Luật nhân quả không chừa 1 ai - vào đọc để suy ngẫm

Cũng muốn tin vào luật Nhân Quả vì nó hướng con người ta làm việc thiện. Thực tế thì có vẻ đéo như vậy lắm, người ta vẫn làm bao việc ác độc mà vẫn sống khỏe. Ví dụ như lũ bs làm việc phá thai và các cặp đôi thích chơi nhân trần chẳng hạn . Anyway, mình sống tốt theo lương tâm của mình. Cái j đến sẽ đến.
 
Phật kiếp cuối thoát luân hồi không còn chịu nhân quả, chứ mấy kiếp trước vẫn có nhân quả bình thường, nhưng ông tu tập đến kiếp này tích đủ đức, chọn buông bỏ, không tạo nhân gặt quả nữa.

Bớt giỡn bạn êi ;) Phật nào thoát Nhân Quả ??? ;) Có nghe chuyện 1 tăng sĩ trả lời 1 cư sĩ là chư Phật thoát khỏi Nhân Quả, nói bậy lúc đầu thai làm súc sanh (cáo) 500 kiếp không ? ;)

Hiểu Nhân Quả theo kiểu 1 cái gì đó xấu xa, ràng buộc thì không hiểu theo đạo Phật rồi
 
Cũng muốn tin vào luật Nhân Quả vì nó hướng con người ta làm việc thiện. Thực tế thì có vẻ đéo như vậy lắm, người ta vẫn làm bao việc ác độc mà vẫn sống khỏe. Ví dụ như lũ bs làm việc phá thai và các cặp đôi thích chơi nhân trần chẳng hạn . Anyway, mình sống tốt theo lương tâm của mình. Cái j đến sẽ đến.
Ác độc trên quan niệm của anh nhưng không phải với họ. Không có đúng sai chính nghĩa tuyệt đối, tự mình nghĩ gì thì nghĩ ,đừng có áp đặt lên người khác
 
Giật title câu view thế thôi chứ ở làng tôi, tôi thấy chuyện này
Gia đình chú B nghèo khổ, có 3 đứa thì 2 đứa giang hồ 1 đứa đĩ điếm => dân làng đồn là do ông bố thất đức, bóp chết đứa con cuối nên quả báo
Gia đình chú a giàu có, hạnh phúc=> dân làng bảo ông này lương thiện nên đc tốt. Bản thân mình thấy ngược lại gia đình này có rất nhiều cái không ổn ( rảnh m kể kỹ)
Phải chăng luật nhân quả bị bóp méo theo cách nhìn của từng người
Khái niệm luật nhân quả với bác là gì?
 
Luật nhân quả là để răn đe người đời thôi, nói kiểu j cũng đúng. Trong cuộc sống ko bao giờ tồn tại chữ Hoàn Hảo. Giàu như em Nhung 17 cũng có ngày bị cả nước chửi sml, giỏi như # cũng đến lúc phải #. Gặp mấy đứa khéo mồm quy cho nhân quả thì dân làng chỉ có quỳ rạp xuống lạy thôi :D
 
Ác độc trên quan niệm của anh nhưng không phải với họ. Không có đúng sai chính nghĩa tuyệt đối, tự mình nghĩ gì thì nghĩ ,đừng có áp đặt lên người khác
Thím đã từng phá phai ư ? Súc vật cũng ko giết con mình. Xưa ko đủ ăn thì có thể hiểu, h có ai thiếu ăn thiếu mặc đâu. Làm ng mà ko đủ trí khôn dùng bcs hay thuốc tránh thai thì triệt sản đi chịch cho tiện. Ko bằng súc vật.
 
Thím đã từng phá phai ư ? Súc vật cũng ko giết con mình. Xưa ko đủ ăn thì có thể hiểu, h có ai thiếu ăn thiếu mặc đâu. Làm ng mà ko đủ trí khôn dùng bcs hay thuốc tránh thai thì triệt sản đi chịch cho tiện. Ko bằng súc vật.
Hiếp dâm, rủi ro tránh thai v..v.. Khiến cho họ mang thai thì sao?

Đéo có lý do gì phải nuôi hay giữ giọt máu của kẻ hiếp dâm mình cả. :go:

Sai đúng dựa trên hệ quy chiếu của kẻ nhìn. Thằng e mày ko đồng thuận cũng có thể hiểu đc. Nhưng lấy cc gì bảo ng khác súc vật nhỉ. Có tư duy thì đừng để tính dục chi phối lời nói của mình.

Thằng e toàn quyền biểu thị quan điểm cá nhân, nhưng đã mở mồm ra nói đc thì cũng phải dùng cả mắt để nhìn, dùng cả tai để nghe, và quan trọng là dùng đầu óc phân tích quan điểm của người khác nữa. Hổ báo đéo có gì hay đâu, nên đừng thể hiện thái độ quá lồi lõm :)
 
Đọc tít nghe muốn đấm vào mặt thằng thớt ghê. Nào thì nhân quả, nào thì đọc mà ngẫm nghe thiểu năng y chang mấy mẹ bỉm sữa mê tín dị đoan.
 
Thử giả định 1 người rất bình thường, làm ăn thiện lương, bỗng dưng 1 hôm đi xe ôm, bị thằng xe ôm cướp hết tài sản, thì tại sao ông ấy lại gặp quả ấy, không thể có hiệu ứng cánh bướm, hay nhân quả theo logic trong trường hợp này được!
Thế mới sinh ra cái nhân quả theo tâm linh, để giải thích cho những case bất thường, bất ngờ như thế!
Trong đầu tôi giờ đang chia làm 2 luồng, một bên tin nhân quả logic, B.effect các kiểu (từ cáu này dẫn đến cái kia, theo dây chuyền 1 cách cực kỳ chặt chẽ, tại vì lối sống thế này nên dẫn đến hậu quả như kia chẳng hạn)
1 bên tin là nhân quả tâm linh có (tất nhiên là không giải thích được)
 
Giờ anh A sao rồi?

A bước qua phòng đầu thai để hoàn tất thủ tục. Cán bộ nhìn theo lắc đầu đầy thương cảm, bẻ đốt tay, vươn vai ngáp dài 1 cái ngả lưng ra ghế. Từ ngoài cửa có 1 người bước vào cúi chào từ xa:

- Anh ạ! Em đến trình diện để nộp hồ sơ xin đăng kí xét duyệt chính quả ạ.

- Đằng kí xét duyệt chính quả là phiên làm việc buổi sáng mà, Anh tên gì nhỉ, tôi chưa nhận được bàn giao. hôm nay cuối ngày rồi tôi vừa giải quyết trường hợp cuối cùng xong, ở đây có thấy hồ sơ nào đâu nhỉ.

- Dạ là em ạ. Em là Lê Văn Z, hồ sơ em mang theo đây rồi xin gửi anh ạ. Dạ em ở ngoài từ sáng nhưng chờ anh làm xong hết việc rồi mới dám vào ạ.

- Ừ nhưng mà. Lê Văn Z à.. nghe quen quen.... À có phải là Lê Văn Z thi chân tu 10 kiếp bên chỗ bác Tổ bộ Niết Bàn giới thiệu phải không.

- Dạ vâng là em ạ. Hì hì quý hóa quá anh nhiều việc thế mà vẫn còn nhớ đến em.Em vừa hoàn thành kiếp tu cuối, xong cái là em lên gặp anh ngay aj.

- Ơ thế ngồi xuống đi chờ tớ tí. Khổ quả dạo này nhiều việc quá nên đầu óc căng thẳng có tập trung được gì đâu, ngày bao nhiêu người ra người vào đâm ra thành lẫn chẳng biết ai với ai. Mà sao lại đứng ở ngoài từ sáng làm gì không vào sớm để tớ giải quyết cho, gì cậu bên chỗ bác Tổ là tớ ưu tiên ngay. Rồi đưa hồ sơ tớ xem nào, mà bác vẫn khỏe chứ.

- Dạ vâng thưa anh cụ vẫn khỏe ạ. Mấy kiếp trước em qua đây trình diện anh về cụ đều hỏi thăm anh suốt ạ. Dạ tiện hôm nay qua đây cụ có nhờ em có chút quà nhỏ biếu anh ạ.

- Ôi thôi quà cáp gì... Ừ rồi tớ cảm ơn để đấy cho tớ. Gớm chõ người quen chứ xa lạ gì đâu mà cứ quà cáp.

- Dạ anh cứ nhận cho cụ nhà em vui ạ và những lần trước anh đều tạo điều kiện giúp đỡ thì công việc của em mới suôn sẻ. Đây coi nhu chút tình cảm em báo đáp anh thôi ạ.

- Ôi dào có gì đâu mà. Để tớ xem hồ sơ nào, ây dà được được... xây nhiều tịnh thất này.... lập quý từ thiện này.... khá quá..... Ngon lành suôn sẻ quá rồi còn gì.... Ờ nhưng sao chỗ này... sao lại... Ấu Dâm là thế nào?

- Dạ em xin trình bày anh ơi. Ở kiếp tu cuối em đã cố gắng nõ lực tịnh tâm tu thiền, khai giảng đạo lí. Em viết sách, giảng đạo lí, lập quỹ từ thiện muôn nơi. Nhưng mà xã hội con người phát triển tốc độ nhanh quá nó sinh ra nhiều cám dỗ phức tạp hơn cái thời sơ khai rất nhiều ạ. Em cố gắng lắm rồi nhưng vẫn bị, Cực chẳng đã nay em lên xin anh nhờ giúp đỡ.

- Trời ơi sao lại để ra cái nông nỗi này cơ chứ, nó là đại kị đấy, thế này thì chết.

- Hu hu anh cứu em với ạ... Chỉ có anh là cứu được em thôi ạ... Em cắn răng cắn cỏ lậy anh ạ. Thôi thì dù gì anh và cụ nhà em cũng là chỗ đi lại với nhau, anh thương tình giúp em một lần. Anh không giúp thì chẳng còn ai giúp được em đâu ạ.

- Được rồi bình tĩnh chờ để tôi xem có thể làm được gì nào?..... Ơ cái gì nữa đây?

- Dạ thưa anh bên kia là quà của cụ nhà em gửi em cầm sang biếu anh, còn ở đây là chút quà nhỏ của em mong anh nhận cho ạ.

- Chết không được! Làm sao tôi nhận được, cậu có biết cái giai đoạn này nó nhảy cảm thế nào không sao cậu dám.

- Dạ anh em biết chứ ạ! Ở đây là em đã lập một cái quỹ đóng góp cho bộ của mình và có giấy tờ ủy nhiệm cho anh quản lí và sử dụng ngân sách quỹ. Moi thứ đều đầy đủ và đúng quy trình anh ạ.

- Ờ nhưng mà... Thôi được rồi cậu cứ để đấy và về trước đi để tôi ngồi lại tìm cách xem sao, nhớ chào bác Tổ giúp tôi nhé.

- Dạ em xin nghe ạ. Thế thôi em xin phép về để anh làm việc tiếp ạ. Mong anh giữ sức khỏe ạ. Sau này em còn nhờ anh chỉ dạy nhiều.

- Rồi tôi cảm ơn cậu. Nhớ gửi lời chào bác cho tôi nhé.

..............

- Alo! Cậu mở danh sách đăng kí xét duyệt ra tôi nhờ tí, có cái trường hợp: Lê Văn Z... cậu xem và chỉnh sửa giúp mình cái mục ...... Không phải Ấu Dâm mà thay vào là..... Không sao cứ làm đi tôi đảm bảo có gì tôi chịu..... Không sao đây là bên chỗ ... người ta nhờ mình du di đi một tí cũng được sau này còn tiện đi lại..... À mà tí lên phòng tôi có chút quá người quen họ đi xa về họ biếu nhiều quá cậu cầm về chia bớt cho anh em nhé.
 
A bước qua phòng đầu thai để hoàn tất thủ tục. Cán bộ nhìn theo lắc đầu đầy thương cảm, bẻ đốt tay, vươn vai ngáp dài 1 cái ngả lưng ra ghế. Từ ngoài cửa có 1 người bước vào cúi chào từ xa:

- Anh ạ! Em đến trình diện để nộp hồ sơ xin đăng kí xét duyệt chính quả ạ.

- Đằng kí xét duyệt chính quả là phiên làm việc buổi sáng mà, Anh tên gì nhỉ, tôi chưa nhận được bàn giao. hôm nay cuối ngày rồi tôi vừa giải quyết trường hợp cuối cùng xong, ở đây có thấy hồ sơ nào đâu nhỉ.

- Dạ là em ạ. Em là Lê Văn Z, hồ sơ em mang theo đây rồi xin gửi anh ạ. Dạ em ở ngoài từ sáng nhưng chờ anh làm xong hết việc rồi mới dám vào ạ.

- Ừ nhưng mà. Lê Văn Z à.. nghe quen quen.... À có phải là Lê Văn Z thi chân tu 10 kiếp bên chỗ bác Tổ bộ Niết Bàn giới thiệu phải không.

- Dạ vâng là em ạ. Hì hì quý hóa quá anh nhiều việc thế mà vẫn còn nhớ đến em.Em vừa hoàn thành kiếp tu cuối, xong cái là em lên gặp anh ngay aj.

- Ơ thế ngồi xuống đi chờ tớ tí. Khổ quả dạo này nhiều việc quá nên đầu óc căng thẳng có tập trung được gì đâu, ngày bao nhiêu người ra người vào đâm ra thành lẫn chẳng biết ai với ai. Mà sao lại đứng ở ngoài từ sáng làm gì không vào sớm để tớ giải quyết cho, gì cậu bên chỗ bác Tổ là tớ ưu tiên ngay. Rồi đưa hồ sơ tớ xem nào, mà bác vẫn khỏe chứ.

- Dạ vâng thưa anh cụ vẫn khỏe ạ. Mấy kiếp trước em qua đây trình diện anh về cụ đều hỏi thăm anh suốt ạ. Dạ tiện hôm nay qua đây cụ có nhờ em có chút quà nhỏ biếu anh ạ.

- Ôi thôi quà cáp gì... Ừ rồi tớ cảm ơn để đấy cho tớ. Gớm chõ người quen chứ xa lạ gì đâu mà cứ quà cáp.

- Dạ anh cứ nhận cho cụ nhà em vui ạ và những lần trước anh đều tạo điều kiện giúp đỡ thì công việc của em mới suôn sẻ. Đây coi nhu chút tình cảm em báo đáp anh thôi ạ.

- Ôi dào có gì đâu mà. Để tớ xem hồ sơ nào, ây dà được được... xây nhiều tịnh thất này.... lập quý từ thiện này.... khá quá..... Ngon lành suôn sẻ quá rồi còn gì.... Ờ nhưng sao chỗ này... sao lại... Ấu Dâm là thế nào?

- Dạ em xin trình bày anh ơi. Ở kiếp tu cuối em đã cố gắng nõ lực tịnh tâm tu thiền, khai giảng đạo lí. Em viết sách, giảng đạo lí, lập quỹ từ thiện muôn nơi. Nhưng mà xã hội con người phát triển tốc độ nhanh quá nó sinh ra nhiều cám dỗ phức tạp hơn cái thời sơ khai rất nhiều ạ. Em cố gắng lắm rồi nhưng vẫn bị, Cực chẳng đã nay em lên xin anh nhờ giúp đỡ.

- Trời ơi sao lại để ra cái nông nỗi này cơ chứ, nó là đại kị đấy, thế này thì chết.

- Hu hu anh cứu em với ạ... Chỉ có anh là cứu được em thôi ạ... Em cắn răng cắn cỏ lậy anh ạ. Thôi thì dù gì anh và cụ nhà em cũng là chỗ đi lại với nhau, anh thương tình giúp em một lần. Anh không giúp thì chẳng còn ai giúp được em đâu ạ.

- Được rồi bình tĩnh chờ để tôi xem có thể làm được gì nào?..... Ơ cái gì nữa đây?

- Dạ thưa anh bên kia là quà của cụ nhà em gửi em cầm sang biếu anh, còn ở đây là chút quà nhỏ của em mong anh nhận cho ạ.

- Chết không được! Làm sao tôi nhận được, cậu có biết cái giai đoạn này nó nhảy cảm thế nào không sao cậu dám.

- Dạ anh em biết chứ ạ! Ở đây là em đã lập một cái quỹ đóng góp cho bộ của mình và có giấy tờ ủy nhiệm cho anh quản lí và sử dụng ngân sách quỹ. Moi thứ đều đầy đủ và đúng quy trình anh ạ.

- Ờ nhưng mà... Thôi được rồi cậu cứ để đấy và về trước đi để tôi ngồi lại tìm cách xem sao, nhớ chào bác Tổ giúp tôi nhé.

- Dạ em xin nghe ạ. Thế thôi em xin phép về để anh làm việc tiếp ạ. Mong anh giữ sức khỏe ạ. Sau này em còn nhờ anh chỉ dạy nhiều.

- Rồi tôi cảm ơn cậu. Nhớ gửi lời chào bác cho tôi nhé.

..............

- Alo! Cậu mở danh sách đăng kí xét duyệt ra tôi nhờ tí, có cái trường hợp: Lê Văn Z... cậu xem và chỉnh sửa giúp mình cái mục ...... Không phải Ấu Dâm mà thay vào là..... Không sao cứ làm đi tôi đảm bảo có gì tôi chịu..... Không sao đây là bên chỗ ... người ta nhờ mình du di đi một tí cũng được sau này còn tiện đi lại..... À mà tí lên phòng tôi có chút quá người quen họ đi xa về họ biếu nhiều quá cậu cầm về chia bớt cho anh em nhé.

tren Đó mà cũngợ củi lửa sao?
 
Thím đã từng phá phai ư ? Súc vật cũng ko giết con mình. Xưa ko đủ ăn thì có thể hiểu, h có ai thiếu ăn thiếu mặc đâu. Làm ng mà ko đủ trí khôn dùng bcs hay thuốc tránh thai thì triệt sản đi chịch cho tiện. Ko bằng súc vật.
Tôi chưa từng phá thai nhưng mỗi người có hoàn cảnh khác nhau, anh không ở hoàn cảnh đó làm sao thấm được, tôi chỉ xem việc đó là khoa học thuần túy. Hầu hết các nước trên thế giới đều hợp pháp phá thai, chắc cũng toàn súc vật. Anh đem hệ quy chiếu của anh áp lên của người khác, anh xem người khác súc vật thì trong mắt họ anh cũng chỉ là loài ngu muội thôi, không ai hơn ai đâu.
 
Back
Top