Thật ra ở đời tài năng không bằng trời độ...

Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
 
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
Cũng đúng kha khá, bạn bè cũng có mấy đứa auto phát tài không cần làm gì nhiều, không có gia đình hỗ trợ.
 
Lại cái văn của bọn cận đụt trĩ, học giỏi không kiếm tiền bằng bọn học kém hơn => Tài năng không bằng may mắn :byebye:
Ko phủ nhận được tầm quan trọng của may mắn đâu bạn ơi.
Giả sử bạn không may sinh ra trong 1 gia đình nghèo nàn, 1 vùng quê lạc hậu... thì lúc đó cái tư duy bạn còn không có thì lấy đâu ra mà thay đổi
 
Ko phủ nhận được tầm quan trọng của may mắn đâu bạn ơi.
Giả sử bạn không may sinh ra trong 1 gia đình nghèo nàn, 1 vùng quê lạc hậu... thì lúc đó cái tư duy bạn còn không có thì lấy đâu ra mà thay đổi
Tôi không phủ nhận tầm quan trọng của may mắn, nhưng chúng nó phủ nhận hết khả năng của người ta chỉ vì (Học không giỏi bằng) thì có ok không bạn ơi?
Hay bạn nghĩ những người bỏ 7tr/1h để thuê nhân viên là những người ngu vì thuê phải thằng ất ơ?
 
Thằng bạn thớt giỏi ở đây là giỏi ghi nhớ kiến thức thôi, chứ mấy món xã hội thì thua xa thằng kia (ra nước ngoài ko chịu nổi thức ăn với thời tiết, pbct mà thằng kia chịu được, gái đá ko biết đứng lên mà để cho thần simp nó đeo bám méo làm việc nổi).

Kiến thức xã hội 1-0 Kiến thức sách vở
Trong xã hội con Vịt bây giờ, khi mà giáo dục nó là nghề kinh doanh rồi ấy, thì phải lên 10-0 :big_smile:
 
Thằng bạn thớt giỏi ở đây là giỏi ghi nhớ kiến thức thôi, chứ mấy món xã hội thì thua xa thằng kia (ra nước ngoài ko chịu nổi thức ăn với thời tiết, pbct mà thằng kia chịu được, gái đá ko biết đứng lên mà để cho thần simp nó đeo bám méo làm việc nổi).

Kiến thức xã hội 1-0 Kiến thức sách vở
Trong xã hội con Vịt bây giờ, khi mà giáo dục nó là nghề kinh doanh rồi ấy, thì phải lên 10-0 :big_smile:
Chuẩn, tôi đọc qua tôi thấy thằng bạn kia kỹ năng mềm và kiến thức xã hội, quản trị tâm lý hơn khối cái ông học giỏi.
Nhưng chúng nó mặc định học giỏi mà không kiếm đc nhiều tiền hơn auto là do thằng học dốt may mắn. Tư duy cận đụt trĩ vc :haha:
 
Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài
Cái này ko phải may mắn đâu bạn.
Do bạn của bạn hiện tại ko bằng người ta nên có ác cảm, nhận xét ko chính xác đó.
 
có gì đâu. may mắn cũng là 1 loại tài năng.
Bạn nghĩ mình đã chăm chỉ đủ ? Không, thực ra thằng kia nó chăm x10 và bạn nghĩ bạn giỏi ? Không, nó giả vờ ngu trước mặt bạn thôi
bj6KKCN.png
 
anh bị điên à, may mắn quái gì. do anh "chuyên gia" kia cần cù, chuyên tâm với nghề, đổ bao công sức, tâm huyết gắn bó, mài dũa cuối cùng lại bị xem là may mắn
WeBjMbk.gif
, đến cả việc đi nước ngoài cũng là tiền dành dụm chứ có phải xin suất để đi đếch đâu.
Còn về anh không chuyên tâm, đứng núi này trông núi kia, chuyện tư đan xen chuyện công giờ đi trách móc bạn mình ko có bồ nên ko thất tình, chả nhẽ người ta thất tình phải báo anh à
p6GULnr.gif
 
Thực ra thì sinh ra giỏi hơn cũng là 1 may mắn rồi. Bạn ông may mắn là đầu óc giỏi hơn, ông kia thì may mắn dễ hòa nhập môi trường hơn. Nói chung ai cũng may mắn chứ không phải 1 bên may một bên không may.
Quan trọng là làm đc những gì mình thích, chứ mãi so sánh 500k/h với 7tr/h rồi buồn bã thì chả ý nghĩa gì.
 
Ko phủ nhận được tầm quan trọng của may mắn đâu bạn ơi.
Giả sử bạn không may sinh ra trong 1 gia đình nghèo nàn, 1 vùng quê lạc hậu... thì lúc đó cái tư duy bạn còn không có thì lấy đâu ra mà thay đổi
Gọi là không có đủ điều kiện như thằng khác chứ tư duy liên quan cái gì ? Cứ học tập tốt + giao tiếp ổn + có chí cầu tiến + chăm chỉ vào công việc của mình thì loser kiểu gì ?
 
Hôm qua nhậu với thằng bạn, trông nó ủ rũ vì bị layoff mà tội. Nó mới kể là nó là minh chứng sống động nhất cho câu "hay không bằng hên". Xưa nó có thằng bạn thân, học chung với nhau từ nhỏ tới khi tốt nghiệp đại học. Nó thì học cực giỏi, có học bổng như cơm bữa, ra trường bằng xuất sắc, dc thầy cô đánh giá là có tiềm năng trong nghề cực lớn, trong khi thằng kia học hành làng nhàng, làm bài tập nhóm toàn nhờ bạn gánh hộ, ra trường lại bằng trung bình.:nosebleed:
Ấy vậy mà số phận lại ko ưu ái cho nó bằng thằng kia. Hai thằng nhà cũng dạng trung bình hết, nhưng khi ra đời thằng bạn t nó ko tập trung toàn tâm toàn ý vô công việc dc, ko chuyện này thì chuyện khác lại ập tới với nó. Nó xin dc học bổng ra nước ngoài học nâng cao trình độ nhưng r ko dc gì vì bên đó nó ko hòa nhập dc thời tiết thức ăn + cái nhớ nhà, chưa kể bị phân biệt chủng tộc. Phí cmn 1 năm rưỡi về nước làm lại sự nghiệp thì đi làm chưa dc bao lâu thì bị bồ bỏ thất tình, ko làm việc nổi thế là bị đuổi dù chưa kịp thể hiện mình. Nó chán đời đi làm lặt vặt này kìa r cũng ko trau dồi dc gì thêm hết, chật vật mãi mới làm dc đúng nghề lại nhưng giờ chỉ dc coi là sống lâu lên lão làng chứ ko phải tiềm năng lớn như xưa nữa vì già r. Coi như uổng phí tài năng bẩm sinh.
Còn thằng bạn nó thì cứ như dc trời độ. Thằng này thì ko có bồ nên chẳng bị thất tình bao giờ, cứ tà tà đi làm. Do ko có tư chất nên thăng tiến chậm rì, thường 1 vị trí ng ta làm 1 năm là rành thì thằng này bèo phải 1 năm rưỡi.:oh: Dc cái thằng này nó kiểu cần cù bù thông minh nên cũng ko bị đuổi. R cty nó mới tạo điều kiện cho nó đi học thêm nghiệp vụ. Cuối cùng thì nó để dành đủ tiền đi sang nước ngoài học, và nó lại hên hơn thằng bạn t là nó dễ ăn dễ ngủ nên hòa nhập dc, mặt dày nữa nên ko sợ bị pbct. Xong nó dc cấp bằng nước ngoài về lại vn, dc công nhận là chuyên gia trong ngành chỉ vì làm lâu năm+ lận lưng dc vài cái bằng nước ngoài trong khi xưa nó dốt khủng khiếp, ko ai nghĩ là nó theo dc nghề.:confuse:
Gần đây thì vô tình bạn t với nó dc mời làm 1 dự án freelance chung, r vô tình nó biết dc mức lương của cả 2. Bạn t thì chỉ dc trả có 500k/h còn thằng kia thì 7tr/h wtf? Nó cay quá hỏi bên thuê tại sao cùng 1 cv mà lại chênh như z thì dc Hr đáp là do thằng kia là chuyên gia. Xong bạn t cay quá từ chối ko làm...
Nói chung qua chuyện nó kể t thấy ở đời ăn nhau ở may mắn thôi. Có giỏi hơn ng ta đi chăng nữa mà số phận ko chọn mình r thì cũng z.:go: T bảo đảm ai nhìn mức thù lao cũng nghĩ bạn t gà, bị thằng kia out trình chứ đâu có ngờ thằng kia ngày xưa dốt đặc, dc cái may mắn+làm lâu năm còn bạn t mới là đứa có tiềm năng thành ngôi sao trong nghề.
Rõ ràng là một thằng học giỏi và iq cao nhưng lại xl , yếu đuối , dễ bỏ cuộc .
Một thằng thì tư chất thấp hơn nhưng kiên trì, chịu khó, biết tập trung cho sự nghiệp.
Xét ra thì thằng kia thành công là điều quá rõ ràng và dễ hiểu, góc nhìn của ông thớt chắc kiểu sinh viên mới ra trường quá
 
Trong câu chuyện tôi thấy ông thứ 2 cũng có nỗ lực cực kì mới có thành quả như ngày hôm nay. May mắn không đến với kẻ nằm không, ông thứ nhất rất đáng tiếc nhưng không vì thế phủ nhận công sức và sức chịu đựng của ông thứ 2.
 
:) fency đây từng có cái cmt hơn 200 gạch đây mà :) khá buồn cười là góc nhìn xã hội lại không công nhận bọn cần cù thông minh bằng bọn trời cho IQ nhưng ko tận dụng được nó. Câu chuyện y như Văn Quyến Công Vinh khi xưa, 1 thằng có tài ăn chơi sa ngã, 1 thằng bị chê cần cù đi lên. Đến giờ vẫn còn nhiều bọn ko công nhận CV, kêu ăn hên VQ hồi đó đi tù :) câu chuyện này cũng y vậy :)
 
Back
Top