Có những ngày mệt muốn khóc...

Tuỳ vào cơ địa mỗi người. Có sức lực, có nhiều năng lượng thì cứ cày thôi, nhưng quan trọng là phải biết lắng nghe cơ thể mình, biết điểm dừng đúng lúc, chứ để "sập nguồn" là hối hận không kịp đó

via theNEXTvoz for iPhone
 
Trước cũng có lần m rơi vào tình cảnh như vậy, sáng đi làm cơ quan tối lại lếch lên trường học thạc sĩ. Khuya thì ngồi lọc danh sách cổ phiếu có điểm mua tới 1 sáng :p GIờ thì mọi thứ tạm ổn, kiếm 1 cô vợ nữa là xong.
Cô giáo kiếm 1 nửa kia thì cảm giác mệt mỏi, chán nản nó hết ngay. CUộc sống mà chỉ có công việc thì nó nhàm chán lắm
 
Cũng đang ở điểm tăng tốc như thớt, cố mà cày dù mệt, bạn bè khuyên nên bỏ vì làm đến 8h tối, bữa nào rủ đi cf cũng vội vã đến. Mình được cái ăn uống đầy đủ, ngủ đủ giấc nên vẫn gắng được, 6 tháng qua đi làm được nghỉ đúng vài ngày. Cố kiếm căn nhà rồi lại làm thứ mình thích thôi.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Giỏi đó thớt :D Sống cứ thử hết mọi thứ, làm hết mình chơi hết sức :D
Mệt thì mệt thật, nhưng nhớ là có cơ hội cuộc vui nào cứ yolo tham gia hết :p
Thớt nhiu tuổi rùi?
 
Để thành công ai cũng phải đánh đổi cả mồ hôi, xương máu theo cả nghĩa đen lẫn bóng thôi.
Cô giáo đã có xuất phát điểm cao hơn nhiều người rồi
Mong cô giáo nhận bao nuôi tấm thân này
KNh25Dk.png
 
Còn 30' nữa vào lớp, em type vội.

Có thím nào có cảm giác rất mệt mỏi với công việc không? Không do cha mẹ hay ai thúc ép, tự bản thân cố gắng thôi, phần chứng tỏ giá trị bản thân, phần cầu tiến thực sự, nhưng cảm giác thời gian không đủ.

Mấy tháng nay từ ngày dịch xong SG mở cửa, em chưa có một ngày nghỉ t7 CN nào (trừ mấy ngày lễ cả nước nghỉ), hiện tại đang giảng viên dạy 1 trường ĐH cơ hữu, đang mở ngành mới, được giao soạn giáo trình môn mới chạy muốn điên đầu, thỉnh giảng 2 trường khác, hướng dẫn Đồ án tốt nghiệp 5 em, vừa đi học thạc sĩ, trả góp nhà chung cư. Cơ hội mở ra nhiều, không ai dạy mình cái gì nhưng mình căng mắt ra học hỏi.

Ngày xưa em làm nhà nước, từng học 3 trường ĐH top, đánh thêm job nước ngoài, sống sung sướng, sau theo nghiệp dạy vì yêu nghề, cảm giác nghề giáo không phải làm giàu kiếm tiền, nếu để bù lại những cái đó, thì phải cày nhiều hơn, nhưng em cũng sợ mình thành thợ dạy, nên lại dồn buổi tối hay nghỉ để đi hội thảo, học thêm này kia nữa, sợ ko làm nghề thì dạy sv không nể, lại ôm thêm dự án. Cảm giác mình cứ bị cuốn theo công việc. Ăn ở thì thoải mái, không bị áp lực mua nhà mua xe do đã có rồi, nhưng cuối ngày 10h tối về mở cửa, nhìn ra ban công tp đèn nhấp nháy, cứ để phòng tối vậy nằm xụi lơ, có hôm giật mình 3h sáng tỉnh dậy mới đi tẩy trang rửa mặt... Tủ sách mua rất nhiều, chưa kịp đọc. Mở tủ lạnh thấy cà chua, mấy quả chanh héo quắt, em đam mê nấu ăn lắm, xưa cuối tuần là tự nấu, còn bây giờ cứ đặt đồ ăn, ăn vội ăn vàng, trưa phải ăn cơm nhé, ăn làng nhàng ko có sức chiều mà chạy. Cái tủ lạnh đúng nghĩa chỉ mở lấy đá và sữa. 2 tuần trước mua được mớ bông thiên lý, nay mở ra đã vàng hư rồi...

Cần học thêm Anh văn, muốn viết bài báo nghiên cứu, cũng đang viết sách chưa biết bao giờ xong. Công việc chỗ nào cũng tốt, được đề cao trọng dụng, không ai kèn cựa, không sếp nào bắt chẹt, mình bệnh cái các trường gửi tiền gửi trái cây động viên, cho dừng lớp mấy hôm để cô nghỉ, nên thật sự cảm động không muốn bỏ. Có rất nhiều thứ em muốn làm, nhưng không đủ thời gian. Xưa còn nhẩn nha đi trà sữa Highland, coffe house, giờ mua luôn trà sữa gói pha sẵn soạn bài cho lẹ.

2 tháng nữa em cũng định mở trung tâm dạy riêng, mặt bằng đã thuê xong, setup có đủ. Trợ giảng cũng có, nhưng giáo trình vẫn chưa soạn xong. Em cũng đang học thêm về kinh tế, cách vận hành trung tâm riêng, cũng kiếm được mentor cho riêng mình để học hỏi. Mentor 1 (bên quản trị, đầu tư quỹ) nói em có thể list ra những gì cốt yếu phải đạt được, còn lại những cái làm mình bận tâm nhỏ nhặt thì mạnh tay xóa bỏ hết, hiện tại, em không muốn bỏ cái nào, bất kì công việc nào, cũng lẩm nhẩm tính mục đích mình phải đạt được, không có cái gì làm cho vui. Mentor 2 (trưởng khoa một trường ĐH) thì nói cô đi theo học bổng tiến sĩ qua nước ngoài đi, thầy đã xin cho rồi, gật là đi, trường vẫn giữ chỗ đợi cô về; nhìn bạn bè đồng lứa cố gắng nước ngoài, nhưng em vẫn yêu những công việc hiện tại VN, thỏa mãn về mặt tinh thần nên em không có ý định đi. Em có 1 faceb clone, đặt tên với ava xa lạ, đôi khi chỉ để pm tự nói chuyện, hôm nay ngồi nhìn lại, chỉ toàn những "mệt, muốn ngủ, kiệt sức, mình còn quá nhiều thứ phải học..."

Không chán nản cuộc đời, thấy mình sống cống hiến và có ý nghĩa, hạnh phúc nhất là khi sinh viên tốt nghiệp ra trường, nhưng có thím nào, luôn cảm giác mình kiệt sức không?
Giống bạn nè, mình cũng đang bươn 1 trung tâm ngoài hà nội. 2 năm dịch vừa rồi làm bửa mật cả dạy cả quản lý vì cắt giảm nhân lực
Mình mới có lại ngày thứ 7 và chủ nhật hôm qua nè.
Kiệt sức lắm, tối về cũng 9h ăn xong bát cơm là 10h chuẩn bị đi ngủ để mai cày tiếp. Mình giống bạn cũng không có áp lực gì vì nhà cửa ở hà nội hết rồi, chỉ khác cái động lực của mình là nhìn học sinh tiến bộ đạt thành tích cao
Tuy nhiên lúc nào cũng nói học sinh là chúng mày đang đi học sướng nhất đó, lo mà tận hưởng đi :byebye:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đọc xong chỉ biết cười. Công nhận là phải cày nhưng cũng không phải tới mức đó. Thực ra kiếm tiền có nhiều cách và con đường học chỉ là 1 trong số các cách đó, học có giỏi mà không gặp may cũng tàng tàng thôi. Chẳng việc gì phải làm những việc như vậy. Có khi đang đi chơi với bạn bè, hoặc những ngày nghỉ lại nghĩ ra cách kiếm nhiều tiền hơn là bỏ nhiều công sức như vậy.
 
Còn 30' nữa vào lớp, em type vội.

Có thím nào có cảm giác rất mệt mỏi với công việc không? Không do cha mẹ hay ai thúc ép, tự bản thân cố gắng thôi, phần chứng tỏ giá trị bản thân, phần cầu tiến thực sự, nhưng cảm giác thời gian không đủ.

Mấy tháng nay từ ngày dịch xong SG mở cửa, em chưa có một ngày nghỉ t7 CN nào (trừ mấy ngày lễ cả nước nghỉ), hiện tại đang giảng viên dạy 1 trường ĐH cơ hữu, đang mở ngành mới, được giao soạn giáo trình môn mới chạy muốn điên đầu, thỉnh giảng 2 trường khác, hướng dẫn Đồ án tốt nghiệp 5 em, vừa đi học thạc sĩ, trả góp nhà chung cư. Cơ hội mở ra nhiều, không ai dạy mình cái gì nhưng mình căng mắt ra học hỏi.

Ngày xưa em làm nhà nước, từng học 3 trường ĐH top, đánh thêm job nước ngoài, sống sung sướng, sau theo nghiệp dạy vì yêu nghề, cảm giác nghề giáo không phải làm giàu kiếm tiền, nếu để bù lại những cái đó, thì phải cày nhiều hơn, nhưng em cũng sợ mình thành thợ dạy, nên lại dồn buổi tối hay nghỉ để đi hội thảo, học thêm này kia nữa, sợ ko làm nghề thì dạy sv không nể, lại ôm thêm dự án. Cảm giác mình cứ bị cuốn theo công việc. Ăn ở thì thoải mái, không bị áp lực mua nhà mua xe do đã có rồi, nhưng cuối ngày 10h tối về mở cửa, nhìn ra ban công tp đèn nhấp nháy, cứ để phòng tối vậy nằm xụi lơ, có hôm giật mình 3h sáng tỉnh dậy mới đi tẩy trang rửa mặt... Tủ sách mua rất nhiều, chưa kịp đọc. Mở tủ lạnh thấy cà chua, mấy quả chanh héo quắt, em đam mê nấu ăn lắm, xưa cuối tuần là tự nấu, còn bây giờ cứ đặt đồ ăn, ăn vội ăn vàng, trưa phải ăn cơm nhé, ăn làng nhàng ko có sức chiều mà chạy. Cái tủ lạnh đúng nghĩa chỉ mở lấy đá và sữa. 2 tuần trước mua được mớ bông thiên lý, nay mở ra đã vàng hư rồi...

Cần học thêm Anh văn, muốn viết bài báo nghiên cứu, cũng đang viết sách chưa biết bao giờ xong. Công việc chỗ nào cũng tốt, được đề cao trọng dụng, không ai kèn cựa, không sếp nào bắt chẹt, mình bệnh cái các trường gửi tiền gửi trái cây động viên, cho dừng lớp mấy hôm để cô nghỉ, nên thật sự cảm động không muốn bỏ. Có rất nhiều thứ em muốn làm, nhưng không đủ thời gian. Xưa còn nhẩn nha đi trà sữa Highland, coffe house, giờ mua luôn trà sữa gói pha sẵn soạn bài cho lẹ.

2 tháng nữa em cũng định mở trung tâm dạy riêng, mặt bằng đã thuê xong, setup có đủ. Trợ giảng cũng có, nhưng giáo trình vẫn chưa soạn xong. Em cũng đang học thêm về kinh tế, cách vận hành trung tâm riêng, cũng kiếm được mentor cho riêng mình để học hỏi. Mentor 1 (bên quản trị, đầu tư quỹ) nói em có thể list ra những gì cốt yếu phải đạt được, còn lại những cái làm mình bận tâm nhỏ nhặt thì mạnh tay xóa bỏ hết, hiện tại, em không muốn bỏ cái nào, bất kì công việc nào, cũng lẩm nhẩm tính mục đích mình phải đạt được, không có cái gì làm cho vui. Mentor 2 (trưởng khoa một trường ĐH) thì nói cô đi theo học bổng tiến sĩ qua nước ngoài đi, thầy đã xin cho rồi, gật là đi, trường vẫn giữ chỗ đợi cô về; nhìn bạn bè đồng lứa cố gắng nước ngoài, nhưng em vẫn yêu những công việc hiện tại VN, thỏa mãn về mặt tinh thần nên em không có ý định đi. Em có 1 faceb clone, đặt tên với ava xa lạ, đôi khi chỉ để pm tự nói chuyện, hôm nay ngồi nhìn lại, chỉ toàn những "mệt, muốn ngủ, kiệt sức, mình còn quá nhiều thứ phải học..."

Không chán nản cuộc đời, thấy mình sống cống hiến và có ý nghĩa, hạnh phúc nhất là khi sinh viên tốt nghiệp ra trường, nhưng có thím nào, luôn cảm giác mình kiệt sức không?
Quan trọng là biết thế nào là đủ với bản thân mình

via theNEXTvoz for iPhone
 
Trước cũng có lần m rơi vào tình cảnh như vậy, sáng đi làm cơ quan tối lại lếch lên trường học thạc sĩ. Khuya thì ngồi lọc danh sách cổ phiếu có điểm mua tới 1 sáng :p GIờ thì mọi thứ tạm ổn, kiếm 1 cô vợ nữa là xong.
Cô giáo kiếm 1 nửa kia thì cảm giác mệt mỏi, chán nản nó hết ngay. CUộc sống mà chỉ có công việc thì nó nhàm chán lắm
Sợ bận quá ko quan tâm chăm sóc được, 3 hôm bị cắm sừng á thím, mà em giờ cần tình cảm ổn định, không muốn giận hờn hay chia tay cắm sừng, mất ngủ vài hôm là toang, ảnh hưởng công việc.

Thím học xong thạc sĩ chưa? Em cũng có hứng thú cổ phiếu nhưng ko chuyên bên kinh tế nên không nhảy vào.
 
Sợ bận quá ko quan tâm chăm sóc được, 3 hôm bị cắm sừng á thím, mà em giờ cần tình cảm ổn định, không muốn giận hờn hay chia tay cắm sừng, mất ngủ vài hôm là toang, ảnh hưởng công việc.

Thím học xong thạc sĩ chưa? Em cũng có hứng thú cổ phiếu nhưng ko chuyên bên kinh tế nên không nhảy vào.

tham công tiếc việc vậy thì kiếm vozer mê việc gia đình ko hợp kiếm tiền mà cưới (như tank chẳng hạn)

cô giáo tha hồ cày cuốc việc nhà cửa con cái đã có vozer lo.
 
Nói gì thì nói chứ ít ra thím vẫn có công việc ổn định, có mục tiêu phấn đấu, có chỗ chui ra chui vào, có địa vị xã hội
nmvIYHe.png
. Và quan trọng thím là con gái nữa, vozer là gái có giá lắm
cgE9MkI.gif
 
mệt về thể xác không bằng mệt về tinh thần, dạo này em cũng đang giai đoạn nước rút, phờ người mà chẳng tìm dc tý năng lượng tích cực nào, ngó qua ngó lại mấy đứa bạn cũng toàn than vãn, thành ra bản thân mình bị ảnh hưởng lại mệt hơn, người yêu thì chả có, bạn bè thân thiết cũng chẳng mấy, nhiều lúc muốn đi cafe các kiểu mà sợ 1 mình, chẳng biết đến khi nào mới kết thúc, haizz
 
Tâm hồn bạn cũng như cái cây thiên lý, nó cũng cần nuôi dưỡng, chăm sóc.
Nếu ngày mai, đột nhiên bạn bỏ hết tất cả, làm những thứ bạn yêu thích như ngày xưa, rủ bạn bè ra uống trà sữa, rủ ba mẹ đi du lịch. Bỏ hết mọi thứ để đi hết mọi nơi mà bạn đã từng muốn đến. Đi tới khi nào cây tâm hồn của bạn đủ lớn mạnh thì quay về với công việc cũng chả muộn.
Ps: bạn ko phải cái rốn của vũ trụ nên ko có bạn trái đất vẫn quay, mọi thứ vẫn phải vận hành.

via theNEXTvoz for iPhone
 
sau mấy chục năm lập trình cuộc đời!
mình thấy rằng “ có sức khỏe, có tự do là còn sống”
Thím còn may mắn hơn rất rất cả tỷ người!
:beauty::beauty::beauty:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Còn 30' nữa vào lớp, em type vội.

Có thím nào có cảm giác rất mệt mỏi với công việc không? Không do cha mẹ hay ai thúc ép, tự bản thân cố gắng thôi, phần chứng tỏ giá trị bản thân, phần cầu tiến thực sự, nhưng cảm giác thời gian không đủ.

Mấy tháng nay từ ngày dịch xong SG mở cửa, em chưa có một ngày nghỉ t7 CN nào (trừ mấy ngày lễ cả nước nghỉ), hiện tại đang giảng viên dạy 1 trường ĐH cơ hữu, đang mở ngành mới, được giao soạn giáo trình môn mới chạy muốn điên đầu, thỉnh giảng 2 trường khác, hướng dẫn Đồ án tốt nghiệp 5 em, vừa đi học thạc sĩ, trả góp nhà chung cư. Cơ hội mở ra nhiều, không ai dạy mình cái gì nhưng mình căng mắt ra học hỏi.

Ngày xưa em làm nhà nước, từng học 3 trường ĐH top, đánh thêm job nước ngoài, sống sung sướng, sau theo nghiệp dạy vì yêu nghề, cảm giác nghề giáo không phải làm giàu kiếm tiền, nếu để bù lại những cái đó, thì phải cày nhiều hơn, nhưng em cũng sợ mình thành thợ dạy, nên lại dồn buổi tối hay nghỉ để đi hội thảo, học thêm này kia nữa, sợ ko làm nghề thì dạy sv không nể, lại ôm thêm dự án. Cảm giác mình cứ bị cuốn theo công việc. Ăn ở thì thoải mái, không bị áp lực mua nhà mua xe do đã có rồi, nhưng cuối ngày 10h tối về mở cửa, nhìn ra ban công tp đèn nhấp nháy, cứ để phòng tối vậy nằm xụi lơ, có hôm giật mình 3h sáng tỉnh dậy mới đi tẩy trang rửa mặt... Tủ sách mua rất nhiều, chưa kịp đọc. Mở tủ lạnh thấy cà chua, mấy quả chanh héo quắt, em đam mê nấu ăn lắm, xưa cuối tuần là tự nấu, còn bây giờ cứ đặt đồ ăn, ăn vội ăn vàng, trưa phải ăn cơm nhé, ăn làng nhàng ko có sức chiều mà chạy. Cái tủ lạnh đúng nghĩa chỉ mở lấy đá và sữa. 2 tuần trước mua được mớ bông thiên lý, nay mở ra đã vàng hư rồi...

Cần học thêm Anh văn, muốn viết bài báo nghiên cứu, cũng đang viết sách chưa biết bao giờ xong. Công việc chỗ nào cũng tốt, được đề cao trọng dụng, không ai kèn cựa, không sếp nào bắt chẹt, mình bệnh cái các trường gửi tiền gửi trái cây động viên, cho dừng lớp mấy hôm để cô nghỉ, nên thật sự cảm động không muốn bỏ. Có rất nhiều thứ em muốn làm, nhưng không đủ thời gian. Xưa còn nhẩn nha đi trà sữa Highland, coffe house, giờ mua luôn trà sữa gói pha sẵn soạn bài cho lẹ.

2 tháng nữa em cũng định mở trung tâm dạy riêng, mặt bằng đã thuê xong, setup có đủ. Trợ giảng cũng có, nhưng giáo trình vẫn chưa soạn xong. Em cũng đang học thêm về kinh tế, cách vận hành trung tâm riêng, cũng kiếm được mentor cho riêng mình để học hỏi. Mentor 1 (bên quản trị, đầu tư quỹ) nói em có thể list ra những gì cốt yếu phải đạt được, còn lại những cái làm mình bận tâm nhỏ nhặt thì mạnh tay xóa bỏ hết, hiện tại, em không muốn bỏ cái nào, bất kì công việc nào, cũng lẩm nhẩm tính mục đích mình phải đạt được, không có cái gì làm cho vui. Mentor 2 (trưởng khoa một trường ĐH) thì nói cô đi theo học bổng tiến sĩ qua nước ngoài đi, thầy đã xin cho rồi, gật là đi, trường vẫn giữ chỗ đợi cô về; nhìn bạn bè đồng lứa cố gắng nước ngoài, nhưng em vẫn yêu những công việc hiện tại VN, thỏa mãn về mặt tinh thần nên em không có ý định đi. Em có 1 faceb clone, đặt tên với ava xa lạ, đôi khi chỉ để pm tự nói chuyện, hôm nay ngồi nhìn lại, chỉ toàn những "mệt, muốn ngủ, kiệt sức, mình còn quá nhiều thứ phải học..."

Không chán nản cuộc đời, thấy mình sống cống hiến và có ý nghĩa, hạnh phúc nhất là khi sinh viên tốt nghiệp ra trường, nhưng có thím nào, luôn cảm giác mình kiệt sức không?

Giảng viên nam, trẻ, đẹp trai, cần cù, thân thiện....chắc ăn g**mòn chim
:sexy_girl::sexy_girl:

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
 
Tâm hồn bạn cũng như cái cây thiên lý, nó cũng cần nuôi dưỡng, chăm sóc.
Nếu ngày mai, đột nhiên bạn bỏ hết tất cả, làm những thứ bạn yêu thích như ngày xưa, rủ bạn bè ra uống trà sữa, rủ ba mẹ đi du lịch. Bỏ hết mọi thứ để đi hết mọi nơi mà bạn đã từng muốn đến. Đi tới khi nào cây tâm hồn của bạn đủ lớn mạnh thì quay về với công việc cũng chả muộn.
Ps: bạn ko phải cái rốn của vũ trụ nên ko có bạn trái đất vẫn quay, mọi thứ vẫn phải vận hành.

via theNEXTvoz for iPhone

Hay quá anh ơi
:adore::adore:

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
 
Back
Top