[Hồi Ký] Mưa...

Hic... chap này hay mà buồn quá. Không biết vì lí do gì mà chị phải lựa chọn rời xa Nam, biết là chị có lí do của mình. Nhưng mà em không đồng ý với việc chị không nói chia tay với Nam trước khi nhận lời người mới :(
 
Bây giờ... Tay phải cầm 12prm... Tay trái cầm 11prm... Chức năng nhiều hơn, hiện đại hơn nhưng sẽ chẳng bao giờ có nhiều cảm xúc bằng chiếc Nokia 6300 vàng gold ngày ấy :(
... Điều làm tôi hối tiếc là hôm đó đã uống rượu rồi đập điện thoại... Chiếc điện thoại tôi khá tiếc vì theo tôi 3 năm liền... Sim thì có thể làm lại nhưng mất hết số liên lạc... Và cái khiến tôi tiếc nhất là đánh mất chiếc thẻ nhớ trong chiếc 6300 ấy... Nếu cho tôi đánh đổi 5 năm tuổi thọ của mình để lấy lại cái thẻ nhớ ấy thì tôi cũng cam lòng :(
 
Bây giờ... Tay phải cầm 12prm... Tay trái cầm 11prm... Chức năng nhiều hơn, hiện đại hơn nhưng sẽ chẳng bao giờ có nhiều cảm xúc bằng chiếc Nokia 6300 vàng gold ngày ấy :(
... Điều làm tôi hối tiếc là hôm đó đã uống rượu rồi đập điện thoại... Chiếc điện thoại tôi khá tiếc vì theo tôi 3 năm liền... Sim thì có thể làm lại nhưng mất hết số liên lạc... Và cái khiến tôi tiếc nhất là đánh mất chiếc thẻ nhớ trong chiếc 6300 ấy... Nếu cho tôi đánh đổi 5 năm tuổi thọ của mình để lấy lại cái thẻ nhớ ấy thì tôi cũng cam lòng :(
Chap nãy cảm xúc quá... nay còn chap không chủ shop ơi
 
Chắc thu bị bố mẹ ép cưới. Vs nhiều tuổi rồi ông thớt ko chịu cưới thu. Con gái có thì. Cơ mà chia tay thì phải báo cho nam chứ nhỉ
 
Lắm mối tối nằm không :beat_brick:
Có những ngày, ngủ suốt cả buổi chiều, tỉnh dậy đã thấy trời chập choạng tối, đến một tiếng ồn cũng không có. Kéo rèm cửa ra bầu trời ngoài kia đã đen kịt, nhìn vào điện thoại trống trơn không một tin nhắn
... Hoá ra đã có lúc mình cô độc đến vậy!
 
Ảo thật đấy, đọc đến đoạn 3 ngày không liên lạc thì biết trước sẽ có biến chia tay nhưng sau đọc đọc đến đoạn thím tháo nhẫn thì em vẫn thấy cay cay sống mũi...

Sent from Samsung SM-G970F using vozFApp
 
Có những ngày, ngủ suốt cả buổi chiều, tỉnh dậy đã thấy trời chập choạng tối, đến một tiếng ồn cũng không có. Kéo rèm cửa ra bầu trời ngoài kia đã đen kịt, nhìn vào điện thoại trống trơn không một tin nhắn
... Hoá ra đã có lúc mình cô độc đến vậy!
Thu giờ nhìn còn như người mẫu không hay như mẹ sề rôi :LOL:
 
Hự, tàu ngầm lâu lắm rồi mà giờ phải ngoi lên để comment ngay chap này.
Sao mà ông thớt biết ngay nghỉ đúng lúc thế chứ lại. Đúng đoạn gay cấn là sẽ ra 1 chap :(((((((((((
Chía sẻ cái cảm xúc của Nam lúc đấy lắm luôn, hic. Đọc mà kiểu máu cũng dồn hết cả lên não luôn
 
Back
Top