Vikingson
Senior Member
Mình hay đi mua đồ cũ dùng trải nghiệm rồi bán lại, vd laptop, smartphone. Lâu lâu gặp người bán là mấy em gái xinh đẹp thì đồ ẻm bán thơm cả tháng ko bay hết mùi. Mình mua đồ xong vẫn tương tư khổ chủ.
Còn vừa nãy đi mua cái màn hình cũ, vào nhà cha bán hàng ko ngờ là cái nhà trọ tồi tàn, 2 đứa con tuổi ăn học bé tí. Nhà thì bé mà cái loa karaoke thì to đùng chiếm hết 1/5 diện tích. Thằng cha này thì tầm 30t, đen đúa, vào nhà là chửi 2 đứa con như kẻ thù
"Mày có im mẹ đi rồi đi học chưa? Meeeẹ mày (kéo dài)"
Bước vào nhà ấn tượng đầu tiên là mùi hôi hôi tanh tanh, xong lão chỉ vào cái màn hình, đó là cái màn hình vi tính ko có chân, đặt trên 1 cái bàn học cũ, kế bên chỗ học của con lão, mà bàn học mẹ gì toàn đồ ăn, nước tương, nước mắm, chai lọ như 1 cái bếp bẩn lâu ngày ko dọn.
Lão bảo cái màn này để coi chung kết liên minh gì đó, giờ phải bán đi để có tiền sửa cái tivi hỏng trong kia, rồi cười toét mặt ra làm vẻ tội nghiệp (trong đầu mình nghĩ vcl 30 tuổi đầu 2 mụn con lại còn ham hố liên minh, hát kara)
Mùi phòng thì hôi, đèn thì tối, mình chả buồn test, mở Youtube lên thấy chạy được rồi ok ôm về luôn.
Về nhà phát hiện ra đây là con Dell Fake, tem Dell là sơn lên, lưng là logo Fujitsu, màu màn thì dại dại, mờ căm, nhìn muốn đui con mắt. Cái màn này lão ko lau để bẩn kinh hồn. Mà đéo hiểu sao mình lau bao lần nó vẫn tanh muốn ói mửa. Vứt vào góc luôn.
Giờ ngửi tay vẫn còn mùi hôi hôi của nhà lão. Tự nhủ sau này ko bao giờ để mình có mùi hôi, phải thơm tho như các em gái mơm mởn thì mới được tôn trọng trong cuộc sống
Thêm 1 kinh nghiệm nữa là sau này thấy thằng nào nghèo thì về luôn. Ko bao giờ bước vô nhà mua bán gì nữa
Còn vừa nãy đi mua cái màn hình cũ, vào nhà cha bán hàng ko ngờ là cái nhà trọ tồi tàn, 2 đứa con tuổi ăn học bé tí. Nhà thì bé mà cái loa karaoke thì to đùng chiếm hết 1/5 diện tích. Thằng cha này thì tầm 30t, đen đúa, vào nhà là chửi 2 đứa con như kẻ thù
"Mày có im mẹ đi rồi đi học chưa? Meeeẹ mày (kéo dài)"
Bước vào nhà ấn tượng đầu tiên là mùi hôi hôi tanh tanh, xong lão chỉ vào cái màn hình, đó là cái màn hình vi tính ko có chân, đặt trên 1 cái bàn học cũ, kế bên chỗ học của con lão, mà bàn học mẹ gì toàn đồ ăn, nước tương, nước mắm, chai lọ như 1 cái bếp bẩn lâu ngày ko dọn.
Lão bảo cái màn này để coi chung kết liên minh gì đó, giờ phải bán đi để có tiền sửa cái tivi hỏng trong kia, rồi cười toét mặt ra làm vẻ tội nghiệp (trong đầu mình nghĩ vcl 30 tuổi đầu 2 mụn con lại còn ham hố liên minh, hát kara)
Mùi phòng thì hôi, đèn thì tối, mình chả buồn test, mở Youtube lên thấy chạy được rồi ok ôm về luôn.
Về nhà phát hiện ra đây là con Dell Fake, tem Dell là sơn lên, lưng là logo Fujitsu, màu màn thì dại dại, mờ căm, nhìn muốn đui con mắt. Cái màn này lão ko lau để bẩn kinh hồn. Mà đéo hiểu sao mình lau bao lần nó vẫn tanh muốn ói mửa. Vứt vào góc luôn.
Giờ ngửi tay vẫn còn mùi hôi hôi của nhà lão. Tự nhủ sau này ko bao giờ để mình có mùi hôi, phải thơm tho như các em gái mơm mởn thì mới được tôn trọng trong cuộc sống
Thêm 1 kinh nghiệm nữa là sau này thấy thằng nào nghèo thì về luôn. Ko bao giờ bước vô nhà mua bán gì nữa