Mỗi ngày 1 áng văn thơ

Cuộc đời không giống như mơ
Cuộc đời không giống bài thơ đang làm
Cuộc đời có lúc sướng nhàn
Cuộc đời có lúc lầm than bần cùng
Cuộc đời ai đó đã từng
Lên voi xuống chó - cắm sừng người yêu

Tứ Khoái

Làm người có thể tự kiêu
Làm người có thể tự yêu thân mình
Làm người đừng sống một mình
Làm người đừng để bóng hình lẻ đôi
Làm người chẳng để ngày trôi
Làm người chẳng để tiền bôi lên đầu
Làm người cũng chỉ mưu cầu
Ăn no, ngủ kĩ, đi cầu, giao hoan!
 
Mưa

Có một ngày mưa rơi
Mưa rơi sát bên thềm
Đêm dài qua chưa tạnh
Tưởng như cứ mưa thôi

Em nằm bên chiếc lá
Hờ hững một vành môi
Giọt mưa nào để lại
Vệt son mờ đang phôi

Điều em chưa kịp nói
Anh cũng chẳng cố chờ
Để vệt hồng trôi mất
Dưới làn mưa hững hờ

Hôm nay mưa trở lại
Tháng ngày đã rất xa
Đôi môi nào khờ dại
Đợi mãi những ngày qua
 
Thu
Thu chợt tới khẽ ru cành liễu rủ
Mặt hồ buồn chìm trong giấc mộng xa
Tà áo dài thấp thoáng bóng ai qua
Thu đánh thức một trời hoa vàng nở

Công viên xưa nơi người đi, người ở
Sáng hôm nay ngập xác lá vàng rơi
Góc đường xưa cây bỗng chợt bồi hồi
Đêm lặng lẽ tỏa hương đi khắp phố

Có một thời ai chờ ai qua ngõ
Giữa mùa thu ngập sắc nắng vàng tươi
Trời thu xanh, xanh như những nụ cười
Người vội vã giấu thu vào tay áo

Ngày thu sang, cúc vàng như mộng ảo
Phố hàng hoa trong sớm vắng người qua
Giữa ban mai sương trắng phủ nhạt nhòa
Cơn gió tới chợt thấy lòng se lạnh

Ai đó mìm cười quay sang người bên cạnh
Nhìn mùa thu cứ chợt đến chợt đi
Tay trong tay lời ao ước thầm thì
"Thu cứ đến nhưng đừng đi thu nhé!"

Nhưng rồi thu vẫn đi, rất khẽ
Gió heo may đi tiễn biệt mùa thu
Sớm hôm nay, đường chợt phủ sương mù
Ai đó thì thầm: "Thu vàng ơi, tạm biệt!"
 
Cuối tuần đến rồi, ngày nghỉ đầy vui
Đi chơi xa, hay ở nhà rảnh rỗi
Cùng gia đình, bạn bè, người tôi yêu
Tận hưởng cuộc sống, quên đi nỗi buồn

Cuối tuần đến rồi, thời gian để nghỉ ngơi
Để tâm hồn được thư giãn, thảnh thơi
Để ngày mai trở lại công việc mới
Với tinh thần sảng khoái, đầy năng lượng.
 
Tôi hỏi em: "Có muốn lấy chồng không?"
Em nói rằng vẫn cứ thích lông bông
Nay đây mai đó theo cơn gió
Có hứng gì đâu việc lấy chồng

Tôi nói rằng gió mãi là cơn gió
Có chờ có đợi bao giờ
Nếu em cứ muốn bay như gió
Bao giờ dừng lại em ơi?

Chẳng trả lời tôi, em đi xa
Qua những ngày gần, những tháng xa
Đâu đó trong lòng thành phố nhỏ
Hay ở trên đường không ai qua

Thế rồi vào một mùa thu lạ
Chợt gặp em ở một góc phố xa
Sau phút ngập ngừng, tôi hỏi nhỏ
"Bao giờ thì em sẽ về nhà?"

"Em chưa về nhà đâu anh ơi
Em vẫn còn muốn thích đi chơi
Tới khi đầu gối chùn chân mỏi
Em mới bắt đầu nghĩ về nhà"

Tôi lại xa em bao tháng năm
Tới một đêm trời rét căm căm
Một căn lều nhỏ bên đống lửa
Chợt lại gặp em, một góc nằm

Tôi hỏi em: "Có muốn lấy chồng không?"
Hay là vẫn cứ thích lông bông?
Tiếng em im lặng như hơi thở
"Anh ơi, em chưa muốn lấy chồng".

Cô gái của tôi là thế đấy
Có nụ cười như một thoáng mây bay
Nàng thích thả mình theo cơn gió
Đâu biết bao người đã vì em đắm say
 
Trời mưa ướt áo anh không?
Riêng em ướt cả cõi lòng chênh vênh
Trời mưa ướt áo em rồi
Chênh vênh 1 cõi trong lòng anh ơi
Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Mưa lòng tôi nát tan hoang
Đâu bằng hờ hững phũ phàng em trao
Hải Phòng em ở nơi nao
Đồng hương đồng khói ra chào nhau đê.
 
Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Mưa lòng tôi nát tan hoang
Đâu bằng hờ hững phũ phàng em trao
Hải Phòng em ở nơi nao
Đồng hương đồng khói ra chào nhau đê.
Nam Định đường lối quanh co
Mịn như mông gái tròn o trăng rằm
Đi xe, đi bộ, mệt nằm
Chứ đâu có ở Hải Phòng anh ơi
Nắng mưa là bệnh của trời
Bệnh em chắc cũng nằm phơi ngoài đồng
Cô đơn tan nát cõi lòng
Chẳng vì ai cả , là do iêm nghèo :)
 
Nam Định đường lối quanh co
Mịn như mông gái tròn o trăng rằm
Đi xe, đi bộ, mệt nằm
Chứ đâu có ở Hải Phòng anh ơi
Nắng mưa là bệnh của trời
Bệnh em chắc cũng nằm phơi ngoài đồng
Cô đơn tan nát cõi lòng
Chẳng vì ai cả , là do iêm nghèo :)
Ô Nam Định à?
Quất Lâm giờ có rộn rịp không?
Có còn thôn nữ thích chổng mông?
Chợ Rồng chắc giờ vẫn bán vải
Ý Yên vẫn có phố đúc đồng

Hải Hậu nhà thờ đã đổ chưa
Đền Trần xin ấn hay là mua
Cụ Tế Xương còn bên hồ Vị?
Lạc Quần chắc lạnh lúc gió mùa.
 
Hạ qua thu tới thơm hoa sữa
Lòng ta xao xuyến kỉ niệm xưa
Nhớ người con gái năm tháng ấy
Giờ này đã cuốn theo gió mây

p/s: em ko có biết về thơ, chỉ là tức cảnh sinh tình
 
Miếng đường rơi xuống đất
Một đàn kiến đổ ra
Kiến dẫn đầu khỏe nhất
Cõng hai hạt về nhà.

Hiệp cầm tăm chọc xuống
Kiến bị đứt làm đôi
Hiệp bật cười hớn hở
Giúp mi chuyển kiếp rồi!

-----------------------------------------------------

Nắng chiều gay gắt quá
Hiệp nheo mắt nhìn xa
Xe đạp ai vừa ngã
Mà xe tải cán qua!

Thất thanh những tiếng la
Hiệp sững sờ hóa đá,
Thì ra bạn cùng khóa
Nhà hắn mồ côi cha.

Hắn bị đứt làm đôi
Nửa thân người dập nát
Nhặt điện thoại đầy cát
"Mẹ ơi, con chết rồi!".

Kiến đầu đàn ban sáng
Người tai nạn chiều nay
Hai cảnh như hòa một
Nói sao cảm giác này...?

-----------------------------------------------------

Những đùa nghịch trẻ thơ
Nào có ai đúng hết
Nhưng đùa nghịch cái chết
Đừng để quá thờ ơ!
 
Last edited:
Miếng đường rơi xuống đất
Một đàn kiến đổ ra
Kiến dẫn đầu khỏe nhất
Cõng hai hạt về nhà.

Hiệp cầm tăm chọc xuống
Kiến bị đứt làm đôi
Hiệp bật cười hớn hở
Giúp mi chuyển kiếp rồi!

-----------------------------------------------------

Nắng chiều gay gắt quá
Hiệp nheo mắt nhìn xa
Xe đạp ai vừa đổ
Mà xe tải cán qua!

Thất thanh những tiếng la
Hiệp sững sờ hóa đá,
Thì ra bạn cùng khóa
Nhà hắn mồ côi cha.

Hắn bị đứt làm đôi
Nửa thân người dập nát
Nhặt điện thoại đầy cát
"Mẹ ơi, con chết rồi!".

Kiến đầu đàn ban sáng
Người tai nạn chiều nay
Hai cảnh như hòa một
Nói sao cảm giác này...?

-----------------------------------------------------

Những đùa nghịch trẻ thơ
Nào có ai đúng hết
Nhưng đùa nghịch cái chết
Đừng để quá thờ ơ!
Nghe vừa cười, vừa buồn, vừa creepy
 
Miếng đường rơi xuống đất
Một đàn kiến đổ ra
Kiến dẫn đầu khỏe nhất
Cõng hai hạt về nhà.

Hiệp cầm tăm chọc xuống
Kiến bị đứt làm đôi
Hiệp bật cười hớn hở
Giúp mi chuyển kiếp rồi!

-----------------------------------------------------

Nắng chiều gay gắt quá
Hiệp nheo mắt nhìn xa
Xe đạp ai vừa đổ
Mà xe tải cán qua!

Thất thanh những tiếng la
Hiệp sững sờ hóa đá,
Thì ra bạn cùng khóa
Nhà hắn mồ côi cha.

Hắn bị đứt làm đôi
Nửa thân người dập nát
Nhặt điện thoại đầy cát
"Mẹ ơi, con chết rồi!".

Kiến đầu đàn ban sáng
Người tai nạn chiều nay
Hai cảnh như hòa một
Nói sao cảm giác này...?

-----------------------------------------------------

Những đùa nghịch trẻ thơ
Nào có ai đúng hết
Nhưng đùa nghịch cái chết
Đừng để quá thờ ơ!
Vãi thơ :sweat:
 
Cà phê chiều ko nắng
Ngoài trời mây âm u
Một khoảng trời trống vắng
Một cõi lòng tương tư
xA0d5Il.gif
 
Cà phê chiều ko nắng
Ngoài trời mây âm u
Một khoảng trời trống vắng
Một cõi lòng tương tư
xA0d5Il.gif

Chiều nghiêng gợn bóng một tương tư,
Hoàng hôn đáp xuống gợi bao từ.
Mưa ngang thoáng chốc gội tâm sự,
Chỉ chừa vẻn vẹn chút suy tư!
:smile:
 
Em iu ơi răng giờ ni chưa tới
Đã bốn giờ mười tám phút hai mươi
Con phố buồn một mình anh ngóng đợi
Cùng thằng nhóc ở kế bên nhìn cười

Em iu ơi răng vô tình rứa hở
Hiệp sĩ khờ em nở để leo cây
Con ngựa gầy vừa độ lên để chở
Cô công chúa anh iu nhất đời nầy

A đúng rồi có khi em nhớ lộn
Hẹn tuần này cứ ngỡ hẹn tuần sau
Hẹn bên đây cứ tưởng hẹn bên đấy
Hẹn anh ấy chứ không phải anh nầy

Em iu ơi ha ha em thiệt ngốc
Có nhiu đó mà em cũng để quên
Anh thông minh em nói chi cũng nhớ
Nhớ nên anh mới chính là kẻ khờ... =((
 
Back
Top