Bị gia đình quản thúc, không thể làm một thằng đàn ông đúng nghĩa.

Ở chung nhiều cái nó khố lắm thím à. Các thím từ bé được tự lập (bố mẹ ít gò vào khuôn khổ) thì nói sao chả được. Cái vụ nấu ăn em vừa nói ở post bên trên đấy. Còn vụ dọn dẹp thì càng không tưởng, em thì cơ bản cũng ngăn nắp rồi, còn cần gì là em chưa kịp làm cô giúp việc và mẹ đã làm cả rồi. Tiền thì em cũng nói ở trên em làm lương 15 triệu rồi mà bác.

Vậy nên em mới suy nghĩ bước đầu tiên phải ra riêng ở trọ để có áp lực cho bản thân phải tự hoạch định mọi thứ.
kể thím nghe. Hồi trước em cũng y chang như thím, cũng bị quản thúc, làm con cưng của ba mẹ. Riết em cũng muốn tự quăng mình ra xã hội, tự lớn để tự thử thách bản thân. Bây giờ có 1 cách này, là cách em đã tự thực hiện, thím áp dụng thử xem.

Cơ bản thím đã có 1 nền tảng tốt, đó là kiến thức, nói thật em cảm giác thím học khá giỏi (giống em hihi), làm được việc. Thế thì thím hãy tận dụng nền tảng này, apply 1 công việc, hoặc 1 khóa học, ở nước ngoài xem sao. Nếu xong xuôi, coi như mình có 1 cái cớ, để đi ra ngoài, mà không phải làm căng quá lên với ba mẹ, lại khiến ba mẹ an tâm vì con mình có 1 suất du học/làm việc ở nước ngoài. Từ đó, từng bước mình sẽ trưởng thành thôi.

Đến giờ, em đã ở nước ngoài 6 năm rùi. Ba mẹ vẫn gọi điện hỏi thăm đều đều, nhưng cũng chỉ là hỏi thôi, còn những cái khác, mình tự quyết, ba mẹ cũng ko cản, ví dụ như chuyện tình cảm chẳng hạn. Hồi trước ba mẹ em không thích người iu em cho lắm, nhưng khi nghe e nói em về nước ra mắt gia đình bên đó, 1 phần là để tìm hiểu nết ăn ở bên nhà họ, xem mình có phù hợp không, thì ba mẹ cũng ko cản, chỉ bảo là sang đó thì để ý này kia phụ giúp người ta thôi.
 
Nên chuyển ra ở trọ.
Hồi đó huynh cũng như vậy. Đỉnh điểm là năm 24t thì bị ép cưới vợ, vậy là bật lại ko là giờ cưới con bé ở quê rồi
9NN5SUy.png
, Cũng nhờ vậy mà giờ phụ huynh hỏi ý kiến trước chứ ko áp đặt nữa
jmEBCky.gif
jmEBCky.gif


Gửi từ Demacia bằng vozFApp
 
Bạn đừng cho rằng những ai được ba mẹ bảo bọc nên không biết làm gì. Vì điều đó không đúng với tất cả mọi người đâu.

Bạn đừng đổ hết lổi cho người khác. Nếu bạn muốn vào bếp tự nấu ăn, thì đâu ai cản bạn đâu nào. Đừng đổ thừa rằng do người khác làm hết mọi công việc, nên mình không thể làm gì . Dù cho có người khác nấu ăn sẵn, bạn có thể tự làm thêm 1 món và dọn lên bàn ăn cùng nhau . Bạn không chịu bắt đầu từ những bước nhỏ nhất thì làm sao có thể làm được người đàn ông mạnh mẻ đây .
cái khólaf bị bm quản kìa
 
Nên chuyển ra ở trọ.
Hồi đó huynh cũng như vậy. Đỉnh điểm là năm 24t thì bị ép cưới vợ, vậy là bật lại ko là giờ cưới con bé ở quê rồi
9NN5SUy.png
, Cũng nhờ vậy mà giờ phụ huynh hỏi ý kiến trước chứ ko áp đặt nữa
jmEBCky.gif
jmEBCky.gif


Gửi từ Demacia bằng vozFApp

Bác y như em, em cũng bị gạ cưới rồi, :amazed:
 
Đọc lướt, nhưng thấy thớt vẫn còn may chán mà. Tôi bị ép phải làm theo, nhưng phải chịu mọi trách nhiệm :whistle: Kiểu làm tốt nhờ bố mẹ định hướng, làm kém do mình ngu. Việc khó thì ko chỉ cụ thể, nói chung chung. Việc dễ thì ép làm theo, dù 2 con đường đều đến đích. Ức chế vl.

Một số bạn thắc mắc là sao ko thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn này. Nhưng bị vào guồng mấy chục năm, thoát ra có dễ gì. Bị ảnh hưởng nặng về tính tự chủ.

Gửi từ Xiaomi Mi 9T Pro bằng vozFApp
 
Chắc chưa biết gái là gì hả e trai. Kiêir này mai mốt lấy vợ về rồi obz phait canh cửa để chỉ cho chú làm đấy phỏng.
Đứng dậy, xách balo ra ngoài ở đi. Thông báo thôi, đừng xin phép, đừng tranh cãi.
 
ở thành phố đa phần là như thế đấy
nhà càng ĐK , có thằng con trai mót càng thế
em họ tôi lớp 11 vẫn đi ỉa bô cho mẹ dọn
 
Về tình trạng thì giống thớt, tui 97. Mẹ tui còn có thêm lí do là bà đang ở nhà không muốn tui đi, và tui cũng ít nói chuyện với thằng em tui quá (tui loser hơn nó nhé, và không nói là vì tui ngu đụt không biết nói gì chứ không phải ae ghét nhau) nên muốn tui ở lại.

Nhưng tui nghĩ phen sai ở chỗ cãi bố mẹ, và sai hơn ở đoạn đổ hết lỗi cho bm. Tui nghĩ bị tình trạng này là do cả mình nữa, như #2 đã nói.

Cải thiện thì phen cứ xách đồ lên đi thôi, thông báo chứ không cần xin ý kiến. Nhưng đó cũng KHÔNG PHẢI là cách duy nhất.

Phen ở nhà cũng được, nhưng tự giành làm việc nhà, tự giành nấu cơm, tự đăng kí đi tập gym. Bé giờ tui làm việc 1, giờ tui làm việc 3, còn việc 2 nấu ngu quá bà vs em không ăn được nên làm phụ thôi. Tóm lại là tự làm nhiều nhất có thể. Rồi sau đó bm phen sẽ cho ra thôi.
 
Last edited:
Có bài "Sự suy giảm nam tính" trong xã hội hiện đại cũng hay, ae đọc chơi

Mọi người đọc TẤT CẢ mọi thứ về redpill đều phải cẩn thận nhé.

OK thì tất cả mọi thứ mình đọc đều phải cẩn thận. Tuy nhiên những thứ kiểu toxic ngầm (sr không biết diễn đạt) thì cần cẩn thận xem từng câu từng chữ.
 
tôi thì muốn về nhà có người lo cho ăn uống, ở tp 1 mình nản vc. đúng là ai cũng có nỗi khổ riêng cả
 
Bạn đừng cho rằng những ai được ba mẹ bảo bọc nên không biết làm gì. Vì điều đó không đúng với tất cả mọi người đâu.

Bạn đừng đổ hết lổi cho người khác. Nếu bạn muốn vào bếp tự nấu ăn, thì đâu ai cản bạn đâu nào. Đừng đổ thừa rằng do người khác làm hết mọi công việc, nên mình không thể làm gì . Dù cho có người khác nấu ăn sẵn, bạn có thể tự làm thêm 1 món và dọn lên bàn ăn cùng nhau . Bạn không chịu bắt đầu từ những bước nhỏ nhất thì làm sao có thể làm được người đàn ông mạnh mẻ đây .
Nhìn nhận như thím này nè.

Chú ý những tránh cmt kiểu cộc cằn. Nó thỏa mãn được cái tôi của thớt nhưng nếu không đủ tinhte.vn nó sẽ đẩy thớt vào thế đối đầu bm. Cái đó không nên.

Gốc rễ ở đây là làm obz yên tâm về khả năng tự lập. Còn vd bm thím có khúc mắc gì đó khiến bm không muốn phen ra ngoài thì tính sau, những gì phen post ở đây không đủ để nói.
 
Như tít: Em năm nay 23 tuổi, dân Sài Gòn, đã ra đi làm một năm. Mà từ nhỏ giờ bố mẹ chăm em như chăm trứng, mọi quyết định về tương lai đều quyết định thay em, em hiếm khi được tự mình đưa ra chính kiến hay chịu trách nhiệm về quyết định của mình.

Việc đó, như các bác đều thấy, thực sự là không tốt. Nó là thứ làm em nhức nhối bao nhiêu năm nay, và tất nhiên sự dồn nén của em cũng tích lũy bao nhiêu năm nay. Em như một thằng công tử bột, đến nấu ăn còn không biết, thể trạng thì yếu ớt do chẳng phải động vào việc gì, có mẹ với giúp việc làm hết, ra ngoài chạy bộ thì mới 5p là đã chóng mặt (mặc dù em chả béo phì gì). Nói chung em kiểu BỊ cưng chiều quá mức.

Đỉnh điểm hôm nay em đòi dọn ra trọ ở riêng thì giữa em và bố mẹ xảy ra một trận cãi nhau kịch liệt. ba mẹ em cứ bảo mày làm cái mẹ gì cũng không xong thì ở riêng thế dek nào được. Nhưng các bác biết đấy, phải độc lập, có áp lực phải tự làm, tự lo cho bản thân thì mới tiến bộ được chứ, dù ban đầu có thể mọi thứ xáo trộn. Mẹ em giờ đang khóc hết nước mắt vì hôm nay em điên lên chửi xả ra hết những ức chế dồn nén trong lòng em bao nhiêu năm nay, chửi thẳng mặt bố em luôn.

Dù em biêt em làm như vậy là một thằng mất dậy nhưng thực sự em kiếm chế trong lòng quá lâu rồi. Em phải làm sao đây các bác. Em thật sự không muốn ba mẹ buồn, nhưng mặt khác cũng muốn phải trưởng thành để làm thằng đàn ông đúng nghĩa.
có ý thức nhận ra vấn đề đã là 1 bước tiến rồi - cố lên bạn, phải nghĩ sau này bố mẹ già yếu thì mình chăm như thế nào nếu giờ chăm bản thân chưa xong?
dứt khoát ra ở trọ đi rồi sẽ lớn thôi - đừng sa vào cờ bạc gái gú v.v là đc
 
Về tình trạng thì giống thớt, tui 97. Mẹ tui còn có thêm lí do là bà đang ở nhà không muốn tui đi, và tui cũng ít nói chuyện với thằng em tui quá (tui loser hơn nó nhé, và không nói là vì tui ngu đụt không biết nói gì chứ không phải ae ghét nhau) nên muốn tui ở lại.

Nhưng tui nghĩ phen sai ở chỗ cãi bố mẹ, và sai hơn ở đoạn đổ hết lỗi cho bm. Tui nghĩ bị tình trạng này là do cả mình nữa, như #2 đã nói.

Cải thiện thì phen cứ xách đồ lên đi thôi, thông báo chứ không cần xin ý kiến. Nhưng đó cũng KHÔNG PHẢI là cách duy nhất.

Phen ở nhà cũng được, nhưng tự giành làm việc nhà, tự giành nấu cơm, tự đăng kí đi tập gym. Bé giờ tui làm việc 1, giờ tui làm việc 3, còn việc 2 nấu ngu quá bà vs em không ăn được nên làm phụ thôi. Tóm lại là tự làm nhiều nhất có thể. Rồi sau đó bm phen sẽ cho ra thôi.
bạn cứ xàm xàm nhỉ? cái qt là bố mẹ nó k coi nó là ng lớn. cái gì cũng xen xen vào r quản nv thì sao mà tự lập dc. ra riêng thui k bàn cãi
 
biết làm việc nhà và sức khoẻ tốt sẽ chứng tỏ khả năng sinh tồn của fen
biết tiêu tiền sẽ chứng tỏ khả năng quyết định và quản lý cuộc sống

mấy cái này hoàn toàn có thể làm được mà không cần phải ở riêng, nấu ăn thì tự lăn vào bếp mà học, dọn dẹp thì cầm chổi lên mà quét, tập luyện thì đến gym hoặc tự tập thể dục cũng đc, không cần quá trâu bò cục súc, khoẻ mạnh ít bệnh bình thường là ổn, tiêu tiền thì có thể trích 1 phần lương ra tự mua sắm đồ đạc trong nhà, mua sắm những thứ cho bản thân hay cho các cụ, cố gắng tìm hiểu để mua một cách hợp lý

còn việc đưa ra chính kiến thì phải từ từ, không phải lúc nào quan điểm cá nhân cũng là tốt, nên học cách nhìn nhận và phân tích sự việc, đưa ra ý kiến đúng lúc đúng chỗ, đúng logic, một vài lần fen đưa ra ý kiến hợp lý thì tự khắc các cụ sẽ phải nhìn nhận lại

ngoài ra thì nên đặt ra cho mình một mục tiêu gì đấy, vừa vừa thôi cũng được, thể hiện cho các cụ thấy mục tiêu ấy và hoàn thành nó, ví dụ đặt ra mục tiêu năm 2x tuổi sẽ lên chức gì đấy, sau đấy mới lấy vợ chẳng hạn, thể hiện là bản thân có chí hướng sẽ tạo được uy tín hơn là việc không có nhu cầu gì trong cuộc sống mà chỉ muốn thoát ra khỏi gia đình

nói chung là cứ dần dần tăng uy tín trong mắt phụ huynh thôi, đủ uy tín thì tự lập chỉ là chuyện nhỏ
 
bạn cứ xàm xàm nhỉ? cái qt là bố mẹ nó k coi nó là ng lớn. cái gì cũng xen xen vào r quản nv thì sao mà tự lập dc. ra riêng thui k bàn cãi
nếu chỉ đơn giản là ra riêng có thể giải quyết được hết thì không nói làm gì

ví dụ chuyện nấu ăn, người không có tính tự lập thì có ra riêng cũng ngại nấu và đi ăn quán hoặc đặt về thôi, vậy thì chả khác gì ở nhà được nấu sẵn cho cả, hay việc vận động cũng thế, ở riêng cũng chưa chắc vận động nhiều hơn, thậm chí nhiều khi còn lười và bê tha hơn, cứ nhìn một bộ phận không nhỏ sinh viên "tự lập" thì rõ

vậy nên cái quan trọng nhất vẫn là ý thức tự lập, tự làm của mỗi người
 
nếu chỉ đơn giản là ra riêng có thể giải quyết được hết thì không nói làm gì

ví dụ chuyện nấu ăn, người không có tính tự lập thì có ra riêng cũng ngại nấu và đi ăn quán hoặc đặt về thôi, vậy thì chả khác gì ở nhà được nấu sẵn cho cả, hay việc vận động cũng thế, ở riêng cũng chưa chắc vận động nhiều hơn, thậm chí nhiều khi còn lười và bê tha hơn, cứ nhìn một bộ phận không nhỏ sinh viên "tự lập" thì rõ

vậy nên cái quan trọng nhất vẫn là ý thức tự lập, tự làm của mỗi người
nhưng cái qtr là nó dc tự do qd cs của nó. nó ăn hay nấu thì có sao? ra riêng thì k còn ỷ lại gd nữa. như thế mới lớn mới khôn. mấy ba chăm chăm nấu ăn k phải cái chính
 
Vấn đề này xuất phát từ cả 2 phía: tư tưởng bố mẹ thím có vấn đề và thím nhu nhược. Lý do là thím không phản kháng lại từ thời bé nên thành ra chả khác gì con rối trong mắt bố mẹ. Giờ thì ngồi lại 2 bên và nói chuyện thẳng thắng thôi. Sinh ra ở thành phố đã là 1 điểm cộng hơn đám ở tỉnh rồi, nghe chúng nó bỏ nhà ra đi chỉ để kéo thím xuống cho bằng chúng nó thôi. Tiền thuê nhà, sinh hoạt bên ngoài lấy đó đi đầu tư cái khác chả ngon hơn sao? Bỏ chạy, trốn tránh chỉ là cách của đám trẻ ranh, còn người lớn thì ngồi xuống mà giải quyết. :D
Tôi chạc tuổi thím đây và từ cấp 1 tôi đã tự quyết định được chuyện học của mình rồi (đi học thêm ai tôi tự tìm hiểu xách cặp đến, bố mẹ cho tiền đóng thôi, đến lúc tốt nghiệp ĐH còn chưa biết trường tôi ra sao :D).
 
Back
Top