Tâm sự chuyện nợ nần tuổi 30

Nghiện cờ bạc là bệnh hẳn hoi nhé các fence
View attachment 2444457
Thím ơi, còn ca của tôi là bị gì
cứ có tiền trong người là mua hết đồ công nghệ này tới đồ công nghệ kia, dell bao giờ là đủ cả ( từ máy ảnh, lens, flycam, pc độ, cái củ loz gì công nghệ cũng dính)
Đã thế còn dính vào chơi xe độ kiểng, ôi dcm tiền làm nhiêu cũng bị bọn đấy nó đâm
này phải bệnh lý không thím.
 
Mình nghĩ là ko nên báo gđ. Báo là mất hết sĩ diện vs tôn nghiêm. Sau cứ có j lại bị mỉa mai, rồi lại cay, rồi lại lao đâu tiếp.
90tr đó vay mượn mà trả đi. Làm lại từ đầu. 30 rồi, nhìn người khác gia đình, con cái, xe cộ đàng hoàng mà mình ko có gì hết là bài học lớn rồi.
tầm này sĩ diện vs tôn nghiêm gì nữa fen cì. Như tui, hồi rơi từ 3 tỏi về 1 tỏi, bạn bè nó khuyên là báo đi còn mua nhà, éo báo vs nghĩ là báo mất 3 tỏi khác éo gì 1 tỏi
Y0fXstC.png
, nên tất tay cuối cùng mất hết.
KKvIDPX.png
Báo để k phải vòng vo khi nói về tiền bạc, cho người thân nắmđc tình hình của mình, quan trọng nhất là reset tâm lý gỡ, coi như bắt đầu lại từ đầu.
lodh6Mv.png
Tất nhiên báo xong thì phải chịu là éo ai tin mình nữa nhưng mà thôi,đời lên voi xuống chó mấy hồi
yGF9izR.png
 
tầm này sĩ diện vs tôn nghiêm gì nữa fen cì. Như tui, hồi rơi từ 3 tỏi về 1 tỏi, bạn bè nó khuyên là báo đi còn mua nhà, éo báo vs nghĩ là báo mất 3 tỏi khác éo gì 1 tỏi
Y0fXstC.png
, nên tất tay cuối cùng mất hết.
KKvIDPX.png
Báo để k phải vòng vo khi nói về tiền bạc, cho người thân nắmđc tình hình của mình, quan trọng nhất là reset tâm lý gỡ, coi như bắt đầu lại từ đầu.
lodh6Mv.png
Tất nhiên báo xong thì phải chịu là éo ai tin mình nữa nhưng mà thôi,đời lên voi xuống chó mấy hồi
yGF9izR.png
thế sau khi mất hết thì fen cì có báo không. Hồi trước mình cho vay lãi, mấy thằng báo lần 1 là hay có lần 2, lần 3 lắm.
 
Hi các thím, em đang bế tắc quá, muốn tâm sự với các thím một chút.
Biết là các thím sẽ mắng, nhưng thú thật là em chơi cờ bạc được 3 năm nay rồi. Em từ bé đến lớn là 1 đứa chúa ghét cờ bạc, vì lúc bé bị mấy thằng lớn hơn trong xóm đánh bài bịp lừa hết sạch tiền lì xì. Em là con nhà nghèo, mỗi lần xin mẹ mua bánh kẹo hay món đồ chơi mình thích thì mẹ e không bao giờ cho, vì nhà còn khó khăn lắm. Lần đó đáng lẽ là em đã mua được cái máy điện tử cầm tay mà mình mơ ước, tiền lì xì mất hết, từ đó em bị ám ảnh với cờ bạc.

Em vẫn giữ vững lập trường cho đến khi lớn, kể cả Tết em cũng không chơi với đám anh em họ. Mọi thứ cứ bình yên như vậy cho đến năm 2021, năm đại dịch covid. E được ở nhà nhiều, lại có niềm đam mê với bóng đá, nhưng đó giờ em chỉ xem thôi, cho đến 1 ngày em biết đến web bóng đá lậu, chúng nó seed web cờ bạc suốt các thím ạ, và ... e cũng tạo thử 1 acc, em còn chả biết mấy cái tỷ lệ cược là củ cẹc gì, nhìn cái gì mà O/U, -1,-2 hoa cả mắt éo hiểu gì, thế là đánh bừa vài trận ở EURO, thế quái nào lại thắng các anh ạ, từ 500k, rất nhanh nó đã thành 2 triệu... đúng là bóng bánh mà có tý cược vào nó phấn khích hẳn các anh ạ. Mọi việc thuận lợi cho đến trận chung kết, em gõ nhầm 200k thế đ nào thành 2 triệu các thím ạ... thế là em thua, và các thím cũng biết câu chuyện tiếp theo, em nạp tiếp 4 triệu để đánh hiệp phụ, và cũng thua nốt các thím ạ....

Và từ đó, hành trình sa lầy của em bắt đầu, em bắt đầu chơi cả bóng cỏ, rồi bóng rổ, e nhận thấy là bet bóng rổ sướng vl các thím ạ, cảm xúc nó thay đổi theo từng giây, thắng hay thua phân định chỉ bằng 1 vài giây cuối mỗi Q. Cũng từ đây, em bắt đầu thua nhiều hơn, và bắt đầu cả gan dám đánh lớn. Cứ thế mà gấp thếp dần dần, tháng 11 2021, em thua 50 triệu ( 1/2 số tiền tích cóp của em lúc đó), quẫn trí, em nạp tiếp 50 triệu, thế quái nào lại thắng...

Dặn lòng là sẽ bỏ, sẽ ngưng, nhưng lại tiếp tục, lại thua, lại nóng, lại all in, và tiếp tục về bờ thêm 1 lần nữa, lần này thì đánh to hơn, nên gỡ được hết số tiền thua hồi euro.

Đến đây, nếu đủ tỉnh táo, em đã bỏ được... Nhưng trong chuyến xe đi về Vũng Tàu ấy, lại ngứa tay, em nạp 500k để gỡ tiền vé... thế éo nào thua, thua 10 cây liên tiếp, cháy toàn bộ tk (mất tất cả tiền tiết kiệm Life saving money). => bán các laptop được 28 triệu=> bán đồng hồ được 15 triệu=> thua tiếp.
Tới lúc này là hoàn toàn trắng tay, cũng không còn laptop để mà làm việc, đành chai mặt mượn chị họ 10 triệu mua cái laptop ghẻ kiếm cơm, lần đó, em bỏ được 6 tháng. Dù là mất hết (khoảng 150 triệu), nhưng ít ra đó là tiền của em....

Em bắt đầu hành trình đi vay nợ, khoản nợ NH đầu tiên trong đời của em là con Easy Credit trên Viettelpay, khoản vay 6 triệu đồng.

Từ đó đến tận bây giờ, cứ có tiền là em lại nướng, lương tháng bèo nhất cũng 13 củ, cao nhất là năm nay với ~30 củ, nhưng không bao giờ em có dư được, vì hở ra ngứa tay là nạp, cứ thắng rồi lại thua....

Hết tiền, em vay nợ khắp nơi, vay được nhiều, đánh lại càng lớn, với ý muốn mau gỡ lại được, đến khi tỉnh táo lại 1 chút thì tổng nợ đã lên con số 250 triệu. Tâm sự với bà chị ở nước ngoài là em cần tiền để đầu tư làm ăn, bà ấy đồng ý cho vay 280 triệu không tính lãi suất, mỗi tháng góp cho bà ý 6 triệu là được.

Trả hết nợ nần, em còn dư được 30 triệu, định bụng là lấy số tiền này để phòng thân, làm lại cuộc đời làm lại cuộc đời, thế đ nào em lại nạp tiếp, ăn lên 58 củ, tham vọng làm tròn lên 60 củ, thế là em mất trắng.

Em lại tiếp tục đi vay nóng, vay app, để gỡ 30 triệu đó, kết quả là e nợ thêm 90 triệu nữa.... mà toàn là nợ gấp. có 1 cái 25 triệu phải trả trong ngày 7/4, 1 cái 22 triệu phải trả ngày 15/4, tới lúc này thì cùng quẫn bế tắc lắm rồi, chả biết làm thế nào.

Ngày hôm qua, em nhận được lương đầu tháng 15 triệu, đánh liều nạp vô hết, đặt toàn kèo 5-10tr, hên thế nào nó lên được 105 triệu là vừa đủ trả nợ, nhưng cũng chỉ vì tham lam 1 chút, e đã thua lại hết, chỉ còn 5 triệu.

Ngày hôm nay, xin nghỉ làm, em xách xe đi khắp SG, nghĩ về mọi thứ, tính cả số nợ 280 trệu nợ chị, 90tr nợ còn treo trên đầu, rồi tiền tiết kiệm, tiền lương của em trong vòng 3 năm qua, em đã mất ~ 1 tỷ... số tiền đó là số tiền mơ ước, là đủ để em sửa nhà, cưới vợ... con số quá lớn, em cứ cố gỡ làm gì vài con số lẻ, để rồi càng lún sâu rồi lại chẳng còn gì, ngoài tấm thân tàn ma dại. Em đã trở thành 1 người mà em vốn ghét cay ghét đắng.

3 năm qua, em vẫn giấu gia đình về số nợ của mình, hàng tháng vẫn chu cấp cho bố mẹ 3-5 triệu, trong mắt ba mẹ, em là 1 đứa con ngoan, 1 đứa con nhà nghèo biết phấn đấu, có được công việc tốt, được tôn trọng. Giờ em phải làm sao khi số nợ 90 triệu kia quá gấp. Thật ra em vẫn đi vay được, nhưng e đã quá chán nản cảnh phải giấu giếm, gòng gánh số lãi tín chấp cắt cổ.

Em dự định sẽ báo cho mẹ em biết, rồi hàng tháng, toàn bộ tiền lương e sẽ đưa cho bà ấy, trừ khoản 6 triệu góp cho chị, và 1 triệu 5 tiêu hàng tháng ra, e có thể đưa cho mẹ ~20tr/ tháng. Theo các thím, em có nên báo cho mẹ em biết để giúp em không? Có lẽ bà ấy sẽ buồn lắm... Em thật sự hối hận lắm rồi, TK còn 5 triệu nhưng e chẳng còn muốn gỡ nữa, chỉ là muối bỏ bể cho với 1 tỷ đã mất, giờ em chỉ muốn làm người, làm việc thật tốt để trả hết nợ, cảm ơn các thím mà mong các thím cho em lời khuyên để vượt qua hoàn cảnh hiện tại.
Hồi 2 năm trước em cũng bay 100tr cho chứng khoán, nhưng đầu tư kiểu cờ bạc, giờ đỡ rồi, 100tr em đã thấy khổ lắm rồi.
Bác có ý chí bỏ thì đừng vào các web cờ bạc nữa
 
Tôi thấy ai mà nghiện món này khó dứt, hễ rãnh rỗi dư giả xíu lại tặc bụng chơi xíu rồi lại như chủ thớt. Tốt nhất là báo gia đình đi để khi nạp tiền cá độ còn có một xíu mong manh mà suy nghĩ.


via theNEXTvoz for iPhone
 
Thật ra bạn chủ thớt ko yêu bóng đá gì cả bạn chỉ mê cờ bạc mà thôi, ngay từ lúc bắt đầu ăn đc vài trận xong biết về kèo banh O/U là bạn đã thua rồi, đi vay tiền gỡ gạc lại càng thua, gỡ lại đc càng khiến bạn phấn khích càng thua thêm thôi. Giờ bạn cứ thú nhận hết với mẹ bạn đi tất nhiên là sẽ đc cứu đấy, mất uy tín đấy và...đúng như lời ae vozer trên này nói bạn sẽ ko thoát ra đc đâu, vì chính tôi cũng đã từng như bạn đợt euro năm đó thua mất 10tr rồi nghiện đến giờ, từ lần đó tôi mới hiểu mình mất tiền là do nghiện cờ bạc chứ ko yêu bóng đá hay thể thao con mẹ gì cả. Giờ tôi chỉ theo dỏi clb Liverpool mà tôi yêu thích thắng thì vui và đc ít tiền thua thì thôi nhưng buồn nhiều hơn vì Liver hôm qua đá quá tệ
À nhân tiện tháng 6 này...mong bạn sẽ vượt qua :sexy_girl:
qua dc cái ngoại hạng với c1 rồi mới đến tháng 6 dc
 
Bạn giống hệt nhân vật chính trong truyện này, đoạn kết tưởng thoát khỏi bài bạc rồi nhưng không.
 
thằng thớt còn onl dc, chứng tỏ vẫn có khả năng gỡ
mạnh vào đi thớt, dc ăn cả, ngã chơi tiếp :rolleyes:
 
Thím ơi, còn ca của tôi là bị gì
cứ có tiền trong người là mua hết đồ công nghệ này tới đồ công nghệ kia, dell bao giờ là đủ cả ( từ máy ảnh, lens, flycam, pc độ, cái củ loz gì công nghệ cũng dính)
Đã thế còn dính vào chơi xe độ kiểng, ôi dcm tiền làm nhiêu cũng bị bọn đấy nó đâm
này phải bệnh lý không thím.
bệnh này đưa hết tiền cho vợ là chữa được nhé thím :D
 
Ông chú chỗ tôi cờ bạc báo vợ 5 hay 10 tỏi j đó
Xong trốn đi xa nay về dc vài tháng thì treo cổ 44 bỏ lại 2 đứa con lun mấy thím
 
giống tôi hồi sv mê lô đề, ít tiền nên ngày cứ vài điểm, rồi lên chục điểm vài trăm điểm... cờ bạc nó làm con ngta đê mê thật sự. Thực ra tôi thấy cầm tiền thắng nó cũng thường thôi, quan trọng là cái cảm giác nổ số ấy, nó phấn khích tột độ mà ko có gì sánh đc.

Cũng chả biết sao mà tôi bỏ đc nữa, nhớ là đợt ý thua khá nhiều nên tự bỏ và chưa từng đánh lại 1 lần nào, chuyện cũng 10 năm rồi. Nên mấu chốt vẫn là kỉ luật bản thân và mình hiểu rằng ko ăn đc nhà cái đâu :big_smile:
 
Đọc bài của bác từ sáng mà bận đi làm, giờ mới có tgian cmt. Mình cũng trải qua những giai đoạn như bác nên hi vọng bác quyết tâm đc dài lâu. Mình cũng kể sơ qua chuyện của mình để bác thấy đc 1 bài học. Gia đình mình thì nhà nông cơ bản, trên mình có 4 chị, là út nên mình đc mọi người chiều, chỉ tập trung học hành, không phải làm nông vất vả. Ông bố mình thì ngày xưa đi lính chiến đấu gần 10 năm, rèn luyện trong quân ngũ rắn rỏi, nên dù làm nông nghèo vẫn cùng mẹ nuôi các chị ăn học đầy đủ đến lớp 12. Ấy vậy mà chả hiểu sao sau khi đẻ mình ra xong là bố mình lại đổ đốn, dính vào bài bạc. Nhiều lần thấy mẹ và bố cãi nhau, mình quyết tâm sau này sẽ không trở thành 1 con người như bố. Mười hai năm phổ thông, mình luôn đạt học sinh giỏi, đỗ vào 1 đại học danh tiếng. Lên đại học thì mình bắt đầu biết chơi game, mình chơi nhiều trò, nhưng thích nhất là DotA. Thời gian đầu chơi mạng lan vs mấy ae trong phòng ktx vui vẻ. Sau chuyển sang DOTA 2, trong phiên bản mới này có item có thể trao đổi, bán ra tiền thật. Năm đầu thì mình chơi đơn thuần, ko nạp 1 xu nào vào game cả, item rớt ra trong game đa số cùi, giá chỉ 0,1 -1$, mình để yên đó, coi như kỷ niệm chơi game. Sau tầm 1 năm chơi, mình biết đến 1 trang web là dota2lounge, trang cá cược những trận đấu dota của các team chuyên nghiệp và bán chuyên, sử dụng vật phẩm trong game để cá cược. Mới đầu chỉ bet cho đội tuyển mình thích, sử dụng item trong game, mỗi kèo chắc loanh quanh 1 - 5$ , thắng thì vui, thua thì buồn rồi thôi, vì toàn item drop từ trong game free. Mọi thứ cứ thế trôi qua rồi cho đến 1 ngày, mẹ mình bị ung thư phổi, từ lúc phát hiện ra đến lúc mẹ mât chỉ 3 tháng. Mọi thứ với mình lúc đó như sụp đổ, vì mình cố gắng bao năm qua cũng vì mẹ. Mình rơi vào chán nản, buông xuôi mọi thứ, các chị đi lấy chồng xa, cũng ko thể động viên trò truyện vs mình thường xuyên. Bố mình thì mình hận, vì ông mà mẹ phải làm lụng vất vả rồi mất sớm. Mình thu mình lại, chả muốn giao tiếp với ai. Rồi trong cơn chán nản đó, mình nạp hết số tiền tiết kiệm làm thêm từ lúc lên đại học vào bet giải the international 2016 dota 2. Rui rủi thế nào mình bet thắng phải trên 80%, inventory từ 2000$ lên 30000$ trong 1 tuần. Từ đây thì mình đã nghiện cái cảm giác chiến thắng này. Mọi thứ có vẻ màu hồng trong 2 tháng đầu, nhưng sau đó là những tháng ngày sấp mặt, thức đêm khuya bet kèo, lúc thắng lúc thua, để rồi cuối cùng là mất hết. Trong đầu mình lúc đó chỉ nghĩ đến việc bet kèo nào, vay mượn tiền ở đâu để bet. Việc học hành chểnh mảng, đến ngày tốt nghiệp, mình rời khỏi thủ đô với tấm bằng trung bình, trong tay còn đúng 50k để bắt xe buýt về quê, vì xe máy đã cắm rồi còn đâu. Về đến bến xe ở quê, tiền điện thoại cũng hết, ko gọi được người thân nào lên đón. Mình đi bộ dưới trời mưa hơn 5km về nhà. Cảm giác cay đắng đó đến giờ mình vẫn ko quên, tự nhủ sẽ bỏ bet bủng làm lại. Nhưng mà cờ bạc thì đâu có cai dễ thế. Được 3 tháng có vẻ yên ổn thì mình biết đến trang 1xbet, trang này thì bet bằng tiền thật, có đủ mọi loại kèo từ bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền. Đặc biệt là bóng rổ, thím nào đã bet bóng rổ, nhất là NBA thì hiểu cảm giác thắng thua quyết định ở giây cuối cùng nó cuốn thế nào. Và mình lại trượt dài. Lần này mình ko chỉ vay hết ae họ hàng, bạn bè, vay ngân hàng, mà còn vay đến app tín dụng đen. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Mình xoay ko kịp trả nợ app, thế là bị gọi điện khắp danh bạ, bị ghép ảnh gửi cho từng người thân, cơ quan. Mình bị đuổi việc, bạn bè xa lánh, người thân chửi rủa.
Cai nghiện cờ bạc là 1 việc cực kỳ khó, dễ tái lại. Mình nghĩ bác nên nói chuyện với mẹ bác, kể hết mọi việc. Mẹ bác chắc chắn buồn, nhưng nỗi buồn đó sẽ là động lực để bác quyết tâm từ bỏ. Bác cũng hãy tâm sự nhiều với mẹ, 2 mẹ con động viên nhau, đừng như mình chả mấy khi nói chuyện vs gia đình, để rồi thấy lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình.
Đêm hôm nghe lại quốc ca của những con nghiện cờ bạc

Đọc bài này của thím mình muốn khóc quá. Chúc thím vững tâm nhé. Nếu đã ở đáy thì đi đường nào cũng là đi lên.
 
Thím ơi, còn ca của tôi là bị gì
cứ có tiền trong người là mua hết đồ công nghệ này tới đồ công nghệ kia, dell bao giờ là đủ cả ( từ máy ảnh, lens, flycam, pc độ, cái củ loz gì công nghệ cũng dính)
Đã thế còn dính vào chơi xe độ kiểng, ôi dcm tiền làm nhiêu cũng bị bọn đấy nó đâm
này phải bệnh lý không thím.
bệnh này dễ trị mà, 1 là đưa tiền vợ giữ, 2 là nợ mua nhà đi, mấy kia dứt hẳn. Có chăng là bác muốn hay không thôi
 
bệnh này dễ trị mà, 1 là đưa tiền vợ giữ, 2 là nợ mua nhà đi, mấy kia dứt hẳn. Có chăng là bác muốn hay không thôi
chắc chỉ có mua cái gì lớn rồi mình góp dần, chứ lương vào thẻ cái là suy nghĩ mua gì trong tầm 50% ngay luôn, còn chưa có nghĩ tới việc đưa vợ
Vợ thì cũng không yêu cầu đưa đồng nào cả, vợ cần thì hú mình thanh toán mỹ phẩm hay cái lọ cái chai thôi
:(
 
Nhớ ko lầm thì văn bài này đc xào đi xào lại hết từ Otofun cho tới thời Voz cũ rồi mà. Đọc tới đoạn bet bóng rổ là nhớ ngay.
 
Tiền dễ kiếm, tiêu hoang, vay nợ dễ bóc nóng nhanh thì sớm muộn thôi.
Vì tôi cũng dính nên biết =]]]] cái vòng lẩn quẩn đéo làm ăn đc gì.
Một phần là tiếc số tiền mình thua
Hai là nghĩ tới số nợ phải trả.
Đầu óc đâu nữa mà nghĩ tới làm ăn công việc, ko báo thì sớm muộn cũng nợ nó đẻ ra lãi thôi.
 
Back
Top