Độc giả đến kín Đường sách gặp nhà văn Marc Levy

1668045293056.png

bạn này ở SG, còn ở HN vào là cô khác, báo chí nhucailon
 
Sao tôi thấy thư viện chẳng khi nào để ngang fence...
Tôi thấy để thẳng đứng là phổ biến nhất ấy...

Để thẳng thì dễ lấy hơn, nhưng nếu xếp ko kín sách sẽ bị nghiêng, để lâu dễ bị lệch gáy
 
Thời 2007-2008 đọc gần hết sách của ông này.
Nhớ như in cuốn sách tình cảm đầu tiên đọc là Nếu em không phải một giấc mơ của bác này :big_smile:
Sau này đọc thêm phần hậu truyện (Gặp lại) nhưng cảm giác ko hay như phần trước.
 
Để thẳng thì dễ lấy hơn, nhưng nếu xếp ko kín sách sẽ bị nghiêng, để lâu dễ bị lệch gáy

Có cái giá đỡ ấy fence. Để sách đến chỗ nào thì nhích cái tấm đỡ ra đến khúc đó...bookend, bookending...fence tìm theo từ khóa ấy

1668046693964.png


1668046712681.png
 
Thời 2007-2008 đọc gần hết sách của ông này.
Nhớ như in cuốn sách tình cảm đầu tiên đọc là Nếu em không phải một giấc mơ của bác này :big_smile:
Sau này đọc thêm phần hậu truyện (Gặp lại) nhưng cảm giác ko hay như phần trước.

Cuốn này có ra film luôn ấy fence. Fim nữ chính tóc vàng xinh xắn dễ thương nên tìm sách đọc...
 
Vợ mình chắc đủ sách ông này quá :amazed: cả 1 hàng của Marc Levy mà tưởng nhà văn này là nữ chứ :byebye:

Gửi từ iphone 17ProMaxLuxury bằng vozFApp
 
Ko biết vozer nào thích Banana Yoshimoto ko nhỉ? Mặc dù tôi đọc mấy truyện của bà phần lớn chả hiểu bả đang viết clg nhưng vẫn rất thích đọc đhs, cảm giác có cái gì đó rất cuốn :beat_shot:
 
Vợ mình chắc đủ sách ông này quá :amazed: cả 1 hàng của Marc Levy mà tưởng nhà văn này là nữ chứ :byebye:

Gửi từ iphone 17ProMaxLuxury bằng vozFApp
Hồi xưa lúc mới zô Đại học tôi cũng như ông, thấy đám bạn gái chung lớp đứa nào cũng đọc truyện của Marc Levy cứ tưởng là nữ tác giả. Mà cái tên nhà văn ông này chọn cũng hay với dễ nhớ chứ lúc đó có mấy tác giả khác mà ko nhớ nỗi.
 
Lại nhớ năm đó VTC1 nó chiếu cái phim chuyển thể từ cuốn “Nếu em không phải một giấc mơ”.
Buổi trưa xem thì buổi chiều xuống bà ngoại bà chị họ đang đọc tập 1 quyển đó. Thế là mượn về đọc.
Đến quyển thứ hai thì ngấu nghiến đọc trong một buổi chiều.
Hồi đấy đọc ngôn tình của Nhật với Mỹ thì hợp nhưng k nuốt nổi ngôn tình của Trung.
Của Trung thì có đọc quyển gì bóng bóng với ruy băng xanh gì ấy, lâu quá quên hết nội dung rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
tui tưởng nó là bài hát chứ
 
Ko biết vozer nào thích Banana Yoshimoto ko nhỉ? Mặc dù tôi đọc mấy truyện của bà phần lớn chả hiểu bả đang viết clg nhưng vẫn rất thích đọc đhs, cảm giác có cái gì đó rất cuốn :beat_shot:

Mấy truyện ngắn của Banana đọc cũng ổn mà, có cuốn Amrita đọc hơi khó 1 chút thôi, mấy truyện đc làm thành film rồi :)

8B5DB493-9495-4AAA-8611-0E485FB74BBE.jpeg
 
Hồi cấp 2 có ông bạn chỉ cho muốn tán gái văn hay mày phải đọc tiểu thuyết, công nhận chuẩn :)
Gần đây kiếm mấy truyện cổ tích về cho con bé đầu đọc, phải nói là nát vcl. Các cháu dịch thuật đem cả từ lóng mới nhất của xã hội vào để né bản quyền đọc kiểu táo bón đéo chịu được :)
Con nyc làm sách bảo mảng này siêu lợi nhuận đấy :)
 
Hồi 20t thì toàn đọc mấy cái ngôn lù kiểu: nếu em không phải giấc mơ, gặp lại, bên nhau trọn đời… tào đình, cố mạn.
Giờ cho đọc kiểu vậy thì chệu chết.

// À. ĐM còn cuốn “rừng nauy” nữa.
Cứ 7 người Nhật thì có 1 người đã từng đọc cuốn này.
 
Lại nhớ năm đó VTC1 nó chiếu cái phim chuyển thể từ cuốn “Nếu em không phải một giấc mơ”.
Buổi trưa xem thì buổi chiều xuống bà ngoại bà chị họ đang đọc tập 1 quyển đó. Thế là mượn về đọc.
Đến quyển thứ hai thì ngấu nghiến đọc trong một buổi chiều.
Hồi đấy đọc ngôn tình của Nhật với Mỹ thì hợp nhưng k nuốt nổi ngôn tình của Trung.
Của Trung thì có đọc quyển gì bóng bóng với ruy băng xanh gì ấy, lâu quá quên hết nội dung rồi.

via theNEXTvoz for iPhone
Nói đến ngôn lù Trung, mà bong bóng với ruy băng xanh là em ngờ ngợ đoán ra là truyện nào rồi, dù chả nhớ nổi tên. Đọc chắc đc vài chương rồi dừng vì không thể nuốt nổi độ ngôn lù, mất não của nó :surrender:
 
người trộm bóng thổi hồn tôi đam mê về y khoa cùng cách viết truyện về một nhân vật ko có tên

những đứa con của tự do làm tôi tìm hiểu cuộc xâm lược đức vào pháp

bạn tôi tình tôi về mối quan hệ sau hôn nhân, suy nghĩ nghiêm túc mối quan hệ với người bạn gái quá tham vọng ( dù là tham vọng tốt đẹp)
với một ý niệm về hạnh phúc đó là cái nhìn ngưỡng mộ với một thế hệ sinh viên làm thay đổi nước mỹ, đấu tranh cho bình đẳng, hoà bình cho người da màu, cho một cuộc sống công bằng hơn

ngày và đêm đầu tiên( góc nhìn về nguồn gốc loài người phi tôn giáo)

cá nhân tôi thích truyện marc levy khi nó ít ngôn tình. nhẹ nhàng sâu lắng mà chất chứa những nỗi buồn dang dở.
Như tình yêu trong em ở đâu: khi khoang cách và thơi gian thử thách một tình yêu leo lắt nhưng dai dẳng cuối cùng cả 2 có cuộc sống riêng và ko thể trả lời câu hỏi của đưa bé gái. Mẹ có còn yêu bố nuôi ko ? đó là việc của bon mẹ
bố có còn yêu mẹ ruột con ko ? đó là việc bọn bố
Và một tình yêu từ ngừoi mẹ nuôi với đứa con sinh ra từ trái tim mình

Như tình yêu trong cô gái cuối cùng stanfield khi tình yêu ko giúp chiến thắng nỗi sợ cái chết
Mỗi cuốn truyện là một tình yêu khác nhau, ta co thể cảm nhận được mối quan hệ của ta với những người ta quan hệ trong từng truyện, nó hiện đại, độc lập, thực tế xây dựng dựa trên sự thấu hiểu mà ở đó nếu được chọn giữa sự nghiệp ước mơ và tình yêu họ chọn cái đầu tiên.
View attachment 1490980
Có cuốn "em ở đâu", cuốn duy nhất mình đọc. Hồi sinh viên có gái bảo thích Marc levy thế là mình cày quyển Em ở đâu xem nó viết clg còn lựa lời đi tán gái. Đọc xong vẫn éo hiểu sao con nhân vật chính nó không chịu về nước hoặc cái thằng kia nó không qua mà hốt con đó về, nói chung là éo hiểu sao chúng nó cứ giằng qua giằng lại mà không đến với nhau. Sau này chia tay gái thôi thì thấy cũng đáng, cũng y như truyện :angry:
 
Viết văn thì genre nào kiếm nhiều nhất nhỉ? Fantasy, scifi, romance, horror...
P/s: à thôi khỏi...ngôn lù vẫn cá kiếm nhất...chắc do bọn dẩm...
  • Romance/Erotica ($1.44 billion).
  • Crime/Mystery ($728.2 million).
  • Religious/Inspirational ($720 million).
  • Science Fiction/Fantasy ($590.2 million).
  • Horror ($79.6 million).
 
Back
Top