Hy vọng đây là những dòng cuối anh viết về em.
Có lẽ, nếu ngày đó không gặp em ở thang máy. Rồi được em đưa về.
Nếu ngày đó anh không tin vào câu đùa của Đ, là e muốn tận dụng cơ hội cầm tay anh.
Thì có lẽ đã không có những chuyện sau này.
Vì một sự hiểu lầm, mà a tự biên tự diễn suốt 3 tháng qua.
Còn em,luôn hoàn thành tốt trách nhiệm của một nhân viên y tế với bệnh nhân.
Từ khi em nói "anh không phải đối tượng của em", a nên hiểu ra và dừng lại.
Thì có lẽ đã không có những chuyện sau này.
Từ tháng 2, khi em chuyển phòng anh nên dừng lại.
Thì có lẽ đến giờ cũng đã dịu lại chút rồi.
Tháng này anh không lên viện nữa, nhận việc về WFH.
Không còn thấy em, chào em nữa.
Anh có những người bạn mới
Có lại sức khoẻ, công việc, dù sẽ cần thêm thời gian để trở lại như xưa
Anh tìm lại được con người cũ, hoạt bát, sôi nổi.
Anh dọn lại fb, để chờ 1 ngày em ghé thăm.
Chỉ là, anh không có em trong thế giới mới này.
Em đã cho anh những lời quan tâm, những ký ức đẹp.
Lúc gõ những dòng này, trong đầu a lại quay trởi lại buổi trưa em đưa anh về. Cốc nước màu hồng, hoạ tiết gấu của em.
Rồi những lần mọi người trêu đùa, điệu cười ngô nghê của em.
Những ngày phòng đông, anh nhìn em chăm sóc bệnh nhân trong lúc chờ tập
Anh không quên được, không muốn quên.
Cảm ơn em, anh không ghét em được.