Chương 339: Tát Mãn Giáo
Cảnh sát Lương đưa bọn tôi vào văn phòng, sau đó rót trà, nói "Ta giới thiệu lại lần nữa, ta họ Lương, Lương Khiếu Nguyệt, là đội trưởng đội hình cảnh thành phố." Lý mặt rỗ lập tức cười rạng rỡ lấy lòng "Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, cảnh sát Lương còn trẻ như vậy đã là đội trưởng, dáng dấp còn tuấn tú lịch sự, thật sự là tuổi trẻ tài cao a. Ta họ Lý, đây là danh thiếp của ta, sau này xin chiếu cố nhiều hơn, xin chiếu cố nhiều hơn." Nói xong, lão Lý móc ra một tấm danh thiếp, hai tay dâng lên. Tôi liếc trộm, trên đó viết 'cố vấn phong thuỷ', 'hàng yêu trừ ma', 'cổ vật đại sư' một đống danh hiệu, còn có cái gì 'nghiên cứu văn hoá', thật là mỹ danh a! Cảnh sát Lương không hề kiểu cách nhà quan, tiếp nhận danh thiếp nhìn lướt qua cười nói "Thì ra các ngươi làm nghề này." - "Chê cười rồi, cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn." Lý mặt rỗ cười ha hả vỗ vai tôi "Nhưng tổ tiên huynh đệ của ta đều là âm vật thương nhân, đừng thấy hắn còn trẻ, hắn một thân bản lĩnh, có quái sự gì tìm hắn, so với cầu thần bái phật còn hiệu quả hơn."
Lý mặt rỗ khen ngợi đến buồn nôn, tôi nghe mà nổi da gà. Cảnh sát Lương cười cười "Nói thực, làm cảnh sát nhiều năm như vậy, ta cũng đã tiếp xúc qua một số chuyện khoa học không thể giải thích, ta không cổ hủ như các ngươi tưởng tượng đâu, nếu chuyện lần này cần sự trợ giúp của các ngươi, ta hi vọng hai vị có thể xuất thủ tương trợ." - "Cái này dễ thôi, nhưng theo quy tắc nghề này, đồ vật phải thuộc về chúng ta." Tôi nói. "Đồ vật, thứ gì?" Cảnh sát Lương kinh ngạc hỏi. Tôi giải thích đơn giản cho hắn âm vật là gì, sau khi nghe xong y gật đầu nói "Chỉ cần phù hợp với pháp luật, giao cho các ngươi hẳn là không có vấn đề gì, đi, chúng ta đi xem thi thể một chút đã." Tôi bảo Tiểu Nguyệt ở lại cùng Phong Thân Na Na trò chuyện, nàng không vui, nói đã lâu không gặp chuyện kích thích như thế. Trên đường Lý mặt rỗ nhỏ giọng hỏi tôi, cái gì gọi là phù hợp với pháp luật? tôi nhìn hắn lắc đầu, bảo hắn đừng lắm lời, dù sao liên hệ với cảnh sát cũng không phải mới lần một lần hai, lại nói có thật là âm vật quấy phá hay không còn chưa rõ.
Chúng tôi tới nhà xác, trong đó có mấy cái giường, thi thể bọn cướp phủ chăn trắng, dưới ánh đèn, bầu không khí âm trầm, hai nhân viên pháp y ở đó vừa cười vừa nói chuyện phiếm, trông thấy cảnh sát Lương tiến đến lập tức cung kính. "Giải phẫu kết quả thế nào?" Cảnh sát Lương hỏi. "Còn đang chờ xét nghiệm, nhưng kết quả sơ bộ đã có..." Nhân viên pháp y nói đưa tới một tờ giấy, cảnh sát Lương xem xong đưa cho tôi. Qua giám định, các thi thể đều đã tử vong từ 48 giờ trở lên, bên ngoài xuất hiện nhiều thi ban, gan và tuỵ đã hoại tử, kết luận sơ bộ nguyên nhân cái chết là do trúng độc. Sau đó, nhân viên pháp y kéo lớp chăn lên, ngực thi thể đã bị phẫu thuật mở ra đến bụng, nhân viên pháp y nói trong dạ dày người chết phát hiện một vài thứ. Nét mặt của hắn tựa hồ có chút khó coi, trầm mặc hồi lâu, đặt một cái đĩa trước mặt chúng tôi. Trong mâm là một con chuột nâu toàn thân đầy dịch nhờn, mắt và tai đều bị khâu lại, đúng như tôi phỏng đoán.
"Trương tiên sinh quả nhiên là cao nhân!" Cảnh sát Lương nhìn tôi giơ ngón tay cái "Nhưng sao ngươi biết trong bụng người chết có chuột." - "Bởi vì trên thế giới này chỉ có Hồn Ung Thuật của Tát Mãn Giáo có thể làm ra loại chuyện như vậy.' Tôi nói. Y hỏi tôi Hồn Ung Thuật là gì, tôi giải thích cái này phải nói từ lịch sử của Tát Mãn Giáo. Tôn giáo cổ xưa nhất của Trung Quốc là Đạo giáo, nhưng đây chẳng qua là trong phạm vi của Hán tộc mà thôi, chính xác mà nói thì tôn giáo cổ xưa nhất hẳn là Tát Mãn Giáo. Tát Mãn Giáo cho rằng phía dưới mặt đất có một dải linh mạch kéo dài nghìn dặm, vạn vật thế gian sau khi chết hồn phách sẽ trở về dải linh mạch này, pháp sư thi triển các loại pháp thuật, cũng là nhờ hấp thu sức mạnh trong linh mạch! Cái gọi là Hồn Ung Thuật, chính thả một động vật nhỏ vào trong thân thể tử thi, tốt nhất là rắn hay chuột, bởi vì rắn và chuột đều làm tổ dưới đất, có liên quan chặt chẽ với mặt đất. Khi chúng vào trong dạ dày của thi thể, sẽ biến thi thể thành một cái vò chứa linh hồn, hấp thụ sức mạnh của linh mạch để giúp cho thi thể 'Khởi tử hồi sinh'. Như vậy người thi pháp có thể thao túng động vật, từ đó gián tiếp thao túng hoạt thi. Đây đều là những điều tôi đọc được trong một quyển sách gia gia lưu lại.
Sau khi nghe xong, cảnh sát Lương mười phần bội phục nói "Ta trước kia cho rằng những thứ phong kiến mê tín này đều là lừa gạt người già. Không ngờ bên trong còn có nhiều kiến thức như vậy, hôm nay thật sự là đã mở rộng tầm mắt một phen." Đến đây, y nói "Vậy Trương lão bản, ngươi có thể từ thi thể tìm được hung thủ phía sau không?" - "Cái này chỉ sợ hơi khó, hung thủ có vẻ là người hết sức cẩn thận, trên thi thể cơ hồ không để lại bất kì manh mối nào. Cảnh sát Lương, ngươi có thể giúp ta tra xét thân phận những thi thể này không?" Tôi hỏi. "Những người này khi còn sống khẳng định đã tiếp xúc với hung thủ, có thể cho những người này uống thuốc độc cho thấy quan hệ của bọn hắn rất mật thiết, mặt khác có thể điều tra cả những đứa trẻ từ năm tuổi trở xuống mất tích mấy năm gần đây." Cảnh sát Lương lúc này đã hoàn toàn tin tưởng tôi, y gật đầu nói "Ta lập tức phái người đi tra xét!" - "Vậy chúng ta cáo từ trước." Tôi cho y contact, bảo y điều tra được gì thì phải cho tôi biết đầu tiên, y luôn miệng đáp ứng.
Rời khỏi cục cảnh sát, chúng tôi lên xe Lý mặt rỗ, Tiểu Nguyệt lặng lẽ nói với tôi "Na Na hình như thích cảnh sát Lương." - "Sao ta không nhìn ra?" Tôi không ngờ Tiểu Nguyệt lại biết điều đó. "Trực giác của nữ nhân, cô ấy nhìn cảnh sát Lương bằng ánh mắt hoàn toàn không giống với lúc nhìn những người khác." Tiểu Nguyệt cười đến run rẩy cả người. Nói thật, ấn tượng của tôi đối với cảnh sát Lương cũng không tệ lắm, nói chuyện già dặn, làm việc không dây dưa dài dòng, còn trẻ như vậy đã là đội trưởng, thiết nghĩ trong đội hình cảnh cũng là một nhân vật đáng chú ý. Điều lão Lý quan tâm là âm vật lần này là cái gì, đáng bao nhiêu tiền? Tôi trả lời còn chưa biết, nhưng từ khi vào nghề đến nay đã trải qua bao chuyện lớn nhỏ, cảm giác của tôi hẳn là không sai. Trở về tiệm, Lý mặt rỗ mua hai bình rượu Trung Quốc Lam, Tiểu Nguyệt thì xào mấy món. Ăn cơm tối xong, Lý mặt rỗ về nhà, Tiểu Nguyệt bật máy tính xem phim Hàn Quốc, tôi thì lấy trên giá mấy cuốn sách gia gia để lại có liên quan tới Tát Mãn Giáo xem qua một chút, không ngờ bên trong lại có nhắc đến Trấn Thi Phù.
Tôi lập tức cao hứng, theo sách viết thì lấy máu gà trống, bột chì và mực nước trộn lại cùng nhau, vẽ lên tờ giấy vàng được cắt dài ba tấc rộng một tấc. Linh phù không giống tranh chữ, một lá linh phù có tác dụng hay không phải xem tu vi người vẽ, người không biết việc thì dù là vẽ đến rồng bay phượng múa cũng vẫn chỉ là giấy lộn. Cách kiểm nghiệm linh phù cũng rất đơn giản, chỉ cần khẽ đọc khẩu quyết, sau đó kẹp lá bùa bằng ngón giữa và ngón trỏ rồi đột nhiên hất lên, linh phù sẽ có tác dụng cứng rắn như đao kiếm, linh phù vô dụng thì không khác gì giấy bình thường. Tôi dùng hết mấy tập giấy vàng mà chỉ làm ra mười lá Trấn Thi Phù dùng được, như vậy đã là rất không tệ. Tô tô vẽ vẽ làm cho bả vai tôi cứng ngắc, cổ thì đau nhức, ngẩng đầu lên thì đã mười một giờ đêm. Tiểu Nguyệt cũng đã mệt mỏi, đang ngáp không ngừng, tôi bảo để tôi đưa nàng về nhà, nàng đưa hai cánh tay trắng noãn ôm lấy cổ tôi, quyến rũ nói "Không, đêm nay ta muốn qua đêm ở đây." - "Nghe lời ta, ở đây chỉ có một cái giường nệm lò xo, nàng về ngủ giường lớn nệm cao su đi." - "Ta muốn ngủ ở giường nhỏ nệm lò xo!"
Nói xong, Tiểu Nguyệt dụi đầu vào ngực tôi, tôi kinh sợ nói với nàng cửa tiệm gia gia truyền lại, làm bậy trong tiệm sẽ chọc giận lão nhân gia. Tiểu Nguyệt gắt giọng "Vậy huynh còn ôm ta không buông?" Lúc trước chạy ngược chạy xuôi không thể ở cạnh Tiểu Nguyệt, tôi nghĩ hay là thôi, dù sao gia gia cũng sớm muốn ôm chắt trai, gia gia đại nhân ắt có đại lượng, nhất định sẽ không trách tội. Ngay lúc củi khô lửa bốc, điện thoại bỗng reo lên. Tôi mở máy, bên kia có tiếng cảnh sát Lương gấp gáp "Trương lão bản, không xong rồi, thi thể bọn cướp sống lại!"