Mắc hội chứng sợ đi làm

Biết đâu thớt học mấy ngành đặc thù như Kinh tế thì sao fence? :nosebleed: Như ngành của tôi là Log management, gần chục năm rồi kiếm hộc máu mồm vẫn không ra công việc WFH nào, vẫn phải xách mông đến công ty mỗi ngày
Hình như bọn Sale Log được WFH thì phải :sweat:nhưng hướng nội không làm sale đâu
Không có kĩ năng gì nổi bật để làm freelance hết bạn à, vi tính cũng mù mờ luôn
Vậy là phụ thuộc vào ông thớt rồi, mà chắc ông thớt cũng có của ăn của để nên chưa bị cơm áo gạo tiền tác động.
 
Vậy là phụ thuộc vào ông thớt rồi, mà chắc ông thớt cũng có của ăn của để nên chưa bị cơm áo gạo tiền tác động.
Tôi ở phòng trọ lụp xụp không có ai nuôi cũng không có của gì hết bạn à, nhận bố thí của họ hàng xa vài trăm k/tháng
 
Thất nghiệp hơn 2 năm giờ sợ đi làm, sợ đi phỏng vấn quá các bác à, mỗi lần tuyển dụng gọi đến tim giật thót, tay đập chân run giọng luống cuống, đi phỏng vấn thì tâm trạng nặng nề ngộp ngạt, đi làm tiếp xúc với môi trường mới như đứa con nít vô học lớp 1, đọc jd thì lơ mơ chả hiểu gì, tìm hiểu công ty và công việc mỗi thứ một khác đủ kiểu bối rối chẳng biết chọn gì, ngỡ ngàng đủ thứ, sợ hãi đủ kiểu, sợ sếp chửi rồi đuổi, sợ đồng nghiệp bắt lại ăn thịt, chạy grab thì sợ khách hàng cắt cổ vứt xác :(

via theNEXTvoz for iPhone
Mình từng vậy, đến h vẫn không thích nghe điện thoại
Có gì cứ inbox mình share được gì share
 
Tôi ở phòng trọ lụp xụp không có ai nuôi cũng không có của gì hết bạn à, nhận bố thí của họ hàng xa vài trăm k/tháng

Tôi thấy xung quanh tôi ai đi làm cũng hào hứng tràn đầy phấn khởi lắm, mà xin làm chung với người ta cái tự nhiên im thin thít
Có họ hàng xa cho tiền sống là ngon rồi, có ơn nghĩa gì không mà bác xài tiền "bố thí" của họ hiển nhiên vậy. Còn nếu họ cho chỉ vì họ tốt thì bác nên trân trọng, và cố gắng trả ơn.

Ai thích đi làm thì họ làm vì đam mê đấy, chứ cả phòng tôi mấy chục mống đều đi làm vì tiền hết, chán ói ẻ vẫn phải cày :LOL:
 
Trong tâm lý thì để chữa nỗi sợ cách hữu hiệu nhất là đối mặt với nó. Có nhiều trường phái nhưng cái nào cũng cần đối mặt cả, chỉ là phương thức khác nhau.

Ngày xưa tôi cũng sợ phỏng vấn bỏ mịa, nhưng sau khi pv chắc 300 cty có lẻ thì bây giờ nó là thường ngày ở huyện. Sợ gì cứ lao vào làm thì sẽ thấy bthg thôi.
 
t trc dịch nghỉ công ty đã làm 6 năm, xong ra kinh doanh, dịch fail, xong ra mở cửa hàng mua bán phụ tùng và sửa xe với thằng em, lại fail do nó mượn tiền mình và bạn mình có lãi, xong má nó chửi mắng mình cho vay lãi 10%, còn nó cho ng ta vay 40% thì dell ai nói
fail xong thất nghiệp làm dell ra tiền, mới đi làm MKT lại dc 2 tuần, hi vọng ổn, douma đời bạc quá
Khuyên fen đi chạy Grab đi, có thể ko giàu nhưng không đói.
 
có làm thì mới có ăn
WrSAKjp.png
 
Cũng thất nghiệp từ t1. Mới 3 tháng vật vạ ở quán cà phê cũng bắt đầu thấy chán chán. Chơi game, xem phim, lướt voz mãi cũng chán.

Apply dev ngân hàng fail 2 phát rồi. T2 tới lại phỏng vấn bên FPT. Đi làm được cái thời gian trôi nhanh, vèo cái hết ngày, về nhà ăn uống chơi với con tí cái là hết tối chẳng kịp làm gì, lúc đó thấy cuối tuần thật thoải mái, cà phê cùng gia đình, cho con đi chơi... Giờ ngày nào cũng là ngày nghỉ, chán chán lại lên voz tâm sự.
Sợ cảm giác đi làm thì ko, nhưng chỉ sợ làm được 1 thời gian lại chán.
 
Ngày xưa cũng từng chơi ngu chán đi làm xin nghỉ
Sướng được vài 3 ngày đầu xong đến cái cảnh thất nghiệp ở trọ k có tiền nó tệ gấp chục lần chán đi làm
Ông thất nghiệp 2 năm chứng tỏ ông cũng dạng siêu lười biếng đấy. Không ai cho ông tiền mãi được đâu. :LOL:
 
Tôi cũng giống ông thớt, toàn thất nghiệp theo đơn vị năm. Có điều tôi khác cái là nếu đi làm ai cũng quý, cũng kêu mình giỏi. Nhưng tôi có tính là sợ trách nhiệm cao (rối loạn lo âu) nên thấy cảnh bị dồn viêc là xin nghỉ. Sau đợt dịch covid thì tôi ko kiếm viêc nữa, sống lay lắt luôn. Giờ mở cửa hàng bé tý bán lặt vặt ở quê.
 
Do fen chưa tìm đc cv tốt, môi trường phù hợp đấy, chứ tìm đc r lại thích đi làm để gặp đồng nghiệp . fen tin cùng 1 cty mà trước t đi làm chung 1 phòng khác thì chán bỏ bu, cảm giác đi làm mệt mỏi vô cùng, nhưng sau khi chuyển qua phòng khác, gặp đồng nghiệp vui vẻ thoải mái thì thấy đi làm như đi chơi, vui vkl . nếu còn trẻ hãy nhảy nhìu cty chứ đừng ngại, tìm đc cty phù hợp hãy gắn bó lâu dài, đi làm là gần 2/3 đời người, chịu đày ải hết nhiu đó năm ai mà chịu nổi
 
t trc dịch nghỉ công ty đã làm 6 năm, xong ra kinh doanh, dịch fail, xong ra mở cửa hàng mua bán phụ tùng và sửa xe với thằng em, lại fail do nó mượn tiền mình và bạn mình có lãi, xong má nó chửi mắng mình cho vay lãi 10%, còn nó cho ng ta vay 40% thì dell ai nói
fail xong thất nghiệp làm dell ra tiền, mới đi làm MKT lại dc 2 tuần, hi vọng ổn, douma đời bạc quá
Khuyên fen đi chạy Grab đi, có thể ko giàu nhưng không đói.
Thằng gần nhà chạy grab mới bị cướp nên cũng ớn, mà ngồi lâu đau lưng quá ngồi không nổi
 
Do fen chưa tìm đc cv tốt, môi trường phù hợp đấy, chứ tìm đc r lại thích đi làm để gặp đồng nghiệp . fen tin cùng 1 cty mà trước t đi làm chung 1 phòng khác thì chán bỏ bu, cảm giác đi làm mệt mỏi vô cùng, nhưng sau khi chuyển qua phòng khác, gặp đồng nghiệp vui vẻ thoải mái thì thấy đi làm như đi chơi, vui vkl . nếu còn trẻ hãy nhảy nhìu cty chứ đừng ngại, tìm đc cty phù hợp hãy gắn bó lâu dài, đi làm là gần 2/3 đời người, chịu đày ải hết nhiu đó năm ai mà chịu nổi
Tôi cũng mong làm như thế mà hông biết kiếm đâu ra
 
Do fen chưa tìm đc cv tốt, môi trường phù hợp đấy, chứ tìm đc r lại thích đi làm để gặp đồng nghiệp . fen tin cùng 1 cty mà trước t đi làm chung 1 phòng khác thì chán bỏ bu, cảm giác đi làm mệt mỏi vô cùng, nhưng sau khi chuyển qua phòng khác, gặp đồng nghiệp vui vẻ thoải mái thì thấy đi làm như đi chơi, vui vkl . nếu còn trẻ hãy nhảy nhìu cty chứ đừng ngại, tìm đc cty phù hợp hãy gắn bó lâu dài, đi làm là gần 2/3 đời người, chịu đày ải hết nhiu đó năm ai mà chịu nổi
Đâu phải ai cũng may mắn tìm đc môi trường như fen nói.
Nói thiệt chứ ra đời đi làm tìm đc môi trường sếp dễ chịu, đồng nghiệp tốt hoà đông vui vẻ thì phúc 10 đời cmnr

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi cũng giống ông thớt, toàn thất nghiệp theo đơn vị năm. Có điều tôi khác cái là nếu đi làm ai cũng quý, cũng kêu mình giỏi. Nhưng tôi có tính là sợ trách nhiệm cao (rối loạn lo âu) nên thấy cảnh bị dồn viêc là xin nghỉ. Sau đợt dịch covid thì tôi ko kiếm viêc nữa, sống lay lắt luôn. Giờ mở cửa hàng bé tý bán lặt vặt ở quê.
Tôi cũng bị rối loạn lo âu đụng chuyện là tay chân run bần bật cả lên
 
Back
Top