khoaikho
Senior Member
có cảm thấy bản thân được "unlock" không bácmình sống ở HN 7 năm, sau vào nam lập nghiệp từ đầu lại 2 năm đây. Tóm lại nta bảo rồi: sống ở HN được là đi đâu cũng sống được.
có cảm thấy bản thân được "unlock" không bácmình sống ở HN 7 năm, sau vào nam lập nghiệp từ đầu lại 2 năm đây. Tóm lại nta bảo rồi: sống ở HN được là đi đâu cũng sống được.
Bạn phải hiểu là cầm cái bắp ngô ngồi trên cây cầu hơn trăm tuổi tại thụ đô ngàn năm văn hiến nó phải khác ngồi ở quê chứ.Mình thích ngô nướng mắm hẹ ở quê hơn , ngoài này hem có
Để nào mình đi thử, cảm ơn bác
, lâu rồi em không đi nên quên tên quán rồi bác, thường bọn bạn dẫn đi nên k nhớ
Bi lào mào đầu câu chuyện bác à. Em dân vp đóng thùng sơ mi trắng vẫn bắn lào với các chú bác bình thường.Em ngại thôi chứ ko phải sợ yang hồcó ông sống cùng chung cư, tối tối ngồi rít thuốc lào với team bảo vệ, trọc đầu, áo 3 lỗ, chân mang dép lào, nhìn hằm hằm như dân yang hồ. Lân la ngồi uống nước chè, hỏi ra ổng là kĩ sư điện công nghiệp
Ông đến Hà Nội vào thời gian nhạy cảm, thời điểm dịch bệnh người thấy người là chạy mất dép rồi chứ nói gì là người đến từ vùng dịch, biết là tủi thân đó nhưng lạc quan lên, do hoàn cảnh không phải do nhân phẩm )Chả là em có đợt công tác dài ngày ngoài Bắc các thím ạ, chăm sóc khách hàng rải rác các tỉnh xung quanh HN. Ra ngoài đây thấy lẻ loi kiểu gì ấyăn uống không hợp khẩu vị đã đành, từ đợt SG mới bùng dịch em đi gặp khách hàng, mở miệng ra là 10 người cả 10 đều hỏi mới từ SG ra àmới đầu 1,2 người còn thấy bình thường, sau đó ai cũng hỏi thì hơi buồn 1 chútHồi ct15 dân bản địa đi qua chốt tỉnh chỉ cần cmt là được, em thì phải có giấy âm tính mới được quatừ đợt HN ct16 tới giờ công việc dồn lại đó, gần 2 tháng mà chưa giải quyết đượcgiờ xuống 15+ xin giấy đi đường thì công ty ở SG ko có tác dụngdân bản xứ thấy ra đường ầm ầm, mình đi ra tạp hóa cũng phải chờ tới ngày trên phiếu đi chợ mới dám ragiờ muốn qua Vĩnh Phúc, không có giấy đi đường ko qua được
Khuyên anh em miền Trung đổ ra đừng bao giờ ra HN lập nghiệpchỉ là khác biệt về lối sống thôi, chứ dân ở đây em từng gặp, từ ngoài chợ đến chủ quán ăn đều hiền lành tốt tính, bún mắng cháo chửi gì đó trên tivi chỉ là 1 vài khác biệt thôi.
Ở HN em có 1 cái cực kỳ thích là mấy cô lớn tuổi với mấy bà già già đi xe đạp bán rau, trái cây. Nhìn họ lại nhớ tới bà mình mất đã lâu, nên hay ghé vào mua, lúc thì ít rau, lúc thì nải chuối, ít ổi,... giá rất rẻ luôn
có chứ bác. cảm giác vào SG làm việc hiệu suất 100%. thì ra HN hiệu suất 50% thôi. cảm giác ở HN sống chậm lại kiểu gì đấy. còn SG thì năng động. ngày nào vào công việc cũng chiến đấu hết sức.có cảm thấy bản thân được "unlock" không bác
Hehe làm việc trong tuần, cuối tuần chill đúng không , cuối tuần em hay đi nhà sách Nguyễn Văn Bình với hóng hớt lắm, mà ra ngoài này đường sách 19 tháng 8 không nhộn nhịp bằngcó chứ bác. cảm giác vào SG làm việc hiệu suất 100%. thì ra HN hiệu suất 50% thôi. cảm giác ở HN sống chậm lại kiểu gì đấy. còn SG thì năng động. ngày nào vào công việc cũng chiến đấu hết sức.