2 câu hỏi giành cho các bác đã từng là Loser

Xã hội VN rất độc hại, người ta chỉ nhìn vào kết quả để đánh giá một con người. Một tư tưởng vô cùng thực dụng nhưng tồn tại rất lâu mà đéo bị lên án :boss:
Nước ngoài có vậy ko bác, e nghĩ ở đâu mà ko tiền cũng bị khinh
 
94 đây. đang áp lực đè nặng trên vai. đang nợ ngoài 100 củ. chuẩn bị vay ông bà tầm 200 củ để khởi nghiệp. có xe ,chưa có nhà, chưa có ny. thấy loser lắm. cứ đêm đến là nghĩ ngợi đến ngạt thở luôn /hazz
 
Nhà tôi chưa bao giờ chê trách tôi khi tôi thất bại
4uKjeyy.gif
 
E năm nay 29 tuổi, nhà bố mẹ công chức đã nghỉ hưu, gđ chạy cho công việc ổn định trong ủy ban lương tháng 5tr, em bất mãn công việc nhàm chán và mức lương chỉ đủ ăn, nên quyết định xin nghỉ có vay tiền của gia đình lúc đó khoảng 200tr, 2 năm sau e kiếm lại đc số tiền khoảng 600tr e trả nợ và mua 1 số thứ cho bố mẹ, lúc đó ai cũng chúc mừng và hãnh diện vì e còn nói e xin nghỉ là đúng đắn, đợt dịch này làm công việc kinh doanh thua lỗ e bị mất tất cả, giờ đang làm lại từ đầu nhưng gia đình liên tục chê trách thậm tệ như kiểu e là thằng bất tài không làm được gì, nói những lời kiểu như lúc đó ở lại làm công chứng lương 5tr là tốt rồi, hiện tại công việc của e tuy chưa có lợi nhuận ổn định, nhưng cũng có đường phát triển, e nói sẽ lấy lại tất cả nhưng ko ai tin e, lúc thành công thì tung hô lúc thất bại thì chỉ trích thậm tệ còn nghi ngờ đủ thứ, nghĩ e chơi bời không lo làm ăn, chán nản lần đầu tiên trong đời e hút thuốc, ngồi buồn hết điếu này lại đốt điếu khác. Có lúc áp lực nhưng e sẽ ko bao giờ từ bỏ viết lên đây xem có bác nào từng trải qua rồi chia sẻ cùng.:)
Những lúc áp lực quá các bác làm gì , sau khi trải qua thất bại và thành công các bác cảm thấy thế nào ?
gia đình bác tệ quá, tệ thật đó, hoạn nạn không ai nhìn, phất lên 1 cái 9000 anh em :haha:
 
Năm 28t mình lương 17.8 mà vợ chuẩn bị sinh con. Nghỉ việc ra cày như điên đến giờ mọi thứ tốt hơn rất nhiều. Có lúc mệt mỏi quá nghĩ đến vợ con , bố mẹ ở quê để làm động lực.
 
Khởi nghiệp là ko dc phép thất bại , luôn dự phòng rủi ro và cách giải quyết, có tiền rồi thì ko nên trây trét ra :LOL: 1 sai lầm là vạn kiếp bất phục
 
E năm nay 29 tuổi, nhà bố mẹ công chức đã nghỉ hưu, gđ chạy cho công việc ổn định trong ủy ban lương tháng 5tr, em bất mãn công việc nhàm chán và mức lương chỉ đủ ăn, nên quyết định xin nghỉ có vay tiền của gia đình lúc đó khoảng 200tr, 2 năm sau e kiếm lại đc số tiền khoảng 600tr e trả nợ và mua 1 số thứ cho bố mẹ, lúc đó ai cũng chúc mừng và hãnh diện vì e còn nói e xin nghỉ là đúng đắn, đợt dịch này làm công việc kinh doanh thua lỗ e bị mất tất cả, giờ đang làm lại từ đầu nhưng gia đình liên tục chê trách thậm tệ như kiểu e là thằng bất tài không làm được gì, nói những lời kiểu như lúc đó ở lại làm công chứng lương 5tr là tốt rồi, hiện tại công việc của e tuy chưa có lợi nhuận ổn định, nhưng cũng có đường phát triển, e nói sẽ lấy lại tất cả nhưng ko ai tin e, lúc thành công thì tung hô lúc thất bại thì chỉ trích thậm tệ còn nghi ngờ đủ thứ, nghĩ e chơi bời không lo làm ăn, chán nản lần đầu tiên trong đời e hút thuốc, ngồi buồn hết điếu này lại đốt điếu khác. Có lúc áp lực nhưng e sẽ ko bao giờ từ bỏ viết lên đây xem có bác nào từng trải qua rồi chia sẻ cùng.:)
Những lúc áp lực quá các bác làm gì , sau khi trải qua thất bại và thành công các bác cảm thấy thế nào ?
Tội nghiệp bạn
Gia đình luôn ủng hộ mình hết sức. 3 lần khởi nghiệp, từ năm 1 sinh viên, bố đã nói: 100 triệu bỏ ra cho con học làm ăn không tiếc.
Càng nghe nhiều câu chuyện lại càng thấy bố mẹ mình rất tâm lý và tin tưởng con cái
Chia sẻ thế nào được nhỉ, khi đang thất bại, tuyệt đối im lặng và kiên trì làm việc hơn, rồi sẽ vượt qua hết thôi, người chăm chỉ không bao giờ chết 1 chỗ. Mà đang như này đừng vội lập gia đình nhé
 
Một chút áp lực đầu đời thôi chủ thớt ạ. Còn cách loser xa lắm. Những áp lực về công việc, tiền bạc như của thớt còn nhẹ nhàng lắm. Coi như rèn luyện chút tâm cảnh thôi. Thực ra khi đã trải qua đủ biến cố, áp lực lớn, tâm cảnh đủ vững vàng thì bạn lại không nghĩ đến khó khăn quá khứ để cảm thấy thành công và tự hào gì đâu. Nó chỉ xuất hiện khi người khác khơi gợi lại thôi và bạn cũng cảm thấy nó nhẹ nhàng như uống tách trà thôi. Chẳng có gì đáng nói cả.
 
Tội nghiệp bạn
Gia đình luôn ủng hộ mình hết sức. 3 lần khởi nghiệp, từ năm 1 sinh viên, bố đã nói: 100 triệu bỏ ra cho con học làm ăn không tiếc.
Càng nghe nhiều câu chuyện lại càng thấy bố mẹ mình rất tâm lý và tin tưởng con cái
Chia sẻ thế nào được nhỉ, khi đang thất bại, tuyệt đối im lặng và kiên trì làm việc hơn, rồi sẽ vượt qua hết thôi, người chăm chỉ không bao giờ chết 1 chỗ. Mà đang như này đừng vội lập gia đình nhé
Chắc gia đình bác cũng kinh doanh nên hiểu, gia đình e truyền thống làm công chức nên mấy cái mạo hiểm ko ủng hộ
 
Chắc gia đình bác cũng kinh doanh nên hiểu, gia đình e truyền thống làm công chức nên mấy cái mạo hiểm ko ủng hộ
Gia đình em cả họ làm công chức luôn bác. Nhưng bạn bè của bố mẹ thì đa số làm kinh doanh, và bố mẹ cũng có nghề tay trái theo nghề của địa phương.

Nói chung phải mỗi chuyện công việc, hầu như mọi việc khác trong cuộc sống như hôn nhân, nuôi trẻ, ở chung ở riêng, con cái xa quê bố mẹ e đều suy nghĩ thoáng và tiến bộ hơn nhiều phụ huynh của bạn bè em.

Nhưng như thế cũng k có nghĩa là không có áp lực. Mà cũng rất nhiều áp lực.

E share câu chuyện của em với thím, hình như e cũng từng kể 1 lần trên voz rồi. Hy vọng nghe thì thím thấy có gì đó động lực để vững tin hơn vào bản thân và bỏ ngoài tai mọi thứ để tập trung cv.

Năm 2017 e mới ra trường, công ty bị scam mail 35k usd, sếp bảo e phải chịu chung 1/2.
Mới ra trường còn chưa cầm bằng, mà ôm cục nợ nửa tỉ... nếu đứa nào yếu vía chắc là nó reset rồi

Em im lặng không kể với bất cứ ai kể cả gia đình bạn bè, xin sếp làm trừ nợ vào commission của em Hơn 1 năm thì số nợ còn 1/2.
E cứ làm ngày làm đêm ở cty+ mở 1 cửa tiệm (vốn là tiền mừng tuổi với các học bổng giải thưởng em tích cóp từ bé)

Nói chung lúc ấy khổ lắm,cứ 8h đi làm 5h về ăn ngoài đường rồi về tiệm kiểm sổ sách, rồi lên phòng tắm giặt.
Tới 20h lại làm tới 2h sáng đều đều (vì làm tt Nhật Âu Mỹ), cày như 1 con trâu điên, không dám yêu đương gì luôn.
Cứ mỗi container ký được, em lại lẩm nhẩm đếm xem còn nợ bao nhiêu tiền, nếu 1 tháng không có hợp đồng, em lại áp lực và cô đơn vô cùng.

Sau 1 năm thì sếp không tạo điều kiện nữa, có lẽ vì k muốn em rời cty, có nhiều NCC em tự xây dựng đột nhiên bỏ không liên lạc với em nữa, làm mãi không có đơn, e hoang mang lắm, mãi 1 bạn người Thổ Nhĩ Kỳ quý em chân tình mới nhắn riêng cho em là: Sếp mày bảo là có hàng thì gửi riêng, đừng gửi cho mày nữa vì sếp là người quyết tất, như vậy là không fair với mày vì mày sẽ không có commission phải không?

Sếp thường bảo e soạn hd để trống bên NCC, sau đó sếp tự điền, sau e lân la hỏi chị kế toán thì biết là các NCC của em. Buồn và thất vọng lắm thớt ạ.
Thậm chí có đơn hàng lớn 10 container, khách hàng sẵn sàng xuống tiền mà sếp không cho làm, vì e nợ đúng 10 container nữa là free. Đồng nghiệp lúc đó cũng nói kiểu này em không thoát ra được.

Sau nhiều lần nói chuyện k được, em nghĩ cứ vậy thì không bao giờ tự do được nên nghỉ ra mở cty riêng rồi trả sếp nốt tiền còn lại trong 1 tháng.

Hồi đó em cũng làm mô hình cty cũ nhưng mặt hàng khác, vốn nhỏ hơn nhiều ( ban đầu có 500tr đi vay mượn thôi)

Hồi đầu không có kho bãi cũng chẳng có tiền thuê công nhân nên cứ lấy hàng về gửi nhờ chỗ nọ chỗ kia, lâu lâu thợ nhà họ còn chôm đồ hoặc báo láo lên ăn tiền sửa, e kiên nhẫn chịu trước. Cứ khách đặt tiền thì e nhập về. Bị ép giá tùm lum, e cũng phải nhẫn.

Lâu dần e phát triển ra kho bãi rồi thuê công nhân bán cả lẻ cả buôn, bảo hành, sửa chữa, cho thuê. Chả phục thuộc ai nữa.
Đó là cả 1 quá trình đầy cạnh tranh và cam go mà người nào đi làm ăn cũng phải gặp. Ngoài ra còn covid, suy thoái kinh tế... Thì mình cũng phải nghiên cứu thay đổi theo thời thế là chuyện bt thôi

Năm 2020, lúc đó em ổn định, có nhà (đã trả hết nợ), tự mua xe, cty hoạt động kha khá rồi, cháu sắp ra đời mới rủ ông bà đi du lịch, kể cho ông bà biết câu chuyện cũ đó
Ông bà nghe xong khóc giàn giụa vì xót con.

Em chưa bao giờ hối hận, lúc đó nếu e gọi về nhà thì ba mẹ chắc cũng ôm tiền lên trả luôn rồi bắt về quê.
không có kỉ niệm đó thì k có em bây giờ

Nhưng sau đấy cũng 1 lần em suýt chết (nghĩa đen luôn) nằm viện 1 tháng và mất 6 tháng phục hồi, và nhiều chuyện cam go nữa nhưng rồi cũng qua cả rồi 😁
gần như 100% mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống, nếu có thể được e đều tự mình giải quyết xong êm đẹp rồi, em mới kể với gia đình người thân.

E nghĩ, đúng là người thân mình ủng hộ hay k ủng hộ về tinh thần thì là 1 yếu tố rất quan trọng, nhưng việc mình làm lại được không là phải do độ gan lì và quyết tâm và sự tính toán kỹ càng nữa.

6 năm em ra trường, 4 năm lập nghiệp, những lúc ban đầu thấy bạn bè cứ nghe lời bố mẹ, về quê ở nhà gì cũng sẵn không thì lấy vợ, ck giàu thì 1 chốc 1 lát đó cái danh họ sẽ lớn hơn mình, cái nhà họ ở cái xe họ đi sẽ sang hơn mình.
Không khỏi bị so sánh, áp lực, nhưng như vậy có sao đâu, hiện tại trong gia đình, họ hàng, bạn bè, em rất được tôn trọng, đón chào, tuy nhiên điều đó sẽ có được rồi mất đi, mất đi rồi lại có được. mình hiểu và mình thấy nó chả quan trọng = bản thân mình có phục mình không. Quan trọng ở chỗ đó thôi.

đặc biệt là đừng đổ lỗi cho ai nếu thất bại cả, chỉ nhìn về phía trước thôi không quay lại đằng sau.
hồi 2017-2018 e còn ở cty cũ, bố mẹ cũng thắc mắc và nói nhiều, sao thấy lương cao+ tiệm làm ăn tốt mà không thấy em mang được tiền về sắm tết, sao chưa tiết kiệm được khoản nào khá😁 cũng kb giải thích sao 😁

Chuyện của em thì cũng không phải to tát lắm, lên voi xuống chó, làm lại từ đầu, xung quanh em, bạn bè, đối tác, e nhìn thấy rất nhiều, có những người cũng còn rất trẻ, có những người 2 thứ tóc rồi. Hầu như đã có đầu óc làm ăn, không có máu liều, không ăn chơi lô đề bóng coin chứng, không đầu tư những gì mình không biết, thì chỉ cần còn ý chí và còn sức khoẻ là làm lại được.

Chúc thớt sớm thành công nhé.
 
khi ko tiền thì người đầu tiên trách ta là gia đình của ta
cùng cảnh ngộ với fen
 
Gia đình em cả họ làm công chức luôn bác. Nhưng bạn bè của bố mẹ thì đa số làm kinh doanh, và bố mẹ cũng có nghề tay trái theo nghề của địa phương.

Nói chung phải mỗi chuyện công việc, hầu như mọi việc khác trong cuộc sống như hôn nhân, nuôi trẻ, ở chung ở riêng, con cái xa quê bố mẹ e đều suy nghĩ thoáng và tiến bộ hơn nhiều phụ huynh của bạn bè em.

Nhưng như thế cũng k có nghĩa là không có áp lực. Mà cũng rất nhiều áp lực.

E share câu chuyện của em với thím, hình như e cũng từng kể 1 lần trên voz rồi. Hy vọng nghe thì thím thấy có gì đó động lực để vững tin hơn vào bản thân và bỏ ngoài tai mọi thứ để tập trung cv.

Năm 2017 e mới ra trường, công ty bị scam mail 35k usd, sếp bảo e phải chịu chung 1/2.
Mới ra trường còn chưa cầm bằng, mà ôm cục nợ nửa tỉ... nếu đứa nào yếu vía chắc là nó reset rồi

Em im lặng không kể với bất cứ ai kể cả gia đình bạn bè, xin sếp làm trừ nợ vào commission của em Hơn 1 năm thì số nợ còn 1/2.
E cứ làm ngày làm đêm ở cty+ mở 1 cửa tiệm (vốn là tiền mừng tuổi với các học bổng giải thưởng em tích cóp từ bé)

Nói chung lúc ấy khổ lắm,cứ 8h đi làm 5h về ăn ngoài đường rồi về tiệm kiểm sổ sách, rồi lên phòng tắm giặt.
Tới 20h lại làm tới 2h sáng đều đều (vì làm tt Nhật Âu Mỹ), cày như 1 con trâu điên, không dám yêu đương gì luôn.
Cứ mỗi container ký được, em lại lẩm nhẩm đếm xem còn nợ bao nhiêu tiền, nếu 1 tháng không có hợp đồng, em lại áp lực và cô đơn vô cùng.

Sau 1 năm thì sếp không tạo điều kiện nữa, có lẽ vì k muốn em rời cty, có nhiều NCC em tự xây dựng đột nhiên bỏ không liên lạc với em nữa, làm mãi không có đơn, e hoang mang lắm, mãi 1 bạn người Thổ Nhĩ Kỳ quý em chân tình mới nhắn riêng cho em là: Sếp mày bảo là có hàng thì gửi riêng, đừng gửi cho mày nữa vì sếp là người quyết tất, như vậy là không fair với mày vì mày sẽ không có commission phải không?

Sếp thường bảo e soạn hd để trống bên NCC, sau đó sếp tự điền, sau e lân la hỏi chị kế toán thì biết là các NCC của em. Buồn và thất vọng lắm thớt ạ.
Thậm chí có đơn hàng lớn 10 container, khách hàng sẵn sàng xuống tiền mà sếp không cho làm, vì e nợ đúng 10 container nữa là free. Đồng nghiệp lúc đó cũng nói kiểu này em không thoát ra được.

Sau nhiều lần nói chuyện k được, em nghĩ cứ vậy thì không bao giờ tự do được nên nghỉ ra mở cty riêng rồi trả sếp nốt tiền còn lại trong 1 tháng.

Hồi đó em cũng làm mô hình cty cũ nhưng mặt hàng khác, vốn nhỏ hơn nhiều ( ban đầu có 500tr đi vay mượn thôi)

Hồi đầu không có kho bãi cũng chẳng có tiền thuê công nhân nên cứ lấy hàng về gửi nhờ chỗ nọ chỗ kia, lâu lâu thợ nhà họ còn chôm đồ hoặc báo láo lên ăn tiền sửa, e kiên nhẫn chịu trước. Cứ khách đặt tiền thì e nhập về. Bị ép giá tùm lum, e cũng phải nhẫn.

Lâu dần e phát triển ra kho bãi rồi thuê công nhân bán cả lẻ cả buôn, bảo hành, sửa chữa, cho thuê. Chả phục thuộc ai nữa.
Đó là cả 1 quá trình đầy cạnh tranh và cam go mà người nào đi làm ăn cũng phải gặp. Ngoài ra còn covid, suy thoái kinh tế... Thì mình cũng phải nghiên cứu thay đổi theo thời thế là chuyện bt thôi

Năm 2020, lúc đó em ổn định, có nhà (đã trả hết nợ), tự mua xe, cty hoạt động kha khá rồi, cháu sắp ra đời mới rủ ông bà đi du lịch, kể cho ông bà biết câu chuyện cũ đó
Ông bà nghe xong khóc giàn giụa vì xót con.

Em chưa bao giờ hối hận, lúc đó nếu e gọi về nhà thì ba mẹ chắc cũng ôm tiền lên trả luôn rồi bắt về quê.
không có kỉ niệm đó thì k có em bây giờ

Nhưng sau đấy cũng 1 lần em suýt chết (nghĩa đen luôn) nằm viện 1 tháng và mất 6 tháng phục hồi, và nhiều chuyện cam go nữa nhưng rồi cũng qua cả rồi 😁
gần như 100% mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống, nếu có thể được e đều tự mình giải quyết xong êm đẹp rồi, em mới kể với gia đình người thân.

E nghĩ, đúng là người thân mình ủng hộ hay k ủng hộ về tinh thần thì là 1 yếu tố rất quan trọng, nhưng việc mình làm lại được không là phải do độ gan lì và quyết tâm và sự tính toán kỹ càng nữa.

6 năm em ra trường, 4 năm lập nghiệp, những lúc ban đầu thấy bạn bè cứ nghe lời bố mẹ, về quê ở nhà gì cũng sẵn không thì lấy vợ, ck giàu thì 1 chốc 1 lát đó cái danh họ sẽ lớn hơn mình, cái nhà họ ở cái xe họ đi sẽ sang hơn mình.
Không khỏi bị so sánh, áp lực, nhưng như vậy có sao đâu, hiện tại trong gia đình, họ hàng, bạn bè, em rất được tôn trọng, đón chào, tuy nhiên điều đó sẽ có được rồi mất đi, mất đi rồi lại có được. mình hiểu và mình thấy nó chả quan trọng = bản thân mình có phục mình không. Quan trọng ở chỗ đó thôi.

đặc biệt là đừng đổ lỗi cho ai nếu thất bại cả, chỉ nhìn về phía trước thôi không quay lại đằng sau.
hồi 2017-2018 e còn ở cty cũ, bố mẹ cũng thắc mắc và nói nhiều, sao thấy lương cao+ tiệm làm ăn tốt mà không thấy em mang được tiền về sắm tết, sao chưa tiết kiệm được khoản nào khá😁 cũng kb giải thích sao 😁

Chuyện của em thì cũng không phải to tát lắm, lên voi xuống chó, làm lại từ đầu, xung quanh em, bạn bè, đối tác, e nhìn thấy rất nhiều, có những người cũng còn rất trẻ, có những người 2 thứ tóc rồi. Hầu như đã có đầu óc làm ăn, không có máu liều, không ăn chơi lô đề bóng coin chứng, không đầu tư những gì mình không biết, thì chỉ cần còn ý chí và còn sức khoẻ là làm lại được.

Chúc thớt sớm thành công nhé.
Câu chuyện cam go quá. Tôi dính 10k bên cty Úc mà xây xẩm rồi. Dù sao chúc mừng ông đã ổn b
 
Năm 28t mình lương 17.8 mà vợ chuẩn bị sinh con. Nghỉ việc ra cày như điên đến giờ mọi thứ tốt hơn rất nhiều. Có lúc mệt mỏi quá nghĩ đến vợ con , bố mẹ ở quê để làm động lực.
tôi hâm mộ fence. k biết tôi sau này ntn tôi lo quá đi
 
E năm nay 29 tuổi, nhà bố mẹ công chức đã nghỉ hưu, gđ chạy cho công việc ổn định trong ủy ban lương tháng 5tr, em bất mãn công việc nhàm chán và mức lương chỉ đủ ăn, nên quyết định xin nghỉ có vay tiền của gia đình lúc đó khoảng 200tr, 2 năm sau e kiếm lại đc số tiền khoảng 600tr e trả nợ và mua 1 số thứ cho bố mẹ, lúc đó ai cũng chúc mừng và hãnh diện vì e còn nói e xin nghỉ là đúng đắn, đợt dịch này làm công việc kinh doanh thua lỗ e bị mất tất cả, giờ đang làm lại từ đầu nhưng gia đình liên tục chê trách thậm tệ như kiểu e là thằng bất tài không làm được gì, nói những lời kiểu như lúc đó ở lại làm công chứng lương 5tr là tốt rồi, hiện tại công việc của e tuy chưa có lợi nhuận ổn định, nhưng cũng có đường phát triển, e nói sẽ lấy lại tất cả nhưng ko ai tin e, lúc thành công thì tung hô lúc thất bại thì chỉ trích thậm tệ còn nghi ngờ đủ thứ, nghĩ e chơi bời không lo làm ăn, chán nản lần đầu tiên trong đời e hút thuốc, ngồi buồn hết điếu này lại đốt điếu khác. Có lúc áp lực nhưng e sẽ ko bao giờ từ bỏ viết lên đây xem có bác nào từng trải qua rồi chia sẻ cùng.:)
Những lúc áp lực quá các bác làm gì , sau khi trải qua thất bại và thành công các bác cảm thấy thế nào ?
áp lực thì chịu nhiều nó quen, chả cần làm gì đâu cứ sống như bình thường theo sở thích thôi :) lâu dần mà không quen được thì chứng tỏ thím không phù hợp với việc đang làm rồi. Thành công thì cảm thấy công sức mình bỏ ra không lãng phí thôi :beauty: chứ nhìn lại bọn nghi ngờ mình hồi xưa cảm giác không chung mâm nữa rồi :beat_brick:
 
Gia đình em cả họ làm công chức luôn bác. Nhưng bạn bè của bố mẹ thì đa số làm kinh doanh, và bố mẹ cũng có nghề tay trái theo nghề của địa phương.

Nói chung phải mỗi chuyện công việc, hầu như mọi việc khác trong cuộc sống như hôn nhân, nuôi trẻ, ở chung ở riêng, con cái xa quê bố mẹ e đều suy nghĩ thoáng và tiến bộ hơn nhiều phụ huynh của bạn bè em.

Nhưng như thế cũng k có nghĩa là không có áp lực. Mà cũng rất nhiều áp lực.

E share câu chuyện của em với thím, hình như e cũng từng kể 1 lần trên voz rồi. Hy vọng nghe thì thím thấy có gì đó động lực để vững tin hơn vào bản thân và bỏ ngoài tai mọi thứ để tập trung cv.

Năm 2017 e mới ra trường, công ty bị scam mail 35k usd, sếp bảo e phải chịu chung 1/2.
Mới ra trường còn chưa cầm bằng, mà ôm cục nợ nửa tỉ... nếu đứa nào yếu vía chắc là nó reset rồi

Em im lặng không kể với bất cứ ai kể cả gia đình bạn bè, xin sếp làm trừ nợ vào commission của em Hơn 1 năm thì số nợ còn 1/2.
E cứ làm ngày làm đêm ở cty+ mở 1 cửa tiệm (vốn là tiền mừng tuổi với các học bổng giải thưởng em tích cóp từ bé)

Nói chung lúc ấy khổ lắm,cứ 8h đi làm 5h về ăn ngoài đường rồi về tiệm kiểm sổ sách, rồi lên phòng tắm giặt.
Tới 20h lại làm tới 2h sáng đều đều (vì làm tt Nhật Âu Mỹ), cày như 1 con trâu điên, không dám yêu đương gì luôn.
Cứ mỗi container ký được, em lại lẩm nhẩm đếm xem còn nợ bao nhiêu tiền, nếu 1 tháng không có hợp đồng, em lại áp lực và cô đơn vô cùng.

Sau 1 năm thì sếp không tạo điều kiện nữa, có lẽ vì k muốn em rời cty, có nhiều NCC em tự xây dựng đột nhiên bỏ không liên lạc với em nữa, làm mãi không có đơn, e hoang mang lắm, mãi 1 bạn người Thổ Nhĩ Kỳ quý em chân tình mới nhắn riêng cho em là: Sếp mày bảo là có hàng thì gửi riêng, đừng gửi cho mày nữa vì sếp là người quyết tất, như vậy là không fair với mày vì mày sẽ không có commission phải không?

Sếp thường bảo e soạn hd để trống bên NCC, sau đó sếp tự điền, sau e lân la hỏi chị kế toán thì biết là các NCC của em. Buồn và thất vọng lắm thớt ạ.
Thậm chí có đơn hàng lớn 10 container, khách hàng sẵn sàng xuống tiền mà sếp không cho làm, vì e nợ đúng 10 container nữa là free. Đồng nghiệp lúc đó cũng nói kiểu này em không thoát ra được.

Sau nhiều lần nói chuyện k được, em nghĩ cứ vậy thì không bao giờ tự do được nên nghỉ ra mở cty riêng rồi trả sếp nốt tiền còn lại trong 1 tháng.

Hồi đó em cũng làm mô hình cty cũ nhưng mặt hàng khác, vốn nhỏ hơn nhiều ( ban đầu có 500tr đi vay mượn thôi)

Hồi đầu không có kho bãi cũng chẳng có tiền thuê công nhân nên cứ lấy hàng về gửi nhờ chỗ nọ chỗ kia, lâu lâu thợ nhà họ còn chôm đồ hoặc báo láo lên ăn tiền sửa, e kiên nhẫn chịu trước. Cứ khách đặt tiền thì e nhập về. Bị ép giá tùm lum, e cũng phải nhẫn.

Lâu dần e phát triển ra kho bãi rồi thuê công nhân bán cả lẻ cả buôn, bảo hành, sửa chữa, cho thuê. Chả phục thuộc ai nữa.
Đó là cả 1 quá trình đầy cạnh tranh và cam go mà người nào đi làm ăn cũng phải gặp. Ngoài ra còn covid, suy thoái kinh tế... Thì mình cũng phải nghiên cứu thay đổi theo thời thế là chuyện bt thôi

Năm 2020, lúc đó em ổn định, có nhà (đã trả hết nợ), tự mua xe, cty hoạt động kha khá rồi, cháu sắp ra đời mới rủ ông bà đi du lịch, kể cho ông bà biết câu chuyện cũ đó
Ông bà nghe xong khóc giàn giụa vì xót con.

Em chưa bao giờ hối hận, lúc đó nếu e gọi về nhà thì ba mẹ chắc cũng ôm tiền lên trả luôn rồi bắt về quê.
không có kỉ niệm đó thì k có em bây giờ

Nhưng sau đấy cũng 1 lần em suýt chết (nghĩa đen luôn) nằm viện 1 tháng và mất 6 tháng phục hồi, và nhiều chuyện cam go nữa nhưng rồi cũng qua cả rồi 😁
gần như 100% mọi chuyện xảy ra trong cuộc sống, nếu có thể được e đều tự mình giải quyết xong êm đẹp rồi, em mới kể với gia đình người thân.

E nghĩ, đúng là người thân mình ủng hộ hay k ủng hộ về tinh thần thì là 1 yếu tố rất quan trọng, nhưng việc mình làm lại được không là phải do độ gan lì và quyết tâm và sự tính toán kỹ càng nữa.

6 năm em ra trường, 4 năm lập nghiệp, những lúc ban đầu thấy bạn bè cứ nghe lời bố mẹ, về quê ở nhà gì cũng sẵn không thì lấy vợ, ck giàu thì 1 chốc 1 lát đó cái danh họ sẽ lớn hơn mình, cái nhà họ ở cái xe họ đi sẽ sang hơn mình.
Không khỏi bị so sánh, áp lực, nhưng như vậy có sao đâu, hiện tại trong gia đình, họ hàng, bạn bè, em rất được tôn trọng, đón chào, tuy nhiên điều đó sẽ có được rồi mất đi, mất đi rồi lại có được. mình hiểu và mình thấy nó chả quan trọng = bản thân mình có phục mình không. Quan trọng ở chỗ đó thôi.

đặc biệt là đừng đổ lỗi cho ai nếu thất bại cả, chỉ nhìn về phía trước thôi không quay lại đằng sau.
hồi 2017-2018 e còn ở cty cũ, bố mẹ cũng thắc mắc và nói nhiều, sao thấy lương cao+ tiệm làm ăn tốt mà không thấy em mang được tiền về sắm tết, sao chưa tiết kiệm được khoản nào khá😁 cũng kb giải thích sao 😁

Chuyện của em thì cũng không phải to tát lắm, lên voi xuống chó, làm lại từ đầu, xung quanh em, bạn bè, đối tác, e nhìn thấy rất nhiều, có những người cũng còn rất trẻ, có những người 2 thứ tóc rồi. Hầu như đã có đầu óc làm ăn, không có máu liều, không ăn chơi lô đề bóng coin chứng, không đầu tư những gì mình không biết, thì chỉ cần còn ý chí và còn sức khoẻ là làm lại được.

Chúc thớt sớm thành công nhé.
Hâm mộ bác này quá

via theNEXTvoz for iPhone
 
chúc m kd tốt, cột sống nó thế, người ta thích nhìn vào kq hơn là sự cố gắng và thích thấy người ta thất bại hơn là người ta thành công
 
E năm nay 29 tuổi, nhà bố mẹ công chức đã nghỉ hưu, gđ chạy cho công việc ổn định trong ủy ban lương tháng 5tr, em bất mãn công việc nhàm chán và mức lương chỉ đủ ăn, nên quyết định xin nghỉ có vay tiền của gia đình lúc đó khoảng 200tr, 2 năm sau e kiếm lại đc số tiền khoảng 600tr e trả nợ và mua 1 số thứ cho bố mẹ, lúc đó ai cũng chúc mừng và hãnh diện vì e còn nói e xin nghỉ là đúng đắn, đợt dịch này làm công việc kinh doanh thua lỗ e bị mất tất cả, giờ đang làm lại từ đầu nhưng gia đình liên tục chê trách thậm tệ như kiểu e là thằng bất tài không làm được gì, nói những lời kiểu như lúc đó ở lại làm công chứng lương 5tr là tốt rồi, hiện tại công việc của e tuy chưa có lợi nhuận ổn định, nhưng cũng có đường phát triển, e nói sẽ lấy lại tất cả nhưng ko ai tin e, lúc thành công thì tung hô lúc thất bại thì chỉ trích thậm tệ còn nghi ngờ đủ thứ, nghĩ e chơi bời không lo làm ăn, chán nản lần đầu tiên trong đời e hút thuốc, ngồi buồn hết điếu này lại đốt điếu khác. Có lúc áp lực nhưng e sẽ ko bao giờ từ bỏ viết lên đây xem có bác nào từng trải qua rồi chia sẻ cùng.:)
Những lúc áp lực quá các bác làm gì , sau khi trải qua thất bại và thành công các bác cảm thấy thế nào ?
đường mình thì mình đi thôi phen. các cụ ảnh hưởng thời bao cấp nên xót tiền mới nói, cứ kệ thôi. ai nói j cũng được, cứ làm đến khi thành công là mọi cái trước đó bay theo gió hết. lúc đó thím nói j thì ai cũng phải lặng im hết :doubt:
 
Back
Top