Thực ra cái này mình nghe đồn nhiều rồi. Trong thực tế, nếu bỏ tiền xây trường, xây bệnh viện người dân cực hoan nghênh. Đặc biệt là ở những khu có nhiều dân như Hoàng Mai. Quỹ đất thì có, tất nhiên không được ở khu đẹp. Còn lượng giáo viên sẵn sàng đi làm thì nhiều vô số kể.
Thật sự nói thì buồn, khoá của mình tốt nghiệp sư phạm cách đây cũng gần 10 năm, lớp mình gần 60 người, chưa được 10 người trong số đó đi làm đúng ngành.
Còn câu chuyện fen nói, có thể nó là thật. Cũng có thể nó chỉ là lời đồn. Người phàm như tôi với fen sẽ chẳng bao giờ kiểm chứng được thực hư.
Nhưng kể luôn chuyện ông chú đã lo cho tôi đi dạy. Trước đó ông ấy là HT một trường, sống rất trong sạch. Vợ là tổ trưởng tổ toán, chồng dạy văn rồi lên hiệu phó, hiệu trưởng. Nhưng do ông ấy không chịu đút lót, không chịu cúi trên luồn dưới, nên bị đẩy ra ngoài Phòng Giáo dục huyện làm chuyên viên - thực chất là một chân culi dưới tất cả mọi người.
Lúc đó ông ấy mới bắt đầu chán, và làm thân với người này người nọ. Sau đó thông qua người quen để bắt mối với ông trưởng nội vụ huyện và lên đến chức bây giờ.
Chỉ trong 5,7 năm ở chân phó phòng, ông ấy từ một anh viên chức bình thường đã lên một cái tầm cao mới. Mua mảnh đất ở tiểu khu đắt nhất quê tôi, giá đất ở đó hiện tại là 40tr/m2 (chỗ xấu nhất). Nhà ông ấy nằm ở vị trí đẹp nhất tiểu khu (2 mặt đường lớn), cách đây 1 năm tôi đi mua đất có tham khảo giá là khoảng 55 - 60tr/m2. Đây là tiểu khu mới quy hoạch của huyện, ở đó toàn quan chức, giới giàu có của huyện tôi.
Ngay khi kết thúc đợt phong toả covid ông ấy đã xây 1 cái nhà 5 tầng, diện tích mỗi tầng 120m2 được thiết kế như một căn hộ hạng sang với thang máy chạy trong nhà. Tiền thuê thiết kế nội thất nghe em trai tôi nói (nó chơi thân với con trai lớn của ông ấy) là hết hơn 1 tỷ.
Cái buồn là từ ngày phất nhanh, ông ấy đã không còn là người chú mà tôi từng biết nữa. Bây giờ coi thường tất cả mọi người, coi thường cả bố mẹ tôi, coi thường cả vợ ông ấy luôn.