Bị chỉ trích nặng nề vì ko cùng đi rước dâu

Status
Not open for further replies.

khabalapcatap

Senior Member
Chào mọi người, em tuổi trẻ sự đời nông cạn, xin chút ý kiến của mọi người để trấn an bản thân.
Chuyện là có ông cậu này hôm nay cưới, ông cậu họ hàng hơi hơi xa thôi, là em họ của mẹ. Quãng đường rước dâu là Nam Định-Hải phòng, dự tính là cả đi, về là 200 cây số, đi mất tổng 5 tiếng,khá là vất vả. Số là ông này đi nước ngoài đã lâu, ko có bạn bè nhiều nên chuyến rước dâu hơi ít người, vì vậy hôm qua đã có lời mời nhà em đi hết.
Cơ mà bản thân em ko muốn đi, ko phải vì bận gì cả, đơn giản là ko muốn đi thôi. Tính em cũng hướng nội, ko thân thiết gì lắm, lại ngại các hoạt động nhiều người, cảm thấy việc rước dâu cũng ko quan trọng vs em, có em hay ko cũng ko ảnh hưởng.
Ban đầu ý định của em là ko đi rồi, nhưng vì lời mời, nhờ vả mà em cứ lấp lửng lưỡng lự ko trả lời chính xác là đi hay ko, ko đi thì áy náy, nhưng đi thì bản thân em cảm thấy khó chịu, ko vui. Mất cả tối, cả đêm để suy nghĩ, cuối cùng vẫn dũng cảm nói ko đi. Vì em nghĩ đây là chuyện vui của người ta mà em ko vui vì phải đi thì tốt nhất nên ở nhà, em muốn tôn trọng cảm xúc của bản thân, biết mình muốn gì, mạnh mẽ dứt khoát từ chối.
Nãy vừa ăn cháo gà 🐔 bị ông bà, mẹ nói ko ra gì, nói em ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân, nói rằng họ sẽ cười vào mặt gia đinh wtf :)) , nói rằng em như thế thì sau này người ta cũng sẽ ko giúp đỡ việc của em thôi. Trời ơi, việc nhờ vả mình có thể nhận hay cũng có thể từ chối mà đúng ko? Nếu là em nhờ vả 1 việc tương tự, họ giúp thì mình biết ơn, còn ko giúp thì em cũng sẽ tôn trọng quyết định của họ thôi chứ đúng ko? Việc gì phải nâng cao quản điểm cái việc này vậy? Vừa bị chỉ trích thậm tệ, bị nói ko ra gì, nhưng càng bị chỉ trích em cảm thấy càng chắc chắn việc từ chối đi là chính xác, em càng kiên định với chính kiến của mình hơn. Sống ko vì bản thân mình, trời tru đất diệt.
Có lẽ thế hệ già họ sống thiên về tình cảm quá, họ sợ mất lòng quá nên thường bỏ đi cảm xúc cá nhân. Em nghĩ em thế hệ khác,em tự tôn trọng bản thân trước đã rồi mới để ý người khác được.
Nhưng vừa rồi bị chỉ trích quá nặng nề, em bị rối ko biết mình đúng hay sai, là do em sống đúng vs cảm xúc hay chỉ là ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân? Ai có thể giải thích cho em ko? Btw em bị trầm cảm và rối loạn lo âu nặng nên cũng ko có nhiều bạn bè hay giao lưu nhiều, cũng tự cảm thấy bản thân lãnh cảm đi nhiều với mọi thứ.

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
 
bạn mấy tuổi
sao lại chọn bậy vậy
giúp họ thì bạn cũng có mất cái đ gì đâu
cuộc sống đôi khi có những việc k thích cũng phải.làm

Em 22t thôi.
Em chỉ đơn giản là ko muốn đi thôi.
Sao bác nói ko mất gì đc, mất nửa ngày làm việc, mất rất nhiều công sức, ngồi xe 5 tiếng đồng hồ, di chuyển 200km, cung chỉ là đi cho đủ quân số chứ ko có nhiệm vụ gì to.
Những người đi có lẽ họ cảm thấy đó là 1 dịp đi chơi, còn em chỉ cảm thấy đi vậy hơi bị hành xác, mệt mỏi.

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
 
Chào mọi người, em tuổi trẻ sự đời nông cạn, xin chút ý kiến của mọi người để trấn an bản thân.
Chuyện là có ông cậu này hôm nay cưới, ông cậu họ hàng hơi hơi xa thôi, là em họ của mẹ. Quãng đường rước dâu là Nam Định-Hải phòng, dự tính là cả đi, về là 200 cây số, đi mất tổng 5 tiếng,khá là vất vả. Số là ông này đi nước ngoài đã lâu, ko có bạn bè nhiều nên chuyến rước dâu hơi ít người, vì vậy hôm qua đã có lời mời nhà em đi hết.
Cơ mà bản thân em ko muốn đi, ko phải vì bận gì cả, đơn giản là ko muốn đi thôi. Tính em cũng hướng nội, ko thân thiết gì lắm, lại ngại các hoạt động nhiều người, cảm thấy việc rước dâu cũng ko quan trọng vs em, có em hay ko cũng ko ảnh hưởng.
Ban đầu ý định của em là ko đi rồi, nhưng vì lời mời, nhờ vả mà em cứ lấp lửng lưỡng lự ko trả lời chính xác là đi hay ko, ko đi thì áy náy, nhưng đi thì bản thân em cảm thấy khó chịu, ko vui. Mất cả tối, cả đêm để suy nghĩ, cuối cùng vẫn dũng cảm nói ko đi. Vì em nghĩ đây là chuyện vui của người ta mà em ko vui vì phải đi thì tốt nhất nên ở nhà, em muốn tôn trọng cảm xúc của bản thân, biết mình muốn gì, mạnh mẽ dứt khoát từ chối.
Nãy vừa ăn cháo gà 🐔 bị ông bà, mẹ nói ko ra gì, nói em ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân, nói rằng họ sẽ cười vào mặt gia đinh wtf :)) , nói rằng em như thế thì sau này người ta cũng sẽ ko giúp đỡ việc của em thôi. Trời ơi, việc nhờ vả mình có thể nhận hay cũng có thể từ chối mà đúng ko? Nếu là em nhờ vả 1 việc tương tự, họ giúp thì mình biết ơn, còn ko giúp thì em cũng sẽ tôn trọng quyết định của họ thôi chứ đúng ko? Việc gì phải nâng cao quản điểm cái việc này vậy? Vừa bị chỉ trích thậm tệ, bị nói ko ra gì, nhưng càng bị chỉ trích em cảm thấy càng chắc chắn việc từ chối đi là chính xác, em càng kiên định với chính kiến của mình hơn. Sống ko vì bản thân mình, trời tru đất diệt.
Có lẽ thế hệ già họ sống thiên về tình cảm quá, họ sợ mất lòng quá nên thường bỏ đi cảm xúc cá nhân. Em nghĩ em thế hệ khác,em tự tôn trọng bản thân trước đã rồi mới để ý người khác được.
Nhưng vừa rồi bị chỉ trích quá nặng nề, em bị rối ko biết mình đúng hay sai, là do em sống đúng vs cảm xúc hay chỉ là ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân? Ai có thể giải thích cho em ko? Btw em bị trầm cảm và rối loạn lo âu nặng nên cũng ko có nhiều bạn bè hay giao lưu nhiều, cũng tự cảm thấy bản thân lãnh cảm đi nhiều với mọi thứ.

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
Sống là phải có Đức!
 
Chào mọi người, em tuổi trẻ sự đời nông cạn, xin chút ý kiến của mọi người để trấn an bản thân.
Chuyện là có ông cậu này hôm nay cưới, ông cậu họ hàng hơi hơi xa thôi, là em họ của mẹ. Quãng đường rước dâu là Nam Định-Hải phòng, dự tính là cả đi, về là 200 cây số, đi mất tổng 5 tiếng,khá là vất vả. Số là ông này đi nước ngoài đã lâu, ko có bạn bè nhiều nên chuyến rước dâu hơi ít người, vì vậy hôm qua đã có lời mời nhà em đi hết.
Cơ mà bản thân em ko muốn đi, ko phải vì bận gì cả, đơn giản là ko muốn đi thôi. Tính em cũng hướng nội, ko thân thiết gì lắm, lại ngại các hoạt động nhiều người, cảm thấy việc rước dâu cũng ko quan trọng vs em, có em hay ko cũng ko ảnh hưởng.
Ban đầu ý định của em là ko đi rồi, nhưng vì lời mời, nhờ vả mà em cứ lấp lửng lưỡng lự ko trả lời chính xác là đi hay ko, ko đi thì áy náy, nhưng đi thì bản thân em cảm thấy khó chịu, ko vui. Mất cả tối, cả đêm để suy nghĩ, cuối cùng vẫn dũng cảm nói ko đi. Vì em nghĩ đây là chuyện vui của người ta mà em ko vui vì phải đi thì tốt nhất nên ở nhà, em muốn tôn trọng cảm xúc của bản thân, biết mình muốn gì, mạnh mẽ dứt khoát từ chối.
Nãy vừa ăn cháo gà 🐔 bị ông bà, mẹ nói ko ra gì, nói em ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân, nói rằng họ sẽ cười vào mặt gia đinh wtf :)) , nói rằng em như thế thì sau này người ta cũng sẽ ko giúp đỡ việc của em thôi. Trời ơi, việc nhờ vả mình có thể nhận hay cũng có thể từ chối mà đúng ko? Nếu là em nhờ vả 1 việc tương tự, họ giúp thì mình biết ơn, còn ko giúp thì em cũng sẽ tôn trọng quyết định của họ thôi chứ đúng ko? Việc gì phải nâng cao quản điểm cái việc này vậy? Vừa bị chỉ trích thậm tệ, bị nói ko ra gì, nhưng càng bị chỉ trích em cảm thấy càng chắc chắn việc từ chối đi là chính xác, em càng kiên định với chính kiến của mình hơn. Sống ko vì bản thân mình, trời tru đất diệt.
Có lẽ thế hệ già họ sống thiên về tình cảm quá, họ sợ mất lòng quá nên thường bỏ đi cảm xúc cá nhân. Em nghĩ em thế hệ khác,em tự tôn trọng bản thân trước đã rồi mới để ý người khác được.
Nhưng vừa rồi bị chỉ trích quá nặng nề, em bị rối ko biết mình đúng hay sai, là do em sống đúng vs cảm xúc hay chỉ là ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân? Ai có thể giải thích cho em ko? Btw em bị trầm cảm và rối loạn lo âu nặng nên cũng ko có nhiều bạn bè hay giao lưu nhiều, cũng tự cảm thấy bản thân lãnh cảm đi nhiều với mọi thứ.

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
Bạn sống thêm nữa sẽ hiểu vì sao ng nhà lại nói thế. Ví dụ khi nhà bạn có người vừa mất, chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai, người thân sơ sơ, làng xóm ng ta chẳng tới vì người ta tới thì được lợi ích gì? Những lúc đó bạn sẽ thấy quý khi có nhiều người giúp mình trong những lúc ntn. Còn nếu bạn nhiệt tình trong những tình huống này. Ng ta cũng sẽ nhiệt tình lại với bạn. Cuộc sống là có qua có lại vậy thôi. Hi vọng bạn hiểu.
 
Nếu không bận gì cả thì có thể giúp "ông cậu" một chút có sao đâu.
Nhưng nếu bản thân không thích thì cũng ko ép nhau làm gì. Sau này chú em có làm đám cưới thì ông cậu kia chắc chắn không đi mừng đâu nhé. Chưa kể họ hàng bên mình nhiều chuyện lắm, người ta đánh giá.
Như #2 nói: có những việc không thích nhưng vẫn phải làm.

via theNEXTvoz for iPhone
 
tuổi trẻ là những sai lầm
UIPeDFq.png
 
Có khi nào thiếu người bê tráp hay nhịm vụ j khác ko vại chú em. Chứ đi cho đủ quân số thôi thì làm j căng như dây đàn vậy. :oh:
 
Em 22t thôi.
Em chỉ đơn giản là ko muốn đi thôi.
Sao bác nói ko mất gì đc, mất nửa ngày làm việc, mất rất nhiều công sức, ngồi xe 5 tiếng đồng hồ, di chuyển 200km, cung chỉ là đi cho đủ quân số chứ ko có nhiệm vụ gì to.
Những người đi có lẽ họ cảm thấy đó là 1 dịp đi chơi, còn em chỉ cảm thấy đi vậy hơi bị hành xác, mệt mỏi.

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
22t thì suy nghĩ ích kỷ vậy là đúng rồi
:D
 
Có khi nào thiếu người bê tráp hay nhịm vụ j khác ko vại chú em. Chứ đi cho đủ quân số thôi thì làm j căng như dây đàn vậy. :oh:

Ko bê tráp hay gì cả. Có lẽ người già họ nghĩ xa, họ nghĩ mình ko giúp họ hàng những việc đám ma chay cưới hỏi như vậy thì sau này người ta cũng ko giúp lại mình thôi

Gửi từ Xiaomi M2004J19C bằng vozFApp
 
Bị mắng thế là nhà thím văn hóa như vậy rồi, ngược dòng thì bị chửi sml thôi. Chứ như nhà m thì cậu họ hàng (ko phải ruột) thì bố mẹ đi là đc rồi, m đi được thì tốt ko đi được thì thôi. Nhưng nếu gia đình có lối sống họ hàng gần gũi vậy mà ko đi bị chửi sml là đúng.

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 7 bằng vozFApp
 
Chủ thớt có tâm sự gì trong ngày cưới của người khác mà không đi không... Ví dụ như thấy người ta làm đám cưới, nhìn lại mình là bóng kín chưa come out với gia đình nữa, mà ngày ngày thì thấy ông bà già mong có cháu bồng nên chạnh lòng, hoảng loạn và căm thù những người cười nói ở đám cưới...
iZ3eN9B.png
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top