Đàn ông con trai xem phim mà khóc..Hahaha..Huhu

tobi.uchiha

Senior Member
Mới xem clip recap Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 của The Reviewer.
Tuy nó dùng ngôn từ vui vẻ hài hước quen thuộc, nhưng tôi vẫn xúc động, rưng rưng các bác.
Lần đầu tôi xem thì đã khóc thành tiếng...cứ nghĩ sau gần 10 năm thì cảm xúc cũng chây lì hơn rồi, không ngờ vẫn vậy.
Biên kịch và đạo diễn đúng hay thật..Hay do tôi quá yêu đuối hả các fence.
 
Mới xem clip recap Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 của The Reviewer.
Tuy nó dùng ngôn từ vui vẻ hài hước quen thuộc, nhưng tôi vẫn xúc động, rưng rưng các bác.
Lần đầu tôi xem thì đã khóc thành tiếng...cứ nghĩ sau gần 10 năm thì cảm xúc cũng chây lì hơn rồi, không ngờ vẫn vậy.
Biên kịch và đạo diễn đúng hay thật..Hay do tôi quá yêu đuối hả các fence.
bộ phim lấy nước mắt mà thím. cảm xúc bình thường thôi
 
thím lên voz là đã yêu màu tím, ghét sự giả dối, đi lead gương zin rồi, đừng chối bỏ sự thật
yBBewst.png


Nghiêm túc mà nói, xã hội một số nước, bao gồm Việt Nam từ trước giờ đều bắt đàn ông phải giữ cái hình tượng nam tính, mạnh mẽ, vững vàng trước sóng gió. Âu cũng là cái liễn vì trong xã hội của mình, người đàn ông phải là trụ cột, cáng đáng tài chính.

Nhưng mà giờ xã hội nó cũng thay đổi rồi. Cá nhân mà nói người đàn ông khóc cũng giống như người đàn bà hút thuốc. Có người này người kia, không vơ đũa cả nắm, nhưng tôi thấy anh là đàn ông sống trong một xã hội nho giáo; mà anh dám thể hiện cảm xúc bản thân thì anh là thằng dũng cảm.
 
Mới xem clip recap Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 của The Reviewer.
Tuy nó dùng ngôn từ vui vẻ hài hước quen thuộc, nhưng tôi vẫn xúc động, rưng rưng các bác.
Lần đầu tôi xem thì đã khóc thành tiếng...cứ nghĩ sau gần 10 năm thì cảm xúc cũng chây lì hơn rồi, không ngờ vẫn vậy.
Biên kịch và đạo diễn đúng hay thật..Hay do tôi quá yêu đuối hả các fence.
Đồ yếu đuối, xấu cái tên uchiha
 
Mới xem clip recap Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 của The Reviewer.
Tuy nó dùng ngôn từ vui vẻ hài hước quen thuộc, nhưng tôi vẫn xúc động, rưng rưng các bác.
Lần đầu tôi xem thì đã khóc thành tiếng...cứ nghĩ sau gần 10 năm thì cảm xúc cũng chây lì hơn rồi, không ngờ vẫn vậy.
Biên kịch và đạo diễn đúng hay thật..Hay do tôi quá yêu đuối hả các fence.
film cũng cảm động, nhớ là xem hồi 10 năm về trước
 
t cũng hay cảm động mấy cảnh đình gặp lại mà, nhớ ngày trước xem phim hoạt hình gì của Trung Quốc về chú mèo trắng đi lạc mẹ, bị săn bắt, bị bỏ đói, qua bao sóng gió... rồi đến tập cuối, cái cảnh nó về được nhà, gặp lại mẹ =(( nín k được
 
Còn mấy bộ tình cảm của Trung Quốc nữa cơ, xong mấy clip Lịch sử Việt Nam, xem cũng rưng rưng
 
thím lên voz là đã yêu màu tím, ghét sự giả dối, đi lead gương zin rồi, đừng chối bỏ sự thật
yBBewst.png


Nghiêm túc mà nói, xã hội một số nước, bao gồm Việt Nam từ trước giờ đều bắt đàn ông phải giữ cái hình tượng nam tính, mạnh mẽ, vững vàng trước sóng gió. Âu cũng là cái liễn vì trong xã hội của mình, người đàn ông phải là trụ cột, cáng đáng tài chính.

Nhưng mà giờ xã hội nó cũng thay đổi rồi. Cá nhân mà nói người đàn ông khóc cũng giống như người đàn bà hút thuốc. Có người này người kia, không vơ đũa cả nắm, nhưng tôi thấy anh là đàn ông sống trong một xã hội nho giáo; mà anh dám thể hiện cảm xúc bản thân thì anh là thằng dũng cảm.
Nói chứ cũng phải giữ hình tượng mạnh mẽ cho ny còn dựa dẫm chứ bác..khóc 1 mình thôi :sweat:
 
Mới xem clip recap Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 của The Reviewer.
Tuy nó dùng ngôn từ vui vẻ hài hước quen thuộc, nhưng tôi vẫn xúc động, rưng rưng các bác.
Lần đầu tôi xem thì đã khóc thành tiếng...cứ nghĩ sau gần 10 năm thì cảm xúc cũng chây lì hơn rồi, không ngờ vẫn vậy.
Biên kịch và đạo diễn đúng hay thật..Hay do tôi quá yêu đuối hả các fence.
t xem cũng rơm rớm nước mắt rồi
 
Back
Top