Kể về những người trầm cảm đột nhiên tự kết liễu mà các bác biết

Status
Not open for further replies.
Như tít . Trầm cảm rất nguy hiểm.
Dượng bên nội, quê Ninh Thuận, thằng con vào đại học bị đuổi nhưng giấu, lấy tiền chơi game, sống lây lất Sài Gòn. Ông nhận được tin, chửi mắng nó xong thì treo cổ tại rẫy nho. Thời 200x, số lượng sinh viên có tài năng bị game online bào mòn rất nhiều, phụ huynh yếu tâm lý vì đó mà reset bằng dây thừng, thuốc trừ sâu. Sinh viên yếu tâm lý, cùng quẫn thì nhảy lầu, tiếc là thiên hạ chỉ chửi ngu chứ báo chí không ai vinh danh những mảnh đời ấy lên giấy, mạng xã hội lúc đó thì không như bây giờ ( bây giờ vẫn ém được 80-90% :go: )
 
Dượng bên nội, quê Ninh Thuận, thằng con vào đại học bị đuổi nhưng giấu, lấy tiền chơi game, sống lây lất Sài Gòn. Ông nhận được tin, chửi mắng nó xong thì treo cổ tại rẫy nho. Thời 200x, số lượng sinh viên có tài năng bị game online bào mòn rất nhiều, phụ huynh yếu tâm lý vì đó mà reset bằng dây thừng, thuốc trừ sâu. Sinh viên yếu tâm lý, cùng quẫn thì nhảy lầu, tiếc là thiên hạ chỉ chửi ngu chứ báo chí không ai vinh danh những mảnh đời ấy lên giấy, mạng xã hội lúc đó thì không như bây giờ ( bây giờ vẫn ém được 80-90% :go: )
e công nhận , hồi đó e cũng mê game bỏ bê học hành , giờ nghĩ lại chả hiểu vì sao mình nghiện nó đến thừa sống thiếu chết như vậy , hồi đó k khác gì nghiện hê luôn bác ạ , cứ 1 ngày k mò ra net là người lại run run , ăn nằm k yên
 
Trong khu mình có 1 ông. Bt sống khá vui vẻ, ăn nhậu cũng vui, hay hát. Trc có đáh nhau đi tù về. Ổg cũng k gây sự vs ai nhưng hay nhạy cảm. Vợ có nhưng bỏ đi dắt cả con đi. Xong đợt covid. Ổng nhậu vô uống thuốc cỏ cháy, rồi lấy dao tự cắt tay. Chết luôn....
Bt ổng hay qa,nhà chú mình chơi nc khá bt. Nhưng chắc có 1 số chuyện ko thể nói cùng ai nên ổng giải thoát luôn

Gửi từ Xiaomi M2101K7AG bằng vozFApp
 
Tất nhiên trầm cảm thì đáng sợ rồi! Sống trần gian mà như địa ngục.....nên đừng ai coi thường trầm cảm....nhẹ thì ko sao nặng thì.....tôi tái nặng sau tai biến thêm vk ngoại tình, phá sản, bán nhà h chạy xe ôm ở sg..... còn tự sát thì nghĩ hàng ngày kể cả khi ngủ dậy....ko biết có làm ko nữa. Lúc nào nick ko sáng thì tôi đã ra đi.
 
trước ở xóm cũ có ông nhà bán dép cũng khá giả sau kinh tế đi xuống dẹp tiệm chạy xe ôm, rồi ko biết túng quẫn sao treo cổ tử tự, con bé hàng xóm nhà đối diện thấy nói ba má nó gọi công an xuống...
giờ má tôi cũng bị vậy, nói chung là cuộc đời buồn... :sad:
 
Tất nhiên trầm cảm thì đáng sợ rồi! Sống trần gian mà như địa ngục.....nên đừng ai coi thường trầm cảm....nhẹ thì ko sao nặng thì.....tôi tái nặng sau tai biến thêm vk ngoại tình, phá sản, bán nhà h chạy xe ôm ở sg..... còn tự sát thì nghĩ hàng ngày kể cả khi ngủ dậy....ko biết có làm ko nữa. Lúc nào nick ko sáng thì tôi đã ra đi.
thất tình đã nó hành lên xuống rồi thì hiểu bác bị trầm cảm khổ ntn. Cố gắng lên bác nhé
 
Thằng bạn đại học, một trong những thằng tao khoái nhất trong lớp vì lúc nào cũng lạc quan, hài hước, cười giỡn, dễ gần. Ra trường nó về quê lấy vợ xinh khéo tay nấu ăn giỏi lại còn thông minh, con gái thì xinh như búp bê, cả nhà thấy lúc nào cũng vui vẻ hạnh phúc làm mình cũng vui lây, mỗi lần đọc bài nó kể về công việc kể chuyện vợ với con rất dễ thương, ước mà sau này có lấy vợ thì cũng mong được êm đềm nhẹ nhàng như vậy là cùng.

Đùng phát, 1 ngày nó đi nhậu xong treo cổ đi luôn. Gia đình bạn bè bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra vì ai cũng như tao, nghĩ nếu ai đó chọn ra đi cách này thì nó hẳn phải là người cuối cùng. Thư tuyệt mệnh để lại mới hiểu là sau cái vẻ lạc quan đó là đấu tranh nội tâm dữ dội, là bộn bề những tâm tư và những vấn đề phức tạp tích tụ lâu dần không thể giải quyết mà cũng chẳng có lối thoát nào khác.
 
Chú đồng nghiệp hơn chục năm. Không thân cũng không xa lạ. Tuần gặp nhau tầm 4 lần/ chuyện lần khoảng 5 phút .
Và đùng phát nghe tin ổng treo cổ,ngày hôm trước vẫn nói chuyện với mình bình thường. Nhà ở đường Trần Đình Xử quận 1, mất năm 2010.:angry:. Treo cổ xong để lại bức thư mới biết trầm cảm nặng. Vl thiệt.

Năm ngoái tháng 11,sau khi Saigon bỏ giãn cách cũng một chú người quen 5x nhảy lầu.
 
Chú đồng nghiệp hơn chục năm. Không thân cũng không xa lạ. Tuần gặp nhau tầm 4 lần/ chuyện lần khoảng 5 phút .
Và đùng phát nghe tin ổng treo cổ,ngày hôm trước vẫn nói chuyện với mình bình thường. Nhà ở đường Trần Đình Xử quận 1, mất năm 2010.:angry:. Treo cổ xong để lại bức thư mới biết trầm cảm nặng. Vl thiệt.

Năm ngoái tháng 11,sau khi Saigon bỏ giãn cách cũng một chú người quen 5x nhảy lầu.
Trầm cảm rất nguy hiểm ở chổ có thể làm m chết hoặc kéo theo người khác chết.... bệnh này từ thời cổ đại có tiêu diệt hết ng bệnh này lúc này thì sau này lại có ng khác bị ... ngoài gen ra còn nhiều vấn đề khác..... nó là con quỷ mà ai khi mắc cũng sống như trong địa ngục....vì khi một ng buồn sau khi ngủ dậy thì tinh thần khác....còn ng trầm cảm dù ngủ hay mất ngủ thì vẫn mệt mỏi như nhau..... càng phát triển bệnh này càng nhiều.... vì việt nam là nước á đông nên ng ta vẫn ngại khi nói về bệnh tâm thần.....đa số nghĩ ng bị trầm cảm là khùng là điên.
 
Bạn hồi cấp 3 khuyết tật uống thuốc chuột tự tử. Nó bị về răng hàm mặt, nói ngọng do bị vấn đề gì đó ở thanh quản. Nghe nó nói là não phải load 200% mới hiểu được nó nói cái qq gì. Nó hay than vãn là nói mà không ai hiểu, kể cả bố mẹ nó nhiều khi nghe chữ lọt chữ không. Khoảng 4 năm trước nó có gọi mình hỏi mượn 1 triệu vì bị đuổi việc. Tầm 2 tháng sau nó die. Còn 1 triệu của mình coi như xuống âm phủ theo nó.
Thôi thì coi như là giải thoát vậy!
 
Last edited:
Đàn ông có đc tính trầm cảm ko ? Chuyện là gần nhà tôi ở quê có ông kia ko bình thường lắm lúc cởi quần chạy nhong nhong khắp xóm. Có lần cởi chuồng rồi qua nhà ông kia quậy ko may nhà ông đó có đàn chó dữ thế là bị chó cắn đứt dé ( phải đi nối lại nhưng nghe nói ko ổn) . Về sau , lúc ổng bình thường lại hàng xóm xì xào thằng A bị cờ hó cắn mất dé thế là uất ức về nhà thắt cổ. ( nghe nói 1 phần lúc bị chó cắn thì ít qua lại vs vợ nên vợ nó cặp bồ nên uất ức thêm thì phải ). Cũng trong làng có ông kia tết đêm 30 chơi pháo ( pháo bị ẩm nên lão lọ mọ sấy gần đám lửa nên nó bốc cháy chạy ko kịp) kq cũng mất 1 trứng cút :haha: . Về sau vợ nó bỏ theo bồ trẻ cũng uất ức đòi tự sát may mà dân làng can ngăn đc :haha:
 
Thằng cháu tôi. Lúc bệnh nhất thì lúc nào cũng có suy nghĩ/ hành động hướng tới tự tử, luôn phải có người kè kè bên cạnh. Tay nó chi chít sẹo tự rạch.
Nhưng giờ có vẻ khá hơn, và tôi thấy có vẻ nó coi căn bệnh của nó là 1 thứ vũ khí để đe dọa ông bà già nó, và rất hiệu quả, muốn gì được nấy, bố mẹ nó chiều hơn chiều vong.
Rõ khổ.
 
e công nhận , hồi đó e cũng mê game bỏ bê học hành , giờ nghĩ lại chả hiểu vì sao mình nghiện nó đến thừa sống thiếu chết như vậy , hồi đó k khác gì nghiện hê luôn bác ạ , cứ 1 ngày k mò ra net là người lại run run , ăn nằm k yên
Cái đó gọi là thú vui. Giải trí thôi. Sau này bạn đi lm, trưởng thành lên thì nó lại có thú vui khác. Mình hồi xưa mê game lắm, từ game 4 nút ( nes), game sega, đĩa tròn đĩa vuông đều thứ qua hết, cho đến game m.u. Từ lúc game onl nở rộ (vltk) thì mình k hứng thú gì nữa. K biết sao luôn.
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top