blackberykeyone
Senior Member
Gần 1 năm nay thu nhập đi xuống đáy, bỗng có nhiều trải nghiệm và suy nghĩ phết các fen ạ.
Tôi năm nay gần 4 chục, cũng đi lên từ 2 bàn tay trắng thôi, trời thương thì cũng mua được 2 cái nhà nhưng thật sự là ở thời điểm này thấy tương lai mông lung thật. Các fen đừng vội chửi tôi khoe của, vì thật ra 2 cái nhà so với nhiều anh em trẻ còn đi làm, chưa có nhà cửa thì nó là 1 khối tài sản vô cùng lớn, nhưng ở tầm tuổi của tôi thì nó là chuyện bình thường thôi. Kể ra như vậy để anh em thấy là tôi cũng không phải dạng ở trọ húp mì tôm rồi lên đây bốc phét chém gió. Còn ai đọc tới đây rồi vẫn nghĩ là tôi viết bài này để khoe mẽ thì thôi cook mẹ đi, đỡ mất công đọc và tôi cũng đỡ mất công quote chửi lại.
Đầu tiên, tôi thấy là nếu với mức thu nhập dưới 20tr thì xác định là đéo bao giờ mua được nhà ở HN SG luôn. Đó là 1 sự thật chúng ta phải chấp nhận, chứ không thể cứ kêu gào là lương thấp mà giá nhà cao ngất này kia. Bởi vì HN và SG hiện tại là 2 siêu đô thị kể cả so với quy mô thế giới, nên chắc chắn mọi thứ sẽ rất đắt đỏ. 20tr sống còn khó nói gì mua nhà. Cái này nói không phải bỉ bôi những anh em lương thấp, đừng vội tự ái, mà là chỉ ra sự thật nghiệt ngã nó là như vậy. Nên nếu cảm giác thu nhập mãi nó chỉ như vậy thì nên tìm 1 giải pháp khác, kiểu như về quê có nhà cửa sẵn chẳng hạn, chi phí sinh hoạt rẻ hơn nó cũng đỡ được rất nhiều.
Còn nếu vẫn muốn bám trụ ở thành phố thì chúng ta phải chấp nhận làm quen với việc cả đời này sẽ đi thuê nhà. Đó là điều tôi cũng xác định ngay từ ngày mới ra trường. Mà thật ra trước đó tôi cũng phải đi thuê nhà ở cả chục năm rồi. Nhìn chung với mô hình xã hội bây giờ thì việc thuê nhà nó cũng không phải là điều gì đáng xấu hổ. Ở các nước tiên tiến thì người ta cũng thuê nhà cả đời chứ không phải ai cũng mua được nhà. Tất nhiên là nó sẽ có nhiều rủi ro như kiểu ở được vài năm lại phải tìm chỗ khác, chủ nhà abc, chỗ ở chật chội dễ cháy nổ này kia... Những cái này tôi cũng từng trải qua hết rồi mà thật sự là lúc ấy mình nghèo thì phải chịu thôi không có lựa chọn khác.
Tiếp theo, đúng là giá nhà bây giờ cao vãi đái thật.
Tôi sẽ không chửi chính sách hay cò đất hay gì cả. Vì đó là việc vô nghĩa. Mình chửi rát cổ thì chỉ mình nghe chứ giá nó cao thì vẫn cứ cao.
Mấy năm trước thì tôi bước vào giai đoạn hoàng kim trong cuộc đời, may mắn là lúc đấy giá nhà đất nó chưa bị thổi lên bây giờ. Nên dành dụm cuối cùng cũng mua được 2 cái nhà như tôi đã kể. Mỗi cái cũng không nhiều tiền, chỉ tầm 3,5t. Nhưng bây giờ nhìn lại thấy giá thị trường cũng toàn trên 5t. Tất nhiên là tôi thấy mình may mắn vãi đái vì mua được hồi giá chưa cao lắm. Chứ còn bây giờ thì thật sự tôi không có tự tin để mua được 2 cái nhà đó luôn.
Mà đấy là tôi thuộc dạng kiếm tiền cũng khá nhé. Ngày xưa hồi hoàng kim thì tháng cũng phải loanh quanh 200, còn giờ thì xuống dốc lẹt đẹt 30-40.
Nhưng mà kể cả bây giờ tôi có ở thời hoàng kim đi nữa thì nghĩ tới cái cảnh mua nhà trên 5t thấy cũng nâu hốp vãi đái các fen ạ. Vì thật ra kiếm nhiều thì tiêu nhiều, hồi đó mỗi tháng tôi tiêu cũng phải 60-70tr. Còn giờ kiếm 30-40tr thì phải chắt bóp mồm miệng để tiêu trong khoảng đó thôi.
Và tôi biết mức 30-40tr là mức bình thường nhiều anh em ở tuổi tôi đi làm văn phòng vẫn kiếm được. Ở mức này thì nhìn chung sống ở HN SG vẫn thoải mái, nhưng để mua được nhà thì cũng nâu hốp vãi chưởng. Không biết có phải tôi bị tâm lý tự ti do rơi từ đỉnh cao xuống vực hay không, chứ nói thật là cả năm nay tôi trầm cmn cảm vì chỉ kiếm được loanh quanh mức này. Cảm thấy không để ra được đồng nào cả chứ nói gì tới tích cóp để mua nhà.
Nói thì nhiều anh em chửi, nhưng cứ tới tuổi của tôi thì anh em sẽ đồng ý thôi. Bây giờ để có thể an tâm thì phải có tầm 3-4 cái bđs. 1 cái để ở, 1-2 cái cho thuê để lấy dòng tiền thụ động, nhỡ may có thất nghiệp thì còn có cái mà tiêu. Những cái này sau để cho con cái. Còn 1 cái để về già bán đi lấy tiền dưỡng già. Nghe hơi tham lam đúng không nào. Nhưng như trường hợp của tôi dù có 2 cái nhưng vẫn thấy cực kì lo lắng. Vì 1 cái để ở, còn 1 cái thì không có khả năng cho thuê. Cái đó xác định để đó sau này cần tiền thì bán thôi, kiểu dưỡng già chẳng hạn. Nên tính ra vẫn thiếu BDS để tạo ra dòng tiền thụ động. Nên nói thì bảo tham chứ tôi vẫn mơ ước mua được 1 cái như vậy nữa, mà với tình hình thu nhập bây giờ mà giá nhà cao như này thì nâu hốp quá.
Còn con cái thì thật ra cũng không lo lắng lắm về việc có BDS cho nó không. Sau chúng nó lớn thì tự bơi, ngày xưa mình cũng tự bơi có được bố mẹ cho cái gì đâu. Cho ăn học đàng hoàng bao năm trời là quý rồi. Tôi xác định là cái nhà đang ở thì ở tới cuối đời, lúc ấy cưỡi hạc rồi thì cho nó. Chứ còn 1 BDS khác thì kiểu gì về già tôi cũng phải bán đi để lấy tiền dưỡng già, vì hiện tại làm tự do không có lương hiu các mai phen à. Với cả chả tội đéo gì cả đời làm lụng vất vả xong để cho thằng con nó phá cả.
Tôi năm nay gần 4 chục, cũng đi lên từ 2 bàn tay trắng thôi, trời thương thì cũng mua được 2 cái nhà nhưng thật sự là ở thời điểm này thấy tương lai mông lung thật. Các fen đừng vội chửi tôi khoe của, vì thật ra 2 cái nhà so với nhiều anh em trẻ còn đi làm, chưa có nhà cửa thì nó là 1 khối tài sản vô cùng lớn, nhưng ở tầm tuổi của tôi thì nó là chuyện bình thường thôi. Kể ra như vậy để anh em thấy là tôi cũng không phải dạng ở trọ húp mì tôm rồi lên đây bốc phét chém gió. Còn ai đọc tới đây rồi vẫn nghĩ là tôi viết bài này để khoe mẽ thì thôi cook mẹ đi, đỡ mất công đọc và tôi cũng đỡ mất công quote chửi lại.
Đầu tiên, tôi thấy là nếu với mức thu nhập dưới 20tr thì xác định là đéo bao giờ mua được nhà ở HN SG luôn. Đó là 1 sự thật chúng ta phải chấp nhận, chứ không thể cứ kêu gào là lương thấp mà giá nhà cao ngất này kia. Bởi vì HN và SG hiện tại là 2 siêu đô thị kể cả so với quy mô thế giới, nên chắc chắn mọi thứ sẽ rất đắt đỏ. 20tr sống còn khó nói gì mua nhà. Cái này nói không phải bỉ bôi những anh em lương thấp, đừng vội tự ái, mà là chỉ ra sự thật nghiệt ngã nó là như vậy. Nên nếu cảm giác thu nhập mãi nó chỉ như vậy thì nên tìm 1 giải pháp khác, kiểu như về quê có nhà cửa sẵn chẳng hạn, chi phí sinh hoạt rẻ hơn nó cũng đỡ được rất nhiều.
Còn nếu vẫn muốn bám trụ ở thành phố thì chúng ta phải chấp nhận làm quen với việc cả đời này sẽ đi thuê nhà. Đó là điều tôi cũng xác định ngay từ ngày mới ra trường. Mà thật ra trước đó tôi cũng phải đi thuê nhà ở cả chục năm rồi. Nhìn chung với mô hình xã hội bây giờ thì việc thuê nhà nó cũng không phải là điều gì đáng xấu hổ. Ở các nước tiên tiến thì người ta cũng thuê nhà cả đời chứ không phải ai cũng mua được nhà. Tất nhiên là nó sẽ có nhiều rủi ro như kiểu ở được vài năm lại phải tìm chỗ khác, chủ nhà abc, chỗ ở chật chội dễ cháy nổ này kia... Những cái này tôi cũng từng trải qua hết rồi mà thật sự là lúc ấy mình nghèo thì phải chịu thôi không có lựa chọn khác.
Tiếp theo, đúng là giá nhà bây giờ cao vãi đái thật.
Tôi sẽ không chửi chính sách hay cò đất hay gì cả. Vì đó là việc vô nghĩa. Mình chửi rát cổ thì chỉ mình nghe chứ giá nó cao thì vẫn cứ cao.
Mấy năm trước thì tôi bước vào giai đoạn hoàng kim trong cuộc đời, may mắn là lúc đấy giá nhà đất nó chưa bị thổi lên bây giờ. Nên dành dụm cuối cùng cũng mua được 2 cái nhà như tôi đã kể. Mỗi cái cũng không nhiều tiền, chỉ tầm 3,5t. Nhưng bây giờ nhìn lại thấy giá thị trường cũng toàn trên 5t. Tất nhiên là tôi thấy mình may mắn vãi đái vì mua được hồi giá chưa cao lắm. Chứ còn bây giờ thì thật sự tôi không có tự tin để mua được 2 cái nhà đó luôn.
Mà đấy là tôi thuộc dạng kiếm tiền cũng khá nhé. Ngày xưa hồi hoàng kim thì tháng cũng phải loanh quanh 200, còn giờ thì xuống dốc lẹt đẹt 30-40.
Nhưng mà kể cả bây giờ tôi có ở thời hoàng kim đi nữa thì nghĩ tới cái cảnh mua nhà trên 5t thấy cũng nâu hốp vãi đái các fen ạ. Vì thật ra kiếm nhiều thì tiêu nhiều, hồi đó mỗi tháng tôi tiêu cũng phải 60-70tr. Còn giờ kiếm 30-40tr thì phải chắt bóp mồm miệng để tiêu trong khoảng đó thôi.
Và tôi biết mức 30-40tr là mức bình thường nhiều anh em ở tuổi tôi đi làm văn phòng vẫn kiếm được. Ở mức này thì nhìn chung sống ở HN SG vẫn thoải mái, nhưng để mua được nhà thì cũng nâu hốp vãi chưởng. Không biết có phải tôi bị tâm lý tự ti do rơi từ đỉnh cao xuống vực hay không, chứ nói thật là cả năm nay tôi trầm cmn cảm vì chỉ kiếm được loanh quanh mức này. Cảm thấy không để ra được đồng nào cả chứ nói gì tới tích cóp để mua nhà.
Nói thì nhiều anh em chửi, nhưng cứ tới tuổi của tôi thì anh em sẽ đồng ý thôi. Bây giờ để có thể an tâm thì phải có tầm 3-4 cái bđs. 1 cái để ở, 1-2 cái cho thuê để lấy dòng tiền thụ động, nhỡ may có thất nghiệp thì còn có cái mà tiêu. Những cái này sau để cho con cái. Còn 1 cái để về già bán đi lấy tiền dưỡng già. Nghe hơi tham lam đúng không nào. Nhưng như trường hợp của tôi dù có 2 cái nhưng vẫn thấy cực kì lo lắng. Vì 1 cái để ở, còn 1 cái thì không có khả năng cho thuê. Cái đó xác định để đó sau này cần tiền thì bán thôi, kiểu dưỡng già chẳng hạn. Nên tính ra vẫn thiếu BDS để tạo ra dòng tiền thụ động. Nên nói thì bảo tham chứ tôi vẫn mơ ước mua được 1 cái như vậy nữa, mà với tình hình thu nhập bây giờ mà giá nhà cao như này thì nâu hốp quá.
Còn con cái thì thật ra cũng không lo lắng lắm về việc có BDS cho nó không. Sau chúng nó lớn thì tự bơi, ngày xưa mình cũng tự bơi có được bố mẹ cho cái gì đâu. Cho ăn học đàng hoàng bao năm trời là quý rồi. Tôi xác định là cái nhà đang ở thì ở tới cuối đời, lúc ấy cưỡi hạc rồi thì cho nó. Chứ còn 1 BDS khác thì kiểu gì về già tôi cũng phải bán đi để lấy tiền dưỡng già, vì hiện tại làm tự do không có lương hiu các mai phen à. Với cả chả tội đéo gì cả đời làm lụng vất vả xong để cho thằng con nó phá cả.