Cách Tìm Lại Động Lực Sống?

Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Cứ suy nghĩ thoải mái ra là đc, đầu tiên phải luyện sức khoẻ, 2 là luyện tâm.
Sau khi có đc sức mạnh rồi thì việc thay đổi cuộc sốmg, bỏ các tật xấu, xây dựng các mqh là chuyện quá dễ

Gửi từ OPPO CPH1819 bằng vozFApp
 
Khó thật, này là thím cần 1 ng để nc, hiểu đc và cảm thông. Bạn bè mà tin tưởng, cảm thông chắc chỉ chịu đc vài lần ngồi tâm sự. Thím thử tìm hiểu xem có bác sỹ tâm lý mà kiểu người ngồi nghe thím kể lể ko
 
Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Thím ở sg hay hn?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mình 89 cũng trong hoàn cảnh tương tự, trước ngồi nói chuyện với thím Tủ cũng kể cho ổng nghe, ổng cũng khuyên nên tập trung vào bản thân, nào nghèo quá thì vào SG vào voz lập nghiệp ha ha
 
Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Em 92 , thím 91 thì coi như là bằng tuổi. Em cũng bị vợ bỏ cách đây gần 5 năm nhưng may mắn hơn thím là em chưa có con , nên mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều. Tụi em lị dị vì lúc đó công việc em bết bác tiền bạc ko có , vợ thì đi làm môi trường sale ở đó có rất nhiều cám dỗ, lương cao hơn em nên cảm nhận rõ được sự khinh thường của vợ em với em luôn. Rồi em check tin nhắn thì thấy nó ngày nào cũng rủ thằng đồng nghiệp đi ăn trưa, mặc dù 2 đứa nó làm ở khác chi nhánh.

Cuối cùng thì chuyện gì đến cũng đến, 2 đứa ngày càng căng thẳng và cuối cùng là li dị , vợ em nó về ngoại ở, bỏ em một mình ở SG . Lúc này em gần như là ko có thu nhập , xe chỉ có mỗi chiếc xe đạp để chạy đi ăn thôi
🥲
.

Em stress nặng đến mức chỉ ở nhà suốt ngày mà không làm bất cứ gì, chỉ có ăn rồi ngủ bằng những đồng tiền còn sót lại.

Nhưng rồi em nhận ra , nếu mình như vậy thì con vợ nó nhìn vô nó sẽ nói rằng " mình bỏ thằng này là đúng, nó là thằng vô dụng , không có mình nó chả là gì ".

Vậy và em thấy rằng , vợ nó bỏ cũng không có gì to tác, cũng có mặt tốt, là mình sẽ độc thân nè, chả cẩn phải suy nghĩ xem lễ sẽ tặng quà gì, chả cần phải về quê vợ đám tiệc ăn nhậu với đám người mà mình chả thích hoặc chả cùng đẳng cấp để nói chuyện, chả cần phải quà cáp cho obz vợ bla bla... giờ mình là một thằng độc thân, mình có thể bay nhảy, quen bao nhiêu cô tuy thích.

Và nếu nhưng mình phấn đấu làm việc để thật giàu lên , và khi con vợ nó nhìn lại nó thấy mình là một doanh nhân thành đạt thì nó phải tự trách bản thân nó là nó đả bỏ mình, và lúc đó mình chỉ nhìn nó với cuộc sống nghèo hèn trong sự khinh bỉ :)

Em lao đầu vào học tập và làm việc như điên để chứng minh luận điểm trên của mình và cuối cùng thì cũng thành công, và bây giờ tất cả tụi bạn của con vợ em nó điều nhìn em với ánh mắt ngưỡn mộ, còn con vợ em á hả, em block nó rồi, để nó nghe những lời khen về em từ bạn nó thì nó mới tức :byebye:

Em chỉ khuyên thím đó là mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời mình , nếu thím nhìn nhận nó với một thái độ tích cực hơn và dùng thái độ tích cực đó để giải quyết vấn đề thì không có chuyện gì mà mình ko thể giải quyết cả.
 
Thông tin cá nhân của cô ấy e ko muốn nhắc đến, lúc xưa cô ấy là người vốn vẫn thích cuộc sống tự do tự tại ko ràng buộc, kiểu thích tụ tập bạn bè, nhưng từ ngày quen e thì bỏ hết, mãi đến khi COVID cô ấy đi chống dịch mới xảy ra cớ sự, thật sự e hận COVID, ko phải vì nó giết người thân e, mà vì nó phá tan cả tổ ấm của e, nếu năm đó cô ấy ko đi chống dịch thì mọi chuyện đã khác.
Vào profile thím ko public. Thím có thớt nào chia sẻ về việc vợ chồng ly dị chưa cho e xin link đọc với.
 
Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Đàn ông gì mà yếu đuối. Mới có 32 tuổi mà đã thế kia thì làm gì được việc lớn. Hèng chi con nhỏ kia cắm sừng mà còn để 2 đứa nhỏ lại cho nuôi. Giờ chỉ cần quan tâm sức khỏe rồi nuôi 2 đứa nhỏ chứ có cái dẹo gì mà đau đớn tiệt dọng nữa.
 
Em 92 , thím 91 thì coi như là bằng tuổi. Em cũng bị vợ bỏ cách đây gần 5 năm nhưng may mắn hơn thím là em chưa có con , nên mọi thứ dễ dàng hơn rất nhiều. Tụi em lị dị vì lúc đó công việc em bết bác tiền bạc ko có , vợ thì đi làm môi trường sale ở đó có rất nhiều cám dỗ, lương cao hơn em nên cảm nhận rõ được sự khinh thường của vợ em với em luôn. Rồi em check tin nhắn thì thấy nó ngày nào cũng rủ thằng đồng nghiệp đi ăn trưa, mặc dù 2 đứa nó làm ở khác chi nhánh.

Cuối cùng thì chuyện gì đến cũng đến, 2 đứa ngày càng căng thẳng và cuối cùng là li dị , vợ em nó về ngoại ở, bỏ em một mình ở SG . Lúc này em gần như là ko có thu nhập , xe chỉ có mỗi chiếc xe đạp để chạy đi ăn thôi
🥲
.

Em stress nặng đến mức chỉ ở nhà suốt ngày mà không làm bất cứ gì, chỉ có ăn rồi ngủ bằng những đồng tiền còn sót lại.

Nhưng rồi em nhận ra , nếu mình như vậy thì con vợ nó nhìn vô nó sẽ nói rằng " mình bỏ thằng này là đúng, nó là thằng vô dụng , không có mình nó chả là gì ".

Vậy và em thấy rằng , vợ nó bỏ cũng không có gì to tác, cũng có mặt tốt, là mình sẽ độc thân nè, chả cẩn phải suy nghĩ xem lễ sẽ tặng quà gì, chả cần phải về quê vợ đám tiệc ăn nhậu với đám người mà mình chả thích hoặc chả cùng đẳng cấp để nói chuyện, chả cần phải quà cáp cho obz vợ bla bla... giờ mình là một thằng độc thân, mình có thể bay nhảy, quen bao nhiêu cô tuy thích.

Và nếu nhưng mình phấn đấu làm việc để thật giàu lên , và khi con vợ nó nhìn lại nó thấy mình là một doanh nhân thành đạt thì nó phải tự trách bản thân nó là nó đả bỏ mình, và lúc đó mình chỉ nhìn nó với cuộc sống nghèo hèn trong sự khinh bỉ :)

Em lao đầu vào học tập và làm việc như điên để chứng minh luận điểm trên của mình và cuối cùng thì cũng thành công, và bây giờ tất cả tụi bạn của con vợ em nó điều nhìn em với ánh mắt ngưỡn mộ, còn con vợ em á hả, em block nó rồi, để nó nghe những lời khen về em từ bạn nó thì nó mới tức :byebye:

Em chỉ khuyên thím đó là mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời mình , nếu thím nhìn nhận nó với một thái độ tích cực hơn và dùng thái độ tích cực đó để giải quyết vấn đề thì không có chuyện gì mà mình ko thể giải quyết cả.
Thím này trước giờ ăn bám vợ hay gì mà vợ bỏ một cái thì chỉ còn chiếc xe đạp. Hoang đường.
 
Đàn ông gì mà yếu đuối. Mới có 32 tuổi mà đã thế kia thì làm gì được việc lớn. Hèng chi con nhỏ kia cắm sừng mà còn để 2 đứa nhỏ lại cho nuôi. Giờ chỉ cần quan tâm sức khỏe rồi nuôi 2 đứa nhỏ chứ có cái dẹo gì mà đau đớn tiệt dọng nữa.
Đọc mấy cmt ntn ngứa tai vl, thử cảm giác bị phản bội đi r biết nó ntn
 
Đọc mấy cmt ntn ngứa tai vl, thử cảm giác bị phản bội đi r biết nó ntn
Đang nói khích cho nó lấy động lực. Chứ ngồi đó ủ rũ hoài làm gì. Như Canh thất tình thì cũng có 1 đứa bạn tốt nó cũng khuyên buồn đủ rồi, giờ cũng phải hướng tới tương lai.
 
E cũng sụt hẵn 8Kg/2 tháng, thím bảo vợ e ngoại tình là do lối sống của e là sao ạ?:nosebleed: e chỉ mới biết hút thuốc vàuống rượu từ ngày e bị cắm sừng thôiạ, chớ mấy chục tuổiđầu chỉ cần nghe mùi thuốc hay bia rượu là e buồn nôn rồi, còn cờ bạc gái gú lại càng ko, e là người lo việc nội trợ trong nhà hết 70%ấy thím, từ nấu ăn, giặt giũ, rửa chén, vợ e chỉđi chợ vàđưađón conđi học thôi đấy.
E còn ko bao giờ quên bất cứ ngày lễ hay kỷ niệm nào, thậm chí chả cần ngày nào e cũng cứ lâu lâu lại tặng hoa tặng quà cho cô ấy, thích đi đâu chơi cũng dẫn đi, như thế vẫn chưa đủ quan tâm, chăm sóc và ân cần ạ? thế như thế nào mới xứng đáng ko bị cắm sừng thím nói để mọi người rút kinh nghiệm ạ.
E cũng thanks thím đã cho lời khuyên, nsi thật quyết định đưa con về nội làm e đau hơn cả ly hôn, vì 2 đứa nhỏ rất quấn em, e chăm sóc tụi nó nhiều hơn cả mẹ, từ ăn ngủ, chơi, việc học hành, cái gì cũng 1 tay e lo cả, thậm chí e từng nghĩ, giả sử tụi nhỏ ko phải con ruột e thì vẫn xứng đáng được yêu thương, vì em là người đầu tiên ẵm tụi nhỏ trong bệnh viện, e là người đầu tiên tụi nhỏ cất tiếng gọi "papa", nhiêu đó thôi là đủ với em rồi.
Nhưng vì muốn tốt cho tụi nhỏ e cắn răng để tụi nhỏ dưới quê, do e hiểu e bị trầm càm có thể làm tổn thương tụi nhỏ, chớ thím nghĩ xem giờ đi làm về nhà, ở một mình trong cả căn nhà, nơi từng gọi là tổ ấm, tiếng cười nói của các con nay đâu còn, cảm giác nó lạnh lẽo cắt vào từng thớ thịt, nhìn đâu cũng thấy hình tụi nhỏ, cứ bước chân vô cửa nhà là tự nhiên nước mắt lại rơi, lại thấy mình hèn quá mà ko làm sao kiềm được. :too_sad:
Giống thằng bạn tôi đã kể, việc nhà vợ hắn vẫn nhiệt tình, ngày lễ tặng vợ hoa và tiền đầy đủ,

Vẫn bị vợ cắm sừng và ly hôn. Giờ đang nhảy vô bds kiếm tiền
 
Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Nhìn ông thấy sợ hãi vai lon. Nằm thẳng vẫn là chân ái...
 
Chắc nhiều thím cũng biết về e qua thread ly hôn, e nhắc lại sơ background cho thím nào chưa biết.
E nay 32t, mới ly hôn, đang nuôi 2 con nhỏ, e là software engineer gần 10yrs nay rồi.
Sự thật trong đời người đàn ông ko va vấp cái này thì cũng sẽ có cái khác, như vậy mới cứng rắn hơn được.
Nhiều người bên ngoài nhìn vào thì nói miệng rất hay “chỉ vì con đàn bà phản bội mình mà đau đớn có đáng ko? mày còn ba mẹ, rồi quan trọng hơn hết còn 2 đứa con kìa”
Nói thì lúc nào chẳng dễ hơn làm? mà họ đâu có nếm trải cùng trải nghiệm như mình để mà hiểu?
E nói thẳng và e bề ngoài lạnh lùng, sad-man(e gần như ko nc với ai kể cả trong company) ai cũng nghĩ e mạnh mẽ lắm, nhưng chỉ khi đêm về, cái cô đơn nó đến, thì mới thấy e “mong manh dễ vỡ” :shame: đến thế nào.
Từ một thằng “tứ đại giai ko”, nay nghiện ngập, rượu bia:too_sad: e biết cứ tiếp tục thế này sức khoẻ e sẽ tụt ko phanh, hai đứa con nhỏ đã mất tổ ấm, nay có thể mồ côi cha thật sự.
Nhưng e thử mọi cách rồi, e đi tập gym mỗi ngày, nhưng tối về vẫn hút thuốc, uống rượu :beat_brick:
Cố ra những nơi đông người để hoà nhập, nhưng lại càng đau đớn hi xung quanh ai cũng có đôi có cặp, nào là người yêu, nào là cha mẹ đi cùng con cái :too_sad:
E lại ko có lấy một người bạn, đồng nghiệp thì họ đều có gia đình cả, ko ai để có thể chia sẻ hay giải bày, chỉ còn mỗi thế giới ảo voz này :cry:
Nhưng cứ mãi như vầy, e sợ có khi e nghĩ quẫn, cha mẹ chưa báo hiếu, con thì còn nhỏ dại.
E bế tắt quá, ai cùng hoàn cảnh đã từng trải qua ly hôn có thể chỉ e cách vượt qua ko? :burn_joss_stick:
Tất nhiên là vậy rồi, vì em đang sai hướng.

Thay vì tìm những thứ bên ngoài và kì vọng nó cứu cánh mình, em phải nhìn vào bên trong và vực dậy cái tôi đã đổ nát
gzTmYY7.png
 
Xí khoan. Trước khi định reset bạn thử tải cái file này về: https://www.google.com/amp/s/luatdu...-xac-va-huong-dan-viet-don-chi-tiet-nhat/amp/
Điền full info xong bạn nộp hay không đã là cả vấn đề đó.
2 là vote đi bơi đi. Cũng là thể thao, xa mấy yếu tố tiêu cực. Nằm chìm xuống đáy bể cho nước nó ép vào tai, nín thở 30s để cảm nhận mỗi giây phút trôi qua nó đáng giá thế nào.
Động viên bạn bằng cách thả 1 Ưng :sweet_kiss:
 
software engineer 10yrs exp thì thiều gì tiền. Sao không lên xàm kiếm địa chỉ mấy quán massage mà giải tỏa stress đi fency.
 
Back
Top