Không nói được thì viết thư giống em nè thímCũng mới nghỉ việc công ty cũ người quen xin cho mà ngại nói,
Gửi bằng vozFApp
Không nói được thì viết thư giống em nè thímCũng mới nghỉ việc công ty cũ người quen xin cho mà ngại nói,
Gửi bằng vozFApp
Thím học IT à, xức định về quê chui trong nhà hàng xóm nó nói cho đấy ( mặc dù lương cao) nhưng e ủng hộ thím về làm gần nhà tự làm tự ănHix hix em tính làm freelance để ở nhà luôn thím ơi
Không thím ơi, em bên kinh tế Do em thấy mình ko hợp vs bon chen trên tp, lại thích ở gần gia đình nên thôi về quê sớm luôn.Thím học IT à, xức định về quê chui trong nhà hàng xóm nó nói cho đấy ( mặc dù lương cao) nhưng e ủng hộ thím về làm gần nhà tự làm tự ăn
Tầm này năm ngoái e cũng thất nghiệp giống thím. Cũng xin nghỉ trên cty vì môi trường ko phù hợp. Sáng sáng cắp balo ra quán cafe ngồi đến chiều đỡ tiền ăn trưa chứ ko dám nói sợ ba mẹ buồnChào các thím, em vừa thú nhận với mẹ chuyện nghỉ việc ở công ty, chuẩn bị dọn về quê dự tính kiếm 1 job để gần gia đình. Do mẹ em quan niệm phải có công việc ổn định thì mới yên tâm nên nhiều lần em định nói nhưng lại sợ mẹ lo. Giờ cảm giác nói ra và được mẹ hiểu cho mình đúng là không gì ấm áp bằng.
Không hiểu sao lúc đi làm bên ngoài dù có bị chửi, mắng thế nào bản thân cũng không chảy một giọt nước mắt. Vậy mà lúc nói chuyện với mẹ, nghe mẹ an ủi một câu: "Ra đời có thất bại thế nào thì cứ về nhà nghỉ ngơi, mẹ sẵn sàng nuôi mày" thì em lại ko kiềm được, nước mắt cứ chảy mãi. Đúng là trên đời này còn mẹ là điều quý nhất mà
chả bù cho mẹ em, hôm nào mệt ngủ ráng tới 9h là i như rằng:''Thằng kia, giờ này mặt trời lên tới đâu rồi mà mày còn ngủ nữa, dậy.''
Hix hix em cũng từng tính làm vậy vì sợ ba mẹ buồn. Giờ thím sao rồi? Ok hết chưaTầm này năm ngoái e cũng thất nghiệp giống thím. Cũng xin nghỉ trên cty vì môi trường ko phù hợp. Sáng sáng cắp balo ra quán cafe ngồi đến chiều đỡ tiền ăn trưa chứ ko dám nói sợ ba mẹ buồn
Ko có đâu thím, về nhà nhìn ba mẹ để có thêm động lực đâyQuan trọng là làm gì ? , đừng có nên đây mè nheo tiếp là công việc ko hợp nhé
Ổn hết rồi thím. Nói hết chuyện với nhà rồi xin đi thực tập ở cty khác rồi đi làm ở đấy lun. Đúng là có gia đình bên cạnh thì làm gì cũng vững tâmHix hix em cũng từng tính làm vậy vì sợ ba mẹ buồn. Giờ thím sao rồi? Ok hết chưa
Chúc mừng thím, chỉ đọc thôi mà thấy mừng cho thím ghêỔn hết rồi thím. Nói hết chuyện với nhà rồi xin đi thực tập ở cty khác rồi đi làm ở đấy lun. Đúng là có gia đình bên cạnh thì làm gì cũng vững tâm
Thanks thím, chúc thím sau này nhìn lại hài lòng với con đường thím chọnChúc mừng thím, chỉ đọc thôi mà thấy mừng cho thím ghê
Em cũng vậy thôi thím, cứ mỗi lần định tự thú là bị chặn họng trước. Bị riết nên em viết nguyên 1 lá thư để mẹ đọc. Ai ngờ đọc xong mẹ còn bảo nếu có dự định ở gần nhà thì lo về sớm đi, chứ ở tp càng lâu lại càng khó về Cho nên em nghĩ mình cứ thử mọi cách để truyền đạt, còn được hay không thì cứ thuận theo ý trờimình cũng định nhảy việc mà bà già cứ gàn không cho nhảy, nhịn bà già hơi nhục một tí nhưng sau này cái gì cũng có
via theNEXTvoz for iPhone
Hiểu tình cảnh của thím. Bố mẹ thế hệ trước vẫn muốn con cái ổn định vào biên chế càng tốt rồi vợ con nhà cửa. Cơ mà con người mỗi người một vẻ nhiều khi không cố được thôi nghỉ một thời gian dịch đỡ rồi có việc chăm chỉ đâu có đó thôi thím. Thời này chăm chỉ không giàu nhưng không chết đói được.Chào các thím, em vừa thú nhận với mẹ chuyện nghỉ việc ở công ty, chuẩn bị dọn về quê dự tính kiếm 1 job để gần gia đình. Do mẹ em quan niệm phải có công việc ổn định thì mới yên tâm nên nhiều lần em định nói nhưng lại sợ mẹ lo. Giờ cảm giác nói ra và được mẹ hiểu cho mình đúng là không gì ấm áp bằng.
Không hiểu sao lúc đi làm bên ngoài dù có bị chửi, mắng thế nào bản thân cũng không chảy một giọt nước mắt. Vậy mà lúc nói chuyện với mẹ, nghe mẹ an ủi một câu: "Ra đời có thất bại thế nào thì cứ về nhà nghỉ ngơi, mẹ sẵn sàng nuôi mày" thì em lại ko kiềm được, nước mắt cứ chảy mãi. Đúng là trên đời này còn mẹ là điều quý nhất mà
Thím làm thiết kế đúng k?Chào các thím, em vừa thú nhận với mẹ chuyện nghỉ việc ở công ty, chuẩn bị dọn về quê dự tính kiếm 1 job để gần gia đình. Do mẹ em quan niệm phải có công việc ổn định thì mới yên tâm nên nhiều lần em định nói nhưng lại sợ mẹ lo. Giờ cảm giác nói ra và được mẹ hiểu cho mình đúng là không gì ấm áp bằng.
Không hiểu sao lúc đi làm bên ngoài dù có bị chửi, mắng thế nào bản thân cũng không chảy một giọt nước mắt. Vậy mà lúc nói chuyện với mẹ, nghe mẹ an ủi một câu: "Ra đời có thất bại thế nào thì cứ về nhà nghỉ ngơi, mẹ sẵn sàng nuôi mày" thì em lại ko kiềm được, nước mắt cứ chảy mãi. Đúng là trên đời này còn mẹ là điều quý nhất mà