Tâm sự cuộc đời: Từ 1 sinh viên bỏ học đến con đường MMO hiện tại

Ông Việt Dũng à :censored:
Nhìn avatar quen vãi.
Nghe nói đến coin là biết, xưa chung nhóm tele.
Nhớ nick có avatar MK ko -_-
 
Đọc xong khâm phục ý chí của bác thớt, mình cũng là 1 người có duyên với mmo nhưng chưa tận dụng được tối đa, đang cố gắng.
 
Last edited:
Đọc thì nhanh chắc bác thớt đổ biết bao công sức mồ hôi đấy, chứ cứ tưởng kiếm ô tô, nhà là thấy dễ, hỏi thớt chút, văn phòng 8 tiếng / ngày thì có thể kiếm thêm ở mảng mmo này kiểu gì ạ. mong bác giúp đỡ.
như bác trên, thời gian nhiều, on máy tính 8 tiếng/ngày làm gì đc thím nhỉ
 
Thực ra đọc xong cả bài viết của bác thớt, thì em chỉ ấn tượng về câu chuyện của người bố mà giờ là kỉ niệm với bác. Nhiều khi biến cố gia đình, cũng là động lực đòn bẩy để mình mạnh mẽ hơn trước đây :ops:

Em mù tịt về MMO, nhưng cũng tò mò, mong bác thớt có thể chia sẻ
cheers.gif
 
Đọc chuyện của bạn cũng thấy buồn nhiều. Chúc bạn luôn bình an và may mắn. Trc đây nếu mình chịu khó học hỏi thì có lẽ đã k phải bắt nhịp muộn như mình. Lúc đó có thầy tốt, jobs dễ nhưng lại k đủ may mắn nên từ bỏ. Giờ lại lao đầu vào học. Chán thật

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chào các bác, hôm nay rảnh em ngồi viết vài dòng tâm sự lại cuộc đời mình, từ 1 sinh viên bỏ học - phá sản - đến con đường MMO hiện tại. Cũng hơi dài, bác nào rảnh thì đọc cho vui, không thì thôi ạ :D

I. Giới thiệu :
Em sinh năm 1989, thời gian học đại học vừa ko hứng thú + ham chơi nên đến năm 3 phải xuống khóa dưới học trả nợ, cố thêm được đến năm 4 thì em nghỉ hẳn (ngành em học 5 năm).
Trong thời gian học đại học em có học thêm khóa lập trình Aptech và bắt đầu tự mày mò nghiên cứu đồ họa. Khi đó em cũng tự nhận các project về làm nên có chút vốn, đến 2012 em góp vốn cùng 2 thằng bạn mở công ty thiết kế web với bao hoài bão. Nhưng rồi tuổi trẻ ngoài nhiệt huyết có thừa thì cái gì cũng thiếu. Kinh nghiệm không có, kỹ năng quản lý không có, quan hệ cũng không, cố lay lắt đến 2014 thì em phá sản, mỗi thằng ôm vài chục triệu tiền nợ. (Cái này bác nào cần kinh nghiệm để tránh vào vết xe đổ thì inbox em chia sẻ ạ).

2014 em lên HN làm thuê cho 1 công ty startup của ông sếp người Hàn về mảng du học. Em là người thứ 4 đầu quân cho công ty sau 1 chị quản lý, 1 chị kế toán và 1 bé phiên dịch. Sau đó tất cả bị sa thải lần lượt, chỉ còn em là người đồng hành cùng sếp từ lúc công ty bắt đầu cho đến khi thành công. Làm việc ở đó em tiếp xúc rất nhiều người Hàn, cũng có dịp gặp ông Lý Xương Căn vài lần, ông là hậu duệ của vua Lý Thái Tổ lưu lạc đến đất Cao Ly lúc Trần Thủ Độ lật đổ nhà Lý khi xưa. Ông là một người rất có tiếng nói trong cộng đồng người Hàn Quốc ở Việt Nam, các bác có thể Google để biết thêm về ông. Và nhận xét của em về đa số người Hàn là tính rất chặt chẽ (nhiều người còn có thể gọi là bủn xỉn) và gia trưởng, có thể nói phần nhiều như thế.

May mắn là ông sếp của em tính cách lại dễ chơi, chỉ cần làm được việc là ko lo thiệt thòi gì. Em và sếp cũng rất thân, lão có nói ở VN lão chỉ tin tưởng mình em, bước chân ra ngoài ai cũng muốn lấy tiền của lão, có đợt 1 tháng mất 3 cái điện thoại :)) Hồi đầu đăng ký công ty đứng tên người nước ngoài khó khăn, em còn đứng tên hộ lão trong gần 2 năm và chịu trách nhiệm trước pháp luật, tất cả chỉ dựa trên lòng tin chứ không có gì khác. Làm ở đó khá vui, 1 năm có 4 kỳ tuyển sinh, cứ đến lúc các em đạt visa là tổ chức liên hoan ăn uống rồi bar bủng đến sáng mới về. Mà học sinh đạt visa nó vui lắm nên liên hoan bọn nó uống hết mình đến say mềm người mới thôi, nhiều em gái say xỉn hài lắm :)) Em nể 1 điều ở người Hàn là hôm trước có chơi bời đến 3-4h sáng thì hôm sau vẫn đúng giờ làm là có mặt, nhiều hôm mệt quá em phải xin nghỉ buổi sáng còn lão thì ko có khái niệm trễ giờ chứ đừng nói là nghỉ.

Làm ở đây 1 thời gian em trả hết nợ nần và đón em trai lên HN lo cho nó ăn học đại học. Bước ngoặt đến khi bạn gái em lúc đó làm ở 1 công ty bảo hiểm vì sai sót hoá đơn gì đó phải nghỉ việc và chịu bồi thường 1 khoản. Lúc đó em cũng nuôi luôn cô ấy trong gần 1 năm trời, chi phí phát sinh nên em cày thêm các dự án ngoài giờ làm, chạy lông nhông khắp đất HN để gặp khách hàng, có khách khó tính làm xong phải sửa đi sửa lại 5 lần 7 lượt mới nhận được tiền. Có lần em được mời qua 1 công ty khác làm việc với mức lương cao hơn, mà qua làm đc 1 hôm thấy môi trường không hợp và nhớ sếp cũ nên em lại quay về công ty cũ :D

II. Bước chân vào con đường MMO
Rồi em bắt đầu tìm hiểu về MMO để kiếm thêm lúc rảnh, đây là quyết định khiến cuộc đời em thay đổi hoàn toàn :D
Món đầu tiên em chơi là Youtube, đợt đó chơi cũng dễ, build kênh vào net Quiz rồi ăn chia với net. Xài tool download hàng loạt về, change MD5 rồi chèn logo, lách âm thanh hình ảnh xong reup mỗi kênh 1 niche riêng. Hồi làm youtube quen biết các anh em giờ vẫn còn liên lạc, vẫn có mặt mỗi khi có chuyện hiếu, hỷ như Đào Cương, Hoàng Hội,... (ae nào làm youtube chắc có thể biết). Sau này khi nghỉ Youtube em cũng cho anh em toàn bộ các kênh trong net của mình để anh em kiếm tiếp. Em còn nhớ tháng đầu tiên kiếm được 145$, tháng sau hơn 400$ và tháng thứ 3 được hơn 1k$. Nhận những đồng tiền kiếm được từ Youtube về bank, em thấy việc kiếm tiền trên mạng là khả thi chứ ko khó khăn như hồi sinh viên mò mẫm PTC, PTU nữa.

Sau 3 tháng làm Youtube thì có 1 người bạn mà em coi như 1 người anh bán áo thun teespring kiếm được nên có bảo em thử nhảy qua xem sao. Hồi đó là 2015, 1 ngày bạn em kiếm được 200 triệu profit đã trừ mọi chi phí - 1 con số quá sốc với em lúc đó. Thế là em và 1 thằng bạn thân nhảy qua mảng bán áo thử, bắt đầu với Teechip (khi đó Teechip còn cho bán trademark thoải mái chứ không như bây giờ). Hồi đó phải nói là bán khá dễ hoặc em “được cô thương” để gắn bó với mảng này, sau vài camp xịt thì bọn em ăn đc camp win đầu tiên cũng rất nhanh, với lượng sale đạt xxx sale/ngày.

Em vẫn còn nhớ hôm đó đang đi xem địa điểm mở văn phòng mới cùng sếp tại tòa nhà Charmvit thì bạn em call báo có sale đầu tiên, rồi chuỗi ngày scale vít ads, cứ mỗi sáng thức dậy đã được 1-2 chục triệu vào tài khoản, cuộc sống khi ấy toàn màu hồng, 1 tỷ đầu tiên em kiếm được khi đó - 26 tuổi. Có tiền em gửi về cho bố mẹ trả nốt nợ khi xây nhà, mua được cho bản thân 1 con sportbike như mơ ước. Cũng lúc này em và thằng bạn thân làm cùng có chút hiểu nhầm nên tách ra ko làm chung nữa. Em cũng quyết định rời bỏ mảnh đất thủ đô để trở về Hải Phòng tập trung làm MMO. Ngày em vào phòng giám đốc xin nghỉ việc, sếp có nói với em rất nhiều, cảm ơn em đã giúp đỡ từ lúc startup đến giờ, sếp nói muốn xây dựng công ty với em là thành phần chủ chốt nhưng em đã quyết định vậy thì chúc em may mắn, và nếu sau này có gì cần giúp đỡ cứ gọi ông ấy.

Phần 2 em post bên dưới, hơi dài nên chia ra cho dễ đọc :D
 
Xin chào đồng niên, mình tháng 5 1989. Đọc xong phần III câu chuyện của ông xin chia buồn với b nhé, mình cũng vừa bỏ việc nn ra ngoài kinh doanh đây, cũng chiến đấu fb với shopee đây :)), chưa biết tương lai thế nào cơ mà đọc xong câu chuyện của b mình thấy như được tiếp thêm năng lượng rất nhiều. Chúc đồng niên gặt hái nhiều thành công nhé.
 
III. Những ngày đáng quên
Về Hải Phòng ko còn bán được như trước nhưng cũng đủ chi tiêu và hàng tháng gửi tiền cho em trai ăn học. Cho đến 1 ngày tháng 6/2017, mẹ em gọi điện báo bố em khám ở viện đa khoa quốc tế Hải Phòng có nghi ngờ bị K phổi, hôm sau em đưa bố lên viện phổi trung ương khám lại, sau khi làm sinh thiết và chụp xạ hình toàn thân thì kết quả đã cuối giai đoạn 3 đầu giai đoạn 4, đã di căn vào xương. Hôm em về Hải Phòng làm thủ tục bảo hiểm để bố em nhập viện, em chọn ngồi hàng ghế gần cuối trên xe khách và khóc rất nhiều, đã lâu rồi, từ khi còn bé đến lúc đó em mới lại khóc, vì người cha của mình. Sau 2 năm điều trị, ông ra đi. Ngày làm thủ tục xuất viện, bác sĩ điều trị có nói phát hiện cuối giai đoạn 3 mà kéo dài được 2 năm đã là tốt. Nhưng em biết, em đã có thể làm tốt hơn, kéo dài cho ông thêm được nữa và giúp ông đỡ đau đớn hơn nhiều nếu ko quá tin vào bác sĩ điều trị đó, nếu em chuyển viện cho ông điều trị xương sớm hơn (bác nào có người thân bị ung thư phổi cần lời khuyên có thể inbox em nhé, cũng đừng nên tin nhiều vào những thuốc lá này thầy lang nọ, em đã thử rất nhiều với hy vọng còn nước còn tát rồi).

Điều day dứt nhất trong em đó là hè năm 2019, em có đưa ông qua viện quân y 103 để điều trị di căn xương, khi đó em có nói với ông là xong đợt điều trị đỡ đau em sẽ đưa cả nhà đi Đà Nẵng du lịch, gia đình em chưa từng đi chơi chung xa như vậy lần nào, và ông rất hào hứng. Nhưng rồi đột nhiên trong quá trình điều trị xương, ông xuất hiện tình trạng thỉnh thoảng méo miệng, đầu óc ko còn nhớ được những sự việc mới xảy ra. Em đưa ông đi chụp cắt lớp não, khi ấy vẫn hy vọng chỉ là tai biến nhẹ sẽ điều trị được. Nhưng kết quả là căn bệnh quái ác đã di căn lên não. Và mong muốn cả nhà đi du lịch chung sẽ chẳng bao giờ có thể thực hiện nổi nữa. Em để ông xạ trị não vài lần nhưng không thấy có chút khả quan lên mà chỉ thấy ông mệt thêm, nên quyết định xin xuất viện về nhà để những ngày cuối ông được ở bên người thân. Khi về nhà ông đã ko còn tỉnh táo, mọi thứ ông nói đều lộn xộn vì khối u ngày càng to chèn não rồi. Một hôm đang nằm trên giường ông có gọi em lại và nói chuẩn bị thu xếp hành lý cả nhà mình đi du lịch, em có hỏi lại ông “đi đâu vậy bố”, ông nói “đi Đà Nẵng chứ đi đâu nữa” - đó là những lời nói mê của ông nhưng lại là nỗi day dứt cả đời này em không thể nguôi ngoai.
Ông ra đi một ngày mùa thu cuối tháng 9.

Con xin lỗi vì đã nói dối cha
Rằng ung thư, giờ người ta chữa được
Cha đừng quên giờ nghỉ ngơi, uống thuốc
Bệnh tiêu tan, như nó chẳng thuộc về

Con biết rằng cha rất muốn về quê
Cả những khi cha nửa mê nửa tỉnh
Để lại nhìn gốc đa già cổ kính
Ngả bóng chiều, nắng đủng đỉnh trôi qua

Để trở về bên mái tóc mẹ già
Nhuốm gió sương, đã thành ra bạc trắng
Cả cuộc đời cha gồng mình thầm lặng
Chẳng quản ngại dẫu cay đắng gian nan

Chưa một lần con thấy tiếng cha than
Dẫu căn bệnh tận tim gan tàn phá
Cha ngại rằng con thêm phần vất vả
Đớn đau kia, cha nhận cả riêng mình

Rồi một mai, cha phải xa gia đình
Rời tổ ấm cả đời mình gồng gánh
Chân đã yếu, đôi tay dần giá lạnh
Gió thu về, con thành kẻ mồ côi

Đừng vấn vương, hãy thanh thản cha ơi
Thân trần thế, sẽ về nơi bụi cát
Tâm trong sáng, nương về cùng cánh hạc
Hình bóng cha, mãi khắc tạc trong con.


(Năm ngoái em có đưa mẹ và em trai đi du lịch, mang theo cả đôi giày và chiếc áo sơ mi hồi còn sống ông hay mặc, em tin ông vẫn luôn đi theo mẹ con em, chỉ là không thể nhìn thấy)

IV. Làm lại với 2 bàn tay trắng.
2 năm trời cùng ông chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo và đầu tư vào làn sóng coin năm 2017-2018, em cũng ko còn gì trong tay. Cuối 2019 khi chuyện gia đình đã thu xếp xong, em bắt tay chung với 1 người chị và 1 người em làm thương mại điện tử, đầu tiên ở thị trường VN, có chút vốn sang năm 2020 em kéo cả team qua mảng POD thị trường nước ngoài. Có vẻ được bố em phù hộ, mọi thứ khá suôn sẻ. Năm 2020 khi dịch bệnh bùng phát, nhiều người việc làm cũng khó kiếm thì thật may mắn khi team em vẫn bán tốt. Năm ngoái là 1 năm đáng nhớ với em khi bắt đầu lại từ 2 bàn tay trắng nhưng đã làm được 3 việc lớn: mua nhà, mua oto, lấy vợ trong 1 năm.

Bây giờ team cũng đã ổn định, mọi thứ cũng vào guồng. Em muốn khuyên bác nào làm MMO, nhất là mảng áo thun này nên đi theo team, solo rất cực và nhanh nản. Hồi xưa làm solo em toàn làm đêm ngủ ngày, sức khoẻ đi xuống, giờ làm team ổn định giờ giấc và cũng ko phải 1 mình kiêm nhiều việc nữa nên thư thái hơn.

Nhận xét lại 7 năm trời làm MMO có những cái được và mất:
Được:

  • tiền bạc, tài sản mà đi làm thuê chắc còn lâu lắm em mới kiếm nổi
  • thời gian mình tự chủ, có thể tự thu xếp khi gia đình có việc
  • mối quan hệ với các ae MMO khác, có những người chưa gặp bao giờ nhưng lúc cần vẫn sẵn sàng chuyển trước cho mượn vài chục triệu chỉ dựa trên uy tín và những gì ae đã chia sẻ kiến thức cho nhau
Mất: - sức khỏe. Cái này cũng tùy do mỗi người thôi, do em bỏ bê sức khỏe nữa, nhưng ngoài chuyện lưng hay đau mỏi thì cũng chưa thấy vấn đề gì :D
  • thư thả. Tất nhiên nếu làm thuê xong về nhà thì đầu óc sẽ thoải mái hơn, còn đây mình tự làm cho mình nên sẽ ít thấy thư thả hơn, nếu ko điều hòa tốt thời gian làm việc thì suốt ngày ngồi trong 4 bức tường sẽ dễ bị stress - trầm cảm :D
  • cơ hội khác. Tất nhiên nếu làm MMO gặp may mắn thì tiền kiếm rất nhanh, nhưng nếu giả sử ko có may mắn, hoặc nỗ lực chưa đủ, hoặc chỉ đơn giản bạn ko phù hợp thì đã bỏ lỡ thời gian và những cơ hội tốt khác.

Nếu có ai muốn được chia sẻ bất cứ vấn đề gì từ kinh nghiệm thất bại của em hoặc về căn bệnh ung thư hoặc về mảng áo thun này, cứ inbox em, biết gì em sẽ chia sẻ cho mọi người.

P/s: thực sự em ko khuyên ai bước chân vào con đường của mình cả, ko phải vì giấu nghề hay sợ nát, mà là 7 năm trong nghề em chứng kiến người đủ kiên trì để thành công thì ít mà người nản giữa chừng rồi bỏ cuộc thì nhiều, mất tiền bạc, thời gian và cơ hội cho những việc khác. Nên nếu bác nào có hứng thú hãy suy nghĩ kĩ và nếu nghiêm túc thì inbox em sẽ chia sẻ những gì em biết.
Đọc phần III, tôi thật chia buồn với ông và gia đình, một lời hứa chưa thực hiện được đối với một người kiên trì và nổ lực như ông thì sẽ dằn vặt bản thân rất lâu, cũng có thể là cả đời. Qua tâm sự từ ông tôi thấy mình đang bỏ lỡ quá nhiều điều với những người thân của mình, cảm ơn ông vì đã viết bài này, một lời nhắc nhở với tôi.

Về MMO qua ông kể nghe thật tò mò, không dễ, chắc khó nhưng tôi cũng sẽ muốn thử tìm hiểu thêm về nó.
 
Những ngày cuối, chỉ mong mẹ em được giải thoát. Đau đớn của mẹ nó ám ảnh em.
chúc bác và gia đình sức khỏe :(
Tốc độ thành công của bạn phải nhanh hơn tốc độ già đi của ba mẹ. Đồng cảm với chủ thớt vì em hiện tại cũng đang gần như bác của những năm 2018.

Em không dám bỏ học, bỏ ra làm riêng như bác. Thay vào đó từ ngày những ngày ở ĐH em vừa học vừa cày mmo. Lúc đó em làm web riêng, treo ads, rồi đổ traffic ảo, review app android, ios. Rồi em học thêm IT, kiếm 1 công việc ổn định làm nền, sau thì tích tiểu thành đại. Em làm mọi thứ có thể kiếm được tiền, kiếm thêm thu nhập dù nhỏ nhất.

Nhưng mà mẹ ơi :( con cố gắng chạy nhanh cỡ nào cũng ko kịp :(
cố gắng lên bác, đừng bao giờ đánh mất hy vọng và cố gắng
Tuổi tôi với fence cũng same same. Cuộc đời fence như cái đồ thị hình sin ấy nhỉ. Lên xuống liên tọi. Tôi thì lên đều nhưng chậm và giờ cũng ở same same điểm với fence. Thấy cuộc sống của mình đôi khi cũng tẻ nhạt, đéo có chuyện để kể như fence :confident:
em nghĩ cuộc sống êm đềm như vậy cũng là một niềm hạnh phúc, chúc bác sức khỏe
Thìm cho em hỏi là bây giờ có nên làm mảng áo thun nữa không? cám ơn thím.
tùy vào hoàn cảnh mỗi người, nếu ít vốn + phải lo cho gia đình + muốn nghỉ việc để nhảy vào thì em ko khuyến khích, còn nếu có team đang làm mảng mmo khác và muốn thử sức thì rất tốt :D
Chia sẻ hay quá. Chúc anh sức khoẻ niềm vui và công việc thuận buồm xuôi gió.
cảm ơn bác, chúc bác và gia đình luôn mạnh khỏe bình an
Tầm này ai làm được POD đều giàu và ổn định. Rất khó nhưng đa phần là ok
vâng, kiếm đồng tiền ko bao giờ là dễ cả, chúc bác sức khỏe ạ
Lâu rồi mới đọc bài viết chia sẻ trên mạng thực lòng đến vậy :D, em cũng biết tới MMO từ #2009, bắt đầu cũng giống các newbie khác là PTC, PTU (vẫn nhớ mãi lúc đó dùng cái máy bàn từ đời tống, chip Celeron, RAM 512. Quen 1 bác trên forum mmo, mặc dù không biết mặt, chỉ chat chit qua Yahoo mà bác ấy vẫn nhiệt tình chỉ bảo PTU,Offer, cho mướn VPS xài...tiếc là mình bận học nên không tiếp tục được, mất liên lạc với bác tới giờ), sau này thì biết tới Seosprint, cũng mày mò làm được đôi tháng rồi bỏ. Thành thử ra giờ chả đâu đến đâu cả. Giờ có vợ con lại lu bu theo tiền bạc,đất đai, học hành...:sad:
Nếu bác rảnh thời gian cho em xin 1 chân theo học nhé.
giờ em thấy bác lu bu như vậy cũng ko nên nhảy vào mảng này, POD mất thời gian và phải dồn tâm trí vào nó mới kiếm được bác ạ
Có đào tạo hay tuyển chạy vặt hỗ trợ không bạn
dạo này dịch bệnh công việc bấp bênh quá
em chưa rõ bác như thế nào (vốn, exp, gia đình,...) nên chưa dám tư vấn, bác inbox em cụ thể hơn nhé
 
Back
Top