Chào các thím, mượn được nick clone của thằng bạn nên lên trải lòng xíu.
Sơ qua thì mình và vợ là 9x đời đầu, bằng tuổi, tổng thu nhập 2 vợ chồng ~50tr/1 tháng. Hàng tháng mình đưa vợ 2/3 số lương của mình + lương vợ để chi tiêu trong nhà. Cũng vay mượn mua cái chung cư để ra ở riêng, ở 1 thành phố của 1 tỉnh miền Trung, nội ngoại đều gần.
Với mức thu nhập đó thì mình dám tự tin là có thể sống thoải mái ở chỗ mình. Nhưng vợ mình chi tiêu thấy tháng nào cũng hết. Trong đó
+Tiền học, ăn uống của con tầm 10tr
+Tiền điện nước, mạng 1tr
+Trả nợ hàng tháng 12tr
+Xăng xe 2tr
+Các chi phí phát sinh khác 2-3tr
+Tham gia các hoạt động kỹ năng 2tr
Đây là những khoản em áng chừng được. Vì những khoản này là em gánh. Còn lương vợ thì vợ tự chi tiêu. Cũng không hỏi sát sao quá, sợ lại mang tiếng khắt khe với vợ. Nhưng thế éo nào, tháng nào cũng hết
Cứ tầm cuối tháng là vợ lại hỏi có lương chưa. Vợ em thì ít mua sắm. Nhưng phải cái là tin thằng cha cửa sổ vàng đốc tờ cương quá, cúng 1 đống tiền vào thực phẩm chức năng cho nó
.Trộm vía con cũng ít ốm vặt nên con vợ em càng tin vào mấy cái thuốc của thằng cha kia. Giờ muốn bật lại cũng chả có luận điểm nào.
Với lại vợ em đầu tư cho con là chính, nên càng không có lý do để nói, bảo bớt chi tiêu lại thì nó nói tiếc tiền với con, tiền để làm gì bla bla,.. Cái cảm giác muốn cãi nhau mà cứng họng, chả nói dc gì nó khó chịu quá.
Do tính chất công việc hay phải đi công tác nên việc nuôi dạy con hầu như vợ đảm nhận, cãi nhau thì nó lại bảo là " Anh giỏi thì ở nhà mà dạy con, tôi không can thiệp"
Chán cmnl
Trong tư tưởng của vợ luôn muốn ở nghỉ ở nhà, để chăm con, không muốn đi làm, mà với cách tiêu tiền như này mình em đi làm gánh chắc gãy vai. 2 năm đổi 4 công ty ( được cái vợ em chuyên môn cũng giỏi, nên nhảy việc luôn có cty nhận )
Ai từng ở trong hoàn cảnh này cho em ít lời khuyên để bật lại con vợ cái, tiêu tiền chính đáng em không tiếc, chỉ tiếc cái đống tpcn kia nốc vào người thôi.