'Nhiều cha mẹ không chấp nhận con mình khuyết tật trí tuệ'

Thằng ku đầu nhà tôi đi khám bị chẩn đoán tự kỷ nhẹ. Lúc đc thông báo cảm giác như sụp đổ tan hết bao kỳ vọng, hy vọng.
Ban đầu cũng thực sự chủ quan vì nó bị "tự kỷ nhẹ", khó nhận định nên mãi gần 3.5t mới đi học can thiệp lại ăn quả covid lỡ mất gần nửa năm.
Nhưng trường kỳ kháng chiến 2 năm nay cũng tạm ổn. Các cô dạy can thiệp và cô tiền tiểu học đánh giá là có thể theo học trường bình thường không fai làm giấy khuyết tật và học trường chuyên biệt, có hy vọng là qua giai đoạn tiểu học lên cấp 2 là nó sẽ tỉnh táo hơn và hoà nhập = 7-80% trẻ bình thường (ngố)
Tầm 1-2 năm nữa con em lắm mồm của nó lớn lên dìu dắt (trị liệu) thêm cho thằng anh là ok

Trẻ em giờ nhiều vấn đề quá. Cu nhà tôi 3 tuổi, đúng vào lúc đỉnh dịch nên học chậm. Lúc 2 tuổi thả ra là chạy, gọi không nghe, chơi gì chỉ đụng cái rồi bỏ, kiểu không tập trung, không nói được, chơi 1 mình, đi gửi trẻ cô trả về.Rất stress cho đi khám thắng lưỡi, khám tâm lý.Riêng khám tâm lý thì khám 3 nơi. Trong đó 2 trung tâm bên ngoài+ Bệnh Viện Nhi Đồng.Kết quả BV Nhi Đồng và 1 trung tâm kết luận phổ tự kỉ/tự kỉ bắt đi học đặc biệt ngay trong khi TT còn lại là tăng động giảm chú ý/không tự kỉ,khuyên chưa cần đi học can thiệp ngay. Lưu ý ở Nhi đồng và TT kia người khám /test xưng là chuyên gia tâm lí, nhưng không phải bác sĩ. Mình có thể hiểu như bạn học sư phạm nhưng khoa tâm lý chẳng hạn....Còn ở TT kết luận tăng động, giảm chú ý là bác sĩ tâm lý. Có thể mình gặp bs có tâm nên phân tích rõ , dù bé không tập trung nhưng gặp người lạ vẫn có biểu hiện sợ, khi bị đau bị nạt như bs giả vờ ôm nhưng thực ra cấu mạnh thì kiếm tìm ba/mẹ người quen cầu cứu. Bs bảo mẹ giả vờ khóc , xúc động, bé biết lại gần có biểu hiện theo ........và cho thuốc uống. Bs cũng nói rõ thuốc này tác dụng giảm hưng phấn để bé bớt vận động 1 chút, gia đình trò chuyện chơi với con nhiều hơn, từ từ sẽ ổn, chưa cần đi học đặc biệt ....vc tôi quan sát và đồng ý rằng tư vấn của bs hợp lí, theo đuổi pp này. Tìm trường mới cho con, nói rõ tình trạng với cô, theo dõi vận động, phát triển, nhờ cô giáo có gì cứ nói thật, cô bảo bạn chậm thôi chứ vẫn chơi mà...đến gần 3 tuổi thì gần như bình thường, nghe gọi cười hiểu hết, chỉ nói thì chậm, từ ghép chưa nói. Vậy nên fen nào là cha mẹ, đầu tiên phải hết sức bình tĩnh, tỉnh táo, dành thời gian và quan sát con , khám xét đúng nơi đúng chỗ. Đánh vào tâm lý cha mẹ trung tâm làm tiền là nhiều.

Gửi từ Vsmart Aris Pro bằng vozFApp
 
Trẻ em giờ nhiều vấn đề quá. Cu nhà tôi 3 tuổi, đúng vào lúc đỉnh dịch nên học chậm. Lúc 2 tuổi thả ra là chạy, gọi không nghe, chơi gì chỉ đụng cái rồi bỏ, kiểu không tập trung, không nói được, chơi 1 mình, đi gửi trẻ cô trả về.Rất stress cho đi khám thắng lưỡi, khám tâm lý.Riêng khám tâm lý thì khám 3 nơi. Trong đó 2 trung tâm bên ngoài+ Bệnh Viện Nhi Đồng.Kết quả BV Nhi Đồng và 1 trung tâm kết luận phổ tự kỉ/tự kỉ bắt đi học đặc biệt ngay trong khi TT còn lại là tăng động giảm chú ý/không tự kỉ,khuyên chưa cần đi học can thiệp ngay. Lưu ý ở Nhi đồng và TT kia người khám /test xưng là chuyên gia tâm lí, nhưng không phải bác sĩ. Mình có thể hiểu như bạn học sư phạm nhưng khoa tâm lý chẳng hạn....Còn ở TT kết luận tăng động, giảm chú ý là bác sĩ tâm lý. Có thể mình gặp bs có tâm nên phân tích rõ , dù bé không tập trung nhưng gặp người lạ vẫn có biểu hiện sợ, khi bị đau bị nạt như bs giả vờ ôm nhưng thực ra cấu mạnh thì kiếm tìm ba/mẹ người quen cầu cứu. Bs bảo mẹ giả vờ khóc , xúc động, bé biết lại gần có biểu hiện theo ........và cho thuốc uống. Bs cũng nói rõ thuốc này tác dụng giảm hưng phấn để bé bớt vận động 1 chút, gia đình trò chuyện chơi với con nhiều hơn, từ từ sẽ ổn, chưa cần đi học đặc biệt ....vc tôi quan sát và đồng ý rằng tư vấn của bs hợp lí, theo đuổi pp này. Tìm trường mới cho con, nói rõ tình trạng với cô, theo dõi vận động, phát triển, nhờ cô giáo có gì cứ nói thật, cô bảo bạn chậm thôi chứ vẫn chơi mà...đến gần 3 tuổi thì gần như bình thường, nghe gọi cười hiểu hết, chỉ nói thì chậm, từ ghép chưa nói. Vậy nên fen nào là cha mẹ, đầu tiên phải hết sức bình tĩnh, tỉnh táo, dành thời gian và quan sát con , khám xét đúng nơi đúng chỗ. Đánh vào tâm lý cha mẹ trung tâm làm tiền là nhiều.

Gửi từ Vsmart Aris Pro bằng vozFApp
bé nhà đứa trưởng phòng ns bên mình hơn 3t chưa biết nói từ ghép, theo kể với nhìn thấy đúng tình trạng bé nhà bác nhưng có vẻ nặng hơn, vợ chồng nhất quyết ko cho đi khám, bảo con trai nó nghịch như thế là bình thường. Em tiếp xúc thấy ko vừa ý là la hét, thả ra là cắm đầu chạy bất kể là đường hay sân bóng đông người
 
Cái trung tâm giáo dục mà làm ăn thất đức, loại như này ko tồn tại đc lâu.

Gửi từ Samsung SM-N985F bằng vozFApp
Trung tâm đếu nào mà chả như vậy, tụi nó đâu quan tâm gì bọn trẻ con học hành ntn đâu, miễn là giữ trẻ an toàn và bày nhiều trò chơi cho trẻ thích, làm sao để bố mẹ nôn xèng chứ quan tâm gì thứ khác.
Tôi có đứa cháu họ học ở TT Anh ngữ mấy năm rồi, thỉnh thoảng bố nó về muộn lại nhờ tôi đi đón hộ, lên xe hỏi: hôm nay học chứ gì: đếu biết; thế thầy nước ngoài hay người Việt: da đen, nước ngoài; thầy dạy từ gì: thầy cho chơi rồi cả lớp chạy lòng vòng, hát hò... Mấy năm rồi mà chả nói trôi được câu nào, thế mà mẹ nó vẫn cắm đầu đóng xèng.
 
Thằng ku nhà t hồi bé tưởng tự kỷ vì chậm nói, nhưng t tìm hiểu thì bệnh này thể hiện qua giao tiếp bằng ánh mắt. Giờ nó nói nhiều điếc cả tai :D
 
bé nhà đứa trưởng phòng ns bên mình hơn 3t chưa biết nói từ ghép, theo kể với nhìn thấy đúng tình trạng bé nhà bác nhưng có vẻ nặng hơn, vợ chồng nhất quyết ko cho đi khám, bảo con trai nó nghịch như thế là bình thường. Em tiếp xúc thấy ko vừa ý là la hét, thả ra là cắm đầu chạy bất kể là đường hay sân bóng đông người

Lúc tầm 2 tuổi , bé nhà tôi cũng kiểu gọi không nghe ,nhưng thăm khám, rồi học hành giờ nghe nhiều rồi, thả ra vẫn chạy nhưng xa chút hoặc tí là ngoái nhìn cha me. Nhất là thả cả đám trẻ con ra thì có chơi, hợp tác với các bạn

Gửi từ Vsmart Aris Pro bằng vozFApp
 
Tôi đợt chở 1 gia đình gồm 3 mẹ con, đứa con trai lớn và đứa con gái nhỏ. Đứa lớn thì đầu óc dại dại, trông tội lắm ngồi đằng sau thì cứ lảm nhảm hết chuyện này đến chuyện nọ, lâu lâu ngồi la lên, mình thấy có điềm nên lock cửa cẩn thận kẻo có chuyện. Bà mẹ ngồi kế đấy thấy mình lock cửa bèn rào luôn câu: "không có việc gì đâu, em lock cửa làm gì". Lát nghe bà ấy nói chuyện với thằng này, chiều học tiếng anh, xong thì vào lớp tiếng Pháp rồi tối về học Toán tiếp kiểu như khoe khoang cố ý để mình nghe. Mình thì ngồi chả ghen tị gì, chỉ thấy tội đứa nhỏ bị gia đình kì vọng quá mức, ảo tưởng mù quáng các thứ xong giờ thằng cu đầu óc bị quá tải mà ngáo cmnl. Đứa con gái thì kiểu như đứa hiểu chuyện. Ngồi giúp đỡ anh nó hỉ mũi lâu nước dãi các thứ, thậm chí còn trò chuyện nhỏ nhẹ để anh nó không làm phiền người ta. :burn_joss_stick:
 
Bà chị họ mình có thằng con cũng bị, mà hồi đó bác sĩ cũng khuyên là chịu khó cho nó học tập thì lớn lên vẫn bình thường, bả nhất định không chịu,bảo bộc như trứng, giờ thằng ku 16 tuổi rồi mà suốt ngày đi lòng vòng trong xóm, 1 chữ bẻ đôi ko biết, suốt ngày đứng trước cửa nhà người ta xin ăn xin tiền, đa số chơi đùa cùng lũ nhóc 6-7 tuổi, bà chị thấy vậy còn tự hào, nhà nào bức xúc qua mắng vốn thì bả bảo nó bệnh,phải biết thông cảm, rồi chửi rủa người ta, nhiều lần bà ngoại nó(là cô của mình,mẹ bà chị) lén dắt nó đi học chữ,học đc 1 2 ngày nó chán, nó bịa chuyện bị bạn bè bắt nạt rồi méc mẹ, gia đình lại xào xáo,rồi lại thôi k cho học nữa, rồi cứ thế, chả biết tương lai đi về đâu, lần nào ghé chơi mình cũng dậy nó ít lễ nghĩa lặt vặt, để sau còn đối đáp hay đi xin việc đc, chứ vầy no hope :beat_brick:
Tha cho công ty người ta đi fence
Bxu5feL.png
. Ba mẹ ngu thì ôm cả đời chứ thả ra tốn tài nguyên xã hội thêm
Dvaawcf.png
.
 
Trung tâm đếu nào mà chả như vậy, tụi nó đâu quan tâm gì bọn trẻ con học hành ntn đâu, miễn là giữ trẻ an toàn và bày nhiều trò chơi cho trẻ thích, làm sao để bố mẹ nôn xèng chứ quan tâm gì thứ khác.
Tôi có đứa cháu họ học ở TT Anh ngữ mấy năm rồi, thỉnh thoảng bố nó về muộn lại nhờ tôi đi đón hộ, lên xe hỏi: hôm nay học chứ gì: đếu biết; thế thầy nước ngoài hay người Việt: da đen, nước ngoài; thầy dạy từ gì: thầy cho chơi rồi cả lớp chạy lòng vòng, hát hò... Mấy năm rồi mà chả nói trôi được câu nào, thế mà mẹ nó vẫn cắm đầu đóng xèng.
làm gì có, trường mẫu giáo hay trung tâm tiếng Anh VUS con tôi học mỗi tháng đều gọi điện thông báo kết quả học tập, đánh giá của giáo viên với bé. Chấm điểm từng hạng mục, cao thấp, phần nào còn yếu như từ vựng, hay ít phát biểu trong lớp, etc...đều đc thông báo cho PH biết để cùng giáo dục cho bé. Trường tiểu học tư mà con bé cháu gái bị RLPTK tôi nói trong cmt trên, cho đi học vài tuần, nó cũng báo lại cho PH là phải cho bé đó đi khám tâm lý, vì bé nó ko tiếp thu, học đc. Chứ ko phải loại TT giáo dục mà đi cầm tiền PH rồi khen bé như hát cho xong chuyện.
 
Cái trung tâm giáo dục mà làm ăn thất đức, loại như này ko tồn tại đc lâu.

Gửi từ Samsung SM-N985F bằng vozFApp
XH giờ nó thế, tiền là tất cả, đạo đức lương tâm con người vứt cho chó nó gặm. ĐM cái xứ này mạt vận :go:
 
Nói đâu xa, con trai của chị vợ tôi là 1 ví dụ đây.
Lúc hơn 3,4 tuổi vẫn chưa nói đc câu nào, ai cũng bảo cho con đi ktra đi thì lão cọc chèo cau có, khó chịu :Con nhà em/cháu nó bình thường ko lsao phải đi ktra cả.
Mấy năm trời bao nhiêu ng nhắc rồi mà nhất quyết k cho đi
Lúc tôi về làm rể (lúc này nó 6 tuổi) nhìn cũng thấy bất thường ngồi chơi mà tay chân cứ liến thoắng k yên đc phút nào nên đoán là tăng động , tôi nói mãi cũng lần khần, xong cô giáo ở lớp cũng nói mãi thì gần cuối năm lớp 1 mới chịu cho đi. Kết quả là tự kỉ, tăng động, rối loạn tâm thần :beat_brick::beat_brick:
Thằng cu h hết lớp 2 rồi mà ngơ ngơ, ngáo ngáo. Nói tiếng việt mà khó khăn với lơ lớ như tây ba lô ấy, hỏi gì cũng phải hỏi 4,5 lần lúc tỏ thái độ cáu r mới ú ớ trả lời. Đi học thì đầu óc để ở đâu ấy, cứ loay hoay chơi 1 mình với nhìn trần, nhìn ra ngoài. Đi thi cũng thế, cứ loay hoay ngồi chơi xong ko làm bài, mặc dù trc hôm thi gd cũng dặn, nịnh gãy lưỡi là vào phòng thi phải làm bài, nhờ cả cô giáo bảo các bạn cùng phòng thấy k làm bài là nhắc nhưng cuối cùng vẫn nộp giấy trắng ra về. Năm lớp 1 thi toàn 1,2 nhưng vì thành tích vẫn phải đủn đít lên lớp 2. Lớp 2 thi mấy hôm trc cũng 1,1,2,1 nhưng chắc là tiểu học thì ngta cũng đủn đít lên tiếp thôi :sweat:
Nói chung chán.
Nhiều khi vì cái tự ái mà ngta bỏ qua những cơ hội vàng để điều trị cho con cuối cùng đời nát tươm.
Con bé nhà tôi lúc 15 tháng gọi mà k quay đầu lại tôi cũng vác đi ktra, con vợ thì cũng cứ nhì nhằng cản: "A đừng nói gở mồm" với cả "con mình k sao"
Tôi kệ cáu lên bảo: H mình thì rảnh cả ngày, tiền khám cũng chả là gì với mình thì tại sao k cho con đi ktra xem sao. Nếu k sao thì tốt quá mình cũng chả mất gì. Còn có vấn đề gì mình còn xử lí cho con đc sớm ko phải tốt à :ROFLMAO::ROFLMAO:
Cũng may mà con bé nhà tôi h 18 tháng là nói đc mấy chục từ đôi rồi nên cũng đỡ lo

Gửi từ Xiaomi Mi Note 10 Lite bằng vozFApp
 
Hay gởi chùa thử cháu mình nó bị tự kỹ nặng . Tới 4 tuổi vẫn ko biết nói. Sau gia đình bí quá đem vô chùa ở ( thực ra tâm lý học gọi là thay đổi môi trường sống). Tầm 2 năm thì nó nói như khướu, lanh lẹ hoạt bát.

Chỉ có phiền toái là nó bái phật suốt. Nó có thể hành lễ từ nguyên buổi tối dc.
Đợt 30 nhà đi chùa, tầm 30 phút là nhấp nhõm. Riêng nó quỳ tới hơn 3h. 🦧. Ko sao
Sửa lại 1 tý
*Kỷ
*Nhỏm
 
Suỵt. Ở đây mấy thằng âm react thường quen với mod đấy.
Fence thử dạo quanh các nick mod xem bao nhiêu nick âm react.
Bọn min mod như chính quyền ấy, thở một câu cũng bị mem gạch nên không tính vào.
Kiểu mâu thuẫn giai cấp đối lập nên sinh ra thù địch thôi.

Chủ yếu bọn không quyền lực gì mà âm react nhờ thực lực bản thân ấy.
 
Suỵt. Ở đây mấy thằng âm react thường quen với mod đấy.
Fence thử dạo quanh các nick mod xem bao nhiêu nick âm react.
Mod nó bị react âm là do hay ban nên nó ghét, khác vs mấy thằng react âm nói ngu k tả nổi, ngu mà k biết mình ngu, tưởng mình thông minh xuất chúng mới chết chớ!
 
Tôi đợt chở 1 gia đình gồm 3 mẹ con, đứa con trai lớn và đứa con gái nhỏ. Đứa lớn thì đầu óc dại dại, trông tội lắm ngồi đằng sau thì cứ lảm nhảm hết chuyện này đến chuyện nọ, lâu lâu ngồi la lên, mình thấy có điềm nên lock cửa cẩn thận kẻo có chuyện. Bà mẹ ngồi kế đấy thấy mình lock cửa bèn rào luôn câu: "không có việc gì đâu, em lock cửa làm gì". Lát nghe bà ấy nói chuyện với thằng này, chiều học tiếng anh, xong thì vào lớp tiếng Pháp rồi tối về học Toán tiếp kiểu như khoe khoang cố ý để mình nghe. Mình thì ngồi chả ghen tị gì, chỉ thấy tội đứa nhỏ bị gia đình kì vọng quá mức, ảo tưởng mù quáng các thứ xong giờ thằng cu đầu óc bị quá tải mà ngáo cmnl. Đứa con gái thì kiểu như đứa hiểu chuyện. Ngồi giúp đỡ anh nó hỉ mũi lâu nước dãi các thứ, thậm chí còn trò chuyện nhỏ nhẹ để anh nó không làm phiền người ta. :burn_joss_stick:
Tội nghiệp v fen? Lớn r mà còn bị nhỏ dãi r phải có người khác lau nước mũi dùm hở, rối loạn tâm thần v mà để nó học nhiều chắc điên luôn qá!
 
Hồi bé tôi chậm đi chậm đọc chậm nói (nói chung cái gì cũng chậm hơn mấy đứa cùng lứa). Cả nhà cũng lo sốt vó tưởng tôi có vấn đề gì, một thời gian sau ông già chở tôi đi dạo trên con Dream tôi thấy mấy cái bảng hiệu hàng quán tôi đọc rõ vanh vách từng câu chữ. Ổng mừng húm về kêu với má là: "Con mình nay đọc được rồi em ơi" :adore:
 
Back
Top