Deptraidaigai
Senior Member
Lấy vợ rồi kể cả ko có điều kiện vẫn nên ra ở riêng. Ở chúng khác biệt thế hệ lại xung đột nhau thôi, từ chuyện ăn mặc, giải trí đến mắm muối, dưa hành...đều khác biệt nhau cả.
Nhà nào có con nhỏ mà vẫn đi làm cty thì 2 năm nay biết gửi con cho ai nhỉ. Cứ chê sống với phụ huynh đi
Nhà 2 ông bà lại khác, chứ có 1 ông hoặc 1 bà, tuổi cao sức yếu trái gió trở trời, nửa đêm ú ớ là ân hận suốt đời, như bà nhà mình có cần gì của con cái đâu, nhà cửa ruộng vườn gì cho con cái hết, cần niềm vui là đc rồi, con dâu còn cho thêm tiền nó đi sắm sửa quần áo các thứ, tới nào đi chơi thì để chén bát đó bà rửa cho hết, không bận bịu thì tự rửa. Còn sinh hoạt v/c thì xây nhà phù hợp là đc thôi. Bà già rồi ở phòng dưới nhà, còn 2 v/c xây phòng master trên lầu, xây cửa cách âm tốt, làm đủ trò ở ngoài còn chả nghe đc gì
Ủa thế con mày đẻ ra lại bắt mẹ mày là osin à?Nhà nào có con nhỏ mà vẫn đi làm cty thì 2 năm nay biết gửi con cho ai nhỉ. Cứ chê sống với phụ huynh đi
Có con mùa dịch này nhà nào k có ông bà phụ thì ăn cứt hết nhéCó con chưa? Có con rồi mới thấy ở chung là thảm hoạ, mệt người, mệt mình.
Mình trước ở cùng ông bà ngoại (bố mẹ của mẹ mình) ở 1 cái nhà 5 tầng của bố mẹ mình. Nhưng lấy vợ sinh con thấy phức tạp nên mình mua chung cư ở riêng. Ở riêng mà đôi lúc bà già mình tới ở (giai đoạn vợ mới sinh), ý kiến đủ kiểu khiến vợ mình stress nặng. Mà mình k nhờ vả nhé.
Tốt nhất nên tích góp mà ra riêng. Ở chung phải bỏ đc cái tôi, mà mình bỏ được chắc gì vợ mình, bố mẹ mình bỏ nổi. Nói chung mệt.
Nhà mình 3 đứa mà vẫn bình thường. Nuôi được thì hãy đẻ.Có con mùa dịch này nhà nào k có ông bà phụ thì ăn cứt hết nhé
Nhà mình 3 đứa mà vẫn bình thường. Nuôi được thì hãy đẻ.
Chuẩn. Nhiều đứa dựa dẫm rồi nghĩ thế là hay. Ông bà là ông bà. Đừng bắt ông bà thay bố mẹ.Trong thế giới loài vật, đéo có con nào đẻ ra mà nhờ bà trông hết, mỗi con người ))
Tôi ko nhờ chứ tôi mà nhờ tôi phải gửi tặng cho bà 12tr/tháng, gấp đôi lương osin. Ko lẽ ko cho nổi bà tiền bằng lương osin.
Ông giống tôi vãi lều, tầm này cũng chưa ngủ được vì đang suy nghĩ chuyện ra ở riêng đây, mặc dù t ko đk như ông, nhưng mà đúng về kiểu thái độ bm với mình thì đúng là như nhau thật.Em lấy vợ hơn năm rồi, con trai nên sống cùng bố mẹ luôn. Gia đinh cũng hoà thuận không bất hoà gì lớn. Nhà ở 4 tầng, có phòng riêng nên cũng không gọi là chật chội tù túng. Nhưng cũng có nhiều cái phải giữ ý tứ. Có bạn bè cũng muốn mời đến nhà lắm, nhưng lại ngại, thêm sợ dịch cho bố mẹ nữa nên toàn rủ ra hàng hoặc đến nhà ng ta. CÒn bố mẹ thì vẫn mời bạn bè đến chơi đều đều, vì nhà của bố mẹ, nên chắc thoải mái hơn.
Mua cái gì cũng bị xét nét, mặc dù tiền của mình. Cảm giác lớn rồi nhưng với bố mẹ thì vẫn là con nhỏ, nên mua cái gì cũng bị nhắc giống hồi bé (Mua quần áo, đồ ăn thì không sao, cứ mua mấy đồ điện tử, trang trí, sách báo... thì bị nói), nên em toàn mua ship về nhà bạn xong mới bê về nhà. Xong đến cả chuyện ấy ấy nữa, cả 2 vợ chồng đều lành, nên cứ lúc cao trào lại phải "nhỏ nhẹ", mất hết cảm xúc .
Giờ ra ở riêng thì e lại không có điều kiện, tại bao năm đi làm, sắm sửa đều cho gia đình dùng chung hết, cái nhà hiện tại cũng do em góp tiền chuyển nhà từ nhà cũ sang, nên giờ có chuyển ra thì cũng chỉ có thuê, đồ đạc sắm từ đầu, chỉ sợ lúc đấy khổ quả lại quay lại thì mất hết mặt mũi. Bố mẹ cũng có tuổi, ốm đau lúc nào không hay, nên nếu đi cũng không được.
Nên bác nào có điều kiện, thì nên ra ở riêng tốt nhất, ở chung nhiều cái sướng nhưng cũng nhiều cái bí bách lắm.