‘Nhịn’ ly hôn vì con nhưng con có hạnh phúc?

Chia sẽ với thím. Ba mẹ em cũng cự cãi với nhau suốt từ năm em học lớp lá ( lúc em nhận thức dc ba mẹ hay cãi nhau ) đến năm e học lớp 5 thì li dị.

Khoảng tgian ba mẹ sống vs nhau đối với e như địa ngục. Ông già uống rượu vào là chửi mẹ em, đập phá đồ đạc trong nhà. Đòi đốt nhà như cơm bữa. Còn mẹ em hôm sau dọn dẹp thì đay nghiến chửi ông già em, rồi khóc lóc nói mẹ sẽ đi, ko chịu nỗi cảnh sống này nữa.

Mấy cảnh đó, tới giờ em hơn 30t r mà vẫn còn nhớ rõ mồn một.

Cuối cùng ổng bả chia tay, em trôi dạt vô ở nhà ông bà nội, ông bà cho đi học.

Cả đời em chưa bg được có cảm giác là hạnh phúc gia đình
xjIzSG9.gif


via theNEXTvoz for iPhone

Thật bất hạnh, chia buồn với thím

via theNEXTvoz for iPhone
 
Dm phải định hướng , phải để các cháu nhìn lại tại sao lại cưới , lại yêu , lại hẹn hò , lại tỏ tình , lại có con chứ . Cổ suy các cháu chia đôi xong rồi đòi kích cầu dân số sinh đẻ tự nhiên
uzSBw9p.png
ờ thì... tôi thấy đúng mà. Chia tay xong, mỗi đứa qua 1 cặp mới dễ có thêm con hơn là vẫn 2 vợ chồng ấy chứ.
 
đéo hiểu thế hệ bây h hở tí là ly hôn, trong khi các ông thời xưa toàn te tắt chịch dạo bên ngoài, vợ bé con rơi cả đống, ấy thế mà bà cả bà 2 vẫn chung chồng với nhau bình thường, chả có vấn đề đéo gì? Có thấy bà đéo nào đòi ly hôn đâu?
Xưa phải thật là xưa cái thời còn trọng nam khinh nữ, đàn ông rất có giá trị vì làm ra tiền thì may ra mới có chuyện đó. Chứ bạn bè tôi 5 đứa thì có hết 3 đứa có bố mẹ li dị ngay khi chúng nó còn nhỏ rồi.
 
Tại thím tìm hiểu ko kỹ thôi. Ohuj nữ xưa chịu cảnh chung chồng ng ta hận đến chết cũng ko nguôi đấy chứ ở đó mà bình thường.
bà ngoại tôi chung chồng đây, có hận thù gì đâu. Tôi thấy ông ngoại tôi tệ bạc vl nhưng bà tôi ko hận thù gì cả, thậm chí còn đứng ra bảo lãnh cho ông ngoại tôi ko bị khai trừ khỏi đảng. Ông ngoại tôi thì toàn ở với bà 2, chết cũng chôn cạnh bà 2, còn bà ngoại tôi thì ko.
 
bà ngoại tôi chung chồng đây, có hận thù gì đâu. Tôi thấy ông ngoại tôi tệ bạc vl nhưng bà tôi ko hận thù gì cả, thậm chí còn đứng ra bảo lãnh cho ông ngoại tôi ko bị khai trừ khỏi đảng. Ông ngoại tôi thì toàn ở với bà 2, chết cũng chôn cạnh bà 2, còn bà ngoại tôi thì ko.
xưa quan niệm khác với nuôi con vất vả chứ ko có điều kiện như giờ :doubt:
 
xưa quan niệm khác với nuôi con vất vả chứ ko có điều kiện như giờ :doubt:
Bà tôi 1 mình mang thai, đẻ con, nuôi con luôn. Ông ngoại tôi thì ở với bà 2 ngoài HN, thi thoảng mới về quê, mà về thì cũng vác cái dái ko về cho bà tôi cung phụng. Xong lại xách gạo của bà tôi về nuôi bà 2 với lũ con bà ấy. Phụ nữ truyền thống xưa sức chịu đựng kinh thật. Mà họ cũng nghĩ phải thế mới đúng bổn phận phụ nữ, bổn phận làm vợ. Chẳng bao h dám nghĩ khác.
 
tìm 1 cô vợ tốt, đẻ 1-2 đứa con giống y chang ba là sẽ hạnh phúc
Hạnh phúc tốt nhất là đừng đặt vào người khác, rồi thì hạnh phúc mấy cũng tan, vì đơn giản là suy nghĩ và hành động của người khác là thứ mình ko bao giờ kiểm soát được, càng cố kiểm soát, càng cố níu giữ thì mình lại vô tình trở thành con người bất an, đau khổ, mà những người có gia đình ko hạnh phúc lại càng bị ám ảnh điều này. Yêu thì vẫn yêu, vẫn hết mình nhưng cuộc đời xoay vần thay đổi thì mình cũng phải đành chấp nhận, con cái thì đó là do nghiệp của chúng nó rồi, cũng như có đứa đầu thai ngậm thìa vàng, đứa sinh ra vào nhà đáy xã hội... Ba mẹ mâu thuẫn mà cố gắng chịu đựng vì con thì nó cũng bị ám ảnh tâm lý bởi những đòn tra tấn tinh thần lẫn nhau của bố mẹ, mà bỏ nhau thì lại mặc cảm ko có gia đình trọn vẹn, đằng nào cũng thế cả, cố gắng làm tròn trách nhiệm, bổn phận của người cha, người mẹ, mỗi bên xây dựng hình ảnh tốt cho con là đẹp nhất r.
 
Hạnh phúc tốt nhất là đừng đặt vào người khác, rồi thì hạnh phúc mấy cũng tan, vì đơn giản là suy nghĩ và hành động của người khác là thứ mình ko bao giờ kiểm soát được, càng cố kiểm soát, càng cố níu giữ thì mình lại vô tình trở thành con người bất an, đau khổ, mà những người có gia đình ko hạnh phúc lại càng bị ám ảnh điều này. Yêu thì vẫn yêu, vẫn hết mình nhưng cuộc đời xoay vần thay đổi thì mình cũng phải đành chấp nhận, con cái thì đó là do nghiệp của chúng nó rồi, cũng như có đứa đầu thai ngậm thìa vàng, đứa sinh ra vào nhà đáy xã hội... Ba mẹ mâu thuẫn mà cố gắng chịu đựng vì con thì nó cũng bị ám ảnh tâm lý bởi những đòn tra tấn tinh thần lẫn nhau của bố mẹ, mà bỏ nhau thì lại mặc cảm ko có gia đình trọn vẹn, đằng nào cũng thế cả, cố gắng làm tròn trách nhiệm, bổn phận của người cha, người mẹ, mỗi bên xây dựng hình ảnh tốt cho con là đẹp nhất r.

Bây giờ quá khó lựa chọn

Bỏ nhau thì con cái tan đàn xẻ nghé, chắc chắn khổ, đứa thì thiếu sự giáo dục của cha, hoặc mẹ

Còn đóng kịch nuôi con thì con cái ở cùng sẽ có ngày nó nhận ra, rồi nó cũng cảm thấy buồn, chạnh lòng, tủi thân vì bố mẹ như vậy.

Nếu ko sống đc với nhau thì chia tay là giải pháp tốt nhất rồi. Sau đó thăm nom vào cuối tuần cũng đc

via theNEXTvoz for iPhone
 
cãi nhau cũng chỉ vì tiền thôi fen.
Trước ông bô phá quá bán hết cả mọi thứ trong nhà.
Mẹ t thì sợ li hôn thì sau này ae t lập gia đình nhà người ta đánh giá nên vẫn cố nhịn.
Giờ t đi làm có tiền phụ giúp với ông bô ko phá nữa thì cơ bản cuộc sống vẫn ổn

via theNEXTvoz for iPhone
2 lý do ly hôn nhiều nhất là tiền và tình dục (ko hoà hợp)
 
bên nhà nước care j khổ khiếc, cần nhân công thôi mà. Ít nhất là x2 số lượng.
Bạn lại đi nói ngược, làm cái này sau giảm tỷ lệ sinh đc, tăng mới đúng.
Khổ người phải chăm cái sản phẩm của 1 con người đổ vỏ , thiếu trách nhiệm , chắc fen đã làm vậy nên nói nhẹ bẫng
VHf24r4.jpg
 
Hạnh Phúc là tự tạo ra..cuộc đời là do ta nỗ lực cải thiện chứ éo phải là sẵn có..
Có ng bị tật nguyền ng ta hạnh phúc đc thì sao mình ko hạnh phúc đc ?
Hãy trách bản thân trc!
1, Trước kết hôn ko dùng cái đầu thì sớm muộn đau khổ
2, Trong khi kết hôn ko nỗ lực xây dựng thì cũng tan nát hết
3, Cuộc đời vốn là lựa chọn, anh chọn gia đình thì sẽ phải hi sinh cái khác ..chấp nhận điều đó đi..

Nên nhớ bắt đầu tk 19 mới sinh ra chủ nghĩa lãng mạn,tình yêu trọn đời..để làm gì? Để kiếm tiền, và truyền thông cổ súy cho điều đó cũng để kiếm tiền..
Trc thế kỉ 19 ng ta yêu nhau cc, 🤣 toàn chém gió..thời đó ng ta lấy nhau éo vì tình yêu..
 
là người con từng sống trong tình trạng chiến tranh của bố mẹ, t thấy li hôn sẽ tốt cho cả 2 và gia đình, đêm không phải giật mình tỉnh dậy vì những cơn cãi vã, cũng k phải chịu giận cá chém thớt từ bố mẹ. bố mẹ còn thương con thì vẫn có thể gặp nhau dc sau ly hôn, chứ bố mẹ không hạnh phúc thì con cái hạnh phúc thế lz nào được
Wf29Rhg.png
Giá như ngày đó mẹ tôi không luôn mồm nói với tôi rằng tại vì chúng tôi nên mẹ tôi mới không ly hôn. Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày tháng tuổi thơ khi trời chập choạng tối, nhà chưa bật đèn, mâm cơm nguội lạnh, bố mẹ cãi nhau ỏm tỏi ngoài sân vì những chuyện vụn vặt. Còn tôi, một đứa trẻ chỉ biết núp sau cánh cửa khóc nức nở, không có ai để bấu víu, không có ai để tâm sự. Nó ám ảnh tôi đến nỗi tôi luôn luôn cảm thấy bản thân mình chưa đủ hoàn thiện để bước vào hôn nhân với bất kì ai. Bây giờ tôi đã mạnh mẽ hơn nhưng tuổi xuân thì không còn nữa, tôi không biết mình còn đủ may mắn để có một gia đình hạnh phúc nữa hay không.
 
Khổ người phải chăm cái sản phẩm của 1 con người đổ vỏ , thiếu trách nhiệm , chắc fen đã làm vậy nên nói nhẹ bẫng
VHf24r4.jpg
nào, mềnh chỉ comment lại cái fact sai của bạn thôi mà.
Sự thực là mấy ông bà ly dị tôi đều thấy có con riêng con chung, tính trung bình ra 1 người tận 2-3 đứa, 2 người ly dị là có tận 4-5 đứa. Này là sự thật những ng ly dị mình đã từng biết.
 
Giờ tụi trẻ nó ly dị ầm ầm chỉ tội mấy đứa nhỏ thôi. Ai mà ko có đk kinh tế sẵn thì khổ nữa nhất là phụ nữ đã lỡ 1 lần đò tìm kiếm hạnh phúc mới trọn vẹn hơi khó.
 
Bà tôi 1 mình mang thai, đẻ con, nuôi con luôn. Ông ngoại tôi thì ở với bà 2 ngoài HN, thi thoảng mới về quê, mà về thì cũng vác cái dái ko về cho bà tôi cung phụng. Xong lại xách gạo của bà tôi về nuôi bà 2 với lũ con bà ấy. Phụ nữ truyền thống xưa sức chịu đựng kinh thật. Mà họ cũng nghĩ phải thế mới đúng bổn phận phụ nữ, bổn phận làm vợ. Chẳng bao h dám nghĩ khác.
Do ngu thôi.
 
Mấy ông so sánh ngày xưa ko đúng. Xưa đàn ông ít chết chiến tranh. Nay sướng ăn ngủ ** ỉa ưng thì li dị thôi
 
Làm gì có cái gọi là tự nguyện mãi mãi.

Nếu tự nguyện yêu nhau rồi cũng sẽ tự nguyện rời đi, không có tờ giấy thì sẽ có gì đảm bảo cho cái mãi mãi đó cả
XGxqc0v.png
Ông này nói chuẩn, con người suy cho cùng cũng vì tờ giấy kết hôn mới có sự đảm bảo bên nhau trọn đời.
Nếu như ko thì làm gì có nhiều hoàn cảnh đôi bên ko cưới đc nhau vì nhiều lý do, nên phải chia tay rồi lại phải tìm 1 người khác có thể kết hôn mà yêu?
Nếu bảo con người gắn kết với nhau vì tình cảm tự nguyện thì nhân loại đừng kết hôn nữa, cứ yêu nhau, sống với nhau rồi kí thừa kế tài sản cho con cái đi.
Có ngoại tình hay xích mích thì chia tay là xong, ko cần tốn tiền tốn thời gian ra tòa, làm thủ tục, phân chia tài sản...... tốn biết bao tài nguyên xã hội.
Nhưng chắc chắn là loài người ko bao giờ chấp nhận chuyện sống chung ko có danh phận đó, nên mới sinh ra hôn nhân - là 1 tờ giấy hôn thú ràng buộc trách nhiệm của 2 bên, vì để tự nguyện thì có cái nịt :big_smile:
 
Back
Top