Gượng dậy sau vỡ nợ - Kỳ 1: Trắng tay, người quen gọi đòi nợ không dám nghe

Masterchiefs

Thành viên tích cực

Kinh tế không thuận lợi, nhiều người gắng chèo chống vượt qua, nhưng cũng không ít người đổ nợ đến bạc đầu vì làm ăn thua lỗ, kể cả dính vào chơi tiền ảo, đặc biệt các chiêu trò mời gọi đầu tư trên mạng lẫn ngoài đời.

Thực tế ra sao và họ đã cố gượng vượt qua thế nào?

Hơn ba tháng trôi qua, chị Mai Thị Tuyền (38 tuổi, ở TP Thủ Đức, TP.HCM) vẫn chưa quên buổi chiều cuối năm 2023 ấy. Chuẩn bị ra về sau ngày làm việc, chị mở điện thoại thì đứng tim khi thấy Zalo chị gái đăng tấm hình vẽ cái thòng lọng kèm theo câu lạnh toát: "Chết hay trốn?".

Hố sâu nợ nần

Hết hồn, Tuyền điện chị gái nhưng mãi không liên lạc được. Tuyền gọi mẹ và điếng người khi nghe mẹ òa khóc: "Vợ chồng nó vỡ nợ 2 tỉ rồi con ơi!". Chị tức tốc lấy xe máy chạy về.

Đường phố chiều cuối năm ai cũng hối hả, chẳng ai biết được lòng chị nóng hơn lửa đốt. Gia đình chị xưa nay chưa từng phải vay mượn ai một đồng nào.

Chị kể: "Hồi ba mẹ tôi cưới nhau, buổi tối sau lễ cưới bà nội nói với mẹ là nhà mình không có máu kinh doanh nên không giàu có, chỉ đi làm công ăn lương sống tiện tặn nhằm tìm sự an bình. Nên mẹ dặn con cái có lúc nào túng thiếu thì nói với mẹ, tuyệt đối không được đi vay lãi".

Tuyền có năm anh chị em, mẹ chị nghỉ hưu đã lâu. Các anh chị đều có gia đình ra ở riêng, chị chưa có chồng nên ở cùng mẹ già. Chị tâm sự: "Chị gái tôi hồi đó làm công nhân may ở Dĩ An, Bình Dương. Chị yêu rồi cưới anh trưởng phòng may mẫu cùng phân xưởng. Sau 5 năm dành dụm, anh chị tôi thuê đất dựng xưởng may nhỏ".

Thời gian đầu xưởng may làm ăn rất được, đơn hàng dồi dào do vợ chồng chị gái tay nghề cao, được tín nhiệm. Chỉ vài năm, họ mở rộng xưởng, mua thêm máy móc, tuyển thêm nhân công...

Dịch COVID-19 ập đến, đơn hàng ít dần, anh rể chị nhiễm COVID nặng nằm viện mấy tháng trời. Sức khỏe anh yếu đi, xưởng may chỉ còn mình chị gái Tuyền gánh vác. "Hàng không xuất được nhưng tiền thuê mặt bằng, tiền nhân công, tiền hàng vẫn phải trả. Gồng được một năm, chị tôi không gánh nổi nữa. Nhưng chị tiếc công sức gầy dựng chục năm trời nên không nỡ giải thể", chị kể.

Ban đầu chị gái Tuyền vay mượn anh em trong nhà mỗi người 100 - 200 triệu đồng cầm cự. Cuối năm 2021 xã hội dần bình thường, người phụ nữ này quyết tâm làm lại bằng cách vay ngân hàng một ít rồi vay thêm bên ngoài.

Người tính không bằng trời tính. Hàng tồn nằm kho, ký gửi cũng không bán được. Cứ cuối tháng là tiền lương công nhân, tiền thuê nhà và đặc biệt là tiền lãi bủa vây. Trong vòng luẩn quẩn, chị gái Tuyền lại đi vay tiếp để trả các khoản này mà không nghĩ được rằng càng lún càng sâu.

Đến lúc không thể vay được nữa, người phụ nữ tuổi ngoài ngũ tuần rơi vào trầm cảm. Tiền lãi cứ chồng lên nhau, mỗi tháng lại dày thêm. Cuối năm ngoái, các chủ nợ kéo đến nhà đòi tiền.

Người thân lao đao gánh nợ giùm

Năm mới thay vì vui tươi, nhà chị Tuyền không có chút rôm rả nào. Mẹ chị mất ngủ, ăn uống không được nên sinh bệnh. Chị buồn buồn: "Các anh chị em ai cũng lo lắng, đi làm không yên tâm. Lúc nào cũng bất an vừa lo sức khỏe mẹ vừa sợ chị gái nghĩ quẩn làm bậy. Chủ nợ gọi điện liên tục hối thúc hoặc đến nhà đòi tiền rát mặt".

Tuyền cho biết số tiền thanh lý máy móc xưởng may, chị gái đã trả nợ ngân hàng. Còn các mối nợ bên ngoài gia đình phải gánh giùm. Các anh chị em bàn nhau mỗi người gắng gom góp thêm được 300 triệu đồng, rồi mời từng chủ nợ tới nhà nói chuyện.

Trước mặt chủ nợ, chị gái Tuyền trình bày giờ trắng tay không còn khả năng chi trả. "Chị tôi nói biết nợ thì phải trả nhưng xin cắt lãi, chỉ trả phần tiền gốc. Rất may các chủ nợ thấy gia đình tôi không có ý định giật nợ nên đều đồng ý phương án nhận trước 20%, số còn lại trả dần".

Lớn tuổi khó xin việc làm, chị gái Tuyền đành nhận dọn nhà theo giờ. Còn chồng chị sức khỏe không tốt nhưng ráng chạy xe công nghệ, chắt bóp đồng nào hay đồng nấy. Vợ chồng trả căn hộ đang thuê, về nhà mẹ ở đỡ tốn chi phí. Mỗi tháng các anh chị em góp thêm tiền để trả dần các chủ nợ.

Gia sản tiêu tan như bọt xà bông

Những người vỡ nợ không đêm nào có giấc ngủ ngon. Vợ chồng anh Minh Huy và chị Hoài An (quê Quảng Ngãi) cũng tiêu tan hết tài sản trong một năm ngắn ngủi.

Làm công ty chứng khoán, nhờ lanh lẹ nên anh Huy tích lũy số vốn kha khá. Anh kể: "Sau khi cưới, chúng tôi mua nhà trong hẻm quận 5 và mở tiệm tạp hóa để vợ buôn bán. Cộng thêm căn hộ cho thuê 8 triệu đồng một tháng".

Máu làm giàu, biết bạn bè trúng đất Bình Châu (Bà Rịa - Vũng Tàu), anh chị bán căn chung cư lấy vốn, mua hai miếng đất. Mới hai tuần bán được một miếng lời 150 triệu đồng sang tay, họ mua thêm miếng to hơn. "Tôi đem giấy tờ nhà đang ở ra ngân hàng cầm, mua đất tiếp. Có bạn khuyên cẩn thận bong bóng ảo vì giá đất gì xấp xỉ đất thành phố, nhưng đang say máu nên chúng tôi bỏ ngoài tai", anh Huy bùi ngùi.

Bán được vài miếng, anh dồn tiền mua thêm. Đến lúc bong bóng vỡ thì đã muộn, giờ bán rẻ cũng khó. Anh chị rơi vào cảnh nợ nần. Ban đầu vợ chồng vay mượn bạn bè trang trải. Đến lúc không thể vay được nữa, họ bán tháo căn nhà trả ngân hàng. Anh lặng người: "Số nợ từ người quen, bạn bè cũng gần 1 tỉ đồng, không biết xoay sao để trả. Nhất là đợt Tết, ai cũng muốn thu hồi nợ mà chúng tôi trắng tay rồi nên lúc năn nỉ, lúc không nghe máy chứ đâu biết tính đường nào nữa".

Giọng anh chùng xuống khi nhớ lại thời điểm gia đình mỗi người một nơi Tết vừa rồi. Vợ anh dẫn con về quê, con thì nhờ ông bà ngoại nuôi, vợ hằng ngày đi quanh xã tìm mua gà rồi mỗi sáng ra chợ bán kiếm lời. Anh không dám về quê, ở lại TP.HCM thuê trọ, làm tài xế công nghệ cày ngày cày đêm.

Hai vợ chồng dặn nhau sống tiện tặn, gom tiền trả bạn bè, được nhiêu hay bấy nhiêu, "chờ kinh tế phục hồi rồi vợ chồng mình làm lại"!

..................
 
Nhớ có bà trong họ , vỡ nợ bán cái nhà mặt phố đi vì lô đề . Trước còn tiền còn bắt sở xuống nhổ cái cột điện đi . Giờ ở cái hầm
 
Nhớ có bà trong họ , vỡ nợ bán cái nhà mặt phố đi vì lô đề . Trước còn tiền còn bắt sở xuống nhổ cái cột điện đi . Giờ ở cái hầm
Có cờ bạc nữa ko mà tới mức bán nhà luôn vậy :amazed:
 
Có cờ bạc nữa ko mà tới mức bán nhà luôn vậy :amazed:
Có bà đấy chủ lô đề , cũng chơi nên túy lúy . Căn nhà to nhất phố hbt xong rồi cũng cút , dưới cafe trên ở rồi ghi lô . Mua con tivi panasonic lcd to dài chỉ chờ xem lô quay , đi đền phủ các kiểu . Giờ vẫn ghi vẫn đánh và vẫn nợ
zFNuZTA.png
 
Tôi tích lũy gần 10 năm xong đầu tư logistic đang ăn nên làm ra bùm phát dính covid ôm cục n.ợ to oành 😒 dính mỗi bank, vẫn trả đều mấy năm nay, cũng chả dám sớ rớ bên ngoài hay thân quen gì. Giờ vẫn cay cực cay gói BH 40 củ nó bắt mua cùng gói v4y.

Những ng hồi xưa hay mượn xiền tôi thì giờ họ lặn mất. Những ng mượn xiền chưa trả lặt vặt thấy mình xuống hố tụi đấy cũng lặn luôn, trong cái rủi có cái xui là mất tí xiền đo đc lòng người cũng ko tiếc.
Mấy bên đối tác làm ăn hồi xưa thì đúng lẽ thường tình họ cũng rút hết nhưng vài bên lâu lâu vẫn gửi tí bánh kẹo, cà phê các thứ dù ko còn làm việc liên quan nữa.
 
Bà chị họ chắc cũng sắp vỡ nợ 10 tỏi rồi. Thời làm dc thì thế chấp nhà anh chị em lấy tiền xoay vòng, giờ khó làm bục mặt cũng không đủ trả lãi. Vài tháng tới chắc lao đao lắm =((
 
Tôi tích lũy gần 10 năm xong đầu tư logistic đang ăn nên làm ra bùm phát dính covid ôm cục n.ợ to oành 😒 dính mỗi bank, vẫn trả đều mấy năm nay, cũng chả dám sớ rớ bên ngoài hay thân quen gì. Giờ vẫn cay cực cay gói BH 40 củ nó bắt mua cùng gói v4y.

Những ng hồi xưa hay mượn xiền tôi thì giờ họ lặn mất. Những ng mượn xiền chưa trả lặt vặt thấy mình xuống hố tụi đấy cũng lặn luôn, trong cái rủi có cái xui là mất tí xiền đo đc lòng người cũng ko tiếc.
Mấy bên đối tác làm ăn hồi xưa thì đúng lẽ thường tình họ cũng rút hết nhưng vài bên lâu lâu vẫn gửi tí bánh kẹo, cà phê các thứ dù ko còn làm việc liên quan nữa.
Đen thôi . Đỏ quên đi:beat_brick::beat_brick: hóng ngày bác xóa voz khởi nghiệp lại
 
:sweat: ngân hàng gọi đòi nợ tui táng cho, trả lãi nuôi chúng mày bao năm, đòi đòi cc :boss:
 
:whistle: Kiếp làm culi cũng hay nhỉ các anh. Tối về yên giấc, layoff thì kiếm việc khác mà làm. Tư tưởng tôi cũng an phận như bà mẹ trong bài.
Hồi ba mẹ tôi cưới nhau, buổi tối sau lễ cưới bà nội nói với mẹ là nhà mình không có máu kinh doanh nên không giàu có, chỉ đi làm công ăn lương sống tiện tặn nhằm tìm sự an bình.
Bạn bè tôi có đứa mới ra trường xin việc được trả lương đúng cái lương mới ra trường thì không đồng ý, tập tành vay mượn về quê mở homestay giờ cũng vỡ nợ rồi. :( Thời loạn như này ra kinh doanh riêng đúng là dễ xuống hố
 
Những ng mượn xiền chưa trả lặt vặt thấy mình xuống hố tụi đấy cũng lặn luôn, trong cái rủi có cái xui là mất tí xiền đo đc lòng người cũng ko tiếc.
ráng đòi đi thím, 1 xu cũng đòi truy cho tận cùng.
 
Sa cơ lỡ vận ko hận , dm hận nhất lũ chó ráng đẩy mình xuống ao.
Lúc kinh tế khó khăn còn bị cắt việc mới akay
 
ae nghĩ có nên làm cái thớt hội vỡ nợ voz ko :) nói chứ tôi cũng ko nghĩ có ngày phải đi vay từng người vài chục, nhưng cũng vấn đề gì so với việc họ hàng hay bạn bè cha mẹ biết chuyện rồi bôi trét cha mẹ, ông bà mấy chục năm thanh liêm nay vì con cái mang tiếng. Nhưng vì vậy mới biết cha mẹ thương con tới mức nào, có giận có gì đi chăng nữa trong tâm vẫn lo cho con cái. Nên ae nào đang kinh doanh, hoặc ngấp nghé tới ngưỡng chịu đựng thì nên nói cha mẹ, rồi buông bỏ làm người lại tập trung tgian cho gia đình và sức khẻo bản thân.
 
có đứa cháu họ éo biết nghe anh em rủ rê sao mà cắm cả sổ đi mua đất ở phú cuốc. rồi chả hiểu sao kêu bị lừa mất sạch tiền. đấy là kể vậy chứ chả biết thật hay ko.
IYqzj0A.png


Sau đó giấu nhà lại đi vay ngoài tiếp mở xưởng nhôm kính với mong muốn hồi vốn nhưng éo như mơ, làm được 2 năm thì vỡ nợ gần 5 tỏi phải bán vội căn nhà đang ở mà vẫn thiếu gần 2 tỏi, chắc phải bán thêm miếng đất của ông bà dưới quê nữa mới đủ
1xK3bm3.png


ngu nhất là nợ đến ..ít mà vẫn giấu, lại còn đi vay lãi ngày để trả, làm đc bn tiền trả hết cho bọn chủ nợ chứ như ban đầu mà nói thì kiểu gì cũng ko đến mức phải bán nhà
IYqzj0A.png
 
Nhà có ông bác làm chức cũng khá to, xong máu kinh doanh, mượn sổ đỏ anh em họ hàng cả bên nội lẫn bên ngoại, cuối cùng vỡ nợ hơn trăm tỉ, không dám về quê.
Mình đúng là ko có đc cái máu liều thế, chỉ thích làm công ăn lương cho đỡ nặng đầu. Lắm khi vợ cứ bảo có tiền thì đầu tư đất chỗ này chỗ kia, mình toàn gạt đi, bảo đất nhà để ở chả thiếu, cứ phải đi mua thêm làm gì. Để tiền đó mà phòng thân, sống an nhàn cho nó nhẹ đầu, cứ phải tính toán làm chi
 
:whistle: Kiếp làm culi cũng hay nhỉ các anh. Tối về yên giấc, layoff thì kiếm việc khác mà làm. Tư tưởng tôi cũng an phận như bà mẹ trong bài.

Bạn bè tôi có đứa mới ra trường xin việc được trả lương đúng cái lương mới ra trường thì không đồng ý, tập tành vay mượn về quê mở homestay giờ cũng vỡ nợ rồi. :( Thời loạn như này ra kinh doanh riêng đúng là dễ xuống hố
Có kẻ làm liều thì mới có chỗ cho những kẻ an phận, thử hỏi ko có thằng liều vay mượn kinh doanh thì lấy đâu chỗ làm cho đám an phận thủ thường.
Kinh tế nhộn nhịp thì thằng liều cũng phất mà đám thủ thường cũng lương cao ấm no, kinh tế nát như bây giờ thì thằng liều vỡ nợ, đám an phận cũng đì đẹt lê lết.
 
Có ông anh họ làm cò đất phất được 1 năm xây nhà cửa xong, giờ đang trốn nợ bên Đài Loan để lại vk với 3 đứa con ( nít nhít) ở nhà
 
Nhớ có bà trong họ , vỡ nợ bán cái nhà mặt phố đi vì lô đề . Trước còn tiền còn bắt sở xuống nhổ cái cột điện đi . Giờ ở cái hầm
lô đề cờ bạc không nói chứ nhiều người tôi biết làm ăn đàng hoàng mà vỡ mới thấy khổ
 
Back
Top