. Chán ghét cuộc đời, vì bạn có làm gì cũng không tốt lên được nên buông xuôi, fen có nhớ câu: Kế hoạch hoàn hảo nhất là chả có kế hoạch mẹ gì cả - phim Ký Sinh Trùng. Mấy thằng bạn của fen là kiểu này, đến đâu thì đến, giải quyết được méo đâu.

2. Cố gắng thích nghi với mọi thứ, vì nhảy dựng lên cũng không giải quyết được vấn đề, biết mình cần làm gì trong hoàn cảnh nào, ví dụ dãn cách như này, cứ xác định đến hết tháng 9, không nữa thì cuối năm, phải tính xem mình còn bao tiền, ăn chi tiêu thế nào để sau dãn cách quay lại, hoặc như mấy ông có công ăn việc làm wfh thì chăm chỉ làm rồi tiết kiệm chi tiêu. Mỗi ngày đọc báo 10p về covid rồi quay lại việc chính của mình, chứ nhảy lên phán nhà nước làm ăn kém, "đấy tao đã bảo mà, làm như tao nói thì đã blah blah.." thì chỉ khiến bản thân thêm mệt mỏi, căng thẳng.
 
Xã hội thì có người này ngời kia thím ạ. Xung quanh mình cũng như thế. Họ cũng đâu lo lắng, suy nghĩ nhiều như mình đâu. Đến đâu hay đến đó.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tui đang ở trọ ghép với 2 thằng nữa. Dịch bệnh thành phố thực hiện giãn cách nên hơn cả tháng rồi không làm ăn gì được. Tui vẫn thủ trong người được tầm 10 củ do tiết kiệm mấy tháng qua và phải đang chi tiêu chắt bóp, tiết kiệm chờ qua đại dịch. Trong khi 2 thằng ở cùng tôi bây giờ thằng nào cũng chỉ còn vài chục ngàn trong người. Mặc dù vậy nhưng 2 thằng kia vẫn vô lo vô nghĩ, ngày nào cũng quất cafe, nước ngọt, đến tiền ăn, tiền nhà còn không có mà đóng, bắt tôi phải đóng hộ. Đến khi có người cho cái gì thì lại chê lên chê xuống, chê gạo dở ăn không ngon, chê mì tôm ăn nhiều chán.
Tại sao nhiều người sống mà chẳng có áp lực gì vậy nhi?
nó đang giấu tiền đấy. Lừa ông đóng cho nó thôi.
 
Back
Top