hành trình ở Philipine

bluu

Senior Member
Em nhớ là em không dùng từ gì xúc phạm hay sai luật voz mà chs bị xóa bài @@

Hồi đầu năm ngoái bị bồ đá, ở nhà thì dịch bệnh không có việc gì làm nên em đi học khóa tiếng Tàu chơi, lúc đó chỉ nghĩ là đi học ôn lại chút. Tại hồi đại học học qua rồi, có gì đi qua mấy khu công nghiệp đi xin làm nhân viên văn phòng chứ không muốn làm công nhân. Tại tính em thuộc dạng ham ăn lười làm...

Bình thường em hay lặn lội bên diễn đàn abcxyz. Bên đó rộ lên nhân vật KB gạ mn đi Philipine đi làm sale nhà cái X đợt đó có gần 40 thg đi, lúc đó em cũng chán quá rồi, không có gì làm nên cũng đu càng đi theo.
Trong khoảng thời gian đó cũng có một nhóm bạn ở lớp học tiếng tàu bên em cũng ríu rít rủ nhau đi Philipine làm xuất nhập khoản (xuất nhập tiền), nên cũng nóng máu đi. Nghe đến lương 35-40 triệu là thấy ham rồi, lúc đó em nhắm nhắm đi 3 tháng nhây lấy 3 tháng tiền lương rồi về thôi chứ không tính làm lâu dài.

em đến làm thì đúng như những thông tin hóng được, nhưng đợt qua có nhiều người quá, nó nhét em ở cái phòng đúng 10m vuông mà nó nhét 6 người 1 phòng......
 
Last edited:
Bình thường những thg khác cùng đợt mình đi đều ở mấy khu trung cư khá ổn, kiểu studio, có cả bếp, tủ lạnh, máy giặt ngay trong phòng. Nhưng do mình xui nên ở khu tồi tàn. Một phòng 10m2, nhét 6 con người. Bên dưới cùng là chỗ phơi đồ, tầng 2 thì có chỗ nấu ăn.

Những ông khác đến từ sớm hơn thì đỡ hơn, được phòng rộng hơn xíu nhưng cũng nhét người như nêm. Đi làm thì cũng bình thường, tổ trưởng với đồng nghiệp ném cho một đống data gọi điện. Hôm trước có lên VTV quay như nào thì ở công ty đó cũng làm sêm sêm như vậy, có bài hướng dẫn mời khách, dụ khách chơi, cách gọi khách như thế nào…..

Đợt đó em vào làm cũng chẳng rủ được ai hay lùa được người nào, toàn tự lấy tiền túi ra chạy khách ảo. Vì trước khi qua em cũng đi dò la hội nhóm, hỏi những người làm ở đó là làm việc như thế nào, có kiếm được khách không…v….v… nên chỉ tính là đi làm, ráng nhây qua vài tháng kiếm ít tiền rồi về. Nhưng sự thật thì nó vả thẳng vào mặt em bôm bốp.

Đợt đó công ty tuyển ồ ạt, gần 2-3000 người. Tuyển quá nhiều gây ra loãng thị trường, đi đến hội nhóm nào, ở đâu cũng thấy mời người chơi KB KB. Bên trên thì hút máu bên dưới bằng cách ép đóng tiền chạy quảng cáo, lương tháng 35-37 triệu thì bắt đóng 10-15 triệu quảng cáo, công ty giam 6 triệu tiền làm visa, công ty giam thêm 15 ngày lương đầu. Rồi tự làm dự án riêng, chạy chỉ tiêu ảo cũng mất kha khá tiền. Cuối cùng cầm đến tay đồng lương còn không đủ để sống.

Em làm được 1 tháng thì đến đợt đóng quảng cáo thứ hai. Hôm đó lóc cóc đi bộ về, vừa về nhà vừa khóc. Nghĩ cảnh giờ mà gọi điện về nhà báo nhà gửi tiền qua để cúng cho tụi nó thì mặt mũi đâu mà sống….
 
tại viết bài như táo bón vậy đó nên xóa.
Lập cái tus xong bỏ đó để mọi người hóng
 
đã viết kiểu chia sẻ, tâm tư thì tập trung 1 post mà viết, cứ viết được chục dòng rồi nhảy sang post khác hoặc táo bón kinh niên
Đến nản
l4bsXtQ.png
 
Lúc đó em quen vài bạn người Tàu. Em kể tình hình đi làm như thế này…
Đi làm quài mà không có dư lương, không có tiền. Mấy đứa đó giới thiệu em qua công ty nó, bình thường đi làm ở bên này do khó tuyển được người nên các công ty thường có vụ thưởng giới thiệu nội bộ. Kiểu nhân viên trong công ty giới thiệu được 1 người thì sẽ được thưởng tầm 17-20 triệu.

Nên nếu em qua với tụi nó thì tụi nó được tiền nên nó tiếp em nhiệt tình lắm. Đợt đó em chạy quăng quăng, phỏng vấn mấy công ty, cuối cùng vào cái công ty ở toà nhà có nhiều drama…

Tạm gác vụ kiếm job sang một bên. Đợt đó em ở công ty làm mời người ta chơi kubet đó được tháng thì cũng có vài drama, nào là có thg đi chơi đào Phi bị gặp chuyển giới, lột đồ ra phát hiện thì chạy không được. Nó bắt trả tiền mới thả cho đi, không trả tiền thì hai anh phi đẹp trai sáu múi đứng ngoài cửa sẽ cho biết thế nào là lễ hội.

Rồi có anh giai đi bar bị tụi nó móc túi, đi tìm chuộc lại ví để lấy id với mấy thứ quan trọng thì bị nó bắt chuộc 5 triệu.

Rồi có anh giai nữa đi taxi trắng, lên đến xe là nó ngửi ra là người có tiền rồi. Nó lấy cái dao ra bắt nôn ra hết đồ, iphone, samsung 21 unltra tùm lum bay sạch….

Từ hôm quyết định nhảy việc, em đến công ty cho có. Không còn thiết tha đi làm. Đến nhây qua ngày rồi về.

Ban đầu qua bên này có gần 40 ae bị lùa qua bên này làm có nhóm chat. thg lùa thì lâu lâu chạy vào động viên. Đóng tiền chạy quảng cáo, rồi cố lên này kia. Em là đứa hay than nhất, hôm nào cũng chạy vào than đóng quảng cáo tào lao, không ra hiệu quả, hút máu. Cuối cùng, em là người thứ hai bỏ chạy. Nghỉ việc trong nhóm đó.
Ông đầu tiên thì nói việc gia đình nên nghỉ việc, bố mất nên muốn về nước chịu tang cho ba. Đến lúc về ổng gọi cho người nhà khóc tu tu, em cũng chẳng biết làm thế nào.

Bố ổng mất, công ty cho nghỉ ngay trong ngày. Nhưng hộ chiếu thì giam gần nửa tháng, hôm nào cũng nhắn tin đòi hộ chiếu để về nước, hò như hò đò. Bên hành chính hậu cần thì báo giờ hc ở bên làm visa, phải làm giấy tờ tùm lum tùm la mới được…

Đến lúc ổng lấy được hộ chiếu để về nước thì mọi chuyện cũng xong, mọi người đều đã ổn định, không cần ổng nữa rồi….

Giờ viết lại mấy dòng này tự dưng thấy vừa xót vừa buồn cười, hôm ổng về điện thoại không còn đủ tiền để lên mạng, ở sân bay thì cũng không còn dư tiền Phi để mua thẻ. Ổng nhắn em mua cái thẻ, em chào ổng lần cuối bằng quy trình báo khách ở nhà cái
Nhân viên mã abcxyz lên điểm cho khách lmfd 50 peso :)))

Nhờ ông anh đó em cũng biết nghỉ việc phải đền bao nhiêu tiền. Tháng thứ hai đi làm em nói thẳng luôn với tổ trưởng, em không muốn làm nữa. Em muốn nghỉ việc.
Tổng cộng tiền đền của em để nghỉ ở công ty đó khoảng 60 triệu, thêm tiền chạy quảng cáo, tiền ăn tiền khóc tiền cười 10 triệu. Coi như 2 tháng em đến công ty làm không công. Do công ty bao vé máy bay, bao tiền bảo quan, bao ăn bao ở.
 
Last edited:
Đến công ty mới.

Đợt em nghỉ việc vẫn chưa có nhiều người qua Phi nên vẫn có nhiều công ty nhận nợ hộ chiếu. Em nghỉ ở công ty cũ một cái, xếp luôn đồ đạc, xách valy qua công ty mới luôn.
Họ đến tận cửa đón vẫn như siêu sao, đúng hôm đó sắp xếp đồ đạc, hôm sau xách giỏi đi làm luôn. Lúc đó em đinh ninh nghĩ, biết tiếng tàu mắc gì làm sale? Đời này không bao giờ làm việc này nữa!!!

Qua công ty mới cũng không có gì đặc biệt, em làm phiên dịch ngày ngày lên công ty ăn ăn uống uống, gõ chữ dịch văn bản cả ngày, ngày làm 8 tiếng tháng nghỉ 4 ngày lương 1v3 (khoảng 47 triệu).

Ở công ty này em không chơi với ai nhiều nên không hóng được nhiều drama.
Em đến được 3 hôm thì có vài người nghỉ việc, có bà chị kể trước đi làm ở campuchia. Rồi kể vượt biên như nào, rồi kể chuyện đợt dịch để kiếm được 1 nhân viên khó khăn như thế nào. Lúc đó một người đắt bao nhiêu…


Làm được gần 5 tháng thì công ty cắt giảm nhân sự, em lại xách giỏ đi kiếm công ty khác tiếp. Rồi nghe thêm vài câu chuyện.
Có ông anh từng làm ở campuchia, ở toà 19 nhìn qua toà 21, lâu lâu có người chạy ra ngoài hiên hét cứu với… cứu với trong vô vọng. Nhìn người ta bị chích điện, đánh đập. Rồi ai không nghe lời thì xách người lên sân thượng thả xuống, xách con người mà xách như heo chos…

Rồi em đến xem 1 công ty ở tít cái tỉnh nảo tình nào, ở bên này giàu nghèo nó cách biệt nhiều lắm, người giàu thì cực giàu, mà nghèo thì nghèo khủng khiếp. Thuê người Phil đến tận phòng giet người mà giá chỉ 5 triệu 1 mạng…
 
Tháng 3 tôi đi Cebu, xin hỏi thím thời tiết bên đó kiểu gì để còn chuẩn bị
Bên này như sài gòn thôi, có mùa nắng và nắng vl. Cebu ít mưa bão, đi được đó. Mà đi du lịch bên này vừa đắt mà chả có mẹ gì chơi. Du lịch nó build theo kiểu hoang sơ, gần như chỗ nào nó cũng tự nhiên, được cái nó cũng đẹp. Tuy nhiên nhà nghỉ ks vừa đắt vừa xấu, đồ ăn thì ko ngon lắm, dịch vụ cũng ít
 
Bên này như sài gòn thôi, có mùa nắng và nắng vl. Cebu ít mưa bão, đi được đó. Mà đi du lịch bên này vừa đắt mà chả có mẹ gì chơi. Du lịch nó build theo kiểu hoang sơ, gần như chỗ nào nó cũng tự nhiên, được cái nó cũng đẹp. Tuy nhiên nhà nghỉ ks vừa đắt vừa xấu, đồ ăn thì ko ngon lắm, dịch vụ cũng ít
Tôi đi công tác =(( cà phê bển uống ổn ko thím?
 
Đến công ty mới.

Đợt em nghỉ việc vẫn chưa có nhiều người qua Phi nên vẫn có nhiều công ty nhận nợ hộ chiếu. Em nghỉ ở công ty cũ một cái, xếp luôn đồ đạc, xách valy qua công ty mới luôn.
Họ đến tận cửa đón vẫn như siêu sao, đúng hôm đó sắp xếp đồ đạc, hôm sau xách giỏi đi làm luôn. Lúc đó em đinh ninh nghĩ, biết tiếng tàu mắc gì làm sale? Đời này không bao giờ làm việc này nữa!!!

Qua công ty mới cũng không có gì đặc biệt, em làm phiên dịch ngày ngày lên công ty ăn ăn uống uống, gõ chữ dịch văn bản cả ngày, ngày làm 8 tiếng tháng nghỉ 4 ngày lương 1v3 (khoảng 47 triệu).

Ở công ty này em không chơi với ai nhiều nên không hóng được nhiều drama.
Em đến được 3 hôm thì có vài người nghỉ việc, có bà chị kể trước đi làm ở campuchia. Rồi kể vượt biên như nào, rồi kể chuyện đợt dịch để kiếm được 1 nhân viên khó khăn như thế nào. Lúc đó một người đắt bao nhiêu…


Làm được gần 5 tháng thì công ty cắt giảm nhân sự, em lại xách giỏ đi kiếm công ty khác tiếp. Rồi nghe thêm vài câu chuyện.
Có ông anh từng làm ở campuchia, ở toà 19 nhìn qua toà 21, lâu lâu có người chạy ra ngoài hiên hét cứu với… cứu với trong vô vọng. Nhìn người ta bị chích điện, đánh đập. Rồi ai không nghe lời thì xách người lên sân thượng thả xuống, xách con người mà xách như heo chos…

Rồi em đến xem 1 công ty ở tít cái tỉnh nảo tình nào, ở bên này giàu nghèo nó cách biệt nhiều lắm, người giàu thì cực giàu, mà nghèo thì nghèo khủng khiếp. Thuê người Phil đến tận phòng giet người mà giá chỉ 5 triệu 1 mạng…
học tiếng được dăm tháng mà đi làm phiên dịch được hả bác
 
Back
Top