Chào các thím, cách đây 2 tháng trước mình có lập 1 group hỏi cách làm sao quay lại với nyc
.
Nhắc lại 1 chút về hoàn cảnh: Bọn mình quen nhau được 1 năm, em ấy nhỏ hơn mình rất nhiều. Khoảng cách tuổi tác lớn nên đương nhiên tiềm lực của mình mạnh hơn rất nhiều. Mình đã có công việc ổn định, có địa vị xã hội, thu nhập khá cao, đã có nhà riêng, có 4 bánh và mới mở cty riêng của mình.
Bạn gái mình thì mới chỉ là sinh viên năm 2, còn đi học. Đương nhiên lúc yêu đương mình luôn phải bao bọc bạn gái rồi, mình ko muốn dùng từ "bao dưỡng" vì nghe hơi nặng nề nhưng thực tế nó cũng na ná như vậy, chỉ khác là giữa bọn mình cũng có tình yêu thật sự.
Trước khi quen mình em ấy chưa từng yêu ai bao giờ, còn vô tư và rất mông lung với cuộc đời đúng như cái tuổi 19. Nhưng khi quen mình, bằng kinh nghiệm, tiền bạc và các mối quan hệ của mình, mình đã giúp đỡ em ấy rất nhiều trong con đường học tập cũng như vạch sẵn tương lai cho em.
Lúc đầu mọi thứ đều rất ổn, nhưng có lẽ do khác biệt thế hệ nên giữa bọn mình dần nảy sinh mâu thuẫn, hay cãi nhau. Sau đó em ấy nói lời chia tay với mình, mình níu kéo hơn 1 tháng trời vẫn ko có tác dụng.
Nhưng mọi việc không chỉ dừng lại ở đó. Khoảng thời gian này là lúc mình đang xin học bổng cho em ấy đi du học, đây là có thể nói là "cột mốc" quan trọng nhất trong Kế hoạch tương lai mà mình vạch ra cho em ấy. Mình ko phải thằng đểu cáng, khẳng định 100% là như vậy. Lúc yêu mình hy sinh rất nhiều và luôn muốn mang đến điều tốt đẹp nhất cho em ấy, sau khi chia tay vẫn vậy. Mặc dù em rất phũ phàng với mình nhưng mình ko hề có nửa lời oán trách, vẫn đối tốt với em thậm chí còn vận dụng tất cả các mối quan hệ để xin cho em loại học bổng tốt nhất.
Ban đầu mình cứ nghĩ, chia tay là do tính cách 2 bên ko hợp nhau, và mình từng làm tổn thương cô ấy nên cho dù bây giờ ko còn là ny nhưng mình vẫn giúp đỡ em ấy hết lòng, cho đến khi có 1 bước ngoặt xảy ra
. Mình vô tình phát hiện ra 1 điều, em ấy tâm sự với bạn thân rằng: Lý do em ấy dứt khoát chia tay hẳn với mình, 1 phần là do tính cách không hợp nhau, nhưng 9 phần là do em ấy nghĩ rằng sắp đi du học rồi, sang bên kia em ấy sẽ có được 1 cuộc sống mới tốt hơn, và nghĩ rằng sẽ gặp và quen được người mới tốt hơn mình.
Nghe câu đó thật sự mình bị sock, ko ngờ lý do thật sự khiến em dứt khoát với mình lại là như vậy. Trong khi để có được cái viễn cảnh tốt đẹp như em mơ mộng đó, là nhờ có sự giúp đỡ của mình
. Nếu ko có mình, em chẳng thể nào bước ra khỏi lãnh thổ VN một cách dễ dàng như thế. Vậy mà với em, đây chỉ là cơ hội để em đá đít mình và quen người khác tốt hơn mình
.
Nói đến đây đau lòng quá các thím ạ...
Rất nhiều người khuyên mình đã biết thế rồi thì nên sút ngay, ko có giúp đỡ, ko có du học gì ở đây nữa. Phải dạy cho nó 1 bài học... Nhưng hiện tại giấy tờ đã xong xuôi, em ấy cũng đã lên kế hoạch và chuẩn bị du học hết rồi, thông báo gia đình bạn bè các kiểu. Thật ra mình muốn cắt thì vẫn cắt được, học bổng mình xin được rồi bây giờ muốn bỏ cũng chẳng phải vấn đề. Lý trí của mình nói rằng ko thể để em tiếp tục lợi dụng mình như thế nữa, nhưng trái tim lại nói nếu đối xử với em như thế thì thật sự quá tàn nhẫn, ko chỉ để em mất mặt với mọi người mà còn cắt đứt tương lai của em ấy nữa...
Các thím ơi, bây giờ mình phải làm gì mới đúng đắn nhất đây? Nên cắt luôn sự giúp đỡ này để dạy cho em ấy 1 bài học, hay là vẫn tiếp tục thành toàn giấc mơ cho em ấy, mặc kệ em ấy ăn cháo đá bát và đối xử với mình như vậy...