Dst0808
Member
Hôm qua e mơ một giấc mơ má sáng ra e vẫn còn nhớ . Nó như là một câu chuyện kể luôn mấy bác, thường khi e mơ thì sáng mai là quên sạch nhưng tới giờ e vẫn nhớ vì nó "khá kinh dị " có thể khi e kể lại thì ko hấp dẫn như khi e chứng kiến nên các bác thông cảm cho e.
Tối qua e nằm mơ thấy e lạc vào một gia đình nọ. Khi ấy e thấy có một cái gì đó lạ lạ ở gia đình ấy. Họ dành riêng một khoảng sân, chính xác là một góc đó họ để riêng có cái bát con đặt trên 1 cái bàn , 1 cái ghế và chỗ ấy họ ko bao giờ sử dụng. E hỏi chỗ riêng đó dành cho ai thì anh con trai mới kể về chuyện của gia đình mình. Anh kể ngày xưa ba, mẹ a có một người con trai đầu lòng, nuôi được 14 tuổi hay 17 tuổi gì đó thì ko may bị bệnh và mất đi. Trong thời gian chưa đủ 49 ngày thì anh này thường xuyên về và báo mộng anh ta bị đói, bị rét,.. nên đòi ăn, đòi mặc. Vì mẹ anh này quá thương con nên cứ cứ đặt cơm, đồ ăn (ở cái góc nhà ban đầu e nói ấy) cho a này về " hưởng" . Theo quy định thì anh này hết thời gian "cúng cơm" 100 ngày hay sao ấy là gia đình ko đặt nữa nhưng vì quá thương con nên mẹ anh này vẫn đáp ứng nhu cầu đòi hỏi của anh ta. Về sau thì anh này càng ngày càng dữ, đòi hỏi nhiều thứ như người dương ( đỉnh điểm là đòi cưới vợ cho hay sao ấy) vì Gia đình ko đáp ứng được nên anh này ốp vào bà mẹ, làm bà này đau đớn khổ sở. Lúc này e cũng ko tin thì anh con trai (từ giờ chúng ta gọi ông này là con thứ nhé) dẫn e tới chỗ bà mẹ của anh ấy đang bị ông con trưởng ốp vào. Nhìn bà ấy mắt trợn ngược, sùi bọt mép, giãy giụa, kêu la rồi đổi giọng nói sang đàn ông và bắt gia đình đuổi e đi, nếu ko làm thì sẽ siết chết bà mẹ. Chứng kiến vậy nên e thấy thương họ lắm. Một lúc sau thì ông đó có thoát ra và bà này trở lại bình thường thì e thấy bà cũng hiền lành, đôn hậu chứ ko phải như lúc lên cơn như nãy.
Bà nhờ e "lên tiếng" giúp để ông con trai thương mà tha cho bả. E thấy e trong mơ giống như có khả năng giao tiếp với người âm ấy. Nên gia đình này nhờ , mặc dù khi ấy e cũng chưa biết là mình hoàn thành mong muốn của họ ko nhưng thấy tội nghiệp quá nên e đồng ý.
Khi ấy, ông con trai thứ lại dẫn e ra 1 chỗ nữa. Thực ra cái cái góc hiên nhà lúc đầu là do người mẹ vì thương con mà đặt tạm nhưng sau này ông kia đòi hỏi chỗ cho ông ta phải lớn hơn nên phải mở 1 khuôn viên riêng để phục vụ ông đó. Mà chỗ này cũng khá gần chỗ góc sân. Tuy nhiên, bình thường nó bít lại, khi nào ông kia hiện về quấy mới mở ra thôi. Nó khá rộng rãi và kín đáo. Hỏi tại sao phải làm lớn thì ông con trai thứ mới nói là. Do ông anh của ổng đòi hỏi như thế. Lúc đầu thì vì thương mà đặt cơm nhưng về sau gia đình tìm đủ mọi cách cũng ko gỡ đc. Nên tránh hàng xóm dị nghị họ phải làm một khu ẩn vậy để thờ và phục vụ ông kia.
Khi e quay lại thì bà Mẹ lại lên cơn đau nữa ( kiểu sắp bị ốp vào thêm lần nữa, ông đó biết gia đình nhờ người giúp lại quấy hơn ấy ). E bảo bà chìa tay ra e nắm lấy rồi e sẽ"hóa giải" giúp kiểu như nói chuyện, khuyên nhủ với ông kia để ổng bỏ đi ấy. Nhưng rồi bà ấy lại tự gạt tay ra, có lẽ bả nghĩ tới việc trấn áp ko thành công, sẽ khổ hơn trước nữa. E mơ tới đấy thì vừa sáng , e còn ám ảnh câu nói của ông con trai thứ nhắc đi nhắc lại khi cho e xem mấy chỗ thờ vong : "ông này cũng tài thiệt chứ !" Ý nói là ông con trai bị chết cũng ghê gớm lắm, ko chịu vào sinh cõi luân hồi né tránh được sự quản thức của các vị khác mà làm loạn được ấy.
Đây là câu chuyện hôm qua e mơ thấy, e nói rõ là e ko hề bịa và chấp nhận thề độc, e cũng chưa kể với ai luôn, Đây cũng là lần đầu tiên e thấy vong ốp vào người,.
Tối qua e nằm mơ thấy e lạc vào một gia đình nọ. Khi ấy e thấy có một cái gì đó lạ lạ ở gia đình ấy. Họ dành riêng một khoảng sân, chính xác là một góc đó họ để riêng có cái bát con đặt trên 1 cái bàn , 1 cái ghế và chỗ ấy họ ko bao giờ sử dụng. E hỏi chỗ riêng đó dành cho ai thì anh con trai mới kể về chuyện của gia đình mình. Anh kể ngày xưa ba, mẹ a có một người con trai đầu lòng, nuôi được 14 tuổi hay 17 tuổi gì đó thì ko may bị bệnh và mất đi. Trong thời gian chưa đủ 49 ngày thì anh này thường xuyên về và báo mộng anh ta bị đói, bị rét,.. nên đòi ăn, đòi mặc. Vì mẹ anh này quá thương con nên cứ cứ đặt cơm, đồ ăn (ở cái góc nhà ban đầu e nói ấy) cho a này về " hưởng" . Theo quy định thì anh này hết thời gian "cúng cơm" 100 ngày hay sao ấy là gia đình ko đặt nữa nhưng vì quá thương con nên mẹ anh này vẫn đáp ứng nhu cầu đòi hỏi của anh ta. Về sau thì anh này càng ngày càng dữ, đòi hỏi nhiều thứ như người dương ( đỉnh điểm là đòi cưới vợ cho hay sao ấy) vì Gia đình ko đáp ứng được nên anh này ốp vào bà mẹ, làm bà này đau đớn khổ sở. Lúc này e cũng ko tin thì anh con trai (từ giờ chúng ta gọi ông này là con thứ nhé) dẫn e tới chỗ bà mẹ của anh ấy đang bị ông con trưởng ốp vào. Nhìn bà ấy mắt trợn ngược, sùi bọt mép, giãy giụa, kêu la rồi đổi giọng nói sang đàn ông và bắt gia đình đuổi e đi, nếu ko làm thì sẽ siết chết bà mẹ. Chứng kiến vậy nên e thấy thương họ lắm. Một lúc sau thì ông đó có thoát ra và bà này trở lại bình thường thì e thấy bà cũng hiền lành, đôn hậu chứ ko phải như lúc lên cơn như nãy.
Bà nhờ e "lên tiếng" giúp để ông con trai thương mà tha cho bả. E thấy e trong mơ giống như có khả năng giao tiếp với người âm ấy. Nên gia đình này nhờ , mặc dù khi ấy e cũng chưa biết là mình hoàn thành mong muốn của họ ko nhưng thấy tội nghiệp quá nên e đồng ý.
Khi ấy, ông con trai thứ lại dẫn e ra 1 chỗ nữa. Thực ra cái cái góc hiên nhà lúc đầu là do người mẹ vì thương con mà đặt tạm nhưng sau này ông kia đòi hỏi chỗ cho ông ta phải lớn hơn nên phải mở 1 khuôn viên riêng để phục vụ ông đó. Mà chỗ này cũng khá gần chỗ góc sân. Tuy nhiên, bình thường nó bít lại, khi nào ông kia hiện về quấy mới mở ra thôi. Nó khá rộng rãi và kín đáo. Hỏi tại sao phải làm lớn thì ông con trai thứ mới nói là. Do ông anh của ổng đòi hỏi như thế. Lúc đầu thì vì thương mà đặt cơm nhưng về sau gia đình tìm đủ mọi cách cũng ko gỡ đc. Nên tránh hàng xóm dị nghị họ phải làm một khu ẩn vậy để thờ và phục vụ ông kia.
Khi e quay lại thì bà Mẹ lại lên cơn đau nữa ( kiểu sắp bị ốp vào thêm lần nữa, ông đó biết gia đình nhờ người giúp lại quấy hơn ấy ). E bảo bà chìa tay ra e nắm lấy rồi e sẽ"hóa giải" giúp kiểu như nói chuyện, khuyên nhủ với ông kia để ổng bỏ đi ấy. Nhưng rồi bà ấy lại tự gạt tay ra, có lẽ bả nghĩ tới việc trấn áp ko thành công, sẽ khổ hơn trước nữa. E mơ tới đấy thì vừa sáng , e còn ám ảnh câu nói của ông con trai thứ nhắc đi nhắc lại khi cho e xem mấy chỗ thờ vong : "ông này cũng tài thiệt chứ !" Ý nói là ông con trai bị chết cũng ghê gớm lắm, ko chịu vào sinh cõi luân hồi né tránh được sự quản thức của các vị khác mà làm loạn được ấy.
Đây là câu chuyện hôm qua e mơ thấy, e nói rõ là e ko hề bịa và chấp nhận thề độc, e cũng chưa kể với ai luôn, Đây cũng là lần đầu tiên e thấy vong ốp vào người,.
Last edited: