Bế tắc, khủng hoảng tuổi 30-31

Briann

Senior Member
Chưa bao giờ mình trải qua quãng thời gian kinh khủng, bế tắc như thế này.
Mình là dev. Quèn và cùi theo đúng nghĩa. Tuổi âm lịch của mình là 93, thành ra cái áp lực của gia đình lại càng lớn hơn đè vào mình.

Mình mua nhà đúng lúc sốt đất, quen và ở chung vs 1 bạn 2000. Được đâu 2 năm thì cách đây 4 tháng, đúng ngày giao thừa cuối năm dương lịch thì chia tay. Dù đau, buồn nhưng mình quyết ko quay lại dù cô ấy có liên lạc lại sau đó vài ngày. Sau chia tay có quá nhiều sự kiện, biến cố mà mình không ngờ tới.

Mình dồn tiền vào đáo hạn ngân hàng, trả bớt gốc và chuyển nợ sang ngân hàng khác để hưởng ưu đãi. Thở phào vì dù vẫn phải gánh lãi hàng tháng nhưng số tiền cũng giảm được phần nào.

Cùng lúc đó mình có quen và "mập mờ" với em nhỏ 2005. Xinh, trẻ, nhiều người để ý và tính tỉnh. Em đó thích mình lắm, cứ đòi qua nhà, ngủ lại liên tục. Lúc đầu thì mình cũng tặc lưỡi theo kèo vì thấy em đó không có ý định "đào mỏ". Nhưng xác định là giữ khoảng cách vì tuổi này ko có phép mình vui chơi thêm được nữa, chỉ là để quen đi chuyện chia tay (nhưng cuối cùng cũng không quên được). Một tuần mình chỉ cho em qua một lần còn đâu kiếm cớ trốn. Do 2 thế hệ cách nhau 12 tuổi nên tranh cãi suốt ngày. Em đó thì hay ghen còn mình thì chả để ý, chấp nhặt trẻ con. Mình cũng nói rõ với em là ko lợi dụng gì em đó cả, nên dừng lại nhưng em đó ko chịu và gạt đi.

Cách đây 2 tháng thì mình bị tai nạn giao thông, không nặng nhưng đủ để mình ám ảnh và ... mất việc. Mình giấu gia đình vì sợ mọi người lo. Quá trình mất việc thì chắc mình không phải kể vì đó là mánh của mấy lãnh đạo. Mặc dù cũng muốn nghỉ việc từ trước đó rồi nhưng mình vẫn stress khi nghĩ về những khó khăn phải đối mặt. Gặp thêm em 2k5 suốt ngày ghen tuông, đào bới nyc ra mặc dù mình đã cố quên. Mình quạo, chửi mấy câu. Và mình chấm dứt từ đó.

Bây giờ mình thực sự khủng hoảng, mất việc chưa xin được job mới, tiền ngân hàng mỗi tháng, cô độc 30-31 tuổi. Phải chăng đây là hạn 31-33 như ông cha thường nói ? Chán nản không muốn làm gì. Không có mục tiêu, ko có động lực, hứng thú.

Mình đang bị luẩn quẩn, không lối thoát. Muốn có người yêu để tạo động lực sinh tồn mỗi ngày thì phải có việc làm mới tán được gái. Mà muốn có việc làm thì phải có tâm trạng để học hỏi, upgrade mỗi ngày. Mà tâm trạng giờ đâu ra.
Thêm vụ ông anh trai mới mua căn nhà thứ 2. Thành ra mình lại càng tự ti
Đệch mẹ.

Các các anh các bác nào đã trải qua rồi cho em xin lời khuyên với ?
 
Last edited:
Chưa bao giờ mình trải qua quãng thời gian kinh khủng, bế tắc như thế này.
Mình là dev. Quèn và cùi theo đúng nghĩa. Tuổi âm lịch của mình là 93, thành ra cái áp lực của gia đình lại càng lớn hơn đè vào mình.

Mình mua nhà đúng lúc sốt đất, quen và ở chung vs 1 bạn 2000. Được đâu 2 năm thì cách đây 4 tháng, đúng ngày giao thừa cuối năm dương lịch thì chia tay. Dù đau, buồn nhưng mình quyết ko quay lại dù cô ấy có liên lạc lại vài ngày. Sau chia tay có quá nhiều sự kiện, biến cố mà mình không ngờ tới.

Mình dồn tiền vào đáo hạn ngân hàng, trả bớt gốc và chuyển nợ sang ngân hàng khác để hưởng ưu đãi. Thở phào vì dù vẫn phải gánh lãi hàng tháng nhưng số tiền cũng giảm được phần nào.

Cùng lúc đó mình có quen và "mập mờ" với em nhỏ 2005. Xinh, trẻ, nhiều người để ý và tính tỉnh. Em đó thích mình lắm, cứ đòi qua nhà, ngủ lại liên tục. Lúc đầu thì mình cũng tặc lưỡi theo kèo vì thấy em đó không có ý định "đào mỏ". Nhưng xác định là giữ khoảng cách vì tuổi này ko có phép mình vui chơi thêm được nữa, chỉ là để quen đi chuyện chia tay (nhưng cuối cùng cũng không quên được). Một tuần mình chỉ cho em qua một lần còn đâu kiếm cớ trốn. Do 2 thế hệ cách nhau 12 tuổi nên tranh cãi suốt ngày. Em đó thì hay ghen còn mình thì chả để ý, chấp nhặt trẻ con. Mình cũng nói rõ với em là ko lợi dụng gì em đó cả, nên dừng lại nhưng em đó ko chịu và gạt đi.

Cách đây 2 tháng thì mình bị tai nạn giao thông, không nặng nhưng đủ để mình ám ảnh và ... mất việc. Mình giấu gia đình vì sợ mọi người lo. Quá trình mất việc thì chắc mình không phải kể vì đó là mánh của mấy lãnh đạo. Mặc dù cũng muốn nghỉ việc từ trước đó rồi nhưng mình vẫn stress khi nghĩ về những khó khăn phải đối mặt. Gặp thêm em 2k5 suốt ngày ghen tuông, đào bới nyc ra mặc dù mình đã cố quên. Mình quạo, chửi mấy câu. Và mình chấm dứt từ đó.

Bây giờ mình thực sự khủng hoảng, mất việc chưa xin được job mới, tiền ngân hàng mỗi tháng, cô độc 30-31 tuổi. Phải chăng đây là hạn 31-33 như ông cha thường nói ? Chán nản không muốn làm gì. Không có mục tiêu, ko có động lực, hứng thú.

Mình đang bị luẩn quẩn, không lối thoát. Muốn có người yêu để tạo động lực sinh tồn mỗi ngày thì phải có việc làm mới tán được gái. Mà muốn có việc làm thì phải có tâm trạng để học hỏi, upgrade mỗi ngày. Mà tâm trạng giờ đâu ra.
Thêm vụ ông anh trai mới mua căn nhà thứ 2. Thành ra mình lại càng tự ti
Đệch mẹ.

Các các anh các bác nào đã trải qua rồi cho em xin lời khuyên với ?
dev thì kiếm việc đâu có khó, quan trọng bh vẫn là tiền trước. Kiếm vợ thì thím ko chịu đc trẻ con thì kiếm e nào lớn tuổi biết thông cảm.
 
Tôi mấy năm nay cũng mất nhiều tiền, mãi chưa thấy vận số tốt lên. Cứ tích góp dc tí là lại có việc sài hết. Khủng hoảng thực sự
 
mình cảm giác ông thớt ko có suy nghĩ xa. Quen gái mà kiểu cũng ko chọn lựa, cứ quen đại một em, mặc dù cũng chả phải fboy gì. Mua nhà thì thấy mọi người đua nhau mua thì mình cũng mua. Thấy anh mua được nhà thứ 2 thì cũng lo lắng. Lớn rồi mà cứ sống cảm tính vầy thì cứ khổ dài dài
 
Ok đã hiểu hoàn cảnh của bạn. Tôi cũng 93, chưa ny, chưa vợ con.
Giờ bạn phải tự xốc dậy bản thân thôi, k còn thời gian mà tự ti với buồn bã chán nản đâu.
Việc đầu tiên cần làm là luyện ôn để pv tìm việc khác.
Tập trung mỗi chuyện đó thôi, sau khi có việc rồi bắt đầu nghĩ tới chuyện tìm ny.
 
mình cảm giác ông thớt ko có suy nghĩ xa. Quen gái mà kiểu cũng ko chọn lựa, cứ quen đại một em, mặc dù cũng chả phải fboy gì. Mua nhà thì thấy mọi người đua nhau mua thì mình cũng mua. Thấy anh mua được nhà thứ 2 thì cũng lo lắng. Lớn rồi mà cứ sống cảm tính vầy thì cứ khổ dài dài
Nghĩ xa nên mới out khỏi em 2k5 á bác.
Còn chuyện ông anh mua nhà, mình thấy bị áp lực là đương nhiên mà. Họ hàng ít ra cũng so sánh phần nào. Không phải ghen tị, đố kị vs ae trong nhà nha bác.
 
Nói thật đọc bài của bạn chưa thấy vất vả , tự tạo cảm giác cho mình thôi,
Mình còn thấy khó chịu cho người xung quanh bạn hơn, múi mít, ông anh, công việc..

via theNEXTvoz for iPhone
Ý bạn là mình tự tạo áp lực rồi vô tình đè lên mọi người xung quanh ?
Có cách nào để cải thiện không ?
 
mình cảm giác ông thớt ko có suy nghĩ xa. Quen gái mà kiểu cũng ko chọn lựa, cứ quen đại một em, mặc dù cũng chả phải fboy gì. Mua nhà thì thấy mọi người đua nhau mua thì mình cũng mua. Thấy anh mua được nhà thứ 2 thì cũng lo lắng. Lớn rồi mà cứ sống cảm tính vầy thì cứ khổ dài dài
tình trạng như này chắc bố mẹ trong gia đình cũng có sự so sánh, hoặc ông anh rất giỏi thu hút hết sự chú ý của mọi người xunh quanh, còn thớt thì sống dưới cái bóng của anh quá lâu. Nói chung đọc qua thấy thớt có khá nhiều vấn đề về tâm lý cần khắc phục. Trong thời gian này đi cùng kiếm job, thớt hãy đọc, tìm hiểu sâu hơn về tâm lý bản thân, để biết mình có vấn đề gì, muốn gì. Nhiều khi chính những lúc như này mới có ích để mình quay lại nhìn mình, chứ những lúc thuận lợi lúc trước đời cứ tươi rói, tâm lý lúc nào cũng tự tin thì chả thấy đc gì đâu, giờ hơi down tí thì shock
 
Tôi 93 cũng mới mất cmn việc này.
Năm ngoái cũng tính góp mua nhà, hên ko góp chứ ko giờ trầm cảm ch*t cmn luôn rồi. :amazed:

Công nhận đời nhiều cái không nói trước được.
 
Back
Top