Có những người phụ nữ khổ, nhưng ngẫm ra là khổ vì chính lựa chọn của mình

Choi222

Senior Member
Mẹ vợ mình.
Ngày xưa đi TNXP, sau tiếp quản SG được an bài làm ở một cơ quan mà giờ rất tốt. Tự dưng ông bà ngoại vợ gọi về quê cưới chồng, cưới một người trong làng.
Cưới xong, lão ấy (bố vợ mình) lộ rõ tính vũ phu (đàn ông quê miền Trung). Đánh đập khá nhiều, đỉnh điểm mang bầu vợ mình thì bị ổng đánh, bỏ về nhà bố mẹ thì bị bố mẹ đòi từ, bắt về lại với chồng.
Mấy mươi năm từ đó tới giờ, chưa có cái tết nào hạnh phúc, chưa có tháng nào ko bị đập. Tới tận bây giờ 70 tuổi vẫn vậy.
Từ lúc cưới, nói bà lên ở với vợ chồng mình luôn, nhà cửa xe cộ có. Bà không chịu đi, cứ bảo đi thì ai lo vườn tược, vườn thì có khỉ gì mà lo, được chưa tới nửa mẫu, giờ cũng chả trồng gì. Có lần nửa đêm bị ông đập, mình lái xe về tận nơi bảo lên xe mình đưa lên sống với nhà mình (11h đêm) mà vẫn không chịu đi, nói: "Ông không cho!". Đíu hiểu.

Riết rồi cưới được 7-8 năm, mình chai luôn, vì 7-8 năm không dưới 100 lần thuyết phục bỏ đi lên sống với con cái mà an ổn tuổi già, nhà cửa kệ mẹ ông ôm đấy, bán được thì bán mà tiêu, nhà mình không thiếu tiền, bà muốn ăn gì chơi gì mình trả. Vẫn là Ông không cho! Giờ mình chai luôn chả muốn nói nữa.

Đợt này, sức khỏe bà xuống, mắt mờ cần mổ thay thủy tinh thể. Mình đánh xe về đưa đi khám đi mổ, cũng không dám đi vì Ông không cho! Do mới bán đất đang sửa nhà, Ông bắt ở nhà nấu cơm nấu nước. Mà mắt mũi như vậy lại còn hơn 70 rồi, làm mẹ gì cho khổ nữa. Nói sao bà cũng không chịu đi.

Cảm giác, không thể kéo bà ra khỏi cái vũng lầy này được vì bà không chịu đi, khổ tới vậy vẫn không tự quyết cuộc đời mình được.

Mình có báo công an khu vực vụ bạo lực gia đình, mà họ bảo chuyện ông bà để ông bà lo.

Đúng là sướng khổ là do tính chứ không phải do người thật.
 
Mẹ vợ mình.
Ngày xưa đi TNXP, sau tiếp quản SG được an bài làm ở một cơ quan mà giờ rất tốt. Tự dưng ông bà ngoại vợ gọi về quê cưới chồng, cưới một người trong làng.
Cưới xong, lão ấy (bố vợ mình) lộ rõ tính vũ phu (đàn ông quê miền Trung). Đánh đập khá nhiều, đỉnh điểm mang bầu vợ mình thì bị ổng đánh, bỏ về nhà bố mẹ thì bị bố mẹ đòi từ, bắt về lại với chồng.
Mấy mươi năm từ đó tới giờ, chưa có cái tết nào hạnh phúc, chưa có tháng nào ko bị đập. Tới tận bây giờ 70 tuổi vẫn vậy.
Từ lúc cưới, nói bà lên ở với vợ chồng mình luôn, nhà cửa xe cộ có. Bà không chịu đi, cứ bảo đi thì ai lo vườn tược, vườn thì có khỉ gì mà lo, được chưa tới nửa mẫu, giờ cũng chả trồng gì. Có lần nửa đêm bị ông đập, mình lái xe về tận nơi bảo lên xe mình đưa lên sống với nhà mình (11h đêm) mà vẫn không chịu đi, nói: "Ông không cho!". Đíu hiểu.

Riết rồi cưới được 7-8 năm, mình chai luôn, vì 7-8 năm không dưới 100 lần thuyết phục bỏ đi lên sống với con cái mà an ổn tuổi già, nhà cửa kệ mẹ ông ôm đấy, bán được thì bán mà tiêu, nhà mình không thiếu tiền, bà muốn ăn gì chơi gì mình trả. Vẫn là Ông không cho! Giờ mình chai luôn chả muốn nói nữa.

Đợt này, sức khỏe bà xuống, mắt mờ cần mổ thay thủy tinh thể. Mình đánh xe về đưa đi khám đi mổ, cũng không dám đi vì Ông không cho! Do mới bán đất đang sửa nhà, Ông bắt ở nhà nấu cơm nấu nước. Mà mắt mũi như vậy lại còn hơn 70 rồi, làm mẹ gì cho khổ nữa. Nói sao bà cũng không chịu đi.

Cảm giác, không thể kéo bà ra khỏi cái vũng lầy này được vì bà không chịu đi, khổ tới vậy vẫn không tự quyết cuộc đời mình được.

Mình có báo công an khu vực vụ bạo lực gia đình, mà họ bảo chuyện ông bà để ông bà lo.

Đúng là sướng khổ là do tính chứ không phải do người thật.
na ná triệu chứng stockholme nhỉ?
 
Đó là lựa chọn của bà, dù cho cuộc sống có thế nào đi nữa người ta vẫn lựa chọn như vậy. Đứng từ góc nhìn của bạn thì thấy là điên, là dở, nhưng bản thân người ta lại chấp nhận và "hài lòng" với cuộc sống như vậy, không muốn thay đổi. Bạn không thể hiểu được đâu, không nên phán xét làm gì. Tú khuyên.
 
Bà sống theo quan niệm của người xưa, người trẻ hiện đại sẽ thấy khó hiểu. Nhưng dần lớn tuổi cũng gần gần y vậy thôi, chuyện như thím kể nhiều lắm.
 
:))) nói chung, trước khi nói người khác thì phải xem lại bản thân đã, nhiều bà cứ kêu khổ bảo bỏ mẹ đi, kệ cmn chồng thì lại éo bỏ rồi lại kêu...ca này thua
 
Mẹ tôi cũng thế, khổ lắm, con cái mua đồ ăn cho thì sợ tốn tiền không ăn, nhường con cái, mua quần áo mới thì không mặc, để 1 tgian mới mặc. Đi ra ngoài chơi thì mang theo chai nước lọc mấy cái bánh ở nhà để ăn, không chịu mua cái gì đâu, hnao quên mang nước thì nhịn đến khi về nhà uống.
 
Mẹ vợ mình.
Ngày xưa đi TNXP, sau tiếp quản SG được an bài làm ở một cơ quan mà giờ rất tốt. Tự dưng ông bà ngoại vợ gọi về quê cưới chồng, cưới một người trong làng.
Cưới xong, lão ấy (bố vợ mình) lộ rõ tính vũ phu (đàn ông quê miền Trung). Đánh đập khá nhiều, đỉnh điểm mang bầu vợ mình thì bị ổng đánh, bỏ về nhà bố mẹ thì bị bố mẹ đòi từ, bắt về lại với chồng.
Mấy mươi năm từ đó tới giờ, chưa có cái tết nào hạnh phúc, chưa có tháng nào ko bị đập. Tới tận bây giờ 70 tuổi vẫn vậy.
Từ lúc cưới, nói bà lên ở với vợ chồng mình luôn, nhà cửa xe cộ có. Bà không chịu đi, cứ bảo đi thì ai lo vườn tược, vườn thì có khỉ gì mà lo, được chưa tới nửa mẫu, giờ cũng chả trồng gì. Có lần nửa đêm bị ông đập, mình lái xe về tận nơi bảo lên xe mình đưa lên sống với nhà mình (11h đêm) mà vẫn không chịu đi, nói: "Ông không cho!". Đíu hiểu.

Riết rồi cưới được 7-8 năm, mình chai luôn, vì 7-8 năm không dưới 100 lần thuyết phục bỏ đi lên sống với con cái mà an ổn tuổi già, nhà cửa kệ mẹ ông ôm đấy, bán được thì bán mà tiêu, nhà mình không thiếu tiền, bà muốn ăn gì chơi gì mình trả. Vẫn là Ông không cho! Giờ mình chai luôn chả muốn nói nữa.

Đợt này, sức khỏe bà xuống, mắt mờ cần mổ thay thủy tinh thể. Mình đánh xe về đưa đi khám đi mổ, cũng không dám đi vì Ông không cho! Do mới bán đất đang sửa nhà, Ông bắt ở nhà nấu cơm nấu nước. Mà mắt mũi như vậy lại còn hơn 70 rồi, làm mẹ gì cho khổ nữa. Nói sao bà cũng không chịu đi.

Cảm giác, không thể kéo bà ra khỏi cái vũng lầy này được vì bà không chịu đi, khổ tới vậy vẫn không tự quyết cuộc đời mình được.

Mình có báo công an khu vực vụ bạo lực gia đình, mà họ bảo chuyện ông bà để ông bà lo.

Đúng là sướng khổ là do tính chứ không phải do người thật.

Mẹ vợ tôi cũng thế. Trc li dị ông bố vợ nát rượu rồi mà sau con bé em vợ nó năn nỉ cho ổng về lại nên xiêu lòng. Giờ cả 2 cha con nó hành đủ thứ suốt ngày than với vợ mình. Trong khi người thì bệnh tật. Mình kêu mốt đón ra ngoài ở riêng với 2 vợ chồng nhưng ko chịu mà cứ đợi con bé em vợ lấy chồng rồi đòi lên chùa ở. Haizz.

Sent from Google Pixel using vozFApp
 
Mẹ vợ tôi cũng thế. Trc li dị ông bố vợ nát rượu rồi mà sau con bé em vợ nó năn nỉ cho ổng về lại nên xiêu lòng. Giờ cả 2 cha con nó hành đủ thứ suốt ngày than với vợ mình. Trong khi người thì bệnh tật. Mình kêu mốt đón ra ngoài ở riêng với 2 vợ chồng nhưng ko chịu mà cứ đợi con bé em vợ lấy chồng rồi đòi lên chùa ở. Haizz.

Sent from Google Pixel using vozFApp
Nhiều người ko tự giẢi thoát mà toàn đòi lên chùa. Chả hiểu
 
Nhiều khi thấy xung quanh mấy ông bà già như bố mẹ vợ thím vậy, tuổi gần đất xa trời rồi còn suốt ngày cãi chửi nhau. Chả hiểu sao k thể mỗi người nhịn 1 tý sống cho vui những năm tháng cuối :(

Gửi từ v0z bằng vozFApp
 
Có bà dì cũng gần giống vậy, điều kiện cực tốt nhưng toàn lựa chọn những nước đi tự hủy. Từ đời sống hôn nhân đến công việc, các mối quan hệ, con cái đều có những lựa chọn mà người khác mơ cũng không được, thậm chí là không cần chọn gì, đừng làm gì cũng sẽ có một cuộc sống tốt nhưng nhất quyết phải chọn cái làm cuộc sống bà ấy mỗi ngày bước xuống thêm một tầng địa ngục. Chứng kiến bà ấy từ lúc 3x đến giờ 60t rồi vẫn chưa khôn ra. Người thân khuyên gì bà ấy làm ngược lại và vẫn cố chấp cho rằng mình đúng.
 
Chế độ dễ không thích lắm nên chọn khó cho nó có tính thử thách, và họ "thích" thế, chứ khổ thì mình nhìn thấy vậy thôi,nhỡ họ có máu M thì sao:doubt:
Con gái khi yêu thường tin rằng khi lấy nhau về, với tình yêu bao la của mình thì sẽ thay đổi được anh ấy. Có cl ấy
Con trai thì mong rằng sau khi cưới, cô ấy sẽ không thay đổi. Có cl ấy
 
70 tuổi vẫn còn sức giao lưu võ công, thật đáng khen thay
Ông mà biết cách ông đánh bà nó tàn nhẫn lắm. Mà chuyện này cứ diễn ra gần nửa thế kỉ rồi.
Tôi không biết sao chứ kiểu bà ốm đi viện mà ông chở đi còn đòi bà trả tiền công ông chở mà bà vẫn trả thì tôi chịu rồi.
Bán nhà bán đất xong còn nói: Đất đai này công tao hết, bà này làm được con mẹ gì.

Thế mà bảo bà bỏ lên sống với con cái thì nhất định ko đi. Vậy mà cứ bị đánh thì gọi điện khắp con cái kể lể bắt về, chả hiểu về làm gì. Mấy năm đầu mình còn chịu khó chạy về, nhiều hôm nửa đêm. Mà về xong bảo lên xe chở lên nhà mình thì nhất định không. Cứ kể lể khóc lóc xong 1-2 h sáng mình lại phải chạy xe ngược lại. Mệt!
 
Mẹ tôi cũng thế, khổ lắm, con cái mua đồ ăn cho thì sợ tốn tiền không ăn, nhường con cái, mua quần áo mới thì không mặc, để 1 tgian mới mặc. Đi ra ngoài chơi thì mang theo chai nước lọc mấy cái bánh ở nhà để ăn, không chịu mua cái gì đâu, hnao quên mang nước thì nhịn đến khi về nhà uống.
Y chang bà già mình luôn, suốt ngày sợ tốn tiền. Có giàu lên hay không thì tính này cũng không bỏ được haizz

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mẹ vợ tôi cũng thế
Ông bô giang hồ nửa mùa, hay đánh vợ + xúc phạm bằng lời nói. Bả kiếm tiền nuôi cả gia đình. Ổng đc đồng nào anh em hết
Nhưng mình ko quan tâm chuyện đó, ở hay đi là quyết định của bả. Chỉ có điều bả ngu (nói thẳng) nên vợ mình và anh vợ mang theo cái gen đó
 
Back
Top