Tiện đây a cũng nói hết những suy nghĩ của a 1 lần. Để trong lòng mãi k nói, nghĩ e sẽ tổn thương, nhưng k nói thì a cũng khó chịu.
A k rõ bên ngoài e đối xử với bạn bè khác ntn, nhưng vs a thì e luôn mang cho a 1 cảm giác a bị lợi dụng. Đây là lần đầu tiên a có suy nghĩ xấu về 1 người như vậy.
Từ cái cách e đặt câu hỏi, cách e quan tâm hỏi han quà cáp, rồi kể cả lúc nc e nói là vì đối phương thế này nên mới làm thế kia.
Trong 3 ng việt ở cty có e là con gái, e rất có lợi thế để nhận dc sự giúp đỡ từ 2 ng còn lại. Hồi e mới vào cty a chỉ bảo e rất vô tư, còn remote vào code giúp e, đọc mail này nọ.
Dần dần r e cũng sẽ tiến bộ, cũng như a lúc mới vào cty thôi, trước mắt là cứ giúp e hoàn thành công việc trong thời gian thử việc - a đã nghĩ như vậy đấy. Rồi mãi mà chưa thấy e tiến bộ, a cũng đã muốn bỏ cuộc r.
Chắc là e còn nhớ đầu việc đầu tiên e làm trong mấy tháng, sếp có nhờ cả phòng test và nhận dc phản hồi 1 đống lỗi sau khoang 10p, và sêp đã phải ngồi làm con đó. Nếu như đó là ng nhật, thì đã bị cho nghỉ việc rồi.
Thằng ku ngồi sát a mà vào làm dc khoảng 3 tháng, cũng thường xuyên gây ra lỗi, cộng với thái độ trong công việc k tốt cũng đã dc cho nghỉ việc.
E thì còn chưa được bằng thằng ku kia, nên vì là đồng hương với nhau, ít nhất a cũng giúp để e không bị đuổi trong thời gian đầu.
Rồi đưa e đi tìm lớp học tiếng, đưa đi mua xe. Ai nhờ thì a cũng vô tư giúp vậy.
Lâu lâu e tặng a đồ ăn này nọ, a cũng vô tư nhận và nghĩ là e quý a. 1 lần, rồi 2,3 lần, sau mỗi lần tặng quà là y rằng sẽ có việc cần nhờ vả. Lâu dần a để ý, nếu a không nhận quà thì tần suất nhờ vả sẽ ít đi,
nhưng nếu nhận thì y rằng hôm sau sẽ có chuyện. Nhắn tin e luôn viết tên a bằng chữ hoa, nói chuyện e luôn nói vì cái này tốt cho a hay đỡ cho a phải làm cái này nên e sẽ làm cái nọ. e thường xuyên giữ liên lạc với bạn bè chung của 2 người, không bao giờ thấy e làm mất lòng ai. Khéo, khéo thật sự.
Tính a muốn chơi vs ai đó thì ít nhất cũng phải biết 1 chút thông tin về người ta, ít ra cũng là nhà cửa, nhà mấy người, kỷ niệm này nọ. Khi nói chuyện phiếm với nhau a có một vài lần hỏi mà e chuyển chủ đề, không muốn chia sẻ về cá nhân, nhưng lại luôn muốn biết thông tin xoay quanh a. Cái này là chia sẻ thông tin 1 chiều à. Sau 2 năm làm việc với nhau a cũng mới chỉ biết họ tên, thành phố nơi e sống, hết.
E nhiều lúc thực dụng đến đáng sợ, cái gì có lợi trước mắt thì làm, không thì nhất định sẽ từ chối. Từ việc bỏ qua việc chú tâm vào học tiếng, học kiến thức cho công việc để chuyển sang kinh doanh buôn bán, tiền ảo rồi chứng khoán. Ok, đó là nhu cầu chính đáng của bản thân, nhưng đừng để những cái còn lại cho t, khi không hiểu tiếng, khi không biết cách việc, mọi thứ cứ đổ lên đầu a. Mục đích e hỏi việc luôn là tìm cách làm ăn xổi nhất, làm sao nó chạy là được, không quan tâm cost, không quan tâm xấu hay đẹp, nhanh hay chậm tối ưu hay không. Thậm chí sau nhiều lần trao đổi qua lại thì e muốn a làm luôn cho e, đó là cái đích cuối cùng. Ông senpai còn lại có tâm sự vs a rằng lắm lúc cũng muốn giúp e lắm, nhưng kiến thức base e không có, a chỉ tài liệu e cũng chẳng buồn xem. Nếu e có chút kiến thức nền, nói vài ba câu là giải quyết dc vấn đề, nhưng đằng này nói mãi có hiểu đâu, nên ông ấy chọn cách im lặng trước câu hỏi của e.
A nhắc e chú tâm vào công việc nhiều đến nỗi mà a chán, a đã phải nói rằng đó cũng là lần cuối cùng a nhắc e học, từ sau sẽ k có chuyện nvay nữa. e còn nhớ có lần 2 đứa phải làm việc chung, a nhắc e lên dự toán chi tiết từng phần, càng chi tiết thì sai số càng nhỏ. Đáp án là gần 1 tháng, trong khi a làm mất chưa tới 2 ngày. Ok, người mới thì cần thời gian tìm hiểu. Trong thời gian làm e cũng k chia sẻ tiến độ vs a , a cũng có nhắc r đấy chứ. Rồi trước 1 tuần deadline, a hỏi tiến độ thì e nói k xong được, nhiều quá. 1 tuần sau là e về nước chơi rồi còn đâu. Bãi chiến trường để lại ai sẽ giải quyết? trong khi đã báo cáo deadline cho bên kia rồi?
Công việc đã thế, ngoài đời e cũng tệ không kém. e thử đặt mình vào tình huống, có ai đang nhờ vả e , khi e có vẻ không đáp ứng thì bơ luôn người đó, tin nhắn không thèm đọc, không thèm rep. Đây là thái độ gì vậy? là con gái thì có quyền coi thường người khác à, trong khi chính e đang là người đi nhờ vả. Sau mỗi lần như vậy thì a cũng tự dặn lòng là chắc do bận hay có việc gì đó. Chỉ đến khi có việc nhờ tiếp thì trạng thái tin nhắn cuối mới chuyển sang đã đọc.
Ai là người e nhờ lúc bị cướp, ai là người giải quyết lúc e gây tai nạn giao thông mà phải bỏ cả làm, ai là người giải đáp công việc cho e, a có đáng bị đối xử như vậy không. Sống gần 2 năm trong tình trạng như vậy e có làm được không? Chẳng lẽ chỉ vì đồng hương mà a phải vứt hết cả tự trọng để vô tư vì người như vậy.
Hôm rồi a đã quyết định sẽ không tiếp tục có quan hệ gì vs e nữa. e hỏi a 2 câu nhưng a không đáp lại, y như cái cách e vẫn thường làm vs a. Thật bất ngờ, khi a còn có giá trị lợi dụng e còn chào hỏi cười nói. Giờ gặp nhau ở cổng cty, e lướt qua a như không quen, thật bạc bẽo. Nhưng như vậy lại hóa hay, chúng ta không nên có thêm một mối liên quan gì nữa, như vậy tốt cho cả 2.
Thân ái.