Ông già tôi sau khi tôi trưởng thành và cộng thêm đánh giá của tất cả những người thân xung quanh ổng thì tôi đánh giá ổng là "ích kỷ và có vần đề tâm lý". Ổng cho tôi đc ba cái:
- sinh ra
- bảo lãnh đi nước ngoài
- chưa/ko phải là gánh nặng kinh tế cho cá nhân là tôi.
Tôi sống đc tới ngày hôm nay (lương thưởng >= lương trung bình voz 350tr/tháng) là do may mắn và một đầu óc tiếp thu/ăn học ok, nhỏ tới lớn ko có vấn đề học hiểu.
Đôi khi tôi tự hỏi là nếu ba má biết lo như ba má mấy đức khác, ví dụ như quan tâm đến con cái ăn học, sinh hoạt, tâm lý, và hướng dẫn con cái vào đời thì cuộc đời của tôi sẽ đi về đâu? có tốt hơn hiện tại ko, có happier ko? (happier vì tiền/làm giàu thì ko tính vì tôi ko có khả năng đó), tôi thật sự là ko biết đc, nhưng tôi nghĩ là nếu tuổi thơ của tôi nó vui hơn thì mỗi khi nhớ lại sẽ thấy bớt tủi thân.
Nếu bạn là một người biết suy nghĩ (common sense) và có con thì sẽ hiểu là làm cha làm mẹ rất khó, và càng khó hơn nữa để làm vừa lòng con cái, ví dụ như bạn thích chơi thể thao mà nhỏ ko đc chơi nên khi có con bạn sẽ cho nó chơi, nhưng rủi nó ko thích thì sao? cho nên nhu cầu của mỗi người mỗi khác, ko thể nào biết đc, nên tôi chỉ hy vọng là khi con của tôi lớn, nó có thể trò chuyện tâm sự đc với tôi để hai cha con có thể giảm bớt được những khác biệt, hay giải quyết đc những vấn đề tâm lý nào đó giữa hai thế hệ
Bạn nói ông già ko giúp kinh tế, thì trước hết phải coi ổng có khả năng đó ko? hai nữa là nếu có thì bạn có khả năng đầu tư từ số vốn đó ko? hay chỉ là lấy tiền gd rồi đi cược (kinh doanh đại), người già nhiều khi họ cần tiền để dưỡng già nếu mất hết thì họ sẽ sống ra sao? Nếu bạn có khả năng kình doanh thì hãy chứng minh, làm sao để chứng mình thì đó chính là "khả năng"
Dĩ nhiên ở đây là chúng ta đang nói đến tầng lớp bt trong xã hội chứ đ phải đám như thằng thái hay thằng gì xì ke giết con, lũ đó thì chỉ có súng bắng vô đầu thôi chứ nói c gì nữa