Shantideva
Member
Oh, đây là một câu hỏi hay.Vậy cho mình hỏi tỉnh thức khi đạt được có là mãi mãi không, hay cũng là 1 trạng thái nhất thời, lúc có lúc không
Trước tiên chúng ta đều biết mọi thứ đều vô thường, vậy thì nếu tỉnh thức hay giác ngộ, thì nó có nhất thời không, có vô thường không ?
Theo mình, thức tỉnh hay giác ngộ, nó không phải là một trạng thái, nó không phải là một cái gì mà chúng ta có thể đạt được, hay nắm bắt được.
Bởi thức tỉnh hay giác ngộ, ngược lại, là sự loại bỏ tất cả cái “trạng thái”. Sự loại bỏ các trạng thái này ko phải là chúng ta ko tồn tại theo cách chúng ta vốn nghĩ, hay chúng ta tan biến, biến mất, hay siêu việt gì đó.
Để hiểu hơn về cái này, thì hãy cứ hiểu một cách đơn giản rằng mọi thứ vốn không thật, hoặc ko tồn tại một cách chắc thật, và đó là vô ngã. Và ở đây chúng ta tạm hiểu như thế là đc.
Vậy thì, do mọi thứ vốn không thực tồn tại, nhưng chúng ta lại “cho rằng” có tất cả mọi thứ, nghĩa là chúng ta có một cơ chế nhận thức quy ngã, cho rằng mọi thứ có một giá trị cố hữu nào đó.
Tỉnh thức hay giác ngộ, là khi đó chúng ta ko còn cơ chế nhận thức như thế nữa. Chính vì thế, mặc dù “mọi thứ” vẫn “tồn tại” và vận động, nhưng đối với ta thì đến một hạt bụi cũng không có.
Nói như thế, không phải là chúng ta trở nên siêu việt hơn hay cao cấp hơn về cái gì. Mà nó là cách nhận thức hoặc kinh nghiệm khác, thứ ko sai lầm (trong việc quy ngã) nữa.
Và do việc không tồn tại một trạng thái nào trong nhận thức này, cho nên nó cũng không bị hoại diệt.
Cho nên có thể nói đơn giản hơn thì đó là một sự “không tồn tại” thức tỉnh.
Việc diễn tả này có phần hơi khó hiểu, mình cũng đã cố gắng diễn đạt, nhưng cũng nghĩ có thể nó ko rốt ráo, nên hy vọng bác hiểu