Bị gãy tay khi bốc vác tại TP.HCM, người đàn ông đi bộ suốt 8 ngày để về quê

Nhiều người không dám chủ động xin xỏ nhờ vả, kiểu tự ti một cách quá đáng ấy, luôn sợ sệt người khác, tính cách này phần lớn xuất phát từ nghèo khổ và không thấy hướng vươn lên.
Tội nghiệp :(

Gửi từ Xiaomi Redmi K20 Pro bằng vozFApp
Đồng ý nè, t có gặp 1 vài người như vậy trong xã hội. Họ thà chết chứ ko muốn nhờ vả xin xỏ, hơi cực đoan nhưng tính cách nó như thế. Nó cũng ngược với những người ko có liêm sỉ, cái gì cũng xin xỏ, mặt dày ko biết ngượng.
 
Nhiều khi họ ngại hoặc sợ ko dám lên tiếng thành ra nhiều người có khả năng giúp đỡ nhưng lại ko biết để mà giúp. Nếu vào địa vị là tôi, tôi sẽ vào thằng đồn công an gần nhất trình bày hoàn cảnh và nguyện vọng muốn đc hỗ trợ tiền vé về quê. Nếu công an ko giúp đỡ thì ra nhà xe hoặc vẫy xe dọc đường.
Thật ra thì nhiều lúc người ta cũng khó khăn thật nhưng lắm lúc kể ra éo ai tin là cái thứ nhất tại giờ lừa cũng nhiều, cái thứ 2 là sẽ bị nói là sao ko thế this thế that từ những người chưa từng bị khó khăn lắm ông bạn ạ chứ bần cùng ai chẳng muốn người ta giúp
yBBewst.png
yBBewst.png
 
Thấy khó hiểu nhỉ, chủ thầu , ae thợ chẳng lẽ ko giúp đc vài trăm, rồi chẳng lẽ ko gọi đt về cho gd lo được cái vé, tôi nghĩ ông này có vấn đề gì đó
 
Thật ra thì nhiều lúc người ta cũng khó khăn thật nhưng lắm lúc kể ra éo ai tin là cái thứ nhất tại giờ lừa cũng nhiều, cái thứ 2 là sẽ bị nói là sao ko thế this thế that từ những người chưa từng bị khó khăn lắm ông bạn ạ chứ bần cùng ai chẳng muốn người ta giúp
yBBewst.png
yBBewst.png
Người như ông bạn trong bài t luôn tôn trọng, hơn hẳn cái đám SV lưng dài vai rộng giật đt, lừa vé số người già, đa cấp úp bô.
 
2024 rồi, nhưng mà còn nhiều người khổ thật sự, đói ăn theo nghĩa đen luôn. Mong nước nhà giàu mạnh, phúc lợi xã hội tăng cao hơn
 
Hôm bữa tôi cũng gặp 1 anh bị chủ xù tiền, mới đầu ổng ghé xin tiền, nhưng tôi sợ lừa đảo, thấy đứng xớ rớ hoài tui hỏi sao ko đi đi ổng mới nói định vô tiệm bán dép kia xin 1 ít mà thấy chủ là con gái nên mắc cỡ.
Thấy vậy tui mới hỏi kỹ, ra là nguyên 1 băng ko có việc làm dưới Hậu Giang, chủ xuống tới nơi rủ lên làm, lương ngày nhưng mà chủ nói phát tiền ăn dc rồi, làm xong lãnh 1 cục luôn. Ngày làm cuối gọi cho chủ thì ò í e. Cuối cùng rã đám tự tìm cách về quê, ổng đi xin dài dài dc 120, định xin đủ 170 để bắt xe về, thấy vậy thôi tui cho 50 cho đủ rồi xúi ổng vô tiệm dép xin thêm tiền ăn dọc đường mà thằng chả cứ mắc cỡ rồi lội bộ từ Đức Hòa lên Bà Hom để bắt xe. Thôi tui cũng chúc ổng may mắn, cũng hi vọng là ko phải bị ổng lừa.
Nói thiệt, có mấy tay chủ thầu ác lắm.
 
Hôm trc vào viện đóng viện phí, gặp 1 ông già lắm, thiếu có 5k viện phí, tôi cũng ko có tiền mặt, chạy ra ngoài vay ông bố vợ 10k vào đưa, ông lão đứng đếm 1 lúc xong lại kêu thiếu 5k nữa, tôi lại chạy ra ngoài xin thêm 10k đưa vào :LOL: .
Kể cho vài người câu chuyện, phần lớn phản ứng là bị lừa rồi, ng ta giả vờ đi xin trong viện thôi. Nói thật thì tôi thấy ng ta xin thật, đóng tiền viện phí thật, và nếu có bị lừa, trong hoàn cảnh này thì có bán tin bán nghi tôi cũng đưa tiền, mình thấy yên lòng mình là đc.
 
Nhiều người không dám chủ động xin xỏ nhờ vả, kiểu tự ti một cách quá đáng ấy, luôn sợ sệt người khác, tính cách này phần lớn xuất phát từ nghèo khổ và không thấy hướng vươn lên.
Tội nghiệp :(

Gửi từ Xiaomi Redmi K20 Pro bằng vozFApp
Đúng rồi
Có khi ko nói năng gì cứ thế bỏ về, anh em thợ thầy ko biết đâu mà giúp ấy.
 
Bữa chở 1 ông chú số khổ bị vợ bỏ do ngáo ngáo thất nghiệp mãi quê đà lạt , đi tàu bị cò nó lừa ra biển làm chài lưới 6 tháng , giữa biển làm ko công xong nó đá về cảnh tận bến tre thế là đeo ba lô lang thang đi nhờ xe tải rồi đi bộ từ miền tây lên sg- suối tiên - biên hoà gặp mình chở tới dầu giây rồi nói tới đó xin đi ké xe tải chở rau về quê ở đà lạt
PzzcEUD.jpeg

via theNEXTvoz for iPhone
 
5 sao cho anh, giữ tự trọng lắm mới phải đói khát và đi bộ như vậy, chịu hạ mình nhờ vả thì không đến nỗi vậy
 
Khổ thật, nhưng không rõ anh zai sống thế nào chứ k lẽ ae k giúp dc đôi trăm về quê, thậm chí xe khách tuyến ngắn nó cũng cho đi nhờ nếu có ghế trống or ghế sub thôi.

Có thể là cũng được giúp đỡ nhưng anh trong bài vẫn đi bộ để tiết kiệm tiền
 
Sao a ko vô thẳng trụ sở CA trình bày họ xác minh xong sẽ giúp. Ít nhất cũng dc cái vé xe chứ làm j khổ vậy. Ko gọi điện ra quê vay mượn vài trăm chứ
 
Back
Top