Em 2002, thi lần này là lần thứ 5 rồi, thi xong em hụt hẫn và chẳng biết nên làm gì bây giờ, 2 ngày qua em nằm im ru trong phòng, nhìn sách vở rồi khóc suốt, em nhận ra em bị trầm cảm rất nặng, việc ôn thi lại vào 2 tháng cuối mùa học sinh hàng năm hình như là thói quen của em, và em tìm đến nó để cho bản thân có cảm giác được sống. Em không còn thích học nữa, một phần là vì sợ cảm giác học chung với học sinh lứa thấp hơn, quan trọng là không còn cảm giác muốn học, nếu chọn chắc sẽ là 1 ngành bên máy tính ko phải cntt vì ko đủ điểm, nhưng em nói thật em chán lắm, em chỉ muốn sống cuộc đời bình thường, an nhàn nhưng gd em nghèo không đủ điều kiện, em không đi hc lại thì chỉ có làm công nhân, bảo vệ cả đời à, em thì sức khỏe rất yếu với hậu đậu ko làm dc gì hết. Làm ở đâu lặt vặt mấy năm qua đều bị chửi rồi đuổi, nhưng h máy tính nó cx bảo hòa, tụi trẻ ra xin việc mk xin ko nổi, mấy việc cafe, tạp vụ này nọ em cảm thấy bây giờ em ko xin ngta ko nhận nữa rồi.
Nhìn về cuộc sống sau này mà em muốn tự tử quá, mấy nay suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại, em chỉ muốn ôn thi đại học thôi, đó như là thói quen, là thứ để em sống. Lâu rồi mới tâm sự một ít trên voz
Nhìn về cuộc sống sau này mà em muốn tự tử quá, mấy nay suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại, em chỉ muốn ôn thi đại học thôi, đó như là thói quen, là thứ để em sống. Lâu rồi mới tâm sự một ít trên voz