[Tâm sự] Cái giá phải trả của đam mê.

Em nhớ thím hình như có thớt từ những năm 2014 thì phải

via theNEXTvoz for iPhone

Từ 2011 2012 rồi thím :D. Lúc đó cũng là lúc em bắt đầu đó. Mọi thứ cũng ngẫu nhiên thôi, lúc đó chơi linh tinh thích nhiều cái. Đúng lúc đó có thằng hay cafe nói chuyện, nó muốn tập ảo thuật, hai thằng tập chung nên dính theo ảo thuật thôi.

Gửi từ Xiaomi Mi MIX 3 bằng vozFApp
 
Mình chưa bao giờ mong nổi tiếng bạn. Mình thích ảo thuật vì mình thích sáng tạo, thích điều thú vị. Ảo thuật là nơi để mình thể hiện cách mình tư duy, cách mình sáng tạo điều gì đó.

Hiểu đơn giản thì mình không thực sự thích ảo thuật theo cách mọi người vẫn thích. Mình có thể chọn một môn khác, một mảng khác và dùng cùng cái mindset đó, chỉ là ngẫu nhiên trùng hợp mà mình chọn ảo thuật. Đó là lý do người thân hay bạn bè nói nếu chọn cái khác có khi mình đã có thành tựu lớn hơn.

Kỳ thực mình chưa bao giờ thích ảo thuật của Shin Lim. Với mình nó dùng nhiều kỹ năng quá mức cần thiết, và một số thứ không hiệu quả nếu nhìn gần. Tuy nhiên mình đánh giá rất cao bài diễn Dream Act của Shin Lim, đó là bài diễn duy nhất mình thấy hay của Shin.

Pen & Teller mình chưa có dịp nói chuyện. Cách đây ít lâu sếp có hỏi các nhân viên là muốn tổ chức một buổi học, gặp gỡ với Pen & Teller không. Thì xui là mọi người đều chọn một ảo thuật gia khác :D. Có khi vì công ty mình hầu hết đều lên Fool Us của Pen & Teller rồi kể cả nhân viên gói hàng ở kho.

Gửi từ Xiaomi Mi MIX 3 bằng vozFApp
Yep, mọi người xem ảo thuật để giải trí nên cách tiếp cận của người xem khác hoàn toàn với việc bạn thể hiện sự sáng tạo của bản thân vào ảo thuật.
Fool Us là show giải trí nên có đủ thứ bậc hết, đối với mình (là người xem giải trí) thì ko thể có đc cách nhìn cặn kẽ như bạn đc.

Chúc bạn luôn cảm thấy hài lòng với con đường bạn chọn và gặp đc nhiều điều tốt đẹp
 
Nói thật với fen tôi mà thấy ảo thuật bài là auto next, mất thời gian xem mấy cái set up sẵn mà cực kỳ rắc rối nữa.
 
Nói thật với fen tôi mà thấy ảo thuật bài là auto next, mất thời gian xem mấy cái set up sẵn mà cực kỳ rắc rối nữa.
Bài chỉ là công cụ thôi fen, còn ảo thuật với lá bài thì nó vô cùng lắm :D. Nó có thể là biến hóa, nó có thể là logic như một câu đố, nó có thể là đọc suy nghĩ, nó có thể là tâm lý học. Quan trọng là người diễn muốn gì, phong cách của họ ra sao và cách họ kể câu chuyện qua những lá bài như thế nào.

Fen chưa thấy ai thực sự giỏi có hiểu biết biểu diễn nên sẽ có những nhận định như trên.
 
Bài chỉ là công cụ thôi fen, còn ảo thuật với lá bài thì nó vô cùng lắm :D. Nó có thể là biến hóa, nó có thể là logic như một câu đố, nó có thể là đọc suy nghĩ, nó có thể là tâm lý học. Quan trọng là người diễn muốn gì, phong cách của họ ra sao và cách họ kể câu chuyện qua những lá bài như thế nào.

Fen chưa thấy ai thực sự giỏi có hiểu biết biểu diễn nên sẽ có những nhận định như trên.
Tôi coi mấy buổi diễn hot của Got talent bên Mỹ, anh gì đoạt giải ấy, thấy mất thời gian vãi. Tự nhiên phải ghi nhớ trong đầu mấy lá bài người ta set up, trình tự, thứ tự tùm lum để làm gì? Nói thật tôi không thấy có hứng thú hay có gì hữu ích với tôi.
 
Nay đọc cái thớt tay trắng làm giàu tự nhiên muốn tâm sự chuyện của mình.

Nói sơ về cuộc sống của mình trước, hiện mình làm cho một cty ở Mẽo (làm online tại nhà). Công ty mình cũng là công ty đầu ngành trong lãnh vực. Về thu nhập, cũng không phải giàu có, mình
vẫn còn thua kém nhiều nhé em trên này, nhưng cũng giúp mình sống tương đối thoải mái. Mà bản thân mình cũng không phải người ham mê tiền bạc.

Về ngành mình làm, mình làm trong ngành ảo thuật. Nếu đọc lại các thớt cách đây nhiều năm, thì các fen có thể thấy mình bắt đầu tập tành món này khi nào. Tuy nhiên việc kiếm sống bằng việc tạo ra, bán các trò ảo thuật là một thị trường siêu nhỏ. Nên dẫu cty đứng đầu ngành thì cũng không thể so sánh với những công ty ở ngành khác được. Nên các bác đừng gatô với em làm gì :D

Về cái nền tảng của mình: chân nhặt lá đá ống bơ, cũng phải đi bán vé số, đi xin tiền ngoài đường, thất bại, bỏ học, lưu ban. Nhà em thì không giàu cũng không nghèo, nhưng khi con nhà người ta bắt đầu học hành có công việc và nhìn vô em thì đúng là các cụ thất vọng về em nhiều lắm. Có những năm tháng, các cụ chỉ mong mỏi em về làm công nhân, tự nuôi sống bản thân là tốt rồi. Nhưng lúc đấy em chọn nhặt lá đá ống bơ chứ không về. Nói đi cũng phải nói lại, em cũng may mắn khi các cụ khỏe mạnh, các cụ kiếm ra tiền. Giả sử các cụ khó khăn, thì chắc chắn mình không thể đâm đầu theo cái thứ mông lung như vậy.

Cơ duyên nào khiến em đến với công việc hiện tại?
Vốn hướng nội, em không diễn ảo thuật tốt lắm. Thay vào đó em tìm hiểu sâu hơn và tạo ra ảo thuật. Sau khi 2 trò ảo thuật của mình được review tại một hội nghị ảo thuật kín (cái này không bán vé, mà chỉ có vé mời cho những ảo thuật gia xuất sắc nhất). Và một trò khác được review ở Magic Magazine bởi thần tượng một thời của em. Ổng nói đại ý là ;”có khi tao già rồi, tao coi trò này 2 lần và bị lừa 2 lần). Và một vài trò ảo thuật thành trò tiêu biểu trên 1 website khác. Lúc này founder của cty tìm kiếm mình trên YouTube và gởi một tin nhắn mời hợp tác.

Trong ngành này rất hiếm khi có sự tham gia của người Châu Á ở các cty Mỹ hay Anh. Nên rất nhiều người thắc mắc:”Tại sao mày lại tuyển một người VN?”. Sếp mình mới trả lời :”vì không phải người tốt nhất lúc nào cũng ở Mỹ”.

Những khó khăn trong ngành này:
- Người Châu Á nói chung trong ngành ảo thuật thì sự đóng góp không nhiều, thường họ không giỏi sáng tạo. Trong ảo thuật thì họ thường được biết tới như những người khéo léo, làm đẹp một kỹ năng nào đó hơn là sáng tạo ra hướng đi mới. Giỏi nhất ở lĩnh vực này có thể kể đến Nhật Bản, ở Châu Á họ là quốc gia hiếm hoi có thể bổ túc cho những trò ảo thuật trở nên hoàn thiện hơn cũng như có những sáng tạo nhất định. Việc là người Châu Á và vẫn ở Châu Á có thể khiến người ta có định kiến nhất định về ảo thuật của bạn trước khi xem nó. Đối với họ, nếu mày Châu Á và mày giỏi vl ắt mày phải ở Mỹ hoặc sẽ sang Mỹ sớm thôi.

Những gì mình hài lòng với công việc hiện tại.
  • Mọi người đối xử với mình rất tốt, khách hàng rất tuyệt vời. Tưởng tượng nếu như các bạn yêu thích một thứ gì đấy và liên lạc với một người mà bạn nghĩ là chuyên gia.
  • Những lời cảm ơn từ khách hàng - đôi khi một ai đấy từ nửa vòng trái đất gởi một bức thư nói rằng họ yêu cái thứ bạn tạo ra. Yêu cái cách mà bạn nhìn ảo thuật, và hỏi:”ai là người truyền cảm hứng cho mày để mày có thể nghĩ ra những trò như vậy?”. Hay họ nói rằng ảo thuật của em đã truyền cảm hứng cho họ ra sao. Không quá nhiều nhưng lâu lâu nhận được một email như vậy vui cả buổi.
  • Mức lương rất ổn thoả so với thời lượng công việc cũng như nó là thứ mình giỏi nhất.
  • Mình khá tự do về thời gian để có thể học thêm thứ khác nếu muốn.
  • Được nói chuyện trao đổi với những ảo thuật gia hàng đầu.
  • Được tiếp cận với tất cả những trò ảo thật mới nhất, những trò độc đáo nhất, thậm chí là những thứ không xuất bản (hoặc đình bản).
  • Cơ hội phát hành cuốn sách của riêng mình về ảo thuật (cty mình No1 trong mảng xuất bản sách ảo thuật).
  • Giỏi một thứ gì đó. (không nhất thiết xã hội nhìn nhận nó.)

Cái giá phải trả:
  • Nhiều năm dằn vặt, sợ hãi, không dám nghĩ về tương lai. Kiểu nằm nghĩ:”mình đã làm cái del gì với cuộc đời mình thế này.
  • Nhiều năm làm phiền lòng phụ huynh, mất đi người mình thương yêu nhất.
  • Thiếu hụt kỹ năng xã hội, khi dành hết tâm sức vô một điều gì đó nó khiến mình thấy lạc lõng giữa xã hội đôi lúc. Thỉnh thoảng mình cảm thấy có chút khù khờ.
  • Sống được với đam mê cũng tốt, nhưng hoá ra nó không tuyệt vời như mình nghĩ. Cái cảm giác hụt hẫng kiểu: “What’s next?”. Nó giống như lần đầu have sex của thanh niên, nghĩ về tình dục, tưởng tượng về tình dục quá nhiều, dẫn đến thất vọng ở lần đầu quan hệ. Nó vẫn tốt, nhưng nói vậy để các bạn thấy là không đam mê gì cả, không biết mình thích gì cũng chẳng tệ đâu.
  • Ngành ảo thuật nếu không làm show diễn thì thu lợi từ nó rất thấp so với công sức bỏ ra. Trò ảo thuật dùng kỹ năng có thể dễ dàng tải lậu hay những người giải thích. Thực ra cái đáng buồn là nghĩ ra một trò thì khó, nhưng tìm cách lý giải nó thì dễ hơn. Với những món ảo thuật dùng công cụ, đa số các món đồ thường khá dễ để làm theo, từ đó có thể dễ dàng bị bắt chước, ăn cắp…
  • Với cùng tâm sức đó, nếu dồn qua việc khác thì có lẽ cuộc đời em có thể đã đạt được nhiều thành tựu hơn. Đây là câu mà em nghe rất nhiều từ người thân, bạn bè, người yêu… Tuy nhiên em ko phải người quá coi trọng tiền bạc, nên đây cũng có thể là điều đáng tiếc, cũng có thể không.

- Một trong những cái khó nữa là ở VN có lẽ chưa ai đạt đến world class level nên nếu muốn trở nên rất giỏi thì chỉ có cách tự học qua sách, DVD và tự chiêm nghiệm.

- Đây là một trong những trò em tạo ra, bên dưới cty cũng có trích lại phần review từ Magic Magazine:
https://www.vanishingincmagic.com/card-magic-downloads/tassembly/

- Một trong những sáng tạo em tự hào nhất:
https://www.vanishingincmagic.com/card-magic-downloads/you-do-it/

Còn rất nhiều trò (em tạo ra khoảng hơn 100 trò), phần lớn chưa và không có ý định phát hành. Em chỉ dẫn chứng vài cái cho câu chuyện của mình thôi.

Ở trong ngành này nhiều năm, bác nào có thắc mắc gì thì cứ hỏi, nếu không ảnh hưởng mình sẵn lòng trả lời.

Gửi từ Xiaomi Mi MIX 3 bằng vozFApp
nghe chuyện khá quen, trước cũng có fen làm online cho công ty ảo thuật có thớt bỏ vợ
 
Yep, mọi người xem ảo thuật để giải trí nên cách tiếp cận của người xem khác hoàn toàn với việc bạn thể hiện sự sáng tạo của bản thân vào ảo thuật.
Fool Us là show giải trí nên có đủ thứ bậc hết, đối với mình (là người xem giải trí) thì ko thể có đc cách nhìn cặn kẽ như bạn đc.

Chúc bạn luôn cảm thấy hài lòng với con đường bạn chọn và gặp đc nhiều điều tốt đẹp
Đúng rồi bạn, mình nghĩ ở đây không có cái nào đúng cái nào sai. Ảo thuật của mình đôi khi lại không làm khán giả bình thường cảm thấy thú vị bằng những trò cổ điển, kinh điển, mình thường diễn để fool magician hơn là khán giả.

Với mình ảo thuật của mình, trước tiên hết để thỏa mãn cái tôi, cái cách mà mình muốn ở ảo thuật, mình đặt mình vào vị trí trung tâm chứ không phải khán giả. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là mình không thể hay không biết cách làm thế nào để biểu diễn với khán giả không biết về ảo thuật :D.

Trước đây một bác ảo thuật gia có tuổi nói với mình :"Giờ người ta không còn tin vào điều phi thường, không còn tin vào phép màu nên ảo thuật không phát triển". Mình hỏi lại bác :"Người ta cũng không tin rằng siêu anh hùng có thật, ko tin rằng có thần sấm cầm búa. Tại sao họ vẫn kéo nhau ra rạp?".

Ở VN còn thiếu nhiều thứ để làm thành một show diễn ảo thuật hay, nếu như một bộ phim chỉ gồm toàn những cảnh diễn rất hay nhưng ghép tổng thể không có nội dung liệu ai muốn xem? Ảo thuật cũng vậy, ở VN chỉ đơn thuần là những ảo thuật gia diễn những thứ cũ rích, mỗi người lên sẽ diễn lại những bài diễn của mình như một cái máy. Khán giả chẳng thể thấy được câu chuyện, chẳng thể cảm được cái hồn hay điều gì đó khác lạ. Nhưng chẳng thể đòi hỏi hơn được, ngay cả những màn biểu diễn đơn lẻ cũng chưa được chỉn chu thì sao dám kỳ vọng họ có thể lùi xa hơn mà nhìn vào một cái tổng thể.

Thế hệ cũ có chút cố chấp bảo thủ, thế hệ trẻ thiếu người tài, thiếu người có tầm để dẫn dắt mà tự bản thân họ cũng không thích nếu một người VN giỏi hơn họ. Điều này dần khiến mình cảm thấy thất vọng đôi khi.
 
Tôi coi mấy buổi diễn hot của Got talent bên Mỹ, anh gì đoạt giải ấy, thấy mất thời gian vãi. Tự nhiên phải ghi nhớ trong đầu mấy lá bài người ta set up, trình tự, thứ tự tùm lum để làm gì? Nói thật tôi không thấy có hứng thú hay có gì hữu ích với tôi.
Tôi chưa bao giờ coi mấy show ảo thuật trên got talent luôn :)). Thề. Không phải tôi nghĩ nó không hay có điều tôi không nghĩ nó có gì đó mới mẻ với tôi ấy.

Thỉnh thoảng tôi vẫn cà khịa vài đứa kiểu, ủa tự nhiên cho người ta chọn con bài rồi kiếm ra nó chi vậy :LOL:.
 
Tôi chưa bao giờ coi mấy show ảo thuật trên got talent luôn :)). Thề. Không phải tôi nghĩ nó không hay có điều tôi không nghĩ nó có gì đó mới mẻ với tôi ấy.

Thỉnh thoảng tôi vẫn cà khịa vài đứa kiểu, ủa tự nhiên cho người ta chọn con bài rồi kiếm ra nó chi vậy :LOL:.
Với tôi như vầy mới giải trí nè, chứ đem bài set up ra sẵn hay dính tới bài tôi cũng thấy mất tí sức lực để hiểu trò bài này mà không hữu ích với tôi lắm, cả các show ảo thuật vô địch gì vừa rồi ở Việt Nam có Lý Nhã Kỳ làm giám khảo, cứ thấy lôi lá bài ra là chán
 
Với tôi như vầy mới giải trí nè, chứ đem bài set up ra sẵn hay dính tới bài tôi cũng thấy mất tí sức lực để hiểu trò bài này mà không hữu ích với tôi lắm, cả các show ảo thuật vô địch gì vừa rồi ở Việt Nam có Lý Nhã Kỳ làm giám khảo, cứ thấy lôi lá bài ra là chán
Ông này là Mario Lopez cha này thì thiên tài cmnl. Dân Tây Ban Nha ảo thuật bá lắm fen, cha này giỏi về cả xu nữa chứ ko riêng thuốc lá đâu. Tôi trước tính tập cái bài diễn thuốc trong video cho vui mà phải chế điếu thuốc nên lại lười.

Đây là dạng ảo thuật thiên về thị giác, ảo nhìn bằng mắt luôn. Có tầng lớp thì thích những kiểu về câu chuyện, về ý nghĩa gì đấy. Tùy người mà sẽ có những sở thích khác nhau thôi.

Hình như chương trình "ảo thuật siêu phàm" thì phải. Thiệt ra ảo thuật VN cũng được nhiều nơi cố đẩy lên, nhưng chất lượng của cả người diễn lẫn tổ chức tôi thấy đều chưa tới.

Tôi chuyên làm về bài, nhưng có thể làm một số thứ khác và có kiến thức về nhiều loại ảo thuật nhé :D
 
Xã hội bây giờ người theo đuổi được đam mê như bạn quả thật không nhiều, vậy nên tôi cực kỳ ngưỡng mộ những người này.

Tôi cũng có đam mê nhưng cũng như bao người khác, những thứ ràng buộc của cuộc sống khiến mình không đủ bản lĩnh để theo nó 1 cách chuyên tâm và trọn vẹn. Vậy nên hiện tại vẫn duy trì nó như một thú vui để nuôi dưỡng tâm hồn, cân bằng với cuộc sống. Vẫn hy vọng một ngày nào đó mình có thể dốc toàn bộ sức lực vào nó để cho thỏa cái mong ước bấy lâu.

Chúc bạn gặp nhiều thuận lợi trên con đường phía trước.
 
Nếu fen hỏi cái Tassembly của em thì khéo tay thôi fen. Không dùng bộ bài đặc biệt nào đâu. Làm xong cho kiểm tra được luôn. Có điều trò đó khó dữ lắm, cái ngày em đăng lên cộng đồng nước ngoài tụi nó kiểu :”ở đâu lòi ra thằng quái vật này vậy” hay “tao tin rằng số người có thể làm trò này mượt trên đời cực ít”

Một trong những trò đầu tiên em tạo ra đấy. Hai trò thì một là trò đầu tiên em release cái thứ hai You do it là trò gần nhất (có thể là cuối cùng)
Nhìn mượt thật luôn , ảo vcc , khéo tay gì mà làm dc cái này ,
 
Nay đọc cái thớt tay trắng làm giàu tự nhiên muốn tâm sự chuyện của mình.

Nói sơ về cuộc sống của mình trước, hiện mình làm cho một cty ở Mẽo (làm online tại nhà). Công ty mình cũng là công ty đầu ngành trong lãnh vực. Về thu nhập, cũng không phải giàu có, mình
vẫn còn thua kém nhiều nhé em trên này, nhưng cũng giúp mình sống tương đối thoải mái. Mà bản thân mình cũng không phải người ham mê tiền bạc.

Về ngành mình làm, mình làm trong ngành ảo thuật. Nếu đọc lại các thớt cách đây nhiều năm, thì các fen có thể thấy mình bắt đầu tập tành món này khi nào. Tuy nhiên việc kiếm sống bằng việc tạo ra, bán các trò ảo thuật là một thị trường siêu nhỏ. Nên dẫu cty đứng đầu ngành thì cũng không thể so sánh với những công ty ở ngành khác được. Nên các bác đừng gatô với em làm gì :D

Về cái nền tảng của mình: chân nhặt lá đá ống bơ, cũng phải đi bán vé số, đi xin tiền ngoài đường, thất bại, bỏ học, lưu ban. Nhà em thì không giàu cũng không nghèo, nhưng khi con nhà người ta bắt đầu học hành có công việc và nhìn vô em thì đúng là các cụ thất vọng về em nhiều lắm. Có những năm tháng, các cụ chỉ mong mỏi em về làm công nhân, tự nuôi sống bản thân là tốt rồi. Nhưng lúc đấy em chọn nhặt lá đá ống bơ chứ không về. Nói đi cũng phải nói lại, em cũng may mắn khi các cụ khỏe mạnh, các cụ kiếm ra tiền. Giả sử các cụ khó khăn, thì chắc chắn mình không thể đâm đầu theo cái thứ mông lung như vậy.

Cơ duyên nào khiến em đến với công việc hiện tại?
Vốn hướng nội, em không diễn ảo thuật tốt lắm. Thay vào đó em tìm hiểu sâu hơn và tạo ra ảo thuật. Sau khi 2 trò ảo thuật của mình được review tại một hội nghị ảo thuật kín (cái này không bán vé, mà chỉ có vé mời cho những ảo thuật gia xuất sắc nhất). Và một trò khác được review ở Magic Magazine bởi thần tượng một thời của em. Ổng nói đại ý là ;”có khi tao già rồi, tao coi trò này 2 lần và bị lừa 2 lần). Và một vài trò ảo thuật thành trò tiêu biểu trên 1 website khác. Lúc này founder của cty tìm kiếm mình trên YouTube và gởi một tin nhắn mời hợp tác.

Trong ngành này rất hiếm khi có sự tham gia của người Châu Á ở các cty Mỹ hay Anh. Nên rất nhiều người thắc mắc:”Tại sao mày lại tuyển một người VN?”. Sếp mình mới trả lời :”vì không phải người tốt nhất lúc nào cũng ở Mỹ”.

Những khó khăn trong ngành này:
- Người Châu Á nói chung trong ngành ảo thuật thì sự đóng góp không nhiều, thường họ không giỏi sáng tạo. Trong ảo thuật thì họ thường được biết tới như những người khéo léo, làm đẹp một kỹ năng nào đó hơn là sáng tạo ra hướng đi mới. Giỏi nhất ở lĩnh vực này có thể kể đến Nhật Bản, ở Châu Á họ là quốc gia hiếm hoi có thể bổ túc cho những trò ảo thuật trở nên hoàn thiện hơn cũng như có những sáng tạo nhất định. Việc là người Châu Á và vẫn ở Châu Á có thể khiến người ta có định kiến nhất định về ảo thuật của bạn trước khi xem nó. Đối với họ, nếu mày Châu Á và mày giỏi vl ắt mày phải ở Mỹ hoặc sẽ sang Mỹ sớm thôi.

Những gì mình hài lòng với công việc hiện tại.
  • Mọi người đối xử với mình rất tốt, khách hàng rất tuyệt vời. Tưởng tượng nếu như các bạn yêu thích một thứ gì đấy và liên lạc với một người mà bạn nghĩ là chuyên gia.
  • Những lời cảm ơn từ khách hàng - đôi khi một ai đấy từ nửa vòng trái đất gởi một bức thư nói rằng họ yêu cái thứ bạn tạo ra. Yêu cái cách mà bạn nhìn ảo thuật, và hỏi:”ai là người truyền cảm hứng cho mày để mày có thể nghĩ ra những trò như vậy?”. Hay họ nói rằng ảo thuật của em đã truyền cảm hứng cho họ ra sao. Không quá nhiều nhưng lâu lâu nhận được một email như vậy vui cả buổi.
  • Mức lương rất ổn thoả so với thời lượng công việc cũng như nó là thứ mình giỏi nhất.
  • Mình khá tự do về thời gian để có thể học thêm thứ khác nếu muốn.
  • Được nói chuyện trao đổi với những ảo thuật gia hàng đầu.
  • Được tiếp cận với tất cả những trò ảo thật mới nhất, những trò độc đáo nhất, thậm chí là những thứ không xuất bản (hoặc đình bản).
  • Cơ hội phát hành cuốn sách của riêng mình về ảo thuật (cty mình No1 trong mảng xuất bản sách ảo thuật).
  • Giỏi một thứ gì đó. (không nhất thiết xã hội nhìn nhận nó.)

Cái giá phải trả:
  • Nhiều năm dằn vặt, sợ hãi, không dám nghĩ về tương lai. Kiểu nằm nghĩ:”mình đã làm cái del gì với cuộc đời mình thế này.
  • Nhiều năm làm phiền lòng phụ huynh, mất đi người mình thương yêu nhất.
  • Thiếu hụt kỹ năng xã hội, khi dành hết tâm sức vô một điều gì đó nó khiến mình thấy lạc lõng giữa xã hội đôi lúc. Thỉnh thoảng mình cảm thấy có chút khù khờ.
  • Sống được với đam mê cũng tốt, nhưng hoá ra nó không tuyệt vời như mình nghĩ. Cái cảm giác hụt hẫng kiểu: “What’s next?”. Nó giống như lần đầu have sex của thanh niên, nghĩ về tình dục, tưởng tượng về tình dục quá nhiều, dẫn đến thất vọng ở lần đầu quan hệ. Nó vẫn tốt, nhưng nói vậy để các bạn thấy là không đam mê gì cả, không biết mình thích gì cũng chẳng tệ đâu.
  • Ngành ảo thuật nếu không làm show diễn thì thu lợi từ nó rất thấp so với công sức bỏ ra. Trò ảo thuật dùng kỹ năng có thể dễ dàng tải lậu hay những người giải thích. Thực ra cái đáng buồn là nghĩ ra một trò thì khó, nhưng tìm cách lý giải nó thì dễ hơn. Với những món ảo thuật dùng công cụ, đa số các món đồ thường khá dễ để làm theo, từ đó có thể dễ dàng bị bắt chước, ăn cắp…
  • Với cùng tâm sức đó, nếu dồn qua việc khác thì có lẽ cuộc đời em có thể đã đạt được nhiều thành tựu hơn. Đây là câu mà em nghe rất nhiều từ người thân, bạn bè, người yêu… Tuy nhiên em ko phải người quá coi trọng tiền bạc, nên đây cũng có thể là điều đáng tiếc, cũng có thể không.

- Một trong những cái khó nữa là ở VN có lẽ chưa ai đạt đến world class level nên nếu muốn trở nên rất giỏi thì chỉ có cách tự học qua sách, DVD và tự chiêm nghiệm.

- Đây là một trong những trò em tạo ra, bên dưới cty cũng có trích lại phần review từ Magic Magazine:
https://www.vanishingincmagic.com/card-magic-downloads/tassembly/

- Một trong những sáng tạo em tự hào nhất:
https://www.vanishingincmagic.com/card-magic-downloads/you-do-it/

Còn rất nhiều trò (em tạo ra khoảng hơn 100 trò), phần lớn chưa và không có ý định phát hành. Em chỉ dẫn chứng vài cái cho câu chuyện của mình thôi.

Ở trong ngành này nhiều năm, bác nào có thắc mắc gì thì cứ hỏi, nếu không ảnh hưởng mình sẵn lòng trả lời.

Gửi từ Xiaomi Mi MIX 3 bằng vozFApp

Hồi em học ảo thuật đầu tiên năm 2009, đến năm 2010 tham gia diễn đàn aothuavn, rồi tình cờ học được trick trong learnmagiclive.com toàn trick hay. Giờ chỉ giữ lại 1 số trick cơ bản như ambitious card trick, color change thôi.
Nhớ hồi tập trò gì mà dùng ngón út kéo lá bài cuối cùng dưới bộ bài lên lòng tay rồi lắc để color change tập gần cả năm vì ngón út k có lực.

Gửi từ Samsung SM-N986B bằng vozFApp
 
Back
Top