Hồi nhỏ mẫu giáo thì cũng hâm mộ bạn cùng lớp nhiều đồ chơi, truyện tranh (cả tháng mới xin được mẹ mua cho quyển Doreamon và 1 cuốn cổ tích), bạn bè cứ cuốn nào ra là tụi nó có.
Từ hồi lên ĐH là phát hiện tự kiếm tiền được, không cần gato bạn bè. Căn bản lương cơ quan cũng chỉ là 1 trong số 3-4 đầu lương nên mình không quan tâm lắm. Khoái chơi với bạn bè giàu tự thân lắm, cafe cái nghe anh này bảo tập đoàn A muốn đầu tư abc vô VN, anh kia bỏ ghế sếp, ra mở cty riêng, nhỏ bạn bán bản quyền làm phim được gần tỷ. Mỗi người có một câu chuyện, cách làm giàu riêng, có ông đang làm hồ sơ xin mở ĐH tư (phát triển từ cái trường thâm niên gần 15 năm, đang là svien đã mở trung tâm dạy thêm)... Cafe hôm trước thì hôm sau thấy báo chí, tv lên bài; đi sự kiện, ra mắt dự án, chúc tụng vài câu khách sáo. Background mấy người đó thường là: con quan chức cấp tỉnh, đại gia ngành du lịch trên Đà Lạt, Vũng Tàu (sơ sơ 1 con đường có mấy cái khách sạn 2 bên đường nhìn nhau chứ ko nhiều); con tổng biên tập báo tại SG, con cốp conan cũng có, con Hiệu trưởng ĐH ở HN và SG;... Tìm cha mẹ họ, gõ google là thấy.
Sợ họ không chơi với mình, chứ gần họ học được nhiều thứ (ko phải vay mượn tiền); có biến cố, quan hệ gì, alo ae phát cũng dễ. Nhà nước cũng chơi (từng làm với Cục trưởng, Phó bộ trưởng, Hiệu trưởng ĐH...), nước ngoài cũng chơi; cần mảng nào là có giới thiệu dân chuyên mảng đó, đầu ngành, chuyên nghiệp. Đương nhiên mình cũng phải có giá trị ngược lại, nhưng hài lòng, có mượn có trả, quan hệ thân thiết vừa đủ khách sáo, không cần dốc ruột tâm gan ra đối đãi. Nếu chơi thân thì thành mệt mỏi, hoặc ngta nghĩ mình lợi dụng họ, hoặc dễ thành lính dưới quyền họ. Mà ngta có xu hướng đối đãi bạn bè với ngang hàng, không làm bạn với cấp dưới.
Cuộc sống cũng có lên và xuống; là có những dự án thành công, có những dự án tiền cắp nón ra đi; nhưng ai cũng ôm 3-4 job 1 lúc nên về cơ bản, mọi thứ trên đà tiến triển tốt, nếu có vấn đề thì cha mẹ backup, cơ mà cha mẹ bỏ ra 3 thì con cũng làm được 7.
Nhưng những trường hợp thành công là mở dự án - cty trong ngành đó, thành hệ sinh thái: Anh đại gia mở trung tâm, mở trường, chơi với anh Trưởng khoa ĐH (lấy quan hệ với ĐH top đầu, chứ không trường tư chê trường công; đội Giảng viên qua kia thỉnh giảng);anh Trưởng khoa chơi thân với vài anh có ghế trong nhà nước, những dự án cần ký hợp đồng bên ngoài sẽ đẩy cho các trường ĐH hoặc cty bạn bè này; chơi cùng mấy anh giám đốc cty nhỏ nhỏ trong ngành (mấy cty này thường sẽ Outsource cho nước ngoài- cần sẽ mời mấy anh này về workshop, phát biểu đôi ba lần, vừa PR vừa sinh viên được học dân chuyên); chơi luôn với anh báo chí, có phốt cái anh này dập giùm hoặc lên bài lèo lái - anh báo chí chơi với đội showbiz và pháp lý, cần sẽ làm về bản quyền; cái lợi là đụng việc là kiếm ngay dân chuyên, dự án trên 90% thành công; tránh trường hợp tự đi tìm người, bị lừa gà, phông bạt hay lừa đảo... Còn mấy anh mà cầm tiền cha mẹ đi mở cafe quán ăn trà sữa... gì là chết sặc gạch.
Mình nghĩ thớt tập trung phát triển sự nghiệp bản thân (ko phải sự nghiệp tại cty), đầu óc rộng mở ra, thì cuộc đời sẽ chạy nhanh hơn đồng nghiệp, còn so đo tiểu tiết, thì tâm trí bí bách, hèn người ra, mà tư duy không cố gắng được.