thảo luận Bộ truyện tranh cảm động về người bà

Chưa đọc truyện này nhưng chắc fen không hiểu về thể loại slice of life rồi, người đọc thể loại này để thư giãn và tìm khoảng bình yên cho tâm hồn là chủ yếu chứ không phải vì drama trong truyện đâu. Tôi rất khoái thể loại này của Nhật, đọc Yotsubato nội dung về đứa bé gái chỉ đi lông nhông quanh khu phố nó sống thôi mà vẫn cứ hóng chap mới đều đều
TZZF94B.png
Slice of life luôn có lượng fan ổn định và Trung Thành
Càng có tuổi tôi càng thích thể loại này
 
Nói một cách công bằng thì truyện này nhạt

Nó như 1 món ăn ngon, nhưng nhạt

Tôi mua 2 quyển này cho con đọc vì nội dung thích hợp với trẻ con, giáo dục tình cảm gia đình, tiết kiệm....chứ thực sự hìn vẽ, biểu cảm nhân vật, và nội dung truyện khá nhạt


À, mà sao bà này nghèo vậy nhỉ? Thắc mắc là có nợ nần gì k mà nghèo nàn khổ sở quá vậy trời???
Vn thời trước thiếu gì nghèo thế này, bây h chắc vẫn có
 
Nói lại bảo là ngược dòng.
Truyện này công nhận cũng hay, cảm động nhưng tôi không thẩm được cách sống của người bà cho lắm.
Người bà tốt bụng - đúng.
Hay giúp đỡ người khác - đúng.
Nhưng tôi không thích kiểu để đứa cháu mình bị đói. Nhà nghèo thì nghèo thật, nghèo 3 đời từ đời cố nội, nhưng vẫn có tiền trả cho bác sĩ khi thằng cháu bị té xe, vẫn có tiền để nuôi anh trộm trong 1 khoảng thời gian (hình như mua thêm cả thịt)
Khi đứa cháu đến nhà thầy giáo thì vẫn đưa qua đấy ít gạo + thêm vài quả trứng trong khi hôm qua vừa nói với nó rằng trong nhà chỉ còn mỗi mơ chua + hết gạo.
Vẫn biết người bà làm thế vì lòng tự trọng nhưng....
Nó không hợp với quan điểm của tôi cho lắm.

Bữa ăn thì có bữa có bữa không mà. Với lại sức thằng cháu ăn khỏe mà không cất gạo thì khéo được bữa no, mấy bữa còn lại nhịn cả 2 bà cháu.

Mà nhân vật người bà là lương có bữa nào là dùng chi tiêu cho ngay bữa đó, dư dả cũng rất ít.
 
Confirm là bộ này hay, đọc rất cuốn, cuộc sống nghèo khó nhưng niềm vui có đủ, hạnh phúc mỗi ngày qua là được ăn, được sống, được cười nói, vượt lên nghịch cảnh, hay lắm, chỉ mong có thêm manga nào đó giống vậy

via theNEXTvoz for iPhone
 
chả hiểu sao đọc tít thì nghĩ ngay đến quyển shabondama. Kể về 1 thằng tội phạm đầu đường xó chợ trong lúc trốn cảnh sát truy nã thì vô tình gặp một bà cụ bị tai nạn. Thằng này giúp bà về nhà rồi sống với bà như con cháu trong nhà luôn. Đọc cũng khá hay:D
MV5BOGE5ZDJjMzEtMGQ1Zi00Yjk0LTg3OTEtZTUxYjEzOWY5YWU1XkEyXkFqcGdeQXVyNDQxMjU5MjY@._V1_.jpg
 
anh có đọc truyện, hoặc đọc có hiểu ko mà lại hỏi sao bà này nghèo ? hỏi thật, ko ý gì khác
Ý tôi là nghèo gì mà nghèo hơn cả nghèo vậy? Trừ khi phải trả tiền nợ nần hàng tháng , k thì k thể nghèo như vậy đc

Ăn uống vớt ở suối rồi, đồ dùng hầu như chả mua
Đi làm lao công cũng có lương mà
Sao ăn uống với sống khổ sở kinh dị vậy
 
Ý tôi là nghèo gì mà nghèo hơn cả nghèo vậy? Trừ khi phải trả tiền nợ nần hàng tháng , k thì k thể nghèo như vậy đc

Ăn uống vớt ở suối rồi, đồ dùng hầu như chả mua
Đi làm lao công cũng có lương mà
Sao ăn uống với sống khổ sở kinh dị vậy

do tiền lương & điều kiện ko đủ mà, khi thức ăn trôi đến nhiều thì còn có cái ăn, ko có thì ăn cơm trắng(thêm mùa đông sông đóng băng), hết tiền thì nhịn cơm 2-3 ngày. Lương làm lao công cũng chỉ đủ tiền gạo & chi phí, có lúc vẫn thiếu. Nhưng nghĩ lại thì anh nói cũng có ý đúng, t xin nhận sai, tự gạch :beat_brick:
 
Ý tôi là nghèo gì mà nghèo hơn cả nghèo vậy? Trừ khi phải trả tiền nợ nần hàng tháng , k thì k thể nghèo như vậy đc

Ăn uống vớt ở suối rồi, đồ dùng hầu như chả mua
Đi làm lao công cũng có lương mà
Sao ăn uống với sống khổ sở kinh dị vậy
Thấy có chap bà có tiền cho người khác vay 5k yên mà, nhớ mang máng là tiền để dành dụm không tiêu.
 
Có bộ manga nào hay kể về cuộc sống ngày xưa ở nhật không hả các bác?giống bộ truyện tranh tí quậy của mình kể về thời bao cấp ấy các bác.
 
Mấy bộ nhẹ nhàng như "Chie cô bé hạt tiêu" cũng rất thích.

Có con mèo giang hồ bá đạo nắm trùm xóm, thống lĩnh hơn 500 con mòe trong khu phố, chuyên cấu kết với cẩu tặc đại đạo, cưỡng dâm một heo, đẩy bà già xuống cống.

Điều hành đường dây miêu tặc với hơn 100 con mèo được huấn luyện cực kỳ khắc nghiệt, tinh anh trong tinh anh của loài mèo, chuyên đánh chiếm các khu phố xung quanh để giành mối buôn cá khô của địa bàn.

Chắc phải cày lại thôi :p
Mình cũng thích đọc Chie - cô bé hạt tiêu, tranh vẽ có thể nói là xấu, nội dung toàn kể những mối quan hệ, chuyện thường ngày ở khu phố mà đọc hay với buồn cười vãi!

Bộ Chie ngày xưa Kim Đồng ra đầu tiên đặt tên con mèo của Chie là Cục Sắt, một xã hội đen mèo thứ thiệt về ở ẩn với cô chủ nhỏ cũng xã hội không kém. Sau có con mèo Junior ( là con trai của con mèo bị Cục Sắt móc mất bi xuất hiện định trả thù cho bố mèo mà lại cùng Cục Sắt thành cặp bài mèo bá đạo ở khu vực đó). Nhớ tập 7 hồi đó tựa đề là "Mèo đầu gấu" đọc rất vãi chưởng
ZBtnCkk.png
sau này tái bản lại đặt tên mèo theo nguyên tác thì phải lại thấy không hay bằng bộ đầu tiên nữa...
 
Nói lại bảo là ngược dòng.
Truyện này công nhận cũng hay, cảm động nhưng tôi không thẩm được cách sống của người bà cho lắm.
Người bà tốt bụng - đúng.
Hay giúp đỡ người khác - đúng.
Nhưng tôi không thích kiểu để đứa cháu mình bị đói. Nhà nghèo thì nghèo thật, nghèo 3 đời từ đời cố nội, nhưng vẫn có tiền trả cho bác sĩ khi thằng cháu bị té xe, vẫn có tiền để nuôi anh trộm trong 1 khoảng thời gian (hình như mua thêm cả thịt)
Khi đứa cháu đến nhà thầy giáo thì vẫn đưa qua đấy ít gạo + thêm vài quả trứng trong khi hôm qua vừa nói với nó rằng trong nhà chỉ còn mỗi mơ chua + hết gạo.
Vẫn biết người bà làm thế vì lòng tự trọng nhưng....
Nó không hợp với quan điểm của tôi cho lắm.
ng bà trong truyện tằn tiện, góp nhặt, tích trữ...là đúng, nhưng cs thời đấy bắt ng ta phải như vậy. Ngay thế hệ trước ở VN vẫn vậy, vẫn thắt lưng buộc bụng, ki cóp từng bữa ăn, dù có của ăn cũng ko dám ăn.

thời thế bắt ng ta phải như vậy, tất nhiên quan điểm sống hiện nay chắc chắn là ko đồng ý với thời đó
 
Ý tôi là nghèo gì mà nghèo hơn cả nghèo vậy? Trừ khi phải trả tiền nợ nần hàng tháng , k thì k thể nghèo như vậy đc

Ăn uống vớt ở suối rồi, đồ dùng hầu như chả mua
Đi làm lao công cũng có lương mà
Sao ăn uống với sống khổ sở kinh dị vậy
Thời đó nước Nhật sau chiến tranh, nghèo bỏ mịa.
 
Ý tôi là nghèo gì mà nghèo hơn cả nghèo vậy? Trừ khi phải trả tiền nợ nần hàng tháng , k thì k thể nghèo như vậy đc

Ăn uống vớt ở suối rồi, đồ dùng hầu như chả mua
Đi làm lao công cũng có lương mà
Sao ăn uống với sống khổ sở kinh dị vậy
Coi Doremon đọc mấy truyện về ông bố Nobita kể sau thế chiến phải đi lao động, tăng gia sản xuất cuộc sống ở quê dừng ở mức đó rồi :nosebleed:
 
Mình cũng thích đọc Chie - cô bé hạt tiêu, tranh vẽ có thể nói là xấu, nội dung toàn kể những mối quan hệ, chuyện thường ngày ở khu phố mà đọc hay với buồn cười vãi!

Bộ Chie ngày xưa Kim Đồng ra đầu tiên đặt tên con mèo của Chie là Cục Sắt, một xã hội đen mèo thứ thiệt về ở ẩn với cô chủ nhỏ cũng xã hội không kém. Sau có con mèo Junior ( là con trai của con mèo bị Cục Sắt móc mất bi xuất hiện định trả thù cho bố mèo mà lại cùng Cục Sắt thành cặp bài mèo bá đạo ở khu vực đó). Nhớ tập 7 hồi đó tựa đề là "Mèo đầu gấu" đọc rất vãi chưởng
ZBtnCkk.png
sau này tái bản lại đặt tên mèo theo nguyên tác thì phải lại thấy không hay bằng bộ đầu tiên nữa...

anime chie hạt tiêu là mình dịch, fen nào xem thì mình post link cho
 
Last edited:
Back
Top