Câu chuyện đổi nghề, đổi đời và một chút buồn

Mô hình

Senior Member
Chào các bác.
Mình 8x lứa cuối. Lúc trước mình có làm >7 năm cho 1 công ty Nhật bên mảng quản lý sản xuất và xuất khẩu, dùng tiếng Nhật 100%. Mình có du học Nhật và có N2, làm tới năm thứ 7 lương được 1k net và có 1 số head hunt bảo mức lương đó là "cao" so với nghề này và với các công ty Nhật cùng ngành nghề (mà cũng chả có mấy cty trong ngành cả). Tăng lương hàng năm thì nhích nhích (chỉ có điều thưởng thì ok, cũng hơn 2 tháng lương/năm).

Mình nhìn qua thấy các bạn BrSE cùng số năm kinh nghiệm, cũng tiếng Nhật tương đương mà mức lương gấp đôi, gấp 3 mà thoáng buồn. Vì thời gian mình bỏ ra để học tiếng Nhật khá nhiều, đi làm thì cũng hết lòng hết dạ, ban đêm cày thêm domain knowledge, làm OT không công... nhưng thấy bạn bè mà tủi thân.

Sau đó mình bỏ nghề, tự học lập trình và sang 1 công ty Châu Âu làm junior dev, mới làm có nửa năm mà lương đã bằng mức offer cty cũ trả cho 7 năm. Giờ mình cũng nửa vui nửa buồn. Vui vì chọn được một cái nghề mới có tương lai rộng mở hơn, được đối đãi đúng với cái mình cố gắng; buồn vì 7 năm thanh xuân kia dốc hết sức mà mức lương chả đi đến đâu.

Đôi khi nằm vắt tay lên trán suy nghĩ mà thấy sự cố gắng làm tốt có khi là không đủ, cần phải cố gắng ở 1 môi trường mà người ta sẵn sàng trả lương xứng đáng với việc đó.

Mất 7 năm để nhận ra điều đó.
 
Last edited:
Làm ở đâu ngành nào cũng vậy , nhiều khi nghề nghiệp chọn mình chứ mình không chọn nó, bạn cứ xem như 7 năm bạn làm công ty củ như 1 trải nghiệm, đừng quá so đo mà cảm thấy khó chịu, mỗi quyết định mình đưa ra thì đừng cảm thấy hối hận , tiền là quan trọng nhưng con người mình cảm thấy hạnh phúc là được
 
Làm ở đâu ngành nào cũng vậy , nhiều khi nghề nghiệp chọn mình chứ mình không chọn nó, bạn cứ xem như 7 năm bạn làm công ty củ như 1 trải nghiệm, đừng quá so đo mà cảm thấy khó chịu, mỗi quyết định mình đưa ra thì đừng cảm thấy hối hận , tiền là quan trọng nhưng con người mình cảm thấy hạnh phúc là được
bản thân tui giống thớt nhưng case của tui tệ hơn, nên tui thấy trả nghiệm cũ ko được hạnh phúc lắm
 
Đôi khi nằm vắt tay lên trán suy nghĩ mà thấy sự cố gắng làm tốt có khi là không đủ, cần phải cố gắng ở 1 môi trường mà người ta sẵn sàng trả lương xứng đáng với việc đó.
Thực ra việc thành công hay xứng đáng nó phải đến từ cả 4 yếu tố: trí thông minh, nền tảng gia đình, nỗ lực bản thân và sự may mắn
Bạn chỉ có 1/4 là nỗ lực bản thân và 1/4 trí thông minh, 2/4 những thứ còn lại vốn dĩ không thuộc về bạn nên cũng đừng quá buồn
 
Đôi khi nằm vắt tay lên trán suy nghĩ mà thấy sự cố gắng làm tốt có khi là không đủ, cần phải cố gắng ở 1 môi trường mà người ta sẵn sàng trả lương xứng đáng với việc đó. Mất 7 năm để nhận ra điều đó.

Đã qua rồi thì đừng nghĩ về nó nữa, fency

có những điều mất cả đời mới nhận ra nó, gần đất xa trời rồi mới nhận ra nó.

fen vẫn còn trẻ và công việc ngon hơn, chúc mừng fen nhé.
 
Nghĩ tích cực lên còn nhiều người cay đắng khổ sở hơn thím nhiều, có cơ hôi kiếm đc công việc tốt là ngon rồi
 
Đ phải vô ích đâu bạn. Bạn phải trải qua mới biết cái nào là thật cái nào là bánh vẽ. Để sau này dạy con của bạn.
Bài học này, đ có trường nào dạy hết á. Toàn bánh vẽ lộn xào à. Cũng ko có ai dạy cho con bạn ngoài bạn đâu. Thế nên ko vô ích.
 
7 năm dùng tiếng Nhật 100% nó đóng góp nhiều trong cái tiền lương của a hiện tại đấy. Đừng oán trách cty cũ, và môi trường cũ.
Nói thật giờ tech ai chả na ná nhau, ăn tiền ở ngoại ngữ hết.
Có N2 và giao tiếp thành thạo, chán code có thể qua BA hay Brse, chỉ cần tech ko mù là đc, chả bh sợ thiếu việc.
 
Back
Top