Liệu có ma thật ko?

nói mãi mày vẫn chưa hiểu ý tao, thôi, t dừng ở đây
Bác này không dám chơi thì nói một lời thôi, chứ ra giá quá thấp không ai nhận lại nghĩ không ai dám làm là sao?
10 củ chia 30 ngày ra là có hơn 300, còn phải tự chuẩn bị đồ ăn uống ngủ nghỉ chắc còn 200 1 ngày éo bằng tôi đi làm gặp sếp còn sợ hơn cả ma lolol.
 
Bác này không dám chơi thì nói một lời thôi, chứ ra giá quá thấp không ai nhận lại nghĩ không ai dám làm là sao?
10 củ chia 30 ngày ra là có hơn 300, còn phải tự chuẩn bị đồ ăn uống ngủ nghỉ chắc còn 200 1 ngày éo bằng tôi đi làm gặp sếp còn sợ hơn cả ma lolol.
Kèo to to tí chúng nó lại chả kéo nhau đến nhận liền. Bọn cờ bạc hút chích chúng nó còn ngồi cả đêm trên nghĩa địa chứ nhà ma đã là gì.
Nhớ đợt gần nhà mình có cái nhà bỏ hoang, bao nhiêu ng đồn nhà ma rồi các kiểu abc..1 ngày đẹp trời tự nhiên ăn ngay quả tin công an bắt được 1 ổ đánh bạc trong cái nhà đấy :lol:
 
Vô tình đọc đc bài này,mình cũng tìm hiểu qua thì đúng là có việc như trong bài,nguồn tiếng trung cũng có và cũng có bài báo xác nhận. Quá nhiều điều bất hợp lý
BÍ ẨN VỀ CHIẾC XE BUÝT MANG SỐ HIỆU 375 Năm 1995, một chiếc xe bus mang số hiệu 375 bí ẩn mất tích. Theo lời kể của khách, đêm hôm trước đã có ba người kỳ lạ bước lên xe, và rõ ràng không phải con người. Chuyện xảy ra về một chuyến xe bus có thật, từng hoạt động vào những năm 95 ở Trung Quốc, được gọi là chuyến xe 375. Câu chuyện xảy ra vào một đêm lạnh, khi chuyến xe dừng ở trước Viên Minh Viên, bên trong chỉ có một bác tài lớn tuổi và một cô soát vé. Ở bến xe này, có bốn hành khách bước lên, gồm một cặp vợ chồng, một bà lão và một thanh niên. Cặp vợ chồng thì ngồi ở hàng ghế sau vị trí của tài xế, cậu thanh niên và bà lão ngồi ở hàng ghế đơn bên phải. Trạm xe cuối cùng Chiếc che tiếp tục chạy về bến Hương Sơn, vốn là bến cuối. Qua tầm hai trạm, tới lúc đến cửa Bắc Cung đã đi được khoảng 300m, tài xế bỗng dừng lại, khó chịu vì có hai người đêm khuya đứng vẫy xe. Dẫu vậy, ông vẫn cho họ lên xe bus. Lúc này nhìn kỹ mọi người mới nhận ra có tận 3 người, 1 người bị kẹp giữa hai người kia. Sau khi lên xe, họ đều im lặng, người ở giữa trông rất kỳ lạ, đầu cúi thấp và tóc tai bù xù. Hai người còn lại mặc trường bào theo kiểu quan phục thời xưa, mặt mũi trắng bệch. Ai trong xe cũng tỏ ra hoang mang. Lúc này, cô soát vé trấn an mọi người rằng có lẽ họ thuộc đoàn phim cổ trang, lỡ uống quá chén nên về khuya. Sau khi nghe thấy như vậy thì mọi người tỏ ra bình thường trở lại, duy chỉ có bà cụ vẫn nhìn họ chằm chằm. Sự cố trên xe Qua tầm vài trạm nữa, đường xá vẫn vắng bóng và lạnh lẽo, cặp vợ chồng trẻ đã tới bến và xuống xe. Chỉ còn cô soát vé và bác tài xế đang trò chuyện với nhau. Đúng lúc này bà cụ bỗng bật dậy, tát đánh cậu thanh niên liên tục. Bà luôn miệng chửi bới, quát mắng cậu rằng đã ăn cắp tiền của bà. Cậu thanh niên bực mình phản bác, nhưng bà cụ vẫn tỏ ra giận dữ, túm áo và đánh vào người cậu không chịu dừng. Bà cụ lại nói, phía trước có đồn công ai, muốn kéo cậu vào để xử lý. Tin rằng mình không làm gì sai thì chẳng phải sợ, cậu ta đồng ý đi xuống. Xe dừng, bà cụ kéo cậu thanh niên bước xuống. Khi chiếc xe bus đã đi xa, bà chỉ thở dài nhẹ nhõm. Cậu thanh niên bực tức hỏi sao không vào đồn cảnh sát, bà cụ mới giải thích rằng bà cố ý gây sự để cả hai có thể xuống xe. Ba người vừa rồi lên xe vốn là ma. Khi gió thổi qua, trường bào họ bay lên, bà nhìn thấy họ đều không có chân. Chiếc xe chết chóc Ngày hôm sau, trạm điều hành xe bus báo tin rằng, đêm qua đã có chuyến xe bus mất tích, bên trong còn tài xế và soát vé. Cảnh sát được lệnh đi điều tra và liên lạc với những người đã ngồi trên xe ngày hôm qua, trong đó có cậu thanh niên và bà cụ. Báo chí Bắc Kinh bắt đầu đưa tin về sự việc bí ẩn này, bao gồm cuộc phỏng vấn với bà cụ và cậu thanh niên nọ. Ngày thứ ba, cảnh sát phát hiện chiếc xe buýt mất tích ngay tại khu vực gần đập nước Mật Vân, cách Hương Sơn hơn 100km. Trong xe có ba xác chết đã thối rữa nghiêm trọng, gồm tài xế, cô soát vé và một người vô danh. Câu chuyện này cũng tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ. Thứ nhất, xe buýt không thể chạy hơn 100km sau khi đã chạy suốt cả ngày trời được, và cảnh sát phát hiện bên trong bình xăng không phải là xăng mà là máu tươi. Thứ hai, càng khó hiểu hơn là những thi thể được phát hiện chưa tới hai ngày mà đã thối rữa nghiêm trọng, thậm chí ngay cả mùa hè thì cũng không thể xảy ra hiện tượng này. Chuyện này đã gây rúng động toàn bộ giới y học và ngành cảnh sát ở Bắc Kinh thời đó. Cho đến nay, câu chuyện bí ẩn rùng rợn này vẫn chưa có lời giải thích thỏa đáng. #tamlinh #tamlinhhuyenbi #conmatthu3 #giacquanthu6

Có bài thì ghi là ông cụ cứu cô gái,nhưng theo mình tìm hiểu thì sự thật là bà cụ cứu tràng trai. Hai người đó vẫn còn liên lạc với nhau. Vụ này khá rùm beng bên tàu,sau bị chính quyền dìm xuống
nếu có ma thật thì thím cũng biết là mình chưa hoàn toàn chết. Nên cảm thấy đó làm mừng, rồi lao thẳng vào phía mặt trời để hồn phi phách tán vĩnh bất siêu sinh thì mới nhẹ lòng được.
 
@uoca495 thím chia sẻ thêm về vụ mộc tinh, thạch tinh và đụng chạm phần âm khi xây nhà đi.
Tôi cứ tưởng tinh là linh hồn, sao lại có chuyện lâu năm thành tinh như Tây Du Kí nhỉ?
cụ tổ nhà thím áp vào mẹ thím. Dạy bảo con cháu hay là giúp thoát tai nạn này nọ?
 
Thì cũng như ý kiến của mình thôi, đức tin tín ngưỡng của mọi người mình không ý kiến gì, bản thân mình cũng đi chùa đền miếu phủ cả. Nhưng ý kiến mình ở đây là việc thờ cúng ở nhà, ngoài việc thờ ông bà tổ tiên thì không nên thờ cúng thêm gì cả, bởi mình chưa được phép, ông bà tổ tiên mới chính là những người đi kêu xin tứ phương đem lộc lá về cho con cháu mình, mình có bổ báng gì thần thánh, đức mẹ, chúa trời gì đâu, mình là con dân có kêu xin gì thì ra chùa, đền, miếu mạo, phủ, nhà thờ... chứ không nên thờ cúng kêu xin ở nhà. Nhiều gia đình mình chứng kiến chỉ lo cho bát hương thờ phật, bồ tát, thần tài ở nhà trong khi ông bà tổ tiên của mình lại không thờ phụng cúng bái, như vậy có phải chả ra làm sao không?
Đầu tiên bạn phải hiểu rõ quan điểm niềm tin của mỗi người, mỗi tôn giáo trước đã, rồi hãy bàn đến vấn đề hành động, việc làm của họ. Quan điểm niềm tin của bạn là ở phần tô đậm, còn niềm tin của người khác nó không giống với của bạn, thì làm sao họ có hành động giống với bạn được. Nên bạn nói "chả ra làm sao" là không đúng. Niềm tin của người ta khác, nên hành động của người ta cũng khác bạn. Bạn nên tôn trọng điều đó.
 
Kèo to to tí chúng nó lại chả kéo nhau đến nhận liền. Bọn cờ bạc hút chích chúng nó còn ngồi cả đêm trên nghĩa địa chứ nhà ma đã là gì.
Nhớ đợt gần nhà mình có cái nhà bỏ hoang, bao nhiêu ng đồn nhà ma rồi các kiểu abc..1 ngày đẹp trời tự nhiên ăn ngay quả tin công an bắt được 1 ổ đánh bạc trong cái nhà đấy :lol:
Có khi ma cỏ là do 1 tay chủ sới cài cắm đó bác :)). Ai ngờ conan không sợ ma :))
 
Có khi ma cỏ là do 1 tay chủ sới cài cắm đó bác :)). Ai ngờ conan không sợ ma :))
Chứ gì nữa bác, bây giờ sợ người hơn sợ ma ấy chứ. Léng phéng ra ngoài chỉ vì mỗi cái đèn xe chúng nó xiên cho bỏ mọe rồi. Còn ăn trộm ăn cắp thì cứ có tiền là được, nhà ma chứ đến đình chùa chúng nó còn đi ăn cắp được cơ mà
 
chưa biết coi gì gọi là "ma" , tôi coi như này là người âm. Là người mà chỉ có hợp vía, hợp người mới gặp được:
Chuyện ngay quê tôi có mấy trường hợp rành rành luôn khỏi cãi:
1_ thằng cu em chuyên được ông nội và em mất sớm báo mộng qua mẹ và em trai thứ 3- mẹ nó làm gì biết uống rượu thế mà hôm giỗ ông thì mẹ nó lên mâm ngồi, cầm chén rượu tay trái( mẹ nó thuận tay phải) và nói chuyện với bà như ông nội nó còn sống, thi thoảng thì em và ông nó hay nhập vào mẹ và em trai, dặn nó đi đâu hay tháng mấy cần cẩn thận về tiền nong, tôi ae nc với nó nên có những cái nó kể cho suốt, thậm chí nó kể trước khi cả sự việc xảy ra.
2_ trường mầm non quê tôi trước là khu nghĩa địa đủ các thứ trên đời, nghe nói ngày xưa tây nó xử bắn tại đó vì thế mà có nhiều mộ chôn tập thể, cả già trẻ v.v. Có một bác mà làm bảo vệ trường đó thi thoảng kể có tiếng trẻ em cười, rồi có hôm bác ý gặp cả ông bạn đã mất cách đây mấy năm ngồi chơi ở bờ giếng ( giếng sau trường mầm non),. bác này gan nên còn nói luôn với ông bác kia là về làm gì, chơi hay có việc gì, ông bác kia thì k nói gì cứ thế ngồi đấy rồi thì tự dưng mờ dần và mất đi.
3_ Chú tôi làm lính, con nhà sông nước, vạn chài, cỡ 5 năm trước ao cá nhà tôi cỡ 1 mẫu vào khoảng 2h sáng chú tôi nằm ngủ trông ao ở lều, có cô trắng nõn không mặc gì rủ chú tôi ra ao tắm cùng !!. Lúc đó chú tôi cầm dao doạ, cút ngay ! tao k chơi với mày ! thế là nó mới chạy xuống ao rồi lặn, thi thoảng có vài hôm thì thấy nó bắt cá trên ao, nhớ là bắt trên ao chả có cái thuyền nào nhé. cứ trắng bóc ra :v.
4_ đứa em đầu ngõ, vào trước mấy hôm ông chú đầu ngõ mất nó còn nhìn thấy ông bà về chơi, đầu ngõ, tiếp đó là vài hôm sau thì chú mất, con bé này xem được hoa tay, đoán được trước một vài việc qua chỉ tay, xem được vài người thì nó cũng mệt, nó bảo năng lượng yếu xem nhiều mệt.
5_ đứa em nhà cậu, mấy hôm cu cậu đi đá bóng ở khu công nghiệp, không may chắc chơi gần cái mộ ở giữa ngã tư đường( cái mộ này do nhà chủ họ không chịu chuyển đi). Mấy hôm sau tự dưng thằng em cười khúc khích, khóc, gào kêu đói, chỉ đòi ăn cá, ăn bim bim, nó còn bảo cho ăn no ăn no chẳng đói, lạnh lắm, thế là cả nhà tá hoả sợ nhập đâu rồi, tìm hiểu hỏi thăm thì ra khu công nghiệp chơi, nên đi soi đi xem các thứ phải phật với ai, có người kể phải chiều rồi nó đi, nịnh nó đi, rồi đi xem bảo cho uống lá đa. lá bàng, gạo nếp vv. sau vài hôm tôi cũng k tò mò muốn biết mà nó thuyên giảm rồi khỏi.
Chuyện kể trên hoàn toàn xác thực cá cụ nhé, quê tôi đa phần ai cũng biết 2-3. 1-4-5 thì tôi nghe nói chuyện với người gặp nên có người biết người không.
 
Các ông không tin cũng được. Có lần tôi nằm mơ thấy ông nội tôi mất thì 1 tháng sau là ông nội tôi mất. Nó giống từ người nhà đứng xung quanh và khung cảnh. Nên bây giờ tôi sợ nằm mơ vkl
 
Back
Top