huhong1992
Member
Chào các thím,
Vc mình cơ bản đã ly thân 2 năm nay rồi (đéo phải ly thân chính thức, mâu thuẫn cũng ko có, mà là 4 năm ko gần gũi thường xuyên và chính xác 2 năm nay éo ngủ với nhau), lúc đầu mình nghĩ chắc do sinh em bé nên thế, nhưng 2 bé giờ đã 4 tuổi và 1 tuổi rồi, mà vk chả bao giờ quan tâm hay đoái hoài gì mình, mình chủ động thì toàn từ chối, chuyện chăn gối vc là chuyện rất quan trọng liên quan hp gia đình, nhưng thôi mình cứ tỏ ra thượng đẳng tự nhủ là đéo cần, cứ bình tĩnh sống, ko oán trách hay to tiếng gì.
Nhưng mà ngoài chuyện đó, thì thực tế là vk mình nó cũng đéo quan tâm gì đến mình, sống với nhau như kiểu chỉ có danh nghĩa, (nó chăm con thì cũng chu đáo thôi, mình ghi nhận) nhưng với chồng thì chả bao giờ nó hỏi thăm mình được 1 câu nào về công việc hay những sự phiền muộn của mình, trong giờ làm việc rảnh cái là mình nhắn tin hỏi thăm 3 mẹ con, nó cũng chỉ trả lời kiểu "uhm", "ok"...
Chăm 2 đứa tất nhiên vất vả, nhưng 4 năm nay vk mình ko phải đi làm, chỉ phải ở nhà chăm con thôi, nhưng nửa năm nay bé lớn nhà mình đã đi học, chỉ còn bạn bé ở nhà, nhà thì cũng có mẹ mình hỗ trợ rất nhiều, ấy thế mà có thời gian rảnh cũng đéo quan tâm gì chồng. Mình vốn dĩ đã thấy chán nản.
Đỉnh điểm vừa chiều nay, mình vừa kết thúc chuyến công tác 7 ngày, về nhà hí hửng gọi các con ra bế bồng cho chúng nó quà thì mẹ mình bảo 3 mẹ con sang nhà ngoại 2 hôm rồi.
Thất vọng vl, chồng đi 7 ngày, mỗi ngày video call thì nó cũng chỉ cho mình xem và nc với con, xong thì cúp đéo hỏi thăm chồng, uhm thì chồng đéo có nhà thì sang ngoại cũng chả sao, nhưng biết nay chồng về cũng đéo buồn về với chồng. Đéo bằng người dưng.
Kết luận là đéo còn tình cảm quan tâm gì nữa rồi, nên mình ý định là ly hôn thôi.
Chả cãi nhau, chả to tiếng gì, mà vẫn ly hôn, chua xót vl.
Vc mình cơ bản đã ly thân 2 năm nay rồi (đéo phải ly thân chính thức, mâu thuẫn cũng ko có, mà là 4 năm ko gần gũi thường xuyên và chính xác 2 năm nay éo ngủ với nhau), lúc đầu mình nghĩ chắc do sinh em bé nên thế, nhưng 2 bé giờ đã 4 tuổi và 1 tuổi rồi, mà vk chả bao giờ quan tâm hay đoái hoài gì mình, mình chủ động thì toàn từ chối, chuyện chăn gối vc là chuyện rất quan trọng liên quan hp gia đình, nhưng thôi mình cứ tỏ ra thượng đẳng tự nhủ là đéo cần, cứ bình tĩnh sống, ko oán trách hay to tiếng gì.
Nhưng mà ngoài chuyện đó, thì thực tế là vk mình nó cũng đéo quan tâm gì đến mình, sống với nhau như kiểu chỉ có danh nghĩa, (nó chăm con thì cũng chu đáo thôi, mình ghi nhận) nhưng với chồng thì chả bao giờ nó hỏi thăm mình được 1 câu nào về công việc hay những sự phiền muộn của mình, trong giờ làm việc rảnh cái là mình nhắn tin hỏi thăm 3 mẹ con, nó cũng chỉ trả lời kiểu "uhm", "ok"...
Chăm 2 đứa tất nhiên vất vả, nhưng 4 năm nay vk mình ko phải đi làm, chỉ phải ở nhà chăm con thôi, nhưng nửa năm nay bé lớn nhà mình đã đi học, chỉ còn bạn bé ở nhà, nhà thì cũng có mẹ mình hỗ trợ rất nhiều, ấy thế mà có thời gian rảnh cũng đéo quan tâm gì chồng. Mình vốn dĩ đã thấy chán nản.
Đỉnh điểm vừa chiều nay, mình vừa kết thúc chuyến công tác 7 ngày, về nhà hí hửng gọi các con ra bế bồng cho chúng nó quà thì mẹ mình bảo 3 mẹ con sang nhà ngoại 2 hôm rồi.
Thất vọng vl, chồng đi 7 ngày, mỗi ngày video call thì nó cũng chỉ cho mình xem và nc với con, xong thì cúp đéo hỏi thăm chồng, uhm thì chồng đéo có nhà thì sang ngoại cũng chả sao, nhưng biết nay chồng về cũng đéo buồn về với chồng. Đéo bằng người dưng.
Kết luận là đéo còn tình cảm quan tâm gì nữa rồi, nên mình ý định là ly hôn thôi.
Chả cãi nhau, chả to tiếng gì, mà vẫn ly hôn, chua xót vl.